Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 47 - Chiến tranh tương lai (5)


Sau khi rời khỏi rạp hát, tôi đi thẳng đến ga Myeongdong cùng Lee Hyunsung và Yoo Sangah. Ga Dongmyo cũng quan trọng, nhưng có một việc cần làm trước.

Tôi đã giết đại diện của Myeongdong và lấy được lá cờ, vì thế tôi phải nhanh chóng chiếm lấy ga còn trống.

Lee Hyunsung lo lắng nói:

"Chỉ có chúng ta thôi thì ổn chứ?"

"Sẽ không có trận chiến nào đâu. Tôi sẽ quyết định phải làm gì với bọn họ. Nếu mặc kệ, họ sẽ sớm chết thôi."

Những "kẻ lang thang" mất đi nhóm của mình sẽ trở thành con mồi cho các nhóm khác nếu không may mắn. Giống như các thành viên của Liên minh Địa chủ đã rời khỏi ga Chungmuro vậy.

Thế nhưng ngay khi chúng tôi đến ga Myeongdong, một cảnh tượng bất ngờ hiện ra. Người ở ga Myeongdong đã bị tấn công bởi ai đó. Cảnh tượng vô cùng khủng khiếp.

Tôi thấy một nhóm đàn ông đứng gần ga Myeongdong. Họ hoảng sợ và nhanh chóng bỏ chạy về hướng ga Hoehyeong. Không dễ để đuổi theo bởi họ có xe đạp.

Cứ như thể họ biết trước tôi sẽ đến. Có không chỉ một, mà nhiều điểm kỳ lạ.

Lee Hyunsung hỏi, "Những người đó là ai vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"

"Tôi cũng không chắc."

"Đến cả Dokja-ssi cũng không biết sao..."

Lee Hyunsung lo lắng nuốt khan. May mắn thay, cột cờ ở ga Myeongdong vẫn còn trống.

[Hiện tại không có nhóm nào chiếm giữ ga Myeongdong.]

[Bạn có chắc chắn muốn chiếm ga này không?]

Tôi cắm lá cờ vào cột cờ rồi rút ra. Ngay lập tức, một lá cờ giống hệt của tôi xuất hiện ở đó.

[Bạn đã chiếm được ga Myeongdong.]

[Một ga đã bị chiếm sẽ không thể bị lấy đi trừ khi 'căn cứ chính' hoặc lá cờ bị đoạt.]

[Hiện đang chiếm giữ: Chungmuro (Căn cứ chính), Myeongdong]

[Điểm thành tựu của lá cờ đỏ đang tăng lên.]

[Màu đỏ của lá cờ ngày càng đậm hơn.]

[Ảnh hưởng của bạn đã mở rộng khi chiếm thêm một ga mới.]

[Kịch bản ẩn đã xuất hiện!]

['Vương lộ' đã bắt đầu!]

[Kịch bản ẩn – Vương lộ

Phân loại: Ẩn

Độ khó: A

Điều kiện hoàn thành: Chiếm ít nhất 10 nhà ga trong thời gian giới hạn.

Thời gian: 10 ngày

Phần thưởng: Thuộc tính của một "nhà vua".

Thất bại: Nếu không chiếm được ít nhất 1 ga mỗi ngày, bạn và toàn bộ nhóm sẽ chết.]

Cuối cùng tôi cũng chạm đến kịch bản ẩn khủng khiếp. Một khi đã bắt đầu, tôi không thể quay đầu. Với một vị vua, chỉ có hai con đường.

Trở thành vua hoặc chết.

[Ứng cử viên cho ngôi vua mới đã bắt đầu bước đi trên con đường của hắn!]

Từ bây giờ, đó sẽ là một cuộc chiến cờ toàn diện.

Tôi quay lại Chungmuro, tập hợp các thành viên và kể cho họ nghe về kịch bản ẩn. Jung Heewon tỏ vẻ hứng thú, còn Lee Hyunsung thì bối rối. Yoo Sangah như mọi khi vẫn đầy lo lắng.

"Nó nghe như một kịch bản khó khăn... Dokja-ssi, có ổn không?"

"Ổn thôi."

Một thiên thần hay một kẻ ngốc... Trong tình huống này, họ không ghen tỵ, mà lại lo lắng cho tôi.

Lee Hyunsung nói, "Tôi thấy mừng vì Dokja-ssi chính là ứng cử viên cho ngôi vua."

"Cảm ơn."

"Vậy mọi người có nên gọi tôi là Bệ hạ không?"

Ngay lập tức tôi bị Jung Heewon đập vào đầu vì lời nói nghiêm túc đó của Lee Hyunsung.

"Tôi không muốn thế đâu."

"Bệ hạ, dựa trên kịch bản này, chẳng phải chúng ta nên đi chiếm một ga mới ngay lập tức sao? Ngài nên nghĩ đến sinh mạng của thần dân chứ." Jung Heewon châm chọc.

Tôi gật đầu.

"Tôi nghĩ chúng ta cần tìm hiểu về những kẻ đã tấn công mình. Tôi sẽ đi thẳng đến Dongmyo. Jung Heewon-ssi và Lee Hyunsung-ssi, hai người đi với tôi chứ?"

Yoo Sangah giơ tay sau khi nghe tôi nói.

"Vậy thì tôi..."

"Yoo Sangah-ssi sẽ ở lại đây."

"À, thật ra... bên kia, còn nhiều việc hơn nữa..."

Tôi nghe giọng Yoo Sangah, nghe có vẻ buồn bã. Có lẽ Yoo Sangah đang nghĩ rằng mình vô dụng.

Sức tấn công của cô ấy không mạnh bằng Jung Heewon, thân thể cũng không cường tráng như Lee Hyunsung. Hơn nữa, cô cũng chẳng có một "con át chủ bài" mạnh mẽ như Gilyoung.

"Yoo Sangah-ssi."

"...Vâng?"

Tất cả những "chỉ số" mà cô từng có đều trở nên vô nghĩa trong thế giới mới này. Nhưng Yoo Sangah lại quá tử tế để mà ghen tị với người khác. Vì thế, mặc cảm tự ti trong cô chỉ lặng lẽ gặm nhấm từ bên trong.

"Yoo Sangah, không phải ai cũng có thể làm mọi việc tốt được."

"Vâng, tôi biết điều đó." Yoo Sangah mỉm cười yếu ớt.

Tôi nói cẩn thận để cô không nghĩ mình đang bị trách móc.

"Cô còn nhớ những gì đã nói trên tàu điện ngầm chứ? Dokja có một cuộc sống riêng của Dokja, còn Yoo Sangah sẽ có một cuộc sống riêng của Yoo Sangah..."

"Tôi sẽ có một cuộc sống riêng của mình. Vâng, tôi nhớ. Tôi đã viết nó vào ghi chú trong điện thoại."

Sao trông cô ấy vui thế này? Dù sao thì, tôi cũng không ghét được. Tôi tiếp tục nói.

"Yoo Sangah-ssi có nhiệm vụ ở đây. Tôi không thể để Gilyoung đang bất tỉnh một mình. Tôi cần ai đó giám sát Gong Pildu và trấn an những thành viên còn lại."

Đôi mắt Yoo Sangah khẽ run lên.

"Hơn nữa, lực lượng Hoehyeon cũng cần phải được kiểm soát. Chúng có thể tấn công khi chúng ta vắng mặt. Gong Pildu thì ở đây, nhưng có thể cần đến 'Sợi chỉ trói buộc' của Yoo Sangah."

"– T-Tôi có thể làm tốt việc này... chứ?" Yoo Sangah cất giọng yếu ớt vì tự ti.

"Tất cả mọi người, như vậy nhé... Tôi sẽ giao cho Yoo Sangah-ssi một vai trò. Mọi người thấy sao?"

Lee Hyunsung và Jung Heewon nghĩ một lúc rồi gật đầu.

"Được, nếu là Yoo Sangah thì tôi có thể tin tưởng."

"Bệ hạ... nếu ngài muốn thì cứ vậy đi..."

Tôi liếc Jung Heewon. Cô ấy nghĩ thế này buồn cười lắm sao?

[Bạn đang sử dụng quyền hạn đặc biệt của một người đại diện.]

[Đại diện ga Chungmuro, Kim Dokja, đang chuyển một phần quyền hạn cho thành viên Yoo Sangah.]

[Thành viên Yoo Sangah đã trở thành phó đại diện của ga Chungmuro.]

[Trong tương lai, thành viên nhóm 'Yoo Sangah' có thể xử lý các hình phạt thay mặt cho đại diện.]

Yoo Sangah nhìn tôi với đôi mắt sững sờ, lắp bắp. Cô trông có vẻ rất sợ hãi.

"– T-Trao, trao cho tôi vị trí này sao..."

"Tôi giao lại cho Yoo Sangah-ssi đấy."

Tôi thật sự có ý như vậy. Một lần nữa, không phải ai cũng có thể làm tốt mọi việc. Theo những gì tôi nhớ, Yoo Sangah hoàn toàn thích hợp cho vai trò này.

Trong bộ phận nhân sự, không ai giỏi hơn Yoo Sangah cả.

"Oh... Tôi sẽ cố gắng hết sức."

Yoo Sangah cúi chào, rồi từ từ ngẩng đầu lên. Trong mắt cô có thể thấy những giọt nước mắt.

Chúng tôi tiến thẳng về phía đường hầm ở hướng đông.

Phải đi qua ba ga nữa mới đến được Dongmyo. Cả nhóm di chuyển cùng với Kang Ilhun đang bất tỉnh. Thực sự mà nói, mang hắn theo là một gánh nặng, nhưng tôi cần hắn để nhận dạng những gương mặt kia. Khi ngoái nhìn về Chungmuro, tôi nghe thấy giọng Yoo Sangah:

"Xin mọi người, hãy tập hợp lại!"

Đúng như dự đoán, Yoo Sangah làm việc chăm chỉ trong bóng tối. Người dân đã được tổ chức lại và bắt đầu nhận lệnh. Các trạm gác được dựng lên, người được phân công phụ trách từng khu vực. Một vài "địa chủ" nói rằng họ sẽ không nghe Yoo Sangah, nhưng...

[Phó đại diện ga Chungmuro, Yoo Sangah, đã sử dụng quyền trừng phạt.]

Tôi nghe thấy đâu đó có tiếng rên rỉ.

...Như vậy ổn chứ? Ừm, chắc là ổn thôi.

Jung Heewon nhìn tôi và nói, "Làm tốt lắm. Tôi thấy Yoo Sangah trước đó hơi chán nản."

"Tôi không chọn Yoo Sangah-ssi vì cảm xúc của cô ấy. Tôi thật sự tin rằng Yoo Sangah-ssi sẽ làm rất tốt."

"À, vậy sao? Vậy thì sau này cho tôi một vị trí đi. Chắc hợp với tôi hơn."

"Cô nghĩ thế nào về việc làm... đao phủ?"

"...Thôi bỏ đi."

Jung Heewon lầm bầm rồi quay đầu sang chỗ khác. Cũng tốt, sau tất cả những trò đùa mà cô ấy bày ra.

"Nhưng mà, tên du côn trên mái nhà đó, để mặc hắn thì có sao không?"

"À, cô đang nói Yoo Joonghyuk à?"

"Tôi đoán đó là tên của hắn."

"Chắc sẽ ổn thôi."

"Nghe như thể Dokja-ssi rất hiểu hắn vậy. Có chuyện gì sao?"

"Chuyện đó..."

Tôi ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi, "Heewon-ssi, cô có em trai hay em gái không?"

"...? Vâng có, sao vậy?"

"Em trai hay em gái?"

"Em trai."

"Năm nay bao nhiêu tuổi?"

"Nó nhỏ hơn tôi một tuổi."

"Có em trai thì cảm giác thế nào?"

"Phiền phức chứ gì. Nó hay chống đối tôi, lại còn phải thay mẹ đưa nó đến trường..."

Jung Heewon im lặng, ánh mắt cô như đang nhìn về người em trai đó. Tôi liền hỏi tiếp.

"Nhưng bây giờ thì cô lại lo cho nó đúng không?"

"Ừ thì... chúng tôi là gia đình mà."

"Tôi cũng vậy."

"Dokja-ssi cũng có em trai à?"

"Không, tôi đang nói đến Yoo Joonghyuk."

"À..."

Jung Heewon nhìn tôi rồi gật đầu.

"Vậy là Dokja-ssi thích hay ghét hắn?"

"Tôi ghét hắn. Vì hắn mà tôi đã cãi nhau với không ít người."

Tôi không phải là độc giả duy nhất của Phương Pháp Sinh tồn lúc ban đầu. Cũng có kha khá người đọc tò mò theo đến chương 10. Đến chương 50 vẫn còn khoảng 12 người.

Đã từng có một gã thích Kim Namwoon... còn tôi thì cãi nhau với hắn ở phần bình luận của truyện. Không biết bây giờ những người đó có còn sống không. Có lẽ một trong số họ chính là kẻ mà tôi sắp đối mặt.

"Xem ra hai người thân nhau thật đấy."

Lee Hyunsung bất ngờ xen vào. Lúc đó tôi mới nhận ra mình đang đi sát Jung Heewon quá.

Jung Heewon mỉm cười.

"Gì vậy, lính Lee Hyunsung. Anh ghen à?"

"Khụ... không phải thế..."

Nghĩ lại thì, chẳng phải Lee Hyunsung nhập ngũ ngay sau khi tốt nghiệp trung học sao? Khi nghĩ về hoàn cảnh đó, tôi thấy có chút thương hại cho anh ta.

"Có vẻ như chúng ta đã đến ga Lịch sử Dongdaemun và Công Viên Văn Hoá rồi."

Thật vậy, lối vào ga Lịch sử Dongdaemun và Công Viên Văn Hoá đã thấp thoáng hiện ra từ xa.

Cả nhóm chúng tôi bám sát theo lối hầm, cảnh giác nhìn ra ngoài, đề phòng trường hợp có quân mai phục. Nhưng lo lắng đó là dư thừa. Jung Heewon thì thầm.

"Thật lạ. Không có lính gác nào cả."

Việc không có lính gác trong khi Tranh Đoạt Cờ vẫn đang diễn ra có nghĩa là nhà ga này đã bị một nhóm khác chiếm mất rồi. Sau khi xác nhận điều đó, chúng tôi lập tức tiến lại gần người giữ cờ.

[Nhà ga đã bị chiếm giữ bởi "Trạm DongMyo".]

[Nếu muốn chiếm ga, hãy lấy cờ của Trạm DongMyo hoặc hạ gục người giữ cờ.]

Đúng như dự đoán.

Cơ thể Kang Ilhun giật mạnh. Người hắn run rẩy như lên cơn co giật, trông rất kỳ lạ. Tôi liền gỡ sợi chỉ đang chặn miệng hắn ra, và Kang Ilhun hét lên:

"Không...!"

"...Chuyện gì thế?"

"D-Dongdaemun... Trạm Dongdaemun...!"

Nước dãi trào ra từ miệng hắn khi hắn lắp bắp. Tôi cảm thấy có điều gì đó bất thường, liền vô thức đặt tay lên vai hắn.

Rồi.

[Nhân vật Kang Ilhun hiện giờ đã trở thành 'kẻ lang thang'.]

Rõ ràng Kang Ilhun đã mất liên kết với Dongdaemun. Jung Heewon liền hỏi, "Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Có vẻ như Trạm Dongdaemun đã bị chiếm rồi."

"...Hả?"

Đột nhiên mọi chuyện trở nên rõ ràng. Đúng vậy. Những kẻ đã rò rỉ thông tin kia đã tính toán chuyện này từ đầu.

"...Bẫy kép."

Chúng đã xúi giục nhóm Myeongdong và nhóm Dongdaemun đánh nhau ở Chungmuro, bởi vì chúng biết hai nhóm sẽ chết tại đó. Trong khi lực lượng chính bị tiêu diệt, thì chúng lại thừa cơ chiếm lấy Myeongdong và Dongdaemun.

Dongdaemun. Những kẻ lạ mặt tại Trạm Myeongdong chắc chắn cũng thuộc về cùng một nhóm.

Nhưng... làm sao chúng biết được chúng tôi sẽ thắng? Chúng không thể biết sự tồn tại của tôi. Đại diện của Chungmuro trong vòng thứ ba vốn dĩ là...

...À, đúng rồi. Tên khốn đó. Đây chính là mục đích của chúng sao?

Tôi đã chắc chắn. Những Tiên tri tạo ra kế hoạch này chắc chắn là...

Ngay lúc đó, Lee Hyunsung lên tiếng.

"Có người đang đến."

Một nhóm người đang tiến lại từ đường hầm Dongdaemun. Nhìn qua, đó là một nhóm với vũ khí khá tốt.

Những món đồ họ mang theo trung bình đều từ hạng C trở lên. Để tập hợp được số vũ khí ở mức đó lúc này quả thật không dễ, sức mạnh này không thể coi thường.

Người đàn ông đứng giữa nhóm lên tiếng trước. Hắn có dáng người mảnh khảnh, trên tay và cổ treo đầy các loại vật phẩm.

"Ồ, Kang Ilhun-ssi? Trời ạ, mày lại mang một đống rác rưởi vô ích đến cho tao à."

Kang Ilhun run rẩy rồi ngã vật xuống, bọt mép trào ra. Tôi thoáng nghĩ chẳng lẽ là tên này?

[Kích hoạt kỹ năng độc quyền, 'Danh Sách Nhân Vật'.]

Ngay sau đó, tôi nghe thấy những thông báo bất ngờ.

[Không thể đọc được thông tin của người này trong 'Danh Sách Nhân Vật'.]

[Người này không được đăng ký trong 'Danh Sách Nhân Vật'.]

Cái gì thế này?

Người đàn ông nhìn chúng tôi, nhếch mép,
"Giờ sẽ có màn giới thiệu bản thân chứ? Hay là..."

Cả nhóm hắn đồng loạt rút vũ khí ra.

Tôi lập tức bước lên trả lời.

"Chúng tôi đến từ Chungmuro."

"Chungmuro?"

Ngay lúc đó, những tia lửa lóe lên trong không khí.

[Ai đó đang dùng 'Thuộc tính Thăm Dò' lên bạn.]

[Kỹ năng độc quyền 'Bức Tường Thứ Tư đã chặn 'Thuộc tính Thăm Dò'!]

Người đàn ông khựng lại như bị điện giật. Hắn lưỡng lự vài giây, rồi quay đôi mắt hoang mang nhìn tôi.

"...Xin lỗi, tên ngươi là gì?"

Tôi liếc sang Jung Heewon và Lee Hyunsung, khẽ cười, rồi quay lại nhìn hắn. Giọng tôi lạnh lùng và nặng nề.

"Ta là Yoo Joonghyuk."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro