Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

part 3

PART III

“Chị muốn chia tay.”

Jurina miễn cưỡng ấn nút “pause” cho trò game mình đang chơi để quay qua nhìn người bạn gái của mình, kẻ đang đứng với cái tư thế chả khác mấy so với những cô nhóc tuổi teen đang trong cơn tức giận: hai tay chống nạnh và mắt long lên sòng sọc, đấy còn chưa kể tới cái bĩu môi thêm vào cho tăng hiệu quả đang hiện hữu trên đôi môi gợi cảm của Rena. Cố gắng kiềm chế cái ham muốn được nằm vật ra mà cười để rồi khiến mọi chuyện càng tệ hơn nữa, Jurina chỉ ôn tồn: “Sao vậy?”

Bằng một giọng cường điệu và đã thêm thắt cả loạt cử chỉ bằng cách khoa chân múa tay, Rena đốp lại. “Sao vậy?! Jurina, chúng ta đã định dành cả buổi tối nay bên nhau, bên nhau chứ không phải là em và máy playstation của chị!”

“Nhưng em chỉ có một chiếc cũ ở nhà, và nó thì sắp vứt đi được rồi” Jurina nhí nhảnh đáp trả, lơ luôn tia nhìn chết người mà người yêu nó vừa nhắm thẳng vào giữa đầu.

“Em không định nói chuyện nghiêm túc đúng không?” Rena gào lên kết tội.

“Không!” Jurina trả lời, vẫn cười toe toét.

“Trong trường hợp ấy, vậy chúng ta nên chia tay.” Rena gắt gỏng tuyên bố. “Ngay cả Airin cũng không chơi game khi tụi chị ở gần nhau.”

“Vậy thì đi mà hẹn hò với Airin.” Jurina thản nhiên ấn nút tiếp tục.

“Có thể đấy!” Rena thét lên át cả tiếng ồn từ màn hình tivi. “Hoặc là tốt hơn, tôi sẽ hẹn hò với Churi bởi cô ta còn chẳng đụng vào game nữa. Cô ta đã từng nói cô ta thích tôi, em nên biết điều đó.”

“Chúc vui vẻ.”

Giật lấy cái điều khiển từ tay Jurina, Rena tắt luôn cả tivi, cái hành động này có vẻ còn thu được nhiều sự chú ý và thậm chí phản kháng từ phía Jurina, hơn là mấy cái hành động vô ích trước đó. 

“Này, em đang chơi mà...”

“Đi chỗ khác chơi đi!” Cô lạnh lùng nói. “...Khi mà chúng ta đã không còn hẹn hò nữa.”

“Tốt thôi, sao cũng được” Jurina thở dài và lôi trong túi ra cái di động của mình.

“Em gọi ai vậy?” Rena lên tiếng hỏi, cố làm ra vẻ mình chẳng hề quan tâm.

“Mọi người.” Trả lời tỉnh bơ. “Em gửi tin nhắn tới tất cả những ai trong PJ48 rằng: ‘Người đầu tiên có máy playstation mà trả lời tin nhắn này sẽ được quan hệ với tôi đêm nay.’ ” Và rồi sau khi giơ ra trước con mắt chứng thực của Rena, con bé nhấn nút: "Gửi."

Rena khẽ đảo mắt. “Đừng có điên. Sẽ chẳng có ai đi trả lời một tin nhắn như thế.”

Jurina chỉ cười. Bằng một giọng khá khiêu khích, nó tuyên bố: “Chị đánh giá thấp số người muốn quan hệ với em rồi.” Và như để chứng minh cho điều ấy, điện thoại của Jurina bắt đầu rung… rung… rung… và rung...

Thoáng hoài nghi, Rena dựa vào gần để nhìn rõ hơn màn hình điện thoại của Jurina. “Hai mươi người á?” Cô thốt lên không chủ ý.

“Cứ chờ đi.” Nó tỉnh bơ.

Đúng như lời Jurina nói, con số cứ tăng và tiếp tục tăng. Đột nhiên một tiếng chuông vang lên, báo hiệu rằng thùng thư đã đầy. Nó quay mặt lại và nhe ra một nụ cười chiến thắng về phía Rena. 

Rena trông như kiểu đã bị ai đó bắn chết Ruby yêu quý của cô vậy. Không nói thêm lời nào, cô bước về phía giường mình và ngồi im trên đó, cánh tay vòng qua ôm lấy hai đầu gối. Jurina đứng dậy và bước theo cô, nhận ra trò đùa của mình đã đi hơi xa. 

Quỳ xuống trước giường, Jurina đặt tay mình lên mặt kia của chân Rena, dựa gần vào và nhìn vào mắt người yêu của mình. Nó gọi khẽ khàng: “Rena-chan…”

“Cái gì? Em đã có hơn 300 người muốn ngủ với em. Vậy em còn ở đây làm cái khỉ gì?” Rena đốp lại đầy tức tối. “Em vốn đã chẳng còn quan tâm tới tôi nữa rồi.”

“Không đúng.” Jurina quả quyết. “Em quan tâm đến chị.” Với lấy và nhẹ nhàng gỡ tay Rena ra, Jurina nâng nhẹ một bàn tay và đặt lên mu một nụ hôn thật nhẹ. “Một mình chị mà thôi.”

“Bên cạnh đó, chắc chắn đến 90% bọn họ chỉ trả lời như một trò đùa.” Jurina nói nhẹ nhàng.

“Vậy thì vẫn còn đến 30 người muốn ngủ với em cơ mà.” Rena cãi lại, nhưng thấp thoáng trên môi cô đã nở một nụ cười.

“Nhưng chẳng ai trong số đó dễ thương trong bộ tai mèo như Rena-chan của em cả.” Jurina mỉm cười trêu chọc.

Rena đập cái bốp vào đầu Jurina, lừ mắt. “Thôi ngay mấy cái trò tưởng tượng quái gở về chị đi, Jurina.”

Nó chỉ cười và hôn lên tay kia của Rena. “Em yêu chị.”

“Chị biết.” Rena khẽ khàng nói. “Chị cũng yêu em.”

Chỉ chờ có thế, Jurina hôn lên môi cô gái đối diện mình, đôi môi thơm vị dưa gang đầy mê hoặc.

Và rồi nó đứng dậy và bước lại về phía chiếc playstation, bật lại tivi lên. Có tiếng cọt kẹt từ phía khung giường, Rena cũng đã đứng dậy và bước ngay phía sau. “Em lại chơi cái trò chết tiệt ấy nữa à?” Cô hỏi, mồm há hốc vì choáng và bắt đầu cảm thấy bực mình, lần nữa.

Jurina cười và kéo Rena vào lòng. Rồi nó ấn nút tiếp tục.

Đến nước này, Rena chỉ còn thở dài. Cô cố rúc vào cái hơi ấm từ bờ vai của người bên cạnh. “Được rồi. Chị bỏ cuộc”.

“Em hứa em sẽ dừng sau khi em đã thắng.” Jurina nói nhẹ, mắt vẫn dán vào màn hình.

“Em đang ở level bao nhiêu rồi?”

“Không. Chị giật mất tay cầm, và em chết.”

“Em không save điểm của mình lại à?”

“…”

Cầm chiếc di động của Jurina lên, Rena quyết định sẽ chọn vài tin nhắn để đọc cho qua thời gian. Sẽ còn phải đợi dài lắm.

oOo

HẾT THẬT ĐẤY Ạ.

 MINNA!!! MERRY CHIRSTMAS!!! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: