🔏06.1 sa vào nguy hiểm - r18
⚠️ warning r18 - không thích click back nhé.
-
Luồng khí xộc thẳng vào mũi em, dường như nó chạy dọc khắp cơ thể làm người em nóng hừng hực, loại nóng mà có lẽ bất cứ ai cũng dễ dàng hiểu được.
"Khó chịu lắm đúng không?"
Ngón tay cái của cậu di chuyển, nó đút vào miệng em mà tuỳ ý khám phá khiến em hoàn toàn vào thế bị động, Wooje cứng đờ ra. Cậu ta lại lần nữa phạm luật.
Điều luật thứ ba trong bộ luật Choi 'Zeus' Wooje - "Không chạm vào người" bởi em ghét bị ám mùi của kẻ khác và nổi da gà khi có ai đó cố tình chạm vào em, em cực kì ghét. Nhưng giờ thì hay rồi, căn phòng này sắp nổ tung vì lượng pheromone quái quỷ của Moon 'Oner' Hyeonjun quá kinh khủng. Một mùi hương bắt đầu từ ấm áp của hổ phách, tiếp đến là sự thôi miên của xạ hương-một hương thơm 'xác thịt' mê hoặc em, cuối cùng đọng lại là dư vị khô cằn, cay nồng của gỗ, của người 'lỡ' hít phải nó. Choi Wooje 19 năm nay chưa từng trải qua cảnh này, chưa từng bị pheromone đe doạ đến hoảng sợ cứng miệng. Hôm nay là lần đầu tiên.
"Trả lời?"
Rút ngón tay khỏi khoang miệng em, nó kéo theo sợi tơ bạc, cậu thu tay mút hết những 'tinh tuý' vừa khai thác được từ 'hầm mỏ' ấy. Wooje vẫn ngồi yên quan sát mỗi tội chẳng tài nào thốt lên dù là một tiếng ư ử trong cổ họng, như thể ai đó đã cắt bỏ thanh quãng của em.
"Ngài Choi trả lời đi chứ? Khó chịu lắm đúng không"
"K-kinh..tởm..tôi kinh tởm tên cấp C thấp kém như cậu.."
Dù ở thế yếu vẫn không thôi được cái thói kiêu căng, nếu Moon Hyeonjun phạm luật của Choi Wooje thì Choi Wooje đã động đến giới hạn của Moon Hyeonjun rồi. Trần đời họ Moon ghét nhất ai khinh thường mình, cậu sinh ra vốn đã không thấy mặt người thân, lại sống mười mấy năm cuộc đời đen tối trong các băng nhóm xã hội đen tại khu ổ chuột nghèo nàn, nó chôn vùi tương lai của cậu nên khi bị em mỉa mai, cậu phản kháng mạnh mẽ như thế này vì coi đây là một sự sỉ nhục không hề nhẹ chút nào.
"Vậy thì cẩn thận nhé.."
"Tên cấp C này sẵn sàng lấy cái mạng của cậu bất kì lúc nào đấy, Choi Wooje"
Cậu ta nhấn mạnh từng câu từng chữ như muốn em khắc cốt ghi tâm những gì cậu nói, nửa chữ cũng tuyệt đối không được quên.
Khi thấy thành công áp đảo em, pheromone dần được Hyeonjun thu hồi, em đứng dậy một mạch đâm thẳng ra khỏi phòng mặc kệ cậu, mặc kệ kế hoạch hay nhiệm vụ, em lên phòng của mình ở tầng cấp B, thật nhanh trốn vào rồi tiến về hướng bàn làm việc, tay run run rót cho mình ly nước lạnh tạt thẳng vào mặt rồi lấy tay liên tục vả vào đôi má vốn dĩ đã hồng hào khiến nó đỏ ửng lên để bản thân có thể tỉnh táo trở lại.
"Mẹ kiếp..t-tỉnh lại đi...ah...nóng.."
Mồ hôi đổ nhễ nhại khắp tay chân mặt mũi, em run bần bật.
Em đã hứng tình bởi pheromone của Moon Hyeonjun.
Cởi hết quần áo vứt xuống nền đất, hai chân dạng ra kê trên bàn làm việc, em ngả người ra sau mút tay mình như cái cách Moon Hyeonjun tuỳ tiện đút ngón cái vào miệng nhưng em làm thì lại giống trẻ lên 3. Nhưng làm gì có đứa trẻ nào vì hứng tình mà mút tay? Đầu óc mụ mị điên cuồng chỉ có thể sờ soạng khắp nơi để thoả mãn dục vọng đang tràn trề mặc dù không khá hơn là bao em cũng chẳng biết phải làm gì khác bởi đây dù gì cũng là lần đầu trải qua cảm giác này. Miệng em sau khi không còn ngậm ngón tay nữa thì liên tục rên lên hàng loạt âm thanh vô nghĩa, không a thì á rốt cục vẫn chưa thể ngưng nổi cái nóng quái đản, ngược lại em còn cảm thấy bứt rứt hơn. Hết mò mẫm đến đưa tay về phía hạ bộ đang cương lên mà tuốt lấy tuốt để, 'Wooje tí hon' nãy đến giờ cứ chảy ra một dòng tinh trắng đục không ngừng, mỗi lần em đưa tay vuốt là một lần người em run.
"Ahh..um...."
"Hye-Hyeon..Hyeonjun..l-là..do cậu.."
"Hyeon..jun..t-tôi sẽ..ah..giết..sẽ giết cậu.."
Liên tục gọi tên người đã khiến mình ra nông nổi này cũng không thể kìm hãm ham muốn của em. 'Wooje tí hon' bị vắt cạn nước, đến đau rát như muốn rách ra mà Wooje lớn vẫn còn thấy thiếu.
"Hức.."
"Đáng..đ-đáng ghét..không s-sướng.."
"Choi Wooje đây là nơi làm việc đấy nhé"
Có người nào đó đã bước vào phòng em do khi nãy cửa chưa khoá vì em gấp gáp chạy vào. Chất giọng trầm ấm vang lên khắp phòng nhắc nhở ai kia điều em đang làm không đúng, người đó cũng thuận tay mà giúp em khoá trái cửa rồi đi đến nhìn em trực diện, giữa đôi chân em là chiếc ghế ướt đẫm vì tinh dịch và bàn làm việc hay sàn nhà cũng không thoát khỏi, chất nhầy có ở mọi nơi.
Không ngoài dự đoán, chỉ có thể là Moon Hyeonjun, cậu ta nhếch mép.
Em nghe rất rõ giọng nói ấy, ngay lập tức nhận ra nhưng giờ cơ thể mềm nhũn chẳng cử động nổi nữa, nói thẳng ra là từ tận đáy lòng này muốn cậu mau mau đến đây chịu trách nhiệm, làm cho em sướng vì chính cậu ta là thủ phạm gây ra chuyện này. Dẫu vậy, em không thể nào tỏ ra rất thèm thuồng nên đã buông câu sỉ vả đuổi Hyeonjun, chỉ là giọng điệu không chua ngoa như bình thường mà cứ nhè nhẹ kèm theo tiếng thở và cũng chả tròn vành rõ chữ, trông em lả lơi lắm.
"C-cậu..ha..cậu cút..c-cấp C...không..cho..um..v-vào..đây.."
*Tách - tiếng chụp ảnh.
Moon Hyeonjun thành công lưu giữ khoảnh khắc đáng xấu hổ này của Choi Wooje sau đó đặt điện thoại trên bàn. Choi Wooje không phát hiện vì xung quanh em bốn bề là dục vọng, là ái muội, là ham muốn dữ dội.
"Vậy chào nhé?"
Cậu đáp lại em rồi quay bước.
"Đ-đừng..mà"
"Còn muốn gì nữa? Không phải đã đuổi tôi sao?"
"Xi-xin lỗi..ở lại với..tôi"
"Cậu bảo ai ở lại với cậu?"
"Oner..H-Hyeonjun..làm ơn g-giúp tôi.."
Em cứ ngồi trên ghế rên rỉ khiến cậu ngứa mắt không chịu nổi.
"Không thích? Muốn giúp thì đến đây cầu xin tôi đi?"
Wooje im lặng, em ngoan ngoãn đứng dậy đi loạng choạng về phía tên to xác kia, mặt đối mặt.
"Quỳ"
Em như cún nhỏ nghe lời chủ nhân mà liền quỳ xuống nhưng không biết Choi Wooje đã học từ ai, em dùng răng mình mở khoá quần cậu để lộ ra dương vật cỡ đại chôn giấu dưới lớp boxer khiến cậu có hơi bất ngờ vì hành động táo bạo của em.
"Vô lễ, tôi đã cho phép chưa?"
Em khựng lại đưa mắt nhìn lên Hyeonjun, mắt em lấp lánh như thể chứa ngàn sao, nó rưng rưng chuẩn bị rơi lệ vì thèm khát mùi vị của 'trái cấm' còn cậu thì vẫn với vẻ mặt không cảm xúc đang làm khó em.
"Xin cậu đấy Hyeonjun.."
"Nào nào, nếu bị cấp C chơi thì xấu hổ lắm đấy"
"Không xấu hổ đâu mà.."
Wooje bĩu môi phồng hai má như thúc giục cậu hãy mau mau đồng ý để em được thoả mãn cơn đói tình đang rộn ràng trong mình.
"Không biết sẽ ra sao nếu các cấp dưới thấy bộ mặt tà dâm này của ngài Choi nhỉ?"
Cậu ta không thương tiếc đưa tay bấu lấy cằm em đồng thời được nước lấn tới, phả thêm một đợt pheromone khiến không gian lần nữa ngột ngạt. Wooje hiện tại vô cùng khó chịu, cả người vốn đã nóng bức lại cộng thêm khí tức của cậu, em biến thành loài thú điên thèm khát sự thoả mãn. Chẳng còn nghĩ được gì khác ngoài "làm tình". Chính xác hơn là Wooje loạn thần vì hứng tình, lời nói và hành động của em hoàn toàn mất kiểm soát, cậu thừa biết, tuy nhiên lại rất thích em trong bộ dạng này. Khi em không còn gai góc như thường thấy mà hoàn toàn cởi bỏ lớp phòng bị, đặc biệt còn quỳ dưới chân nài nỉ cậu-người thường xuyên bị em khinh miệt vì cấp thấp, Moon Hyeonjun càng trêu càng thấy thích.
"K-Không cho biết..cho Hyeonjun thôi, Hyeonjun mau lên đi..hức."
Em khóc rồi, giàn giụa nước mắt khẩn cầu.
"Dùng miệng làm tôi bắn, tôi sẽ đáp ứng cậu, còn không thì đừng mơ"
Cậu ra điều kiện, em lại tiếp tục công cuộc 'giải thoát Hyeonjun khổng lồ' bằng răng. Kéo được lớp jeans bên ngoài em cũng nhìn rõ hơn dương vật khủng bố ấy, mặc dù bây giờ căn phòng này đang bị bao vây bởi pheromone của cậu nhưng em vẫn có thể cảm nhận được sức nóng đang lan toả, nó ở ngay trước mặt em, một khúc thịt nóng hổi độn sau lớp vải mỏng.
Wooje không thể chờ được nữa, ngay lập tức đến bước tiếp theo. Lưỡi tìm kiếm khoảng trống cho răng chạm vào boxer, nhẹ nhàng lấy nó xuống để chiêm ngưỡng sự vĩ đại của vật đang cư ngụ dưới đó, kích thước đúng thật là rất khủng khiếp, có khi to gấp mấy lần của em. Wooje chỉ biết ngắm và ngắm, em không dám động đến, cũng chẳng biết nên làm gì.
"Trước khi tôi đổi ý, mau ngậm vào"
"Nhưng to lắm.."
Cậu không đáp nữa, em đành dùng hai tay giữ lấy côn thịt để miệng ngậm lấy nó, há đến mỏi mới thành công đưa vào. Em từ từ chậm rãi mút cùng vài tiếng rên vô nghĩa thi thoảng muốn phát ra nhưng bị vật đang xâm chiếm chặn lại. Không ngoài dự đoán, tác phong lề mề này khiến Hyeonjun chả có lấy một chút hứng thú, phải nói là em khẩu giao cực kì dở tệ, cứ ngậm rồi nhả khiến cậu chưa kịp hơn hai phút đã phát chán. Cũng chẳng thể trách được em vì đây là lần đầu rơi vào tình cảnh này, mà lần đầu thì lúc nào cũng phải có sai sót. Thế thì chi bằng để cậu ra tay chỉ bảo cho rồi vậy.
"Để hai tay xuống, tôi dạy"
Em nghe lời cậu, đặt hai tay chống xuống đất, miệng vẫn còn chứa dương vật nóng như lửa kia, hai mắt hướng lên nhìn cậu trông gợi tình vượt mức cho phép, em lả lơi và điếm hơn bao giờ hết, Hyeonjun trong đầu lại thầm nghĩ.
'Hôm nay mình không dập cậu ta đến rã rời thì có lỗi với người anh em bé nhỏ này chết mất.."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro