Chương 7
Một trăm năm với trời
Triệu năm vùi dưới đất
Người chết được chôn cất
Người sống chả ai hay
Người cảm thấy lung lay
Phận đời mình đang sống
Kẻ ở trong mơ mộng
Hưởng thụ kiếp giàu sang
Có đứa trẻ ngầm quyền
Được chà đạp người khác
Đứa trẻ trong cái ác
Một khoảng thời đớn đau
Người ta vẫn thường nói
"Vẻ ngoài quan trọng đâu"
Nhưng ngầm hiểu từ lâu
Cái đẹp hơn cái tốt
Người nghèo đang vùng vẫy
Cô gái xấu đóng mình
Trăm lời kêu linh tinh
Đứa trẻ đang bị đánh
Người ở trong sang chảnh
Cứ thế thu nhập vào
Cô gái xinh thì thào
Đứa trẻ con sai bảo
Không phải ai cũng vậy
Nhưng xã hội ngấm ngầm
Trút cơn mưa thì thầm
Lên người tầng lớp dưới
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro