Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Luận về tầm quan trọng của việc hôn

Trong một ngày nên hôn bao nhiêu lần là đủ?

Về vấn đề này, tôi muốn trình bày ý kiến riêng của bản thân.

Hôn vào sáng sớm nửa tốt nửa không tốt, nhưng có tác dụng rất lớn trong việc sạc đầy năng lượng tinh thần.

Ai ai cũng bảo rằng tôi khi ngủ rất vô hại, mà cũng không phải tất cả những người quen đều bảo như thế, vì mấy ai được cùng tôi chung chăn trên giường. Đa số nhận xét đều tương đồng, khi nhìn đến dáng vẻ thoải mái ngủ nghê của tôi sẽ càng khiến người khác an tâm vào giấc.

Không phủ nhận tôi thuộc tuýp người ngủ sâu, ngủ đến hai má đều sưng phồng, đã bư rồi mà vào buổi sáng lại càng bư hơn, thời điểm này nếu đeo kính vào nhất định sẽ bị cấn má.

Tôi chẳng hề vì chuyện này mà cảm thấy tự ti, vì rõ ràng là sáng nào Moon Hyeonjun cũng chẳng thể kiềm lòng được trước dáng vẻ siêu cấp đáng yêu của tôi, tôi bị anh ấy hôn đến tỉnh.

"Heo con, đã chịu dậy chưa?"

Tôi còn chưa kịp đeo kính, mới thức dậy nên tầm nhìn hãy còn mờ nhoè. Tôi kỳ thực muốn phạt Moon Hyeonjun vì cứ thích đặt biệt danh lung tung, nhưng rốt cuộc thay vì phải cắn lên môi thì lại cắn nhầm lên mũi anh ấy.

Kết quả ngày hôm đó giảng viên Moon Hyeonjun phải dán một miếng băng cá nhân hình vịt vàng ngay trên đầu mũi mới có thể an tâm rời khỏi nhà để đi dạy học.

Thời điểm tôi phát hiện ra chuyện này đã là nửa buổi chiều, tiết cuối cùng của ngày hôm nay của tôi trùng hợp lại là môn do Moon Hyeonjun đứng lớp.

Nhìn đến miếng băng cá nhân kia, thành thật thì tôi không cảm thấy chút hối lỗi nào. Dù cho tôi có làm gì thì cũng không thể ngăn Moon Hyeonjun kiên trì tái phạm, sáng nay dám cả gan gọi tôi là heo con, còn có cả những lần chưa đánh răng mà anh ấy đã nhào vào đòi hôn, miệng thúi không chịu nổi, bị phạt là rất xứng đáng.

"Trò Choi Wooje?"

Nghe gọi tên, tôi lật đật đứng lên theo bản năng, vội vàng hô lớn một tiếng, "Vâng!"

"Tôi thấy trò đang mất tập trung, có đúng không?"

Tôi lần nào cũng chọn ngồi ở hàng ghế cuối cùng, không những thế còn phải là một vị trí khuất tầm nhìn. Nếu không phải liên tục dán mắt lên người tôi như ai đó thì chắc chắn sẽ không biết được rằng kì thực tôi đang làm việc riêng trong tiết của Moon Hyeonjun.

Rõ ràng là đang muốn trả thù chuyện hồi sáng đây mà.

Tôi cúi gằm mặt vì xấu hổ, mấy ngón tay mềm mềm cứ xoắn xuýt vào nhau, chẳng hề có ý định mở miệng biện hộ cho hành động lơ đãng vừa rồi của mình.

"Một lát hết giờ lên văn phòng tôi một chút, giờ thì em ngồi xuống đi."

Tôi bĩu môi không vui, kể từ lúc đó tôi thực sự chỉ ngoan ngoãn quan sát nội dung phủ kín bảng trắng, hoặc là nhìn bất cứ đâu chứ nhất quyết không nhìn đến vị giảng viên nào đó thêm một lần nào nữa cho đến tận khi tan học.

Tôi xốc lại cặp trên vai, vừa phồng má vừa chậm chạp đi đến nơi tôi đã ghé qua không biết bao nhiêu lần. Biết rằng Moon Hyeonjun thật ra là đang cố tình gây sự, anh ấy chỉ thật sự tức giận khi môn của anh ấy dạy mà tôi lại được điểm kém thôi.

Cửa văn phòng đã ở trong tầm mắt, tôi còn chưa kịp bước thêm bước nữa, lúc đi ngang qua nhà vệ sinh dành riêng cho đội ngũ giáo sư và giảng viên lại bị một bàn tay thò ra, túm lấy cổ tay ụ thịt của tôi lôi vào bên trong.

Lúc ở trường đại học không thể tỏ ra quá lộ liễu, vì thế Moon Hyeonjun rất biết ý mà canh nhưng lúc thế này để tranh thủ hôn.

"Heo con, vì sao vừa nãy em không tập trung?"

"Còn đang bận nghĩ xem một lát nữa cắn vào đâu thì anh mới không trêu em nữa."

Moon Hyeonjun nghe thế thì phì cười, khổ nỗi Moon Hyeonjun khi cười mà không che miệng thì sẽ vô cùng đẹp trai, nhìn chỉ muốn hôn cho bõ ghét.

Thế mà tôi cũng làm thật.

Buồng vệ sinh tương đối nhỏ, tôi vây Moon Hyeonjun vào vách ngăn, lúc nhón chân khó lòng mà đứng vững nên phải bám lên vai anh ấy, khép mắt lại rồi hôn lên môi.

Thành thật thì tôi rất ít khi chủ động hôn Moon Hyeonjun, tôi chính xác là kiểu người liêm khiết, không phải cứ nghe Moon Hyeonjun nói ngon nói ngọt liền mắc bẫy.

Nhưng đối với Moon Hyeonjun dùng mỹ nam kế thì lại là một câu chuyện khác.

Moon Hyeonjun thấy tôi chủ động liền vui ra mặt, cánh tay rắn chắc rất nhanh quấn chặt lấy eo tôi, ngầm tuyên bố rằng tôi đã chính thức bị chặn hết đường lui rồi.

Cạch.

Tiếng cửa mở. Có người vừa bước vào phòng vệ sinh.

Tôi vô cùng bình tĩnh xử trí, bàn tay vốn đang đặt hờ trên vai Moon Hyeonjun đổi thành nhéo lên da trên cổ anh ấy, khiến cho Moon Hyeonjun đang càn quấy liền giận dỗi cắn nhẹ một cái lên môi dưới sưng tấy của tôi, đồng thời bàn tay đã thò vào trong áo chạm được đến bụng sữa cũng đành phải rụt về.

"Heo con, em không thương anh."

"..." Vẫn còn nghĩ muốn làm tiếp? Anh này làm thầy giáo mà ảnh sếch quá chừng, đạo đức nghề nghiệp thế này thì có ổn không mọi người.

Kỳ thực tính nam của tôi rất lớn, chỉ là vô tình va phải anh thầy giáo lực điền này mà thôi. Đối với những chuyện xảy ra, tôi vẫn cứ là thích lấy đá chọi đá hơn. Chắc chỉ có Moon Hyeonjun thỉnh thoảng mới lừa được tôi làm nũng mà thôi.

Nhưng tôi là con người của thời đại mới, tư tưởng cởi mở, đương nhiên sẽ dễ dàng chấp nhận chuyện bản thân trong một vài tình huống sẽ có những ngoại lệ.

Điển hình như là khi thứ chất lỏng trắng sệt đã nhồi đến mức bụng tôi căng trướng rồi mà Moon Hyeonjun vẫn không ra vào không ngừng nghỉ, tôi chỉ biết ngây ngốc vừa khóc lóc vừa hôn loạn lên mặt anh ấy để xin tha.

Moon Hyeonjun thích đến nỗi, trong cơn mê man tôi còn tưởng như đã trông thấy cái đuổi hổ của anh ấy vẫy không ngừng.

Anh ấy vẫn không muốn dừng lại, đã thế còn dùng ngón tay ấn ấn lên phần bụng dưới của tôi trêu đùa.

"Quả nhiên bụng sữa thì phải chứa sữa chứ."

Rất lót tích nhé?

Tôi muốn nhào tới cắn anh ấy vài phát nhưng đã mệt đến không thể nhấc nổi ngón tay, thế là tôi vừa khóc vừa mắng rằng tôi không muốn lấy chồng nữa.

Kết quả là đêm đó sau khi Moon Hyeonjun đã thỏa mãn cực độ, mới ôm tôi đi tắm rửa rồi lại ôm tôi lên giường ngủ đã được thay sang ga giường mới.

Tôi đặc biệt thích nụ hôn cuối cùng trong ngày, là một nụ hôn chúc ngủ ngon.

Moon Hyeonjun cũng rất hưởng thụ chiếc hôn nhẹ nhàng này, mỉm cười xoa tóc tôi bồng bềnh sau khi gội, lại không nhịn được cúi xuống hít vào một hơi toàn mùi dầu gội hương sữa vô cùng ngọt ngào.

"Không muốn lấy chồng thì để anh gả cho em nhé."

Tôi bĩu môi trước cái mỏ dẻo của Moon Hyeonjun, hùng hồn tuyên bố, "Có mà mơ em sẽ lấy người như anh ý." Rồi giả vờ giận dỗi nằm quay lưng lại với Moon Hyeonjun.

Chưa đầy nửa phút sau tôi đã bị Moon Hyeonjun lật người lại, cùng anh ấy mặt đối mặt. Tôi cũng tự giác chui vào lòng anh ấy, chờ được dỗ vào giấc ngủ.

Nói tóm lại là, thực sự rất khó để đếm được tổng cộng đã hôn bao nhiêu lần, nhưng trong một ngày sẽ có những cơ hội để hôn. Buổi sáng hôn để gọi tôi dậy, thời gian ở trên trường cũng có thể tranh thủ hôn một chút, buổi tối ở trên giường bị làm cho sướng đến phát khóc thì nhất định phải hôn dỗ dành tôi, và tuyệt đối không được quên nụ hôn chúc ngủ ngon.

Tuy nhiên, có một lưu ý nho nhỏ. Nụ hôn cuối cùng của ngày không nên là một nụ hôn sâu, vì chắc chắn đó sẽ chẳng còn là nụ hôn cuối cùng nữa, mà đêm hôm ấy Moon Hyeonjun nhất định cũng không để cho tôi dễ dàng đi ngủ.

"Trò Choi, em thực sự muốn dùng bài luận này à?"

"Vâng ạ."

"Nếu để người khác chấm thì sẽ là điểm không đạt đấy."

"A?"

"Nhưng vì tôi là người chấm nên tôi có thể châm chước một chút nếu em đủ thành ý."

Cho đến cuối cùng thì Moon Hyeonjun cũng chẳng được toại nguyện. Vì nói rồi vẫn phải nói lại, bản thân tôi không phải là kiểu người sẽ nũng nịu người yêu mình để đạt được mục đích.

Nhưng Moon Hyeonjun vẫn in bài luận dở hơi một cách vô cùng nghiêm túc ấy ra, thậm chí còn đóng khung treo tường rồi cười tươi ra mặt.

Tôi đứng nhìn khung tranh ấy thật lâu, có chút không hiểu vì sao Moon Hyeonjun lại có thể trở thành giảng viên đại học.

fin.
(blue.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro