Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1. Ông hổ

Xào xạc .

Tiếng động phát ra từ bụi cây sau lưng Moon Hyeonjun .

" Ai đó ? "

Xào xạc , xào xạc , rầm !

Từ bụi cây ngã nhào ra một đứa nhóc trắng như sữa , nguyên cái mặt tèm lem bùn đất ngẩng lên nhìn vị trước mặt . Chắc chừng khoảng 5 tuổi ?

" Oa , có ông hổ thật này ! "

" ...ngươi là ai mà biết đến nơi này ? "

" Ta ư , họ Choi tên Wooje , các bạn ta bảo ở đây có ông hổ dễ thương lắm "

" Ổng hổ ? Dễ thương ? "

Sơn thần mà bọn trẻ con dám lôi ra đùa giỡn sao .

" Ông hổ nào ở đây , ta là Sơn thần "

" Hmm nếu là Sơn thần thì là người cai quản thiên nhiên ở đây sao ? "

" Đúng vậy đúng vậy , nhóc đã diện kiến ta rồi thì về kể cho các bạn đi nhé "

Nói trắng ra là biến đi cho ta còn đi ngủ .

Cậu bé má bư vâng lời hớn hở toàn quay gót rời đi thì chợt vị kia chợt nói tiếp .

" Haizz , nhóc xem lại lũ bạn của nhóc đi , ta không hề dễ thương đâu nhé "

Ồ cậu biết chứ , " các bạn " của cậu muốn lừa cậu đi lên vách núi này để cậu lạc giữa rừng cây bạt ngàn không còn lối về . Nghĩ đến đây , hai con mắt long lanh của cậu nhóc tầng tầng ánh nước . Wooje không kiêng nể gì òa lên khóc trước mặt vị Sơn thần kia .

" Ya ya nhóc ngã đau lắm hả , hay không nhớ đường về ? "

Lần đầu chứng kiến một đứa nhóc khóc nhè , đến thần cũng hoảng lắm chứ , lại còn là một đứa bé đáng yêu thì ai mà nỡ mặc kệ . Hyeonjun quỳ một gối xuống dỗ dành cậu trai hết mặt mũi tèm lem vì bùn đất thì bây giờ lại tèm lem vì nước mắt nước mũi lẫn lộn .

" Hức..t..ta không muốn quay lại gặp bọn họ đâu "

" Được rồi được rồi , vậy ta đưa ngươi về , được không ? "

" Hức , không đi đường đó đâu " - nhóc tròn ủm vừa nói vừa chỉ tay về hướng mà nhóc đã mò lên đây .

" Ừ nín đi , không đi đường đó "

Nói xong Hyeonjun một tay ẵm cậu nhóc lên đi về phía vách đá . Khung cảnh trước mắt thật đẹp , cả bầu trời xanh trước mắt khiến cho cơn khóc nhè phải ngưng lại .

" Này này ta bảo đi đường khác không có nghĩa là muốn rơi xuống như này đâu "

" Này , sao ngươi không dùng kính ngữ nhỉ ? Ta hơn tuổi ngươi rất rất rất nhiều đấy "

" Không hơn được mấy đ-Aaaaa "

Tên khùng này đang bế cậu đi trên các cành cây .

Hyeonjun phải phì cười với cái nhóc này , mới câu trước còn mạnh mồm lắm mà giờ nhìn xem ai đang túm áo ta gào lên vì sợ hãi .

Đáp đất thành công . Đứa nhóc trong lòng thế mà vẫn sụt sùi nước mắt nước mũi ngắn dài . Chân chưa chạm hẳn xuống đất nhóc này đã tính chạy đi luôn .

" Ngươi không cảm ơn ta sao ? "

" Tên ngươi là gì ? "

" Gì vậy ta hỏi ngươi trước mà "

" ... "

" Moon Hyeonjun "

" Mai mang hoa quả lên cho ngươi "

Nói xong rồi Wooje xách bộ y phục lên mà chạy...đương nhiên là không nói lời tạm biệt với Hyeonjun rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro