Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Poem



Chẳng biết từ lúc nào người đứng bên trái Yoongi đã bị đổi thành Jungkook.

Jin đã bước ra khỏi vị trí, đi về phía chiếc bình lớn đặt trên bàn giữa sân khấu. Yoongi đã hơi ngạc nhiên bởi một bàn tay lạnh vừa chạm lên mu bàn tay mình. Khoảng trống Jin bỏ lại nhanh chóng bị lấp đầy bởi Jungkook. Từ góc độ này, Yoongi nghĩ chắc mình là người duy nhất nhìn thấy nụ cười ấy, kiểu cười nửa miệng và đôi mắt ranh mãnh. Đó hẳn là bộ mặt Jungkook không muốn bị fan nhìn thấy, chẳng hiểu sao bây giờ lại kề sát mặt anh mà trưng ra nữa. Chợt Yoongi cảm thấy có điềm gì đó chẳng lành luẩn quẩn đâu đó trong ánh mắt, nụ cười của cậu.

Một bàn tay ấm đến từ bên phải kéo nhẹ lấy khuỷu tay Yoongi. Gì nữa đây. Một nụ cười hình hộp ngốc nghếch. Taehyung đang thử khoe hàm răng chắc khỏe của nó chăng. Yoongi nhún vai, chẳng hề để ý khoảng cách giữa mình và hai đứa nhóc nhỏ tuổi nhất nhóm lúc này trông thật đáng ngờ. Thiếu điều cả hai đứa túm lấy hai cánh tay Yoongi và nhấc bổng anh lên nữa là hài hòa.

Jin bắt đầu làm thơ về cái cụm từ anh bốc được trong chiếc lọ. À phải rồi, họ đang chơi một trò chơi trong fan meeting, cái trò làm thơ bằng chữ cái đầu nhàm chán. Fan đang hét lên mấy chữ cái đầu để nghe vốn từ ngữ bên trong Kim Seokjin bùng nổ.

ARMY hét: ARMY

Jin: ARMY, đừng nhìn vào mắt anh, em sẽ bị đắm chìm vào đó mãi mãi.

ARMY gào: Bangtan

Jin: Bangtan sáu người còn lại đều đang ghen tỵ với khuôn mặt hoàn hảo này.

Bonus của Jin: Mẹ ơi, vì sao lại sinh ra con với vẻ đẹp hại nước hại dân thế này.

À đấy, Bangtan sáu thành viên còn lại cùng với mấy ngàn ARMY dưới kia, mấy trăm ngàn ARMY ngồi nhà còn lạ gì cái bệnh tự luyến cuồng của ông anh cả này nữa. Vì sao đã không còn lạ mà lòng vẫn cảm thấy gió lạnh thế này nhỉ. Yoongi khẽ rùng mình khi nghĩ đến lượt của mình.

Yoongi có thể là nhà sản xuất cùng với những ngôn từ tinh tế sâu sắc, viết nên hàng chục bài hát để đời nhưng tuyệt đối ngôn từ của anh không phải dành để bùng nổ những lúc như thế này. Chợt một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào lưng anh, giống như một kiểu an ủi lặng lẽ.

– Hyung, để em lên trước cho.

Taehyung hôm nay chắc vừa đập đầu vào cánh cửa trước khi đến đây rồi. Đó là điều mà cả Yoongi và Jungkook cùng nghĩ.

Jin trở về cùng trận cười lớn và tràng pháo tay hâm mộ cuồng nhiệt. MC chưa gọi nhưng Taehyung đã giơ tay và bước lên. Dù con cừu mà anh MC muốn túm là Yoongi nhưng nhìn thằng nhỏ trước mặt háo hức quá nên anh cũng không đành lòng từ chối. Taehyung cho tay vào bình, bốc ra một mẩu giấy nhỏ.

– A, trong đó có ghi "Min Yoongi" này.

Anh MC có hơi hối hận vì đã để thằng nhóc này bước lên rồi. Nhìn thanh niên xấp xỉ mét tám,mặt mũi sáng sủa, đẹp trai ngời ngời mà nói điêu không chớp mắt có ghét không cơ chứ. Trong mấy tờ giấy đó thì lục đâu ra tên thành viên nào mà nó đọc lên như thể chân lý cuộc đời thế kia. Và để che giấu hành vi nói dối trắng trợn, thằng lỏi con đó còn cất luôn tờ giấy vào túi áo vest và hét lên với fan hâm mộ bên dưới mà chẳng để anh MC đáng thương chen vào lời nào:

– ARMY đọc cho mình nhé.

Yoongi phía bên này thì đang vuốt mồ hôi rồi. Cái trò chơi gì mà kỳ quái dã man. Lát nữa cứ tưởng tượng đến lượt anh, bắt được cái tên của mấy đứa còn lại xem.

"Jung là Jung Hoseok

Hoseok chính là J-Hope."

Và rồi ARMY cả nước, à không, ARMY trên toàn thế giới sẽ cùng chung một nhịp, đồng lòng cười vào cái bài thơ kỳ quái đó cho xem. Yoongi cúi đầu, giả vờ vuốt vuốt tóc mai, kiềm chế để không vò tung đám tóc ấy lên trong cơn hoảng loạn. Chỉ tiếc hành vi ấy rơi vào mắt Jungkook lại mang một ý nghĩa khác.

ARMY đã bắt đầu hét: Min

Taehyung: Min Suga thiên tài jjang jjang man boong boong.

Yoongi cúi đầu, cười tươi hết cỡ. A, thằng quỷ này gọi luôn cái biệt danh anh khoái nhất trên đời ra làm thơ kìa. Đáng yêu gì đâu.

ARMY: Yoon

Taehyung: Yoongi hyung à.

ARMY: Gi

Taehyung: Gitchi gitchi goo.

Giờ thì ARMY cả nước và ARMY cả thế giới đang cười vào mũi Kim Taehyung, trừ đám thành viên còn lại trong Bangtan.

Số là ở chung với nhau lâu, Bangtan cũng hiểu sơ sơ về từ điển tiếng vũ trụ của ngài Kim. Sau một lần xem một bộ phim hoạt hình, Taehyung gần như bị cuồng cái cụm từ "Gitchi gitchi goo" ấy, bám dính lấy Yoongi và không ngừng lải nhải nhải cái giai điệu quái quỷ đó bên tai anh. Nó đùa nhây đến nỗi một ngày đẹp trời, Jungkook và Jimin cuối cùng cũng quyết định đi coi thử bộ phim ấy và phát hiện ra thứ tiếng vũ trụ ấy có nghĩa là "I love you" trong từ điển loài người. Ngôn ngữ tình yêu lãng mạn mà qua tay Kim Taeyung cùng tư duy Disney Channel liền biến thành thứ âm thanh dị biệt luôn.

Và giờ thì cả Bangtan đều nhận ra bài thơ hoàn chỉnh của Kim Taehyung vừa kín đáo trở thành một lời tỏ tình thầm kín. Yoongi cười trừ, chẳng hề suy nghĩ gì nhiều và lại bắt đầu hồi hộp khi nghĩ sắp đến lượt mình. Jungkook gõ nhẹ một chân xuống sàn, cố gắng tiêu bớt cục tức đang dâng lên đến cổ.

Kim Taehyung rạng rỡ cười như ánh dương trở về chỗ, đứng sát bên tay phải Yoongi.

– Hôm nay chú mày chơi gì kỳ vậy.

Anh cùng nụ cười hở lợi tươi rói, chiếu thẳng vào Taehyung. Jungkook bực mình nhìn cái ánh mắt lấp lánh của tên 4D không ngừng mài mòn da mặt anh rapper đứng cạnh mình.

Một lượt chơi nữa lại bắt đầu. Anh MC lấy hơi chuẩn bị bốc tên con cừu Min Yoongi thì một cánh tay nữa đã vội giơ cao.

– Anh ơi, để em.

Một ánh mắt biết bao thiết tha chân thành, nụ cười ngây thơ không vướng mưu toan chiếu thẳng về phía anh MC. Thôi được rồi, cứ để cái cậu rapper trắng trẻo không ngừng lo lắng kia cho lượt sau vậy. Anh MC lại mời cậu nhỏ Jeon Jungkook nhà ta lên sân khấu.

Một bàn tay lạnh vội vã nắm lấy tay Yoongi rồi chớp nhoáng buông ra. Yoongi ngẩn ngơ nhìn thằng bé bước về phía trước, bóng lưng rộng của tuổi trưởng thành trông đã vững chãi bất ngờ.

Mẩu giấy trong bình được bốc lên. Jeon Jungkook nhìn chăm chú vào đó, mỉm cười:

– A, đó là tên mình này. Bất ngờ ghê ta.

Bất ngờ cái củ cải. Giờ thì anh MC thực muốn vứt mic, chửi thề rồi bỏ nghề luôn. Jungkook nhét tờ giấy vào túi áo vest, mặt thản nhiên, nói điêu không chớp mắt. Có thật cái nhóm này chính là Chống đạn thiếu niên đoàn trong truyền thuyết đó không. Chống đạn dữ quá nên mặt dày như cái tường thành, nói xạo không chớp mắt, không đỏ mặt, không đổ mồ hôi, không xấu hổ với lương tâm nữa hả trời. Và một lần nữa, không để anh MC tội nghiệp có cơ hội chen ngang, thằng bé đã ra hiệu với ARMY bên dưới.

Hàng ngàn ARMY cùng chung sức hét to: Jeon

Jungkook: Jeon Jungkook thích ăn thịt cừu xiên nướng.

ARMY phá ra cười ngay từ giây đầu tiên của bài thơ. Yoongi thì chả hiểu sao thằng bé lại nhắc đến mấy cái xiên thịt cừu nữa. Quả là dạo gần đây anh có mua cho thằng bé mấy xiên và nó có vẻ thích, cơ mà có cần nhắc đến thịt cừu giữa chốn fan meeting này không.

ARMY: Jungkook

Jungkook: Jungkook thích cả người mua xiên cừu nướng cho cậu ấy nữa.

Tiếng gào thét vang dậy cả sân vận động mà họ đã thuê để tổ chức fan meeting. Bản năng làm mẹ của mấy ngàn chị em chốn này bùng nổ như sóng triều dâng. Vài trăm tiếng hét với nội dung na ná nhau "Jungkook à, chị sẽ mua xiên cừu nướng cho em đến cuối đời.".

Chia buồn loài cừu. Đã ai nghĩ đến chuyện thành lập khu bảo tồn loài cừu chưa? À, Yoongi lúc này thì đang chui vào một đám lý thuyết rối ren về cừu với Jungkook nên chưa có rảnh mà nghĩ xa xôi đến đó. Jungkook thích ai mua xiên cừu nướng cho nó đấy, hình như cả thế giới này mới có mỗi anh mở ví bao nó món này thì phải. Vậy ý nó là thôi không cần anh bao, để em tự đòi fan đó hả. Hay là nó đang gợi ý về một bữa BBQ thịt cừu tiếp theo?

Đám noron trong đầu Yoongi còn đang chạy loạn và rơi vào bế tắc thì Taehyung đã kịp nghĩ thông từ lúc nãy rồi. Lúc Jungkook bước lại phía Yoongi thì đã kịp nhận lấy một ánh mắt sặc mùi cảnh báo từ Taehyung. Ai bảo mặt anh ta trông ngốc chứ cứ nhìn cái lườm muốn lé con mắt kia là cậu biết tên giả ngốc đó đang nóng máu cỡ nào.

Vụ này tôi quyết giành đến cùng đấy.

Hai cái đầu cùng gào lên trong yên lặng, biểu hiện ra ngoài chỉ là những nụ cười ngọt ngào. Min Yoongi vẫn đơ ra. Hình như anh vẫn chưa tiêu hóa hết được câu chuyện ẩn sau mấy bài thơ này.

Có một người nữa cũng đang đơ ra. Anh MC quyết định dừng cuộc chơi ở đây, ra hiệu cho tổ sản xuất mang cái bình khốn khổ ở giữa sân khấu đi. Chú mày ở đó làm gì khi có ai thèm tôn trọng ý kiến của chú mày nữa hả bình. Anh MC cảm thán và chuyển sang trò chơi khác.

Min Yoongi len lén thở phào. "Ơn giời, con không phải làm thơ."

Jimin ở bên kia sân khấu theo dõi từ đầu câu chuyện, thở dài len lén cằn nhằn "Min Yoongi là đồ ngốc."

The end

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro