Welcome to the Heart Pirates
Chào mừng đến với băng Heart
Hóa ra Rayleigh muốnđào tạo Luffy và đó là lí do tại sao ông ấy đến được đây. Luffy đơn giản là chấp nhận lời đề nghị đó và luyện tập trong hai năm. Hai năm! Cô không thể ngồi lâu như vậy. Đó là trường hợp cô đi trước và ra khơi cùng với băng Heart. Kanna không muốn bị mắc kẹt trên hòn đảo này. Có lẽ một ngày nào đó trong hai năm cô sẽ bị giết bởi Boa Hancock thì sao???
Kanna rùng mình khi nghĩ đến điều đó, 'Cô ấy đúng là một người phụ nữ đáng sợ'
"Tạm biệt Luffy!" Kanna vẫy tay chào cậu ta trong khi bản thân đang dựựa vào cái lan can của tàu ngầm, "Hãy bảo trọng và mạnh mẽ hơn nhé!"
Băng Heart cũng vẫy tay chào đằng sau lưng cô . Law đứng bên cạnh cô với thanh kiếm dựa vào vai và nụ cười nhếch mép trên môi
Luffy vẫy lại, "Tạm biệt Kanna"
Khuôn mặt cậu ta trở nên hóa xanh khi thấy cô đang trượt tay ra khỏi cái lan can. Cô hoảng loạn và hét lên trên đường rơi xuống. Cô nhắm mắt và chờ đợ-.... Không gì cả! Cô không thấy những giọt nước biển mặn chát tát bôm bốp vào mặt mình như thường lệ vì thế cô quyết định mở mắt ra xem
ômở mắt ra và cũng đồng thời thấy Law đang ngước xuống nhìn mình, cùng với nụ cười nhếch mép nào đó, trong khi đang giữ cô với tư thế bế cô dâu. Kanna đỏ bừng mặt lên khi nghĩ đến chuyện gì đã xảy ra. Cô đã ngã xuống lan can, nhờ vào bản tính vụng về của mình, nhưng làm thế nào cậu ta có thể bắt được cô mà không cần phải di chuyển ra khỏi vị trí của anh?
'Đúng là trái ác quỷ đáng sợ' Cô cau có suy nghĩ
"Tại sao tôi có cảm giác rằng tôi đã cứu cô rất nhiều nhỉ?" Law cười khúc khích và nhìn cô
(đừng keeu tui biến hóa cảm xúc của Law, bản dịch nó ghi thế chứ không phải dó tui :v)
Kanna phồng má và vặn vẹo ra khỏi vòng tay của anh và lẩm bẩm một cách nhanh chóng, 'cảm ơn'
Law cười nhếch mép, "Làm thế nào bây giờ ~ quá nhiều lần~"
Kanna trừng mắt nhìn anh
"Mmm Kanna-ya, bạn thực sự nợ tôi rất nhiều phải không?" Anh tự mãn gõ ngón tay vào cằm
Kanna thở dài trong thất bại, "Được rồi, anh muốn cái gì?"
"Đơn giản, tham gia phi hành đoàn của tôi."
Kanna tranh luận với chính mình trong giây lát, Đúng là người con trai trước mặt cô đây đã cứu cô khá nhiều lần thật. Cô nhìn sang nhóm của anh ta, đa số đều là người giỏi, vậy tại sao anh ta lại muốn cô- một đứa dở tệ như vậy tham gia vào phi hành của anh ta?
"Sao sao?" Cô quyết định hỏi anh ta
Anh ta nhúm vai của mình, "Tôi có lý do riêng của mình. Vậy nếu cô không muốn, tôi có thể quăng cô xuống biển"
"Anh không cho tôi sự lựa chọn đúng không...?"
Mộtnh ta nhìn cô tự mãn, cô phút chốc cảm thấy khó chịu
"Được rồi, tôi sẽ tham gia phi hành đoàn của anh" Kanna gục đầu trong thất bại
Law đi đến chỗ của Bepo, nơi con gấu đang ngủ rất say, và ngả lên người cậu như một cái ghế dựa, "Bây giờ chuyện này đã ổn, Chúng ta hãy bàn đến chuyện tiếp theo sẽ làm gì"
"Đội trưởng, chúng ta sẽ di chuyển đi đâu?" Shachi hỏi,, "Chúng ta sẽ đi đến Tân thế giới phải không?"
"Không, chúng ta sẽ đợi cho đến lúc." Law trả lời đơn giản
"Ể? Chúng ta sẽ không đến đó?" Shachi ngạc nhiên hỏi
"Sao chúng ta không đi đến Tân thế giới trước vậy?" Một người khác hỏi
"Ngài đang chờ điều gì vậy, Thuyền trưởng?" Một người khác nữa bay vô nói
"Tôi đã nói rằng chúng ta sẽ đợi. Đừng lo lắng, kho báu One Piece sẽ không xách *beep* chạy tám hướng khi chúng ta đến đâu mà lo"
(Nếu câu trên hơi tục tí thì nhắn tui, tui sửa lại cho :))))) )
Kanna chán nản nghe bọn họ bàn chuyện tương lai, cuối cùng cũng nhìn sang phía con gấu dễ thương đang ngủ sau lưng Law
Bepo phá vỡ sự tập trung của cô vào cậu khi anh hét lên, "Aye-aye, Thuyền trưởng! Anh có thể tin tưởng ở tôi"
"Nói mớ kìa!" Phi đoàn mắng cậu ta
"Tôi xin lỗi" Anh ta xin lỗi trong giấc ngủ khiến cô bất giác cười vì sự dễ thương này
Kanna nhìn Law, người đang mỉm cười nhìn Bepo. Liệệu cô có thể tìm ra sự thật và kiếm được người cô cần khi đang trên thuyền này, phải không? Law hẳn đã cảm nhận được cô đang nhìn cậu ta, và ngước nhìn cô với nụ cười nhếch mép
"Kanna-ya, bây giờ cô đã là một thành viên trong phi đoàn của tôi rồi, ta nên cho cô làm quen trước nhỉ?" Law đứng dậy từ vị trí của anh ta, sau đó đi đến cửa chính và ra hiệu cho cô đi theo sau
Law đã cho cô một tour du lịch nhỏ trên thuyền. Đầu tiên là đến nhà bếp, trông nó giống như một cái quán ăn nhưng lại có đầu....kim loại. Ngay cả những cái bàn ăn cũng là kim loại và chúng được bắt vít xuống dưới sàn để tăng độ chắc chắn cho đồ vật. Ngay cả ghế cũng vậy....
Hết nhà bếp rồi đến nhà tắm. Và điều đó khiến cho cô bất giác nhăn mày khó chịu. Không có sự riêng tư nào ở đó cả. Không có rèm tắm chỉ có một hàng vòi sen dọc theo tường, và trên cửa không có khóa....
Cô nghe được một nụ cười nho nhỏ phát ra từ vị thuyền trưởng bên cạnh mình, "Có chuyện gì không vừa ý cô ư Kanna-ya?"
Cô trừng mắt nhìn anh vào lần thứ hai trong hôm nay
"Đừng lo lắng Kanna-ya. Có một phòng tắm khác nếu như cô muốn chia sẻ chung" Cô bất giác nhướng mày
Law dẫn cô đến một cánh cửa bìnhthường và gắn cái nhãm 'Thuyền trưởng'. Anh mở cửa cho cô vào. Đó là một căn phòng có kích thước bình thường, có thể nhỏ hơn một chút. Có một cái bàn dựa bên cạnh bức tờngờng, trên đó là những cuốn sách y dược. Đằng sau cái bàn là một tủ sách. Phía bên kia là một cái giường của anh ta với những tấm vải màu vàng và chiếc cờ hải tặc được in trên tường :V
'Tại sao mình lại không ngạc nhiên lắm nhỉ...?' Cô đổ mồ hôi
Law mở một trong hai cánh cửa trong phòng để lộ một phòng tắm có kích thước bình thường, "Cô có thể chia sẻ nó chung với tôi. Nó có khóa thì sẽ làm cô đỡ lo lắng hơn nhỉ?" Như để chứng minh, anh ta khóa sau đó mở cửa vài lần
Kanna không thấy có vấn đề gì với việc chia sẻ chung phòng tắm với Law. Nó có vẻ là địa ngục tốt hơn so với chia sẻ với đám đực rựa kia. Cô cũng không lo lắng Law sẽ nhìn trộm, anh ta có vẻ không giống như loại con trai 'đó'
(Ý chị đây là loại fuckboi êiii :))))
"Nghe có vẻ tốt đối với tôi" Cô nhún vai, "Tốt hơn là chia sẻ nó chung với một nhóm đàn ông
Law đóng cửa phòng tắm, "Sau đó tôi sẽ đưa cô đến phòng của mình."
Căn phòng của cô không xa lắm so với Law. Anh ta kêu cô đứng đó và xuống sảnh chir để lấy thứ gì đó. Căn phòng có bốn cái giường được bắt vít vào tường và một cái giường được nằm dưới mỗi cái. Kanna đoán rằng anh ta đã nghĩ được trên băng này sẽ có phụ nữ, vậy nên đây có lẽ là căn phòng cho phụ nữ đi. Cô mở một trong những cánh cửa trong phòng và thấy nó là một cái tủ khá lớn. Kanna không có bất cứ thứ gì có thể bỏ vô được, tất cả đồ dùng của cô đều ở trên Thousand Sunny
Một tiếng gõ cửa làm cô giật mình và Law bước vào, mang theo một khẩu súng trường và thứ gì bên dưới nó
"Súng trường của tôi!" Cô chạy đến chỗ của Law
Khi cô nhìn kĩ hơn khẩu súng trườngờng của mình, cô thấy rằng nó đã bị phá vỡ. Kanna cầm nó lên, kiểm tra nó và nhăn mặt thất vọng
"Nó đã ở tình trạng đó khi chúng tôi thấy nó" Law lướt qua cô và đặt thứ gì đó lên cái bàn trong phòng
"Cái gì thế?"
"Đồng phục của cô"
"Ý anh là tôi phải mặc một cái??" Cô hoài nghi. Anh gật đầu đơn giản và rời đi
Kanna nhẹ nhàng đặt khẩu súng trường xuống giường và nhìn bộ trang phục với tâm trạng không hài lòng. Cô thở dài và cởi áo khoác, trượt vào trong cái thứ gọi là 'áo-liền-quần'. Cô đi đến một trong những tấm gương dài trên tường để kiểm tra
"Làm thế nào mà anh biết được kích thước của tôi?" Cô hỏi to, "Nó vừa vặn hoàn hảo."
Cô sợ bộ đồ sẽ rộng thùng thình nhưng thực chất nó rất vừa vặn. Nó có cùng màu vớinhững người khác, ngoại trừ Bepo, và vừa khích với những đường cong của cô. Kanna cảm thấy tốt hơn khi mặc bộ đồ ngu ngốc này. Vải thực sự khá là thoải mái
[...]
Kanna ngồi cùng bàn chung với Law, Bepo, Shachi, Penguin, Ben và một số người nào đó mà cô chưa biết tên. Cô nhìn xuống dĩa thức ăn của mình, trong nó rất ngon. Cô đâm mì ống bằng nĩa và vỏ vào miệng. Kanna tan chảy trước sự bùng nổ tuyệt vời của hương vị khi mì ống chạm nhẹ vào phần lưỡi của cô. Nó gần như ngon bằng món của Sanji
'Chắc mình sẽ làm quen với đầu bếp.' Kanna chú ý
"Thật tuyệt vời!" Bepo hét lên sung sướng khi ăn mì ống, "Tớ thích ăn mì ống!"
(Mình không biết cách xưng hô của Bepo nên gọi sao cho hợp nên cứ đánh đại. Với lại chưa kể lúc Kanna mô tả phần món ăn như thế nào thì mình lại nhớ đến thánh kích dục Soma nhe :)))))
Kanna cười khúc khích với con gấu dễ thương và quan sát khi anh ta cố gắng ăn cắp dĩa của bạn bè để nhận lại bằng những cú tát iu từ bàn chân hoặc tay của bọn họ
"Dừng lại!!" Shachi kéo chiếc dĩa của cậu về phía mình để bảo vệ, "Ăn của cậu đi kìa!"
"Tôi xin lỗi." Bepo gục đầu và thản thiên với lấy dĩa của Penguin
Kanna phút chốc có cảm giác déjà vu* khi xem cảnh tượng này. Cô khẽ cười trước cảnh đó
"Điều này làm tôi nhớ đến nhóm Mũ Rơm", cô ngân nga
-Bốp-
Penguin đạp vào Bepo khiến cho chú gấu tội nghiệp phải rút lui cùng với những giọt nước mắt. Law cười khúc khích với người bạn lông xù của mình. Ngay sau đó mọi người đều cười theo, ngoại trừ Bepo- người vẫn đang kết bạn cùng với những giọt nước mắt
'Yeb, mình nghĩ rằng mình sẽ thích ở đây." Kanna cười
------
Déjà vu là hiện tượng đã từng thấy một lần và thấy cảnh thứ hai với tình trạng tương tự như lần đầu, khiến cho bạn có cảm giác quen thuộc :v
Đây chỉ là đoán mò thôi :V
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro