Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

khi moon hyeonjoon mặc xong quần áo ra ngoài, anh mới phát hiện mọi chuyện hoàn toàn ngược lại với những gì mình tưởng tượng—bên ngoài cửa sổ không có bóng ma nào, chỉ có hai đứa bé đến đây "thám hiểm".

"các em làm gì ở đây vậy?"

khi anh vừa quay lại, đúng lúc nhìn thấy hai cô bé nhảy xuống từ trên một cái bình hoa. xét đến chiều cao của chúng, dù có sự hỗ trợ của bình, nhưng chúng vẫn phải kiễng chân mới có thể nhìn rõ bên trong phòng chứa đồ. moon hyeonjoon không rõ chất lượng của những "đồ cổ giả" này, chỉ lo lắng không biết hai đứa trẻ có gặp phải vấn đề gì không, khi thấy chúng an toàn tiếp đất, anh mới thở phào nhẹ nhõm. khi nghe câu hỏi của anh, hai đứa trẻ nhìn nhau một lát, cô bé cao hơn ngẩng đầu lên nói: "em tên là anna, nhỏ này là elsa, sáng nay ba mẹ em ra ngoài nên em kéo elsa ra đây chơi cùng."

những người sống trong khu này đa phần là công nhân phải đi làm ở trung tâm thành phố bằng xe buýt. nghe xong câu trả lời của cô bé, moon hyeonjoon cũng đoán ra lý do tại sao hai đứa trẻ lại có thể đến đây mà chưa bị phát hiện. không cần phải hỏi thêm, ánh mắt tò mò khó giấu của chúng đã rất rõ ràng về mục đích đến đây. moon hyeonjoon nhẹ nhàng ngồi xuống, kiên nhẫn trả lời những câu hỏi mà hai cô bé đưa ra.

mặc dù trẻ con ở độ tuổi này có sự tò mò mạnh mẽ, nhưng cũng không phải là không thể thỏa mãn được. moon hyeonjoon ngắn gọn kể lại câu chuyện của mình, anh định sau khi kể xong sẽ tiễn hai đứa trẻ về nhà, nhưng lại nhận thấy anna có vẻ hơi do dự nhìn mình.

"có chuyện gì vậy?"

khác với sự phấn khích lúc ban đầu, trong mắt anna đầy vẻ áy náy, ngay cả giọng nói cũng trở nên trầm xuống, thể hiện vẻ lo lắng, rồi hai người nhìn nhau một lát, sau đó anna quay sang hỏi anh: "anh ơi, em xin lỗi, chúng em có làm anh sợ không?"

"ừm... không, chỉ là anh không ngờ lại có người đến, không phải lỗi của các em đâu..."

moon hyeonjoon có chút ngại ngùng gãi mũi, trên mặt anh cũng có chút ửng đỏ không tự nhiên. sống trong căn nhà như vậy, ai mà không có đôi chút nghi ngờ và lo lắng, anh vừa rồi cũng đã chỉnh sửa một chút trong câu chuyện của mình. dù vậy, với vai trò người lớn, anh vẫn có khả năng chuyển chủ đề dễ dàng, moon hyeonjoon nhìn vào ngón tay và tai của anna và elsa đã bị lạnh đến đỏ ửng, trong lòng anh liền có một ý tưởng. anh chỉ tay về phía ngôi nhà, thử mời hai đứa trẻ vào: "ngoài này lạnh quá, các em vào đây ngồi một lát nhé?"

anh không dám gọi đây là nhà, thậm chí khi nhìn thấy màn hình tivi nhấp nháy vài lần rồi tắt hẳn, phản ứng đầu tiên trong đầu anh là hy vọng chủ nhà sẽ không tính tiền sửa chữa vào đầu anh, hoặc ít nhất là đợi anh nhận lương. moon hyeonjoon cảm thấy hơi tiếc vì vừa rồi nói quá nhanh, dù sao cũng nên ho một cái nghiêm túc, tạo một vẻ mặt đáng sợ không ai được phép vào, thay vì đang đứng ngượng ngùng trong bếp và suy nghĩ cách nào để có thể lấy ra chút đồ gì mời khách.

anh không thể tìm thấy con ma quấy phá nhờ vài lá bùa, đương nhiên cũng không thể gõ gõ vào tủ để biến ra thức ăn ngon. cuối cùng, moon hyeonjoon đành phải chấp nhận số phận, bưng hai ly nước nóng lên. anh chưa kịp trở lại phòng khách, đã nghe thấy tiếng cười vui vẻ của hai đứa trẻ. chủ nhân tạm thời của căn nhà không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh nhanh chóng bước về phòng khách và phát hiện hai em đang ngồi xổm bên cạnh bàn trà, nhìn chằm chằm vào một vật màu cam lạ lùng trên đó.

lề gì thốn?

"anh hyeonjoon, nhà anh còn nuôi mèo sao, dễ thương quá!"

"...chờ chút, các em không nhận ra nó sao?"

"không nhận ra á, không phải là mèo mà anh mang đến sao?" anna hơi nghiêng đầu, thắc mắc hỏi. "sao vậy anh hyeonjoon? mặt anh tái quá."

"anna, elsa, hai em đừng động đậy!"

bây giờ anh còn khó khăn nuôi cái thân này, làm sao có thể rảnh mà nuôi con mèo trông có vẻ ăn nhiều. bỏ mẹ, anh đã biết căn nhà này có vấn đề, sao lại để hai đứa bé này vào mà không đề phòng gì? dường như cảm nhận được ánh mắt của anh, con mèo cam đang nằm lười trên sàn bỗng ngẩng đầu nhìn anh một cái, rồi quay mặt đi, dụi dụi vào lòng bàn tay nhỏ bé của anna.

"..."

đây là khích đểu nhau đây, chắc chắn là khích đểu. moon hyeonjoon bắt đầu tham gia vào một cuộc rượt đuổi với con "ma mèo" xuất hiện bất ngờ trong phòng khách. con mèo cam nhảy từ bàn lên đệm sofa, rồi ngay khi moon hyeonjoon kịp lao đến, nó đã nhảy lên lưng ghế bên cạnh. nó ngẩng đầu, nhẹ nhàng nhảy xuống trước khi anh kịp đứng dậy, rồi trực tiếp nhảy lên người anh.

"meoo——"

sự gia tăng đột ngột trọng lượng trên lưng khiến moon hyeonjoon không kịp chuẩn bị. chỉ đến lúc này, anh mới nhận ra mình đã hơi quá nóng vội — mèo cam này có thể chạm vào anna, điều đó rõ ràng đã loại trừ khả năng là ma, nếu anh nghĩ ra điểm này sớm hơn, có lẽ đã không phải trải nghiệm cái trọng lượng hoàn toàn phù hợp với màu lông của nó như thế này.

dường như cảm nhận được sự khó chịu của moon hyeonjoon, mèo cam vốn đang nằm trên lưng anh lại di chuyển về phía trước một chút, tự nhiên coi lưng anh là căn cứ mới của nó. moon hyeonjoon không có sở thích làm giá mèo, anh cố gắng nâng người dậy, muốn gỡ con mèo ra khỏi người mình: "con mồn lèo này, rốt cuộc có biết mình nặng bao nhiêu không vậy...!"

"há há," thấy cảnh này, hai đứa trẻ không thể nhịn được mà cười ầm lên, anna nhìn con mèo lại nhảy lên lưng ghế, rồi nhìn vào moon hyeonjoon, người đang che mặt và lộ vẻ ngạc nhiên, rồi cười tươi nói, "anh hyeonjoon, hai người các anh đúng là tình cảm phết!"

mặc dù quá trình có chút gian nan, nhưng sự xuất hiện của con mèo này đã giải quyết rất tốt những lo lắng trước đó của moon hyeonjoon — sự chú ý của hai đứa trẻ hoàn toàn bị con mèo cam thu hút, chúng thậm chí không động đến ly nước trên bàn, có thể nói là hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui chơi đùa với con vật nhỏ. vì sự "tiếp xúc thân mật" trước đó, moon hyeonjoon quyết định đi theo hướng đó, thừa nhận mối quan hệ của mình với con mèo theo lời của anna. vào lúc gật đầu, moon hyeonjoon thậm chí cảm thấy may mắn vì trong quán net mà anh thường xuyên đến trước đây có một con mèo, giúp anh có chút kinh nghiệm trong việc vuốt ve mèo, không đến nỗi vì tay nghề quá vụng về mà khiến hai đứa bé nghi ngờ.

"nói về chuyện này," khi thấy hai đứa bé vui vẻ chơi đùa, moon hyeonjoon thở phào nhẹ nhõm trong lòng, rồi nhớ lại câu hỏi trước đó mà anh đã gác lại. anh nhìn anna, tò mò hỏi, "thấy các em như vậy, chắc không phải là lần đầu đến đây phải không? sao anh chưa từng gặp các em vậy?"

nếu như trước đây anh đi sớm về muộn, thì hôm nay khi "bắt ma" anh đã mở rèm cửa các phòng từ sớm, nhưng không thấy bóng dáng của hai đứa trẻ, moon hyeonjoon lại nhớ đến lời của anna khi đứng ngoài cửa sổ, không khỏi càng thêm nghi ngờ: "các em biết anh sống ở đây sao?"

"ừm, là ba em nói với em đó," anna gật đầu, đáp lại rất ngoan ngoãn, "ba nói anh hyeonjoon sẽ phải rất vất vả mới mua được căn nhà này, bảo em đừng làm phiền anh. nhưng em thật sự rất rất rất tò mò, nên muốn nhìn qua cửa sổ của căn nhà kho nhân lúc không có đèn sáng xem sao."

"khụ khụ..." moon hyeonjoon vì sự đánh giá của người dân xung quanh về căn nhà này mà cảm thấy căng thẳng phần nào, nhưng ngay lập tức sự căng thẳng đó chuyển thành sự bối rối khi bị nhìn thấu tình huống của mình. anh hắng giọng, để giảm bớt sự ngượng ngùng của mình, rồi cố tình tạo ra một vẻ mặt nghiêm túc, "vậy cũng không được đứng trên cái lọ đấy chứ, các em cũng không sợ ngã à, lần sau không được làm như vậy nữa."

"biết rồi ạ——"

thái độ nhận lỗi vui vẻ của hai đứa bé khiến moon hyeonjoon rất hài lòng, vì công việc nên anh không hay ở nhà, những mối nguy tiềm ẩn này đương nhiên phải được giải quyết sớm. để phòng khi có gì, anh vẫn tiếp tục giữ vẻ mặt nghiêm túc, nói với hai cô nàng: "thật sự thật sự không được đâu nhé, nếu không anh sẽ giận đấy."

"yên tâm đi anh hyeonjoon," anna lè lưỡi với anh, "lần sau chúng em sẽ nhớ gõ cửa mà."

moon hyeonjoon định đưa hai đứa trẻ về nhà trước khi trời tối, nhưng bị anna và yao yao phản đối đồng loạt. chiều tối, mở cửa là một cặp vợ chồng trung niên lạ mặt, anh mới hiểu được ý của hai cô nhóc trước đó, vì không muốn một mình ở nhà nên nán lại nhà anh để chơi với con mèo cam này. anna vốn đang đi theo anh, thấy người ngoài cửa liền vui mừng chạy ra, lao vào vòng tay của người phụ nữ.

"hôm nay thật sự làm phiền cậu, cảm ơn rất nhiều." cha của anna là một người đàn ông trung niên rất hiền hòa, ông nhìn moon hyeonjoon, nói với vẻ rất biết ơn, "cảm ơn anh đã chăm sóc hai con tôi, hy vọng chúng không làm phiền anh."

"không có gì đâu." moon hyeonjoon vội vã xua tay, dù anh rất hoan nghênh sự xuất hiện của anna và elsa, nhưng lại lo lắng về con ma mà anh vẫn chưa bắt được, cho đến lúc này anh vẫn chưa thể thuyết phục được hai đứa trẻ, đành phải gửi hy vọng vào cha mẹ chúng, "tôi chỉ lo có gì sai sót, dù sao thì căn nhà này, ừm..."

"tôi biết, đứa trẻ tội nghiệp đó," cha của anna thở dài, "thật ra nó là đứa trẻ tốt, cậu cũng không cần quá lo lắng. nhưng cậu thật thông minh, biết nuôi thú cưng để bầu bạn, cũng là cách để có chút an ủi."

moon hyeonjoon ngẩn người, rõ ràng anh không nghĩ tới con mèo trong tay lại có tác dụng như vậy, anh cũng không thể nói thẳng sự thật với người đàn ông này. khi trời đã tối, hai người không nói thêm gì nữa, cha của anna lại quan tâm dặn dò thêm vài câu rồi từ biệt anh. con mèo cam nhảy ra khỏi tay anh ngay khi bốn người rời đi, moon hyeonjoon nhìn anna nhảy nhót đi cạnh cha mình, trong khi mẹ cô ấy chậm lại, nắm tay elsa.

anh định đóng cửa lại, nhưng cảm thấy ánh đèn trong nhà nhấp nháy một chút, cánh cửa chưa đóng hẳn bị gió đêm thổi vào và khép lại, lập tức ngắt kết nối giữa không gian bên ngoài và trong nhà.

"cái gì vậy trời..." anh bị tiếng đóng cửa làm giật mình, ngay sau đó, một cảm giác bất an dâng lên trong lòng. moon hyeonjoon quay vội lại, nhìn lên đèn trần đã trở lại hoạt động bình thường, rồi nhìn qua rèm cửa không hề có dấu hiệu bất thường, không phát hiện gì lạ. cả ngôi nhà vẫn như anh đã quen thuộc, moon hyeonjoon lặng lẽ đi tới thu dọn cốc giấy mà hai cô bé đã dùng, không hiểu sao trong lòng anh lại thấy thiếu thiếu.

mèo biến mất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro