Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

final chapter


Wooje của Hyeonjoon được ví như một em bé không bao giờ lớn.

Em nhỏ sẽ luôn vô thức ngã người lên vai hắn mỗi khi cảm thấy bản thân cần được an ủi.

Có người cũng từng nói rằng: ánh mắt của em khi nhìn hắn thật sự rất kỳ lạ, chúng lấp lánh như chứa đựng cả bể sao trời trong đấy.

Cũng có người khác nhận ra ánh nhìn của hắn dành cho em là cả một biển tình. Thật sự ngọt ngào biết bao.

.

'Wooje à?'

'Em không dậy là anh ăn hết bánh flan đấy nhé?'

"..."

Em nhỏ Wooje xuề xòa vươn mình một cái, song lại quay đầu chậm rãi mở mắt tìm hắn.

Em nhìn thấy hắn rồi. Trên tay hắn là hai hũ bánh màu vàng, bao bì in nhãn bánh flan rõ ràng.

Hắn nhận ra em nhỏ nhìn mình, khóe môi lộ rõ ý cười. Điệu cười nom dịu dàng mà cũng đậm mùi cưng chiều.

Miệng thì bảo sẽ ăn hết nhưng trong tâm hắn nào muốn làm vậy. Thứ gì em Wooje muốn hắn chả cho em.

Wooje cứ ngây ngốc nhìn hắn, lại còn dụi dụi hai mắt.

Em nhỏ thường ngày trông đã ngốc đặc ra mà bây giờ nom càng ngờ nghệch hơn.

Hyeonjoon hắn đặt hai hũ flan kia lên tủ gần giường.

Quay đầu sang đã thấy em nhỏ nhìn mình chăm chăm. Hắn cười bật ra một hơi. Cuối cùng vẫn phải khom lưng xuống ôm lấy em nhỏ vào lòng.

'Em định để anh bế vào phòng vệ sinh luôn à?'

"Ừm ừm."

'Wooje a~'

'Mở mắt ra nào Wooje, mặt trời qua đầu rồi kìa.'

"... hyung, mặt trời lúc nào chẳng qua đầu ạ..?"

'Ừm. Mau dậy nào.'

"Vâng~"

.

Hai má em vậy mà lại phồng hết cả lên chỉ vì em lỡ nhồi hơi nhiều đồ ăn vào.

Hyeonjoon thấy em nhỏ như vậy cũng chỉ biết cười trừ. Hắn thấy em như vậy đã là đáng yêu lắm rồi.

Chả hiểu em nhỏ ăn uống kiểu gì mà vương vãi chút sốt nơi khóe miệng, làm hắn phải giúp em lau đi.

.

Mỗi lần có dịp ra ngoài cùng nhau, em nhỏ sẽ xung phong nắm lấy tay hắn trước.

Wooje chính là thích cảm giác bàn tay cả hai đan vào nhau. Cũng vì di chuyển mà mấy vết chai trên tay hắn cứ chà xát lên lòng bàn tay em. Có hơi ngứa ngáy nhưng em nhỏ lại không tỏ ý ghét bỏ gì, ngược lại là thích thì đúng hơn.

Đoạn đường hai người đi nếu có đông người thì em sẽ lại vô thức nép sát lại hắn. Wooje thật sự rất ngại việc bắt chuyện với người khác, nên nếu có người vô tình va phải thì em sẽ như bức tượng chỉ biết đứng yên một chỗ nghe người ta nói xin lỗi.

Bởi vậy nên hắn cũng xem như là thói quen mà kéo em lại gần bên mình hơn.

.

Cả em lẫn hắn đều nắm rõ trong lòng từng thói quen, tật xấu của người kia. Chắc vì vậy mà mỗi lần có người làm khó một trong hai thì người kia sẽ lập tức đứng ra bảo vệ.

.

'Wooje à ~'

'Nếu bây giờ được chọn thì em sẽ chọn có 5 anh hay là anh 5 tuổi thế?'

"Hyeonjoon hyung 5 tuổi ạ."

'Vì sao thế Wooje?'

"Một mình anh bắt nạt em còn chưa đủ nhức đầu ạ?"

'Cái đứa nhóc này!'

"Hê hê."

.

'Bọn mình có nên cho mọi người biết không?'

"Chuyện gì ạ?"

'Chúng ta yêu nhau ấy.'

"Ò, nhưng mà mấy anh biết hết rồi mà hyung?"

'???'

.

'Thật sự đó hai thằng kia!'

Minhyung: "Gì?"

Minseok: "Lên cơn hả mày?"

Minseok: "Làm tao giật cả mình."

'Bọn mày biết từ bao giờ, chuyện tao với Wooje hẹn hò.'

2Min: "Rõ như ban ngày ai lại không biết?"

.

'Huhu Wooje aa'

"Hyung ơi? Anh sao vậy ạ?"

'Sao em lại giấu anh chứ..?'

"Em có giấu anh gì đâu ạ."

'... Mau hôn anh một cái đi...'

'Đền bù tổn thất tinh thần đó.'

"Haha anh làm gì vậy chứ.."

.

Vest trắng, hoa cài trước ngực, nụ cười rạng rỡ.

Chưa gì đã trãi qua 5 năm cùng nhau. Hai người đã đi cùng nhau từ những ngày đầu bước chân vào giới game thủ, từ khi vẫn còn lơ ngơ đến lúc trở thành game thủ chuyên nghiệp. Cả hai luôn đồng hành cùng nhau. Kể cả khi giải nghệ cũng là cùng nhau rời đi.

Lời hứa khi trước cuối cùng cũng có thể thực hiện.

Hắn đã hứa khi nào cuộc sống ổn định hơn nhất định sẽ cưới em.

Giờ thì hắn đã có đủ tiền tài, danh tiếng cũng lẫy lừng rồi. Chỉ còn thiếu một thứ là em.

Hyeonjoon đứng từ nơi đền thờ nhìn xuống chỗ em đang đứng, hai mắt cong thành hình trăng khuyết. Hắn gần như vỡ òa vì hạnh phúc nhưng vẫn phải cố nén lại vì chút hình tượng của mình.

Đứa em khi trước hắn hay trêu là trẻ con nay đã trưởng thành lên rất nhiều. Cuối cùng là đã cùng hắn đứng chung trên nhà thờ mà đọc lời tuyên thề sẽ mãi mãi bên nhau đến già.

'Anh, Moon Hyeonjoon hứa sẽ mãi mãi yêu em đến hết đời. Mỗi sớm thức dậy sẽ đến bên ôm và gọi em dậy bằng nụ hôn ngọt ngào nhất. Em không muốn làm bữa sáng cũng được, anh sẽ làm hết cho em. Anh chỉ cần em mãi bên cạnh, đồng hành cùng anh trên con đường mang tên cuộc sống sau này.'

"Em, Choi Wooje hứa sẽ yêu anh đến khi không thể yêu nữa. Mỗi khi nhận được cái ôm hay nụ hôn ngọt ngào của anh, em sẽ tự nguyện làm hết những việc cần làm. Em cũng sẽ thức dậy thật sớm và học thêm cách nấu ăn để làm cho anh một bữa cơm thật ngon. Nếu em có lỡ bày bừa thì chúng ta cùng nhau dọn dẹp anh nhé."

Cha xứ đứng nghiêm nghị trên bục cũng phải cười mỉm bởi sự trẻ con của cả hai.

Khi nghe được câu cuối của cha xứ, hắn cùng em trao nhau nụ hôn ngọt ngào nhất.

.

Tuần trăng mật cũng đã đến. Em cùng hắn đã đặt sẵn phòng khách sạn gần biển.

Trước đây Wooje từng bảo em muốn mỗi khi thức dậy sẽ có hắn bên cạnh cũng như muốn nghe được một chút tiếng sóng biển vỗ nhẹ bên ngoài.

Giờ thì em đã có được gần như là mọi thứ bản thân mong muốn.

Em nhỏ hạnh phúc vùi đầu vào lòng hắn. Hai tai em bất giác đỏ ửng lên, cơ thể run nhẹ, có cảm giác như em sắp khóc.

'Wooje a?'

'Em đừng khóc nhé. Anh sẽ đau lòng lắm đó.'

"... Em không có khóc."

"Em chỉ... Xúc động một chút thôi."

'Ừm Wooje a.'

Hắn vỗ nhẹ lên lưng trấn an em.

.

Ánh nắng bên ngoài chiếu lên gương mặt bầu bĩnh của em. Wooje đang ngồi xem điện thoại trong yên bình thì phải đổi vị trí chỉ vì bị chút sáng ngoài trời tấn công.

Em nhỏ rề rà leo lên giường êm nơi có người em yêu nằm trên đó.

'Sao lại lên đây rồi Wooje à?'

"Bên đó nắng nên em lên đây tránh nắng đó."

'Haha. Mau lên đây với hyung nào.'

"Vâng~"

Wooje ngoan ngoãn nằm gọn vào lòng mặc hắn ôm lấy mình.

Hyeonjoon ôm trọn em chỉ với một vòng tay. Hyeonjoon thích nhất là những lúc em nhỏ tự mình lao vào lòng, nũng nịu với hắn.

Hắn đưa tay lướt nhẹ trên đỉnh đầu em rồi luồn tay vào lọn tóc mềm của em.

Wooje cũng hợp tác nằm yên để hắn ôm nghịch cơ thể mình.

.

"Hyeonjoonie hyung~"

'Ừm, anh đây Wooje à.'

"Em già, xấu đi thì anh còn yêu em không?"

'Anh yêu em vì em là chính em nên dù em có ra sao anh vẫn như bây giờ, vẫn mãi yêu em thôi Wooje à.'

"Ò~ anh nói được phải làm được đấy nhé!"

'Nhất định.'

.

Ôi trước viết xàm quá nên phải sửa lại. Ai mà có dè sửa xong xàm hơn đâu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro