Lonely
"Đêm nay tôi làm bạn với cô đơn! "
______________________________________
Những ca từ tôi nói với anh, cớ sao thật ngắn ngủi?
---
Đêm buông, tôi lặng im.
---
Nơi tách trà còn luyến hơi ấm của anh.
---
Thành phố chìm trong biển sắc, tôi đêm nay vẫn thức.
---
Quyển sách anh tặng tôi, dấu hôn vẫn còn.
---
Tôi đông cứng, cơ thể ngưng đọng.
---
Muốn nói với ai đó, tôi buồn.
---
Vùi đầu vào chiếc khăn tay...
---
Anh ơi, em sao thật yếu đuối.
---
Bản nhạc buồn da diết anh tặng tôi.
---
Tôi nhoẻn miệng cười trong tiết đông giao mùa.
---
Xúc cảm tôi tăng dần theo năm tháng
---
Tôi bị trói buộc trong buồng giam tối tăm
---
Em phải mạnh mẽ?
---
Anh đã bỏ tôi lại trong nỗi đau này
---
Nước mắt tôi tuôn trào trong sự trớ trêu của số phận
---
Thời gian đã ngừng lại, tim tôi ngừng đập.
---
Tôi thao thức bên nỗi nhớ muôn ngàn tôi phải chịu đựng trong khoảng thời gian dài như vô tận.
---
Đó là khi tôi quyết định vứt đi phần nhân tính cuối cùng còn cố gắng níu giữ.
---
Quá khứ anh cho là hạnh phúc?
---
Nhưng tôi thì không.
---
Tôi không e dè, không sợ sệt.
---
Một kẻ tự kỷ không nhất thiết phải làm như thế.
---
Dòng chữ in đậm trên trang giấy bị loang màu ố vàng.
---
Tôi thắc mắc : Sao anh lại không đến?
---
Thân xác mỏng manh của tôi không tự chủ và vô thức hét lên.
---
Khi tôi không biết anh đã chết...
---
Một mình tôi bầu bạn với cô đơn
---
Ánh trăng tà sao hiu quạnh thế?
---
Những lúc tôi muốn sẻ chia
---
Quanh tôi như người vô hình
---
Ánh đèn mập mờ từ con đường ta đi
---
Tôi ngây ngốc nhìn thẳng vào con đường xa tắp.
---
Nơi bóng dáng anh đã không còn.
---
Giá như hôm ấy trăng đừng thức
---
Thì anh đâu phải làm thế, anh ơi?
---
Tôi nhắm mắt, đón nhận hy vọng
---
Cô đơn, tôi ngược bước.
---
Đêm nay mọi thứ vẫn thế
---
Vẫn là cô, vẫn buồn...
---
Baby am so lonely
---
Em mãi mãi vẫn là kẻ cô đơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro