Chương 5
Bến bờ trôi dạt nước lênh đênh
Chục lần con đò vẫn chênh vênh
Thì thào vào tai tiếng sóng vỗ
"Mày chẳng là gì, trôi dạt đến chết"
Chuyện kể rằng thuyền lang thang
Bao sóng to thèm ăn tươi nuốt sống
Hòn đảo xanh nó hằng mong ngóng
Không muốn cho nó đỗ vào bờ
Thì tại vì thân thuyền mục nát
Nó cũ kĩ, xấu xí, chẳng có gì
Đâu ai hay tim nó dâng hiến
Cho đảo xanh không tiếng người
Thuyền ở đó mấy năm qua
Từ xa chân thành yêu đảo nhỏ
Nó lén nhìn, đơn phương, vụng trộm
Đảo nhỏ hồn nhiên có đầy hoa
Nhưng rồi, một trận bão từ xa
Kéo vào giết hết hoa cỏ
Thuyền đau xót lao vào đảo nhỏ
Trăm mảnh thuyền sóng đánh vỡ ra
Đảo nhỏ bây giờ là đảo hoang xấu xí
Chẳng có hoa cỏ nữa rồi
Chỉ còn xác thuyền lôi thôi
Với đàn chim chán chường ghé đến
Thời gian sau hoa lại nở
Đảo nhỏ tỉnh giấc, đẹp như thường
Nó ngó nghiêng tìm chiếc thuyền xưa cũ
Nhưng thuyền mất rồi, đảo nhỏ ơi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro