5
theo dự định ban đầu của anh, kỳ nghỉ sẽ là ban ngày đi làm thêm, tối về nhà chơi game, khi có thời gian rảnh thì đi chơi cùng bạn bè, nếu suôn sẻ thì còn có thể mời bạn bè ăn uống bằng tiền lương kiếm được.
suy cho cùng, cuộc sống của anh hình như không bị xáo trộn bởi sự xuất hiện của một bé ma.
tuy nhiên, sự phát triển của mọi chuyện lại chệch hướng một chút, moon hyeonjoon không ngờ mình lại có một con mèo không có thật, không ngờ mình lại phải sống chung với ma trong căn nhà thuê, và cũng không ngờ chỉ trong chưa đầy nửa tháng anh đã hòa nhập với bọn trẻ trong khu dân cư, thậm chí còn phải giúp giải quyết tranh cãi giữa chúng.
sau khi tan ca về nhà, anh hơi nhíu mày vì không quen với bầu không khí quá im ắng xung quanh, nhưng vẫn quyết định mở cửa vào nhà với tâm trạng "ít việc là tốt nhất". không biết có phải do nghe thấy tiếng khóa cửa xoay không, một cái đầu nhỏ bỗng ngó ra từ bóng tối cạnh tường, đang nhìn anh với ánh mắt e dè.
"có chuyện gì vậy?"
cậu bé vừa mới ló đầu ra nhìn anh một lần nữa rồi quay người chạy về phía sau. moon hyeonjoon càng thêm bối rối, anh cũng chạy theo, vòng ra phía sau nhà, lúc này mới nhận ra sự yên tĩnh vừa rồi chỉ là giả dối — anna đang kéo choi wooje đứng cùng nhau, giận dữ nhìn chằm chằm vào nhóm các cậu bé đối diện.
"anna? wooje?"
ngoài bọn họ ra, xung quanh còn tụ tập khá nhiều trẻ con, cậu bé vừa rồi nấp trong góc nhìn anh cũng đã chạy đến trước khi anh kịp vào đám đông. moon hyeonjoon không để ý đến đứa nhỏ ấy nữa, anh đi theo lối đi mà bọn trẻ dạt ra, muốn hiểu rõ tình hình hiện tại, "đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"anh hyeonjoon, bọn nó bắt nạt người khác!"
khác với những đứa trẻ khác, anna và moon hyeonjoon quen biết nhau từ lâu, cũng thân thiết hơn. dường như không hài lòng với việc anna lên tiếng trước, đứa trẻ đứng ở phía trước, ôm quả bóng đá, nhìn moon hyeonjoon rồi tức giận hét lên: "cậu ấy nói điêu! bọn em đã xin lỗi rồi, là cậu ấy không cho bọn em đi!"
"vì các cậu chưa xin lỗi anh hyeonjoon!" anna chỉ vào choi wooje đang đứng bên cạnh, giọng càng to hơn, "với lại, nếu wooje bị thương thì sao!"
"nhưng nó không sao cả mà, hơn nữa bọn tớ cũng không cố ý..."
mặc dù vẫn còn tức giận, nhưng cậu bé đứng đầu rõ ràng đã yếu thế hơn rất nhiều, cậu cúi đầu, rất chân thành nói, "xin lỗi anh hyeonjoon, bọn em... vô tình làm vỡ cái lọ của anh."
nghe cậu ta nói vậy, moon hyeonjoon mới chú ý đến cái lọ bị vỡ bên cạnh. theo lời cậu bé, lúc đó cậu đang đá bóng với bạn bè, không hiểu sao lại bị vấp chân một cái, quả bóng đá mất kiểm soát bay ra ngoài, rơi xuống cái lọ đặt cạnh tường.
"nếu không phải là wooje đẩy tớ ra, chắc tớ đã bị đập vỡ đầu rồi," anna cúi đầu, có chút áy náy. cô bé vốn định trong trò chơi bắt ma tiếp theo sẽ giành chiến thắng, nên mới nghĩ đến việc đụng vào đống lọ này, nhưng không ngờ lại quá mải suy nghĩ, quên mất những động tĩnh phía sau,
"xin lỗi, nếu lúc wooje gọi tớ mà tớ kịp phản ứng thì tốt rồi, vậy cậu ấy cũng không cần phải giúp tớ chắn bóng... nhưng mấy cậu! sau đó lại còn tính lén lút bỏ đi, rõ ràng wooje còn bị mảnh vỡ cắt phải, các cậu quá xấu!"
"tớ, tớ cũng không muốn bị mắng đâu," cậu bé lo lắng giải thích. mặc dù sợ bị mắng vì gây chuyện, nhưng cậu không muốn người anh lớn chơi cùng hiểu lầm mình là đứa trẻ xấu không lo cho bạn bè, "ê, choi wooje, cậu cũng nói gì đi chứ!"
"tớ thật sự không sao, tớ đã nói rồi mà. nhưng các cậu cũng làm sai, phải ở lại xin lỗi anh ấy."
nếu không phải vì tình huống không phù hợp, moon hyeonjoon thật sự đã cười ra tiếng vì biểu cảm trên mặt của wooje. rõ ràng, giống như lần thắng trò chơi bắt ma, lần này choi wooje chắc chắn cũng dựa vào khả năng cảm nhận siêu phàm của mình để phát hiện quả bóng đá bay tới, rồi mới có sự việc sau đó.
là một hồn ma, wooje vốn không thể bị mảnh vỡ làm tổn thương, cũng không thể giải thích cái sự thật hơi kỳ lạ này cho anna, người đã nhìn thấy mảnh vỡ rơi từ người cậu ấy. moon hyeonjoon lại lén nhìn một lúc, âm thầm thưởng thức nét mặt bất lực của wooje, rồi mới hắng giọng đứng ra làm người hòa giải.
"việc của wooje để anh xử lý, ừm... anh sẽ kiểm tra cho cậu ấy kỹ lưỡng, em trai cũng đã xin lỗi, anna không bị thương là tốt rồi. trời cũng không còn sớm, mọi người nhanh chóng về đi, nếu không cha mẹ các em đến tìm anh, anh sẽ gặp phiền phức đấy."
nghe anh nói vậy, lũ trẻ cũng không tụ tập lại nữa, moon hyeonjoon gọi anna lại gần, chủ động giúp cô bé chỉnh lại tóc. sau vài lần "luyện tập", tay nghề của anh đã khá hơn nhiều, và cuối cùng cũng khiến cô bé vui vẻ đi về. anh cũng trở về nhà, ngả mình xuống ghế sofa, nhìn lên trần nhà thở dài một hơi.
"cái lọ đó, anh cứ để vậy sao?"
"bây giờ trễ quá, không tìm hết mảnh vỡ được đâu, đợi sáng mai rồi tính,"
anh vẫy tay về phía wooje đang bay vào, coi như lời chào, "dù sao ngày mai cũng là ngày nghỉ của anh, đến lúc đó tính cũng không muộn."
với việc choi wooje sẽ cứu anna, moon hyeonjoon không quá bất ngờ. từ khi chuyển vào đây, wooje chưa bao giờ gây rắc rối cho anh, và khi chơi cùng lũ trẻ, cậu ấy chỉ muốn ăn hết đống đồ ăn vặt mà chúng mang đến.
mặc dù moon hyeonjoon không nói rõ, nhưng anh đã tự động cho cậu ấy một phiếu bé ngoan.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro