Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Fujitsu Ten không đáng tin. Ai mà biết được nếu tôi đi đến ngôi làng cổ Miyama Kayabuki được bao bọc giữa rừng núi hoang vu, người đàn ông này sẽ làm gì với tôi. Bắt cóc, giết giấu xác, ăn trộm nội tạng, vân vân - chuyện gì cũng có thể xảy ra. Thế nhưng tôi muốn đi Miyama Kayabuki đã lâu.
Có cái gì ở ngôi làng xa xôi ấy như đang vẫy gọi tôi. Tên và bóng dáng mờ mờ của nó in sâu trong trí não tôi. Phải chăng phần nào đó trong tiềm thức tôi đã xác định nơi đấy chứa câu trả lời cho sự tồn tại của tôi? Song nếu thế thật thì tại sao đến bây giờ, tôi vẫn chưa tự đặt chân xuống Miyama Kayabuki?
Vị Y Y ta là mỹ nhân bậc nhất kinh thành. Thế mà tại sao Hoàng thượng lại có thể nhìn bức hoạ về ta mà chê ta xấu không cho ta làm phi? Tiếng lành đồn xa, ta bị mọi người dèm pha cười cợt. Ta không phục, ta phải vào cung làm hoạ sư vẽ mỹ nhân thành xấu nữ, vẽ hoàng thượng thành xấu xí để lưu truyền ngàn năm!!! Truyện siêu siêu dễ thương ❤️___________Tác giả: Chi Trăn, Tiểu CầuNguồn: Lục Dương_TranslatorDịch: Lục Dương_Translator…
CÙNG NÀNG NÓI CHUYỆN TRĂM NĂMTác giả: Hạ QuânThể loại: Bách hợp, hiện đại, cách biệt tuổi tác, ngọt sủng, HENhân vật chính: Khuất Tĩnh Văn x Kỳ Mặc VũSố chương: 90Trạng thái: Đã hoàn thànhDĩ tĩnh vi tông,Tích mặc như kim.…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Tác giả: Trịnh Cửu SátĐộ dài: 155 chương + PNTình trạng bản raw: Đã hoànTình trạng bản edit: Đã hoànThể Loại: NP, NP, NP (chuyện quan trọng nhắc ba lần) Đam mỹ, Vạn nhân mê, Vườn trường, Nhất thụ đa công, HE. CP: Lãnh đạm ở tất cả các phương diện thụ x nhóm công trường nam sinh quý tộc (1vN)--TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.VUI LÒNG KHÔNG RE-UP, CHUYỂN VER.…
Tác giả: Đinh ĐangThể loại: Xuyên không, bá đạo hắc ám tinh phân công x hoa tâm cường (dụ) thụ, có HBạch Kết Dương, một con cáo giảo hoạt trên chiến trường kinh tế, già dặn đến vô tâm trong chuyện tình cảm. Đặc biệt, hắn là một gay, một mỹ công dày dạn chuyện chăn gối với nhiều chiến tích "tình một đêm" làm tan vỡ biết bao nhiêu trái tim tiểu thụ dây dưa cùng hắn. Hắn vẫn nghĩ, tiếp tục sống đến nay là thỏa mãn lắm rồi...... Cho đến khi hắn bị một kẻ bám đuôi giết chết.Hệ thống: "Tít, tít... Xin chào kí chủ đến với hệ thống thay đổi nhân sinh. Chào mừng ngài đi lên con đường giải cứu vận mệnh bi thảm của nam chủ, đưa y đến đỉnh cao nhân sinh. Sau đó để y hắc hóa và đè ngài và ba ba ba..."Bạch Kết Dương: Khoan khoan, vế sau hình như có vấn đề...""... Chó má, lão tử là cường công, cường công đó. Thế đéo nào lại bị trói nghiến như đẩu M, bị áp là thế nào..."???: "Xem ra cưng vẫn chưa chịu bị thuần phục nhỉ, chẳng lẽ ta làm chưa đủ. Tiếp tục ván nữa nào!" (đẩy ngã)Bạch Kết Dương: "Quân khốn nạn, tránh xa ông ra... Ah!"…