
4: Đồng đội mới
Oner nhớ lại, đúng là chiều hôm qua có nghe lệnh truy nã, nhưng bản thân anh lúc đó cũng đang làm việc phi pháp nên chẳng quan tâm gì đến việc chấp hành mệnh lệnh cả, anh còn không thèm xem mặt đối tượng truy nã là ai, đến khi nghe Zeus nói mới nhận ra mình đã đưa tội phạm về nhà mà không hay biết.
Keria vuốt mặt, thở dài bất lực vì hành động cõng rắn cắn gà nhà của Oner, nếu chẳng may thằng nhóc này là tay trong của SynTech trong việc truy cùng diệt tận cả hai, chẳng phải nó đang diễn ra hay sao, bao nhiêu năm ẩn nấu hóa thành tro bụi trong một đêm.
- Cậu thật ngây thơ khi nghĩ nơi đây sẽ an toàn, chẳng bao lâu nữa Syntech sẽ cử người đến đây thôi. Ôi trời ơi, cuộc đời khốn nạn gì thế này.
Keria tuyệt vọng khi nghĩ đến viễn cảnh tăm tối ấy, dù nơi đây không bị Neural ảnh hưởng nhiều vì điều kiện môi trường, nhưng SynTech vẫn có đủ cách tàn bạo khác để bắt ai đó, nói không chừng sẽ xới tung toàn bộ khu phức hợp lên mất.
Oner sau một lúc im lặng suy nghĩ, anh và Keria nhìn nhau rồi ngầm hiểu, có lẽ SynTech lo ngại trước sự biến mất của Zeus hay chính xác hơn, thằng nhóc này đang nắm giữ bí mật quan trọng liên quan đến tồn vong của SynTech.
Zeus xoắn các ngón tay lại với nhau vì bồn chồn - hành động đầy nhân tính mà một cỗ máy vô hồn sẽ không chủ động thực hiện nếu không được yêu cầu, mẫu cyborg sinh học vẫn còn giữ được phần con người, không bị máy móc chi phối hoàn toàn nhưng có lẽ cậu ta ở một cấp độ cao và hoàn thiện hơn.
- Cái hệ thống khốn nạn đó không phát hiện ra cậu à?
Zeus thật thà gật đầu, tuy Neural là hệ thống giám sát mạnh mẽ của SynTech, nhưng vốn dĩ nó cũng là sản phẩm nhân tạo. Thực tế, mỗi cyborg đều có UID duy nhất được SynTech cung cấp, dùng để theo dõi. Nhưng có một sai số đã tồn tại bao lâu nay mà không thể khắc phục chính là hệ thống giám sát có bộ nhớ tạm. Zeus trong một lần tham gia thí nghiệm đồng bộ hóa Neural đã vô tình phát hiện ra lỗ hổng, cậu ta đã ẩn dấu mã UID của mình trong bộ nhớ tạm.
Keria gật gù, với bằng tiến sĩ của mình y có thể hiểu được. Oner nhíu mày, im lặng từ khi Keria tham gia thẩm vấn, không dễ dàng tin tưởng vì nghe chuyện thật cứ như đùa từ một đứa trẻ có vẻ ngoài đơn thuần như thế, như nhìn thấu sự hoài nghi của anh, Zeus chỉ vào lõi năng lượng của mình, cười vui vẻ:
- Hóa ra cải tạo cơ thể cũng không tệ như tôi nghĩ.
- Cứ cho rằng cậu không bị phát hiện ngay lập tức, nhưng về lâu về dài là cả vấn đề.
Sau khi ẩn UID, Zeus dùng một mạng lưới giả để gửi những tín hiệu thừa, tạo ra một đám mây dữ liệu rối loạn mà Syntech không thể phân biệt được đâu là tín hiệu thật, đâu là tín hiệu giả. Điều này khiến hệ thống không thể nhận diện, không thể xác định vị trí. Zeus thở dài, lo lắng nhiều hơn vui mừng, Keria nói đúng, dù đã thực hiện biện pháp thứ hai để kéo dài thời gian nhưng RYE không phải kẻ dễ đối phó, sớm muộn gì ông ta cũng sẽ tìm ra và túm đầu cậu lôi về tổ chức.
- May cho cậu đấy, nếu không có khu phức hợp thì có chạy đằng trời cũng không thoát khỏi vòi bạch tuộc của SynTech.
Keria nhếch môi, cười lạnh, y hay nghiêng về linh tính của mình dù ít khi nó đúng, nhưng lần này y chắc chắn rằng vũ trụ đang gửi tín hiệu cho mình: thằng nhóc cyborg này sẽ là khởi đầu sóng gió của bọn họ.
Khu phức hợp nằm bên dưới Neo-Lux, các thiết bị của SynTech không thể hoạt động bình thường trong môi trường này, cấu trúc các tòa nhà, các vật liệu rẻ tiền pha đầy tạp chất,... tất cả đều gây nhiễu tín hiệu. Thêm vào đó, hạ tầng điện tử ở đây quá lạc hậu không thể kết nối và hoạt động đồng bộ với công nghệ tiên tiến của hệ thống, khiến cho Neural không thể phát huy hết khả năng, huống chi là tầng lớp lao động ở đây bị đánh giá là thấp kém, không mang lại lợi ích cho xã hội nên chương trình cấy chip Neural của Nhà nước không được tiến hành ở nơi này, nơi đây dường như bị thế giới bỏ quên mặc nó tự sinh tự diệt.
Oner vẫn yên lặng lắng nghe và suy nghĩ về nội dung cuộc trò chuyện, trong đôi mắt âm trầm của anh mơ hồ ánh lên sự lo lắng và hoài nghi.
- Tại sao lại nói những chuyện này? Ở đây không có người tốt đâu nhóc con.
- Dựa vào thái độ thù địch của hai người đối với SynTech, tôi đã đánh giá và đưa ra quyết định cho hành động của mình. Đơn giản hơn, tôi nhận định hai người không phải kẻ xấu.
- Mục đích của nhóc là gì?
- Phá hủy Neural.
Keria nhướng mày gật gù, khẩu khí lớn thật, ngông cuồng không khác gì con ngựa non háu đá nhưng y cũng là kẻ màu liều nhiều hơn máu não nên khá thích thú, thậm chí còn muốn khuyên Oner hưởng ứng dù khá vội vàng, y không muốn cái tổ chức khốn nạn đó vẫn tiếp tục hùng mạnh trong khi bản thân đã xanh cỏ.
Oner túm vai cộng sự kéo vào phòng kín, Zeus thấy bọn họ thông qua lớp kính mờ đang tranh cãi gì đó khá gay gắt nên chọn cách ngó lơ, cậu tham quan một vòng căn phòng nghiên cứu tồi tàn này, hai ly mì gói đã ăn xong chưa vứt còn để trên bàn cùng một phong bì tiền bắn nhuốm vệt máu khô. Nhiều hình ảnh tàn bạo diễn ra trong đầu cậu nhóc khi nghĩ về loại công việc mà Oner làm, vẻ ngoài của anh ta khá đáng sợ nhưng không thể phủ nhận rằng người đàn ông đó rất điển trai, vẻ ngoài cơ cực và luộm thuộm không thể che lấp phong thái cuốn hút của một cựu quân nhân.
Oner có vẻ là người thiện chiến, Zeus nhận định thông qua cách anh ta cầm vũ khí và di chuyển tiếp cận kẻ địch, cậu không phải cyborg chiến đấu, chỉ có thể yếu ớt phòng thủ bằng những động tác cơ bản, nếu đối đầu với Oner chắc chắn cậu là kẻ bại trận.
Trong phòng kín, Oner và Keria đứng đối diện nhau, lúc này chính Oner là người tỏ ra phân vân cho hành động tiếp theo của mình, dù thường ngày làm việc có chút mất não.
- Mày thực sự định hợp tác với một cyborg của SynTech?
- Thì làm sao?
- Bộ não thiên tài của mày đâu rồi, vì cái gì phải mạo hiểm như vậy?
- Cuộc sống này an toàn à? Ngày nào tao cũng nơm nớp lo sợ đấy thôi.
Oner không thể tha thứ cho những gì SynTech đã làm, những thí nghiệm và sự kiện thanh trừng tàn bạo của bọn chúng. Việc Zeus là sản phẩm đầu tiên của Syntech khiến anh càng khó tin tưởng, nhỡ đâu đây cũng là một cái bẫy.
- Mày điên rồi, muốn cùng thằng nhóc đó quậy tung SynTech.
- Mày sợ? Vậy thì về nhà đi. Mày quên lý do mày tồn tại à?
Anh không quên, không hề quên khi cơn ác mộng đó vẫn ghé thăm anh hằng đêm. Keria mím môi thở dài, nén lại cơn giận dần bùng lên trong lòng, mắt y đỏ quạch, đôi mắt cháy rực hận thù giống hệt người đồng đội đã hy sinh để cứu Oner.
- Còn gì để mất, hả? Mày luyến tiếc cuộc sống khốn khổ khốn nạn ở đây? Hay mày muốn ngày ngày phải vận chuyển mớ nội tạng dơ bẩn đó? Tao thì không, chết cũng được miễn sao thằng khốn RYE phải trả giá.
Keria chỉ tay vào ngực trái của Oner, chiếc áo măng tô cũ dưới tác động bị lún xuống một lỗ nông như vết đạn, nơi đáng ra phải treo đầy những chiến công cùng đồng đội của anh nhưng lại bị chính tổ chức cũ tướt đoạt. Giọng Keria run lên, ngoài cảm giác đau buồn còn có cảm giác tội lỗi dần nuốt chửng y.
- Mày biết mà, Oner. Nếu tao nổ súng vào đầu lúc đó, liệu tao có cần phải sống trong dằn vặt như thế này không?
Zeus đang nghịch mớ linh kiện và cánh tay máy được chế tạo dang dở trên bàn nghiên cứu, so với điều kiện sống tồi tàn nơi đây mà có thể làm ra thứ phức tạp như thế này thì trình độ và kiến thức của Keria rất cao, cậu nghĩ nếu SynTech chiêu mộ Keria, không biết trong tương lai gần tổ chức sẽ hùng mạnh đến mức nào. Thấy hai người trò chuyện quá lâu, Zeus tự động điều chỉnh vài sai sót nhỏ trên cánh tay máy mới của Oner.
Khi cả hai trở lại, Zeus cho rằng họ sẽ từ chối và tố cáo để tổ chức đến bắt mình, sau đó nhận tiền thưởng khổng lồ. Oner nhìn Zeus một lần nữa, ánh mắt cứng rắn nhưng cũng không thiếu phần do dự, trong đầu vẫn xoay vần những nghi ngờ chưa thể xóa bỏ. Nhưng rồi anh nhận ra rằng sự hợp tác là cách duy nhất để đối đầu với tổ chức. Cảm giác ấy như một lời hứa, một cam kết chưa rõ ràng, nhưng là khởi đầu của một liên minh không thể tránh khỏi.
Anh đưa tay ra.
- Oner. Đó là Keria, cộng sự của anh.
Zeus ngạc nhiên ngẩng đầu lên, dường như cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Oner rồi vui mừng nở nụ cười. Cậu chụp lấy bàn tay đang chìa ra bằng da bằng thịt của Oner, siết mạnh đến mức để lại năm dấu ngón tay. Đó là một cử chỉ tựa như cầu nối, một nỗ lực để chứng minh mình không phải là mối nguy hiểm.
- Zeus.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro