Chap 6
Cả hai đang trong mối quan hệ tìm hiểu nhau, Beomgyu chưa đồng ý lời tỏ tình của hắn bởi cậu nghĩ cần phải hiểu nhau hơn, nhỡ hắn chỉ yêu chơi một vài ngày xong bỏ giống như mấy người hồi trước thì thì sao? Suy nghĩ như vậy thôi nhưng ai ngờ được tình huống đó lại xảy ra thật.
Hôm nay Beomgyu vừa hoàn thành xong lớp thanh nhạc, định gọi cho Taehyun có rảnh không nhưng hắn không bắt máy, cậu nghĩ chắc hắn đang quay thôi nhưng cả ngày hôm nay Beomgyu đã nhắn cả trăm tin cho hắn rồi nhưng hắn vẫn không rep. Bình thường nhắn quá 5 tin thôi là hắn rep rồi nhưng hôm nay lạ lắm. Không biết cái tên này trốn ở đâu rồi, Beomgyu quyết định block hắn luôn cho hắn khỏi nhắn.
Beomgyu đi tàu điện về nhà, cậu ghé vào tiệm bánh nhưng đã phải khựng lại vì quán ăn bên cạnh, có phải Taehyun không? Chính là hắn rồi! Mặc dù hắn đeo khẩu trang đeo kính râm nhưng cậu vẫn nhận ra được, bên cạnh còn có một cô gái và có cả staff của hắn đằng sau nữa. Cái tên này đúng thật là, biết ngay là như vậy mà, Beomgyu chẳng còn hứng ăn bánh nữa cậu vào thẳng quán ăn mà hắn vào luôn. Đúng là cái đồ tồi tệ, hôn con trai người ta cho đã xong giờ theo gái.
Hắn đặt phòng riêng để ăn cơ, còn cậu đang ngồi ăn ở dưới tầng 1 đối diện quầy thanh toán, gọi ra một bát mì kim chi mà cậu chẳng ăn nổi, nuốt không trôi, ăn vào chẳng có vị gì cả. Không biết cái tên này ăn gì mà lâu thế không biết, 1 tiếng đồng hồ hắn mới chịu xuống, cậu còn suýt ngủ gật ra đây luôn. Hắn thanh toán xong quay ra thì thấy Beomgyu đang nhìn chằm chằm mình.
"Beomgyu? Cậu làm gì ở đây vậy?" Taehyun
"Tới quán ăn không lẽ đi tắm?" Beomgyu
"Sao mà cọc vậy? Giận ai à?" Taehyun
"Không!! Chả giận ai cả! Đi ra chỗ khác đi" Beomgyu
Hắn kéo tay Beomgyu lên xe, cứ tưởng cậu với hắn sẽ ngồi phía sau cùng nhau ai dè hắn để cậu ngồi ghế trước với anh staff còn hắn thì ngồi với cô gái kia. Hắn với cô ta thì cứ cười cười nói nói, còn Beomgyu đang như một đống lửa khiến cho anh staff cũng phải áp lực. À mà suy nghĩ lại thì Taehyun với cậu cũng đã là gì của nhau đâu, mới trong mối quan hệ tìm hiểu, hắn chẳng thích nữa thì vẫn đi yêu người khác được mà, đâu có gì ràng buộc nhau đâu.
Về đến nhà, cậu cứ tưởng cô gái kia sẽ thuê khách sạn, ai mà ngờ cô ta ở nhà của Taehyun. Beomgyu thắc mắc với hắn thì hắn còn không thèm trả lời, coi cậu như là người vô hình, được lắm, đã thế Beomgyu cũng đếch cần hắn nữa.
Hôm nay Heeseung đang rảnh nên cậu đã rủ anh đi cùng, hai người cùng đi nhậu mà Beomgyu thì say ngoắc cần câu, làm đủ trò ở quán người ta. Heeseung vẫn tỉnh nên anh phải vác cậu về nhà, vác về đến nhà mà anh kiệt cả sức, Beomgyu thì ngủ rồi, giờ sao biết được mật khẩu vào nhà. Bỗng nhiên cậu bật dậy, đứng lên bấm chuông nhà Taehyun inh ỏi, hắn đang ngủ ở trong nhà ồn quá nên cũng bị tỉnh giấc. Vừa mở cửa ra thì có một Beomgyu đang say mèm và khoác vai Heeseung.
"Cậu tưởng cậu có người mới mà tôi không có à? Nhìn đây này, người này còn cao hơn cả cậu đó, nhưng không đẹp trai bằng thôi" Beomgyu
"Cái thằng này! Tao đẹp trai siêu cấp đẹp trai nha mày! Ăn nói xà lơ! Xin lỗi cậu nha để tôi đưa nó về nhà" Heeseung
Taehyun vẫn không hiểu chuyện gì đang sảy ra, Beomgyu đã thức nên có thể bấm được mật khẩu rồi vào nhà. Trong lòng hắn cũng có một chút rạo rực, nhưng hắn lại quyết định vào nhà đi ngủ tiếp.
Sau khi về đến nhà, Beomgyu lại hoá thành con người khác, chẳng quậy phá như lúc nãy mà giờ lại thành sad boy ngồi khóc chẳng nói một câu gì, Heeseung thầm nghĩ đáng lẽ ra Beomgyu phải đi làm diễn viên mới đúng, lật mặt nhanh hơn bánh tráng. Beomgyu cứ khóc mãi, Heeseung thì ngồi cười với Yunjin qua cuộc gọi facetime, Yunjin còn hát opera để an ủi người bạn thân Heeseung thì nhảy hip hop ke đầu nhưng tâm trang của cậu cũng chẳng khá lên được. Heeseung quyết định sang cầu cứu đến Taehyun, chỉ có hắn mới làm Beomgyu hết khóc được. Taehyun đang ngủ thì lại bị làm phiền, hắn mặt nhăn nhó ra mở cửa.
"Gì nữa vậy?" Taehyun
"Sang dỗ Beomgyu giúp tôi với, nó không có chịu nín khóc, nó khóc nãy giờ mà không buồn ngủ luôn á, giúp tôi đi nha, please" Heeseung
"Beomgyu khóc á!???? Sao không nói với tôi từ nãy luôn?" Taehyun
"Tại không muốn làm phiền giấc ngủ" Heeseung
Taehyun lo lắng chạy sang nhà Beomgyu, Beomgyu vừa thấy hắn sang thì lau hết nước mắt, bật mood lạnh lùng, nhìn hắn một cái rồi đứng lên đi ngủ. Heeseung thấy yên tâm nên đã chuồn về trước, còn hắn thì đang dọn đống vỏ bia ở ngoài phòng khách, hắn biết Beomgyu chưa ngủ, chắc đang nằm khóc ướt cả gối rồi. Dọn xong hắn nhẹ nhàng mở cửa phòng cậu ra rồi leo lên giường, tay thì luồn vào trong áo xoa bụng mềm của cậu, Beomgyu thấy hắn ôm thì nín khóc, cậu nằm im xem hắn có đi về không.
"Tớ biết cậu còn thức, quay sang đây đi, đừng có khóc" Taehyun
"Tớ có khóc đâu?" Beomgyu
"Thế sao không quay sang? Chứng tỏ là đang khóc rồi" Taehyun
"Không thích quay! Đi về đi! Không người ta chờ" Beomgyu
"Người ta nào?" Taehyun
"Người đi với cậu đó" Beomgyu
"Đấy là bạn tớ mà, nó mới về nước, lâu lắm mới gặp nhau nên đi ăn, nó ở nhà tớ để mai đi đến công ty của nhà tớ luôn để xin việc. Đừng có nói là cậu ghen đấy nhá" Taehyun
"Làm gì có tư cách gì để ghen, có phải người yêu đâu mà ghen" Beomgyu
Beomgyu quay sang thì bị hắn nhéo má một cái, hắn ôm cậu lại gần hơn, chặt cứng, khiến cậu không nhúc nhích nổi. Taehyun lợi dụng thời cơ nên tranh thủ sờ được eo xinh của cậu, còn Beomgyu thì mặt đang đỏ hết lên như trái cà chua rồi. Beomgyu gỡ tay hắn ra, ngồi dậy kéo rèm ra, trăng hôm nay tròn lắm, hắn cũng ngồi dậy ngắm trăng cùng với cậu.
"Trăng hôm nay đẹp thật" Beomgyu
"Ừm đẹp thật" Taehyun
Có lẽ hắn không biết cậu đang tỏ tình, cậu phân vân không biết có nên giải thích cho hắn không, nhưng thôi, giờ nói ra thì ngại lắm, nên cậu quyết định giữ lại trong lòng. Taehyun nhìn thấy con gấu này cứ suy nghĩ gì nên đè ra hôn luôn, hắn hôn môi cậu đến sưng cả lên, đúng là cái đồ lưu manh mà. Nhưng có hắn ở bên cạnh, đời cậu hạnh phúc lên hẳn, dạo này cậu cũng chẳng buồn như trước nữa, chẳng phải che dấu cảm xúc của mình đi nữa, hắn luôn biết cách tạo cảm giác an toàn cho cậu, làm điểm tựa cho cậu.
"Người đã bên ta quấn trôi hết chai sần
Những vết thương cũng cứ thế phai dần
Người là nắng bên đời
Người sưởi ấm ta rồi
The way you smile khiến ta biết rung động
Có sai đâu nếu ta cứ mơ mộng
Ngồi đợi biết bao mùa
To say I love you so"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro