Đụng Chạm
Cả đám im lặng , không gian có mùi thơm nhẹ của món cà ri .....
''Con vào phòng cất cặp sẻ đi ra ăn '' Kim Nhã nói xong thì đi vào phòng ..
Cô bé đi xong Minh Anh cặp cổ Dư Chấn rồi nói '' chết cậu chưa , con bé khoái cậu rồi tính sao đây ?''
''Đừng nói bậy , đó gọi là thần tượng '' Hàn Quân góp ý .
''Mình cũng nghĩ vậy , cậu đơn độc nuôi con bé từ nhỏ mà cho nên có thể thứ tình cảm mà Nhã dành cho cậu bị méo mó đôi chút '' Tuấn Kiệt cũng nói thêm vào .
''Ko đâu ! Đôi mắt của con bé nhìn Chấn là của một con thú săn mồi đang nhìn cục thịt , Chấn chính là cục thịt bò nướng trên chảo vừa chín tới ''Minh Anh diễn tả ..
Dư Chấn lắc đầu nói '' mấy cậu đừng nói nhảm nữa , chúng ta cộng lại 4 người đã bao nhiêu tuổi mà đứng đây bàn luận về con bé nhà tớ như vậy '' .
''Dọn bàn đi mấy bồ ơi ''Minh Anh giải tán đầu tiên ..
Dư Chấn , Hàn Quân , Trương Minh Anh và Lâm Tuấn Kiệt chính là bộ bốn hót boy của trường và cũng là bạn khá thân thiết .
Minh Anh có vợ và có 1 cô con gái còn Tuấn kiệt thì đã có gái có trai đầy đủ duy chỉ có mõi Hàn Quân và Dư Chấn còn lo cho sự nghiệp mà chưa lập gia đình dù gì cũng mới 35 tuổi mà , ko gấp.
Nhã ra dọn bàn rồi ngồi vào bàn ăn , 4 người nhậu còn cô thì ko ....
''Con đã 18 tuổi uống thử li bia đi '' Minh Anh nhẹ giọng nói .
''Dạ ! Thôi ạ , con thấy mình ko nên uống '' Kim Nhã nhẹ giọng từ chối ..
Cô bé ko phải ko uống mà là ko muốn uống , vì dù gì cô cũng còn nhỏ uống bia rượu có thể tạo thành tiền lệ xấu sau này , kéo theo nhiều chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát của cô .
''Con thi xong cũng nên nghĩ ngơi cho thư thả đi , đừng gồng quá sức '' Tuấn Kiệt cũng nói .
''So với sự cố gắng của Cậu Chấn con cũng chỉ là giun dế mà thôi , ko đáng chút nào ?'' Kim Nhã nhẹ giọng nói lại .
Rượu vào 3 tuần Hàn Quân hỏi '' con thích Dư Chấn hả ?'' .
[cái gì dạ cha nội ] Dư Chấn trong lòng gào thét
Cả đám nhìn nhau , Dư Chấn im lặng luôn , mấy thằng điên này ....
''Cậu đang hỏi con vấn đề tế nhị đó ạ ? Con nghĩ con có quyền ko trả lời '' Kim Nhã phản bác ...
Cả đám nhìn nhau cười ..'' sao ko trả lời , dù gì cũng chỉ là câu hỏi mà thôi '' Hàn Quân nói .
''Dạ ! Có câu hỏi thì phải trả lời chứ nhỉ ? Nhưng mà nếu như con trả lời là có thì sao ? Còn ko thì sao ? Kết quả chỉ có 1 '' Kim Nhã lại nói ..
Dư Chấn ngồi im mà nghe cô nói , một năm qua đi từ cái dụ cô bé nói bản thân mình thích anh nhưng bị anh giáo huấn 1 chập , từ đó Nhã bình thường ko có nói tới vấn đề này nữa , dạo gần đây anh thấy bản thân có chút ko yên , nhất là đối với Nhã anh bắt đầu thấy khó chịu mõi khi con bé cư xử lạnh nhạt với anh .
Nghĩ mình đã ko ra gì thì đành tránh mặt cho đở bận tâm vậy , nay Hàn Quân hỏi tới anh cũng muốn nghe thử con bé đã thay đổi ý nghĩ chưa .
''Kết quả thế nào mà chỉ có 1 ?'' Tuấn Kiệt hỏi .
Kim Nhã mắt liếc Dư Chấn rồi nói '' 1 lần đau lòng '' . Cô nói xong im lặng mà ăn tiếp ..
Mọi người cũng ko tiện nói hoài chuyện này , hỏi cho biết cuối cùng biết như ko biết luôn ,
''Con sẻ đem phần cà ri con múc riêng đến cho ông bà , mấy cậu nhậu xong cứ để đó con sẻ dọn cho ạ '' Kim Nhã nói xong đứng lên đi lấy phần cà ri rồi đội nón rời nhà ...
Thấy cô bé đi Hàn Quân hỏi '' ủa bộ mày từ chối con bé rồi hả ? ''
''Có đâu ! nói tào lao gì zậy ?'' Dư Chấn nói .
''Chứ 1 lần đau lòng là sao ? Tức là nói đã từng đau lòng 1 lần rồi nên lần này dù có hay ko vẫn đau lòng thôi '' Hàn Quân nói .
''Đừng nói tới chuyện này nữa , mày say rồi hả ?'' Tuấn Kiệt xen vào ..
''Chấn tao nói thiệt luôn về duyên phận khó nói lắm mày ơi , nhưng Nhã mới 18 tuổi còn được mày nuôi từ bé giờ mà nói yêu thì hơi ngại đúng ko ?'' Minh Anh góp ý .
''Đừng nói nữa mấy cha ơi , mệt quá ăn uống ko yên nữa '' Dư Chấn quạo lời nói có chút bực bội .
''Zô nè ! Nói hoài '' Hàn Quân nâng li ....
Kim Nhà đến nhà Cha Mẹ Dư Chấn ở cách đó 1 con đường .....
''Chấn ko tới hả con ?'' Bà Dư hỏi .
''Dạ cậu có bạn tới chơi nên đang tiếp ạ '' Nhã nhẹ giọng ..
''Ừm ! Con zô đây bà nói nè , đừng cho Chấn nhậu nhiều nhe , hại gan lắm '' Bà Dư nắm tay cô bé rồi nói ..
''Nghe nói con đậu đại học kinh tế luật hả ?'' Ông Dư hỏi .
''Dạ nhưng con chọn trường đại học ngoại thương rồi ông ơi '' Nhã nhẹ giọng nói ..
Nguyễn Kim Nhã đậu hai trường Đại Học nhưng cô chỉ chọn 1 trường , cô bé khá giỏi trong chuyện học và cố gắng lấy được học bổng để miễn giảm học phí , dù Dư Chấn từng nói tiền ko phải là tất cả nhưng với Nhã mà nói tiền chính là tất cả .
''Con học ngành nào ?'' Ông Dư lại hỏi .
''Con đi bên công nghệ thông tin ạ '' cô bé nhẹ giọng .
''Con gái ít ai chọn bên đó lắm anh nhỉ ?'' Bà Dư nói với chồng .
''Ko sao ! Học giỏi như con chọn gì cũng ổn '' Ông Dư động viên cô ..
Kim Nhã hiểu ý bà Dư , cô chỉ là đứa nhỏ nhận nuôi , bao nhiêu năm bà ko nói ra nhưng mõi lần cô đến cùng với Cậu cũng nghe bà than phiền Dư Chấn gầy đi , vất vả cho con rồi , câu nói này làm cô hiểu mình chính là gánh nặng từ trên trời xuống khiến con trai cưng của bà ấy phải lo lắng . Đó là lí do cô chưa từng làm gì để gây cho cậu khó xử .
Nhưng cô vẫn ko được lòng bà dư , vì bà biết cô chính là lý do khiên Dư Chấn mãi ko thể có bạn gái , dù đã 35 tuổi anh vẫn chưa dắt cô gái nào về nhà cả ...
......
Buổi chiều Kim Nhã đi về thì mọi người đã ra về , Dư Chấn ngồi trên sô fa lưng lựa vào ghế nhìn chắt sĩn rồi , cô vào nhà thì khều anh rồi hỏi '' Cậu ! Cậu vẫn ổn chứ ?''
Dư Chấn mở mắt thấy cô bé thì mĩm cười nói '' vẫn ổn nhưng đầu có chút đau '' anh nói xong nắm hai tay cô để lên hai bên bàng tang mà xoa xoa ..
''Chắt do bia , con sẻ quậy bột sắn dây để cậu giả rượu đã , rồi sau đó sẻ mát xa cho cậu '' Nhã nói xong thì đi pha ít nước bột sắn dây cho anh uống ..
Dư Chấn đúng là có hơi say thật , anh uống nước xong thì nằm đó cho cô xoa đầu cho mình
[, những lúc thế này lẻ ra ko nên để con bé gần mình ] anh nghĩ vậy nhưng tay lại vô thức kéo Nhã về phía mình để cô ngồi trên bụng anh , động tác thân mật quá sức cho phép , nếu tình thân cũng ko ai làm vậy cả , anh suốt ngày ra vẻ đạo mạo nghĩ mình thanh cao nhưng thật ra 1 phần trong bản năng của anh rất khao khát Nhã . Mà nó sẻ mãnh liệt hơn khi có hơi men trong người .
''Cậu ổn chứ ạ ?'' Nhã ngồi hẳng lên người Anh rồi còn hỏi người ta ổn không .
''Không ổn chút nào ?'' Dư Chấn mở mắt nhìn cô rồi nhẹ giọng nói .
''Lần sau cậu đừng uống nhiều vậy nhé '' cô bé nhẹ giọng nói .
''ko có lần sau , lần này thôi '' Dư Chấn trả lời nhưng ánh mắt nhìn cô chăm chú và hai tay vô thức chạm vào cái eo nhỏ xíu của Nhã ...
Không khí đầy mùi ám mụi , hơi thở nặng nhọc của anh làm cho Nhã cũng bị say theo .
''Con sẻ đi xuống cho cậu dể thở '' Nhã nói xong muốn đứng dậy đi ..
''Đừng ! Ngồi chút nữa đi '' Dư Chấn khó nhọc nói ...
Cô bé ngồi xuống thì cũng hiểu tại sao cậu muốn mình ngồi ở đó rồi , nơi nào đó của Dư Chấn đang dựng cờ khởi nghĩa , Nhã cúi đầu nói '' con sẻ giúp cậu làm cho nó dịu xuống '' cô nói xong thì muốn chạm vào cậu em kia .
''Thôi ! Ko cần đâu , con để yên đó nó tự xuống '' Dư Chấn kéo cô lại sát người mình rồi nói trong sự khô khan , ko thể kiềm chế nổi nữa rồi , môi anh khô miệng thì đắng chát , anh bị máu dồn xuống dưới rồi .... Động tác thân mật khiến cho cả người Nhã áp sát người anh , hiện tại anh cho thể tưởng tượng được chỉ cần cách một lớp vải thôi , ngực ..... anh ko dám nghĩ nữa .
Kim Nhã ngã trên người anh , quả thật Dư Chấn chỉ ôm cô bé như vậy cho tới khi Kim Nhã khẻ nhít mông , cô mắc tiểu nên phải đi xuống chứ ngồi kiểu này ai ngồi mãi được ...
''Con muốn xuống '' Nhã nhẹ giọng .
''Được ! Con xuống đi '' anh gật đầu nói .
Kim Nhã vào phòng nằm rồi đóng cửa phòng luôn , cô ko cảm thấy gì nhưng thật sự nếu là cậu say mà làm vậy thì ngày mai thức dạy khó nhìn mặt nhau lắm . Chính bản thân cô cũng ko muốn cậu khó xử .
Tới tối Nhã mới ra kêu Dư Chấn vào phòng để ngủ ....
''Cậu nên vào phòng ngủ đi ạ , muỗi đốt cậu đó '' cô nhẹ giọng .
''Con kệ ta đi , lát nữa ta sẻ tự vào '' Dư Chấn đã tỉnh , nhớ lại chuyện khi nảy thì ko có tí mặt mũi nào nói chuyện nữa ...
Kim Nhã quay đi vào phòng ..
....
Dư Chấn vào những năm đầu phát triển bên công nghệ , anh mở một cty chuyện về thiết bị điện tử , công việc làm ăn khá thuận lợi , nói chung vẫn có một phần là nhờ Nhã góp ý kiến vào ...
6 tháng sau .....
Dư Chấn nhập viện điều trị đau bao tử , anh lúc này vừa mới hoàn thành xong một đơn hàng linh kiện điện tử nên có chút ăn mừng , ăn uống ko điều độ , uống bia dẫn tới việc bị bệnh ....
''Anh phải kiêng khem nhiều thứ đó ''
''Cám ơn em '' Dư Chấn nhẹ đáp lời ...
Kim Nhã đến bệnh viện thăm anh , nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp đang gọt táo cho anh ăn ...nhìn cữ chỉ cô hiểu ..
Cô đẩy cửa bước vào ..... Dư Chấn thấy cô nhưng gương mặt lại lạnh nhạt đi , ko hề vui vẻ gì cả .
''Chào cậu '' Kim Nhã nhẹ giọng thưa , trên tay cầm lồng thức ăn , cô nấu cháo sườn non đem vào cho anh nhưng có vẻ hiện giờ Dư Chấn ko cần ăn vẫn thấy nó rồi .
''Đây là Kim bạn gái cậu '' Dư Chấn nhẹ giọng nói ..
''Chào chị '' Kim Nhã mĩm cười cuối đầu chào .
''Chào em '' Kim nhẹ giọng nói nhưng gương mặt lại ko vui gì cho cam , Nhã quá xinh đẹp , con bé này đúng là ko thể xem thường rồi ...
Kim đã gặp bạn bè của Dư Chấn và biết anh đang có một đứa cháu nuôi ở nhà , Dư Chấn ko muốn ai lại nhà nhưng cô dám chắt Nhã chính là đứa bé đó ,
''Con mang cháo sườn đến cho cậu '' Nhã mở nắp ca mên mùi thơm bay khắp phòng ...
''Em ăn với anh đi , chắt sáng giờ em cũng đói rồi '' Dư Chấn dùng anh mắt dịu dàng nhìn Kim ....
''Con mời cậu ''... Nhã đưa cho anh 1 chén .. '' em mời chị '' cô đưa cho Kim 1 chén.
Hai người nhận cháo rồi nhìn nhau , Kim Nhã từ đầu tới cuối gương mặt chỉ hiện lên nét buồn nhưng vẫn cố làm như vui để cho anh đở khó xử, cô bé dọn sơ sơ rồi đứng dậy nói '' Chiều em có tiết học nên phải về ngay ạ , làm phiền chị chăm sóc cậu ấy , em xin phép về '' cô nói xong quay qua nhìn anh rồi nói '' thưa cậu con về ''. Cô bé nói xong quay lưng đi mất ...
Dư Chấn gật đầu cũng ko tỏ thái độ gì , anh ăn cháo xong thì Kim hỏi '' Nhã đã lớn cũng ko thể ở với anh mãi , hay cho con bé đến kí túc xá để tự lập ''.Dư Chấn im lặng nhưng ánh mắt anh nhìn Kim làm cô chột dạ liền nói '' thật ra em cũng mới nghĩ ra thôi , ko có ít đuổi cháu anh đi '' .
''Ko sao ! Anh hiểu ý em mà '' Dư Chấn nhẹ giọng nói .
Từ hôm đó Nhã ko đến bệnh viện thường xuyên nữa , cô bận học nên ko muốn tâm lý bị ảnh hưởng , ngày anh xuất viện cô đến dự định dọn đồ cho anh , nghe Kim nói với Mẹ Chấn '' Con thấy Nhã đã lớn , có ý định muốn để Nhã ra kí túc xá ở , nhưng sợ anh Chấn ko vừa ý nên là muốn nói với bác gái trước .''
''Chuyện này con đừng nói với Chấn , nó sẻ giận đó , ta đã nói rất lâu rồi nhưng Chấn ko ưng đâu , kệ nó '' Bà Dư vẫn chiều ý con trai mình hơn là cô bạn gái mới quen này ..
''Vậy ạ '' Kim hơi sượn ...
Kim Nhã đi vào phía sau lưng hai người nên họ ko hay , bên trong phòng , Dư Chấn ngồi nhìn thấy Nhã vào anh nói '' con cuối cùng cũng nhớ đến ta hả ?'' Lời nói nghe như đang dỗi .
''Con đến thu xếp quần áo cho cậu , thấy cậu như vậy con tự nhiên muốn bỏ về '' Nhã nhẹ giọng đáp lời , cô cũng đang dỗi đấy .
''Con !!! '' Dư Chấn ôm bụng mà nói , giận cô làm anh đau hơn .
''Được rồi ! Cậu đừng giận , con sẻ về ngay '' cô bé nói xong thì xếp đồ rất nhanh .....
Bà Dư và Kim lấy giấy tờ xuất viện xong xuôi thấy quần áo đã xếp xong thì giật mình hỏi '' con tự làm sao ?''
''Nhã làm , con bé bận học nên ghé qua xếp đồ rồi vừa đi đến trường rồi ạ'' Anh cũng trả lời cho xong ..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro