Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

   Vương Uy từ bên ban công nhìn vô trông thấy một thằng nhóc đang tích cực quét dọn phòng của mình . Sau đó lại ngủ quên . Cậu cũng khá bất ngờ , khi thấy Kha Diệp là bạn cùng phòng của mình .

    Điếu thuốc đã tàn , Vương Uy bước vào bế Kha Diệp đang co ro ngủ dưới thảm lên đặt trên giường . Vương Uy ngắm nhìn nam nhân này . Quả thật là tuyệt sắc . Đôi mắt to sâu thẳm với lông mi dài cong vút , chiếc mũi nhỏ nhắn và đôi môi hồng hào . Thật không thể nhịn được , Vương Uy cúi người khẽ đặt lên môi của Kha Diệp một nụ hôn .

     Bỗng giống như đêm hôm ấy , ác mộng lại xuất hiện . Kha Diệp bắt đầu đổ mồ hôi lạnh , toàn thân run rẩy không ngừng kêu lên " Không... Làm ơn ... Xin đừng !!!" . Vương Uy lập tức ôm cậu vào lòng , xoa đầu trấn an . Kha Diệp theo bản năng ôm lấy người con trai to lớn này như một chú mèo nhỏ đang tìm kiếm nơi ấm áp . Vương Uy tự hỏi điều gì đã xảy ra khiến cậu nhóc đang không ngừng run rẩy trong vòng tay cậu đêm nào cũng gặp ác mộng ?

    Tiếng chuông điện thoại vang lên , Vương Uy nhẹ nhàng đắp chăn lại cho cậu . Giận dữ bật máy

     -" alo ." - giọng nói lạnh lẽo khiến cho người nghe lạnh cả sóng lưng .
 
     -" Đại ca .... Đường dây buôn lậu bị bị bọn cớm phát hiện rồi ."

    -" Còn gì không ?"- Vương Uy bình tĩnh trả lời .
  
    -" Dạ... Không " - tên báo tin cảm thấy thật khó tin , tại sao hắn có thể bình tĩnh đến như vậy ? Cứ như đường dây buôn lậu ấy không phải là của hắn .

   -" Mai tôi sẽ đến !"

    Lập tức dập máy , Vương Uy quay ra trông thấy Kha Diệp đang đứng như trời trồng ngoài cửa phòng . Trong đầu cậu loé lên suy nghĩ : chà ! Để xem em ấy có thật sự giống như mình nghĩ không . Vương Uy tựa tiếu phi tiếu âm lãnh nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của Kha Diệp.

     Kha Diệp dường như nhận ra ánh mắt ấy , chợt nhớ đến chuyện hồi sáng và giờ lại thành ra mình nghe được cuộc nói chuyện của cậu ấy . Trong lúc nói chuyện tâm tình của cậu ấy có vẻ không tốt ! Mình thật sự không muốn bị ghét đâuuuuu . Vả lại cậu ấy còn là bạn cùng phòng với mình !

      Kha Diệp khóc than trong lòng , bao nhiêu cảm xúc biểu lộ hết ra ngoài không hay , Vương Uy trông thấy dở khóc dở cười nhưng vẫn giả vờ lạnh lùng .
   
    -" Tớ....thật sự không cố ý nghe cuộc nói chuyện của cậu .... Thật đó !!! Với....với tối hôm qua cho tớ xin lỗi nếu tớ có làm gì để cậu ghét , Vương Uy cứ nói tớ sẽ sửa . Còn chuyện buổi sáng , nếu cậu không muốn làm bạn với tớ thì tớ sẽ giả vờ ...." - Đôi mắt của Kha Diệp đảo chỗ này rồi lại đảo chỗ khác . Giọng nói trông buồn vô cùng .

    " Haha ! Tớ tin cậu sẽ không nói nên không cần phải trưng ra cái bộ mặt đáng thương ấy . Chuyện buổi sáng là chuyện gì ? " - Vương Uy nhẹ nhàng bước đến xoa đầu Kha Diệp ngốc ngốc .

    " Buổi sáng... Tớ gặp cậu , nhưng cậu cứ như không quen biết tớ ! Tớ nghĩ tớ làm gì để cậu giận rồi . Cậu còn giận không ? " - Diệp Diệp ngẩng mặt lên nhìn trong đôi mắt ngập nước và gương mặt đỏ bừng .

     " Ấy ấy ! Sao thế ? Sao lại khóc ? " - Vương Uy cố dỗ dành , phải tịnh tâm phải kiềm chế ! Không được nhào vào làm em ấy sợ !!!

    " Tớ sợ cậu giận ! Xin lỗi ! " - Kha Diệp oà khóc .

   " Được rồi ! Được rồi tớ không hề giận cậu . Hình như người cậu gặp lúc sáng là em trai của tôi ." - Vương Uy dịu dàng trấn an .

   " Thật sao ? Vậy thì tớ yên tâm rồi ! Vì Vương Uy không giận tớ ! Tớ đi tắm . " - Kha Diệp tâm trạng phơi phới trở lại , ôm áo quần nhào vào phòng tắm .

    20' sau trông thấy cửa phòng tắm mở ra , Kha Diệp chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi to dài gần tới đầu gối , một tay dụi mắt , tay còn lại nắm giữ cái quần đang tuột lên tuột xuống .

    " Vương Uy ! Tớ lấy nhầm đồ cậu rồi ... "

   " Không sao bận vậy cũng được , đáng yêu lắm . Cởi quần ra đi , chứ tuột vậy cũng khó chịu . " ( yu : ai nha ! Đi dụ con người ta )

   Kha Diệp nghe lời cởi liền . Sau đó đặt mông lên ghế sô pha xem phim chung với Vương Uy . Đôi mắt đờ đẫn mở không lên cứ gật gù gật gù . Cuối cùng , bất tỉnh nhân sự bên cạnh hắn ta .  Vương Uy quay sang thấy cảnh tượng này mém tý xịt máu mũi phải tự trấn an bản thân không được hành động mà không có lí trí . Hiện tại nam nhân bên cạnh hắn đang ngủ trong chiếc áo sơ mi rộng để lộ đôi chân thon trắng nõn , thật sự không có chút phòng bị nào .

   " Em đang cố câu dẫn tôi đấy sao ? "  -  Vương Uy cắn nhẹ vào vành tai mềm mại kia .

   Đây là lần đầu tiên có người cho cậu ta cảm giác này , có lẽ ngay từ lần đầu gặp mặt , Vương Uy đã trúng tiếng sét ái tình mà trong truyền thuyết vẫn đồn đại .

    
   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro