Arc II - Chapter 6
"Mời vào!"
Người gia nhân mời nhóm của Zarc vào bên trong khuôn viên của dinh thự. Hiện tại, Zarc và Celestia cùng với Dylan đang có mặt tại thị trấn trung tâm vùng Vrareosos, thuộc sự cai trị của bá tước Gehrt.
Cả ba đi theo người gia nhân để vào trong dinh thự. Vừa đi trong khuôn viên, Dylan nói nhỏ với Zarc:
"Không ngờ bá tước Gehrt lại dễ dàng chấp nhận gặp và đàm phán với chúng ta dễ dàng như vậy."
"Hừm, cậu vẫn chưa hiểu được ý đồ của ông ta sao?"
Zarc vừa đi vừa đáp lại, khiến cho Dylan cảm thấy có chút khó hiểu.
"Ý anh là... bá tước Gehrt đang có âm mưu gì sao?"
"Cậu thật ngây thơ. Trước khi đi, Reimond và Linette luôn dặn dò cậu phải đề phòng, những lời đó không thừa đâu."
Dylan cũng cảm thấy hơi bất an khi bá tước Gehrt hồi âm thư yêu cầu được gặp và đàm pháp của cậu, nhưng ông ta lại yêu cầu phía cậu chỉ được mang những người cần thiết, không được mang theo quân lính hay vệ sĩ. Đó là lý do tại sao Reimond và Linette, cũng như Sera, buộc phải ở lại phía thị trấn, chỉ có Dylan, Zarc và Celestia vào dinh thự mà thôi.
"Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, cậu cứ yên tâm."
Zarc vừa đi vừa đáp lại với vẻ tự tin, hoàn toàn không có chút lo lắng. Celestia đã quen với việc này, một khi Zarc nói không cần lo, tức là cậu đã tính toán hết mọi thứ, cô chỉ cần cứ thế làm theo thôi.
Đi đến trước cửa chính của dinh thự, cả ba được vài người quân lính kiểm tra khắp người để chắc rằng trong người không có vũ khí.
"Mời vào!"
Sau khi kiểm tra xong xuôi, người gia nhân mời cả ba vào bên trong dinh thự.
Nhóm của Zarc được dắt đến trước căn phòng làm việc của bá tước Gehrt.
Người gia nhân gõ cửa thì được đáp lại bằng giọng của một người đàn ông lớn tuổi.
"Vào đi!"
Người gia nhân cẩn thận mở cửa rồi mời cả ba vào trong.
Bên trong căn phòng, ngồi một bên ghế ở cái bàn giữa phòng là một người đàn ông ngoài bốn mươi, mái tóc loáng thoáng vài những sợi bạc.
"Bá tước Gehrt, lâu rồi mới gặp ông!"
Dylan lên tiếng chào bá tước Gehrt.
"Kính chào hoàng tử điện hạ!"
Bá tước Gehrt đáp lại, sau đó đưa mắt nhìn Zarc và Celestia.
"Hai vị này hẳn là người từ vương quốc Assyria mà ngài đề cập đến trong bức thư?"
Nghe vậy, Celestia tự giới thiệu mình và Zarc:
"Xin tự giới thiệu, tôi là Celestia Rosava, nữ vương hiện tại của Assyria. Còn đây là Zarc, một trong các vị anh hùng đến từ thế giới khác."
Bá tước Gehrt đưa mắt quan sát cả hai một lúc. Ông thầm nghĩ rằng, phận là người đứng đầu một vương quốc, vậy mà đồng ý đến đây gặp mình mà không mang theo quân lính hay vệ sĩ. Là do những người này quá ngốc, hay họ không biết sợ là gì.
"Mời ngồi!"
Bá tước Gehrt đưa tay ra mời cả ba ngồi vào chiếc ghế dài đối diện với mình. Zarc, Celestia và Dylan tiến đến, ngồi vào chiếc ghế đối diện với bá tước Gehrt.
Sau khi cô hầu gái rót trà và đem bánh trái đến đặt lên bàn rồi rời khỏi đó, cuộc nói chuyện chính thức bắt đầu. Bá tước Gehrt là người mở đầu:
"Hoàng tử điện hạ đây không biết có chuyện gì cần bàn bạc mà lại sang tận đây gặp tôi."
Dylan nghiêm mặt và đáp lại bá tước Gehrt:
"Tôi sẽ không lòng vòng mà vào thẳng vấn đề chính. Bá tước Gehrt, tôi biết ông xưa nay luôn là người có suy nghĩ giống tôi, muốn tốt cho người dân và vương quốc này. Tại sao ông lại đột ngột thay đổi quan điểm, đứng về phe của chị tôi, và làm theo mọi mệnh lệnh của chị ấy?"
"..."
Bá tước Gehrt nhìn chằm chằm Dylan im lặng. Trong lúc đó, Zarc thản nhiên bắt chéo chân, tay trái cầm cái đĩa kê dưới tách trà, tay phải cầm tách trà đưa lên miệng uống.
Thấy bá tước Gehrt im lặng, Dylan tiếp tục hỏi ông:
"Tôi điều tra và biết được rằng con trai ông mất tích trong thời gian qua, có phải là do..."
"Điện hạ, ngài suy nghĩ quá nhiều rồi!"
Bá tước Gehrt ngắt lời Dylan.
"Việc tôi đứng về phía công chúa điện hạ là vì tôi muốn tốt cho vương quốc này thôi."
"Nhưng trước đây ông luôn đồng tình với tôi mà, tại sao lại..."
"Vì tôi nhận ra rằng, suy nghĩ của điện hạ quá non nớt. Công chúa điện hạ tuy thiên về hướng bạo lực, nhưng đã giúp vương quốc này ngày một tốt hơn."
"..."
Dylan im lặng, vẻ mặt tỏ ra khó xử. Cậu cảm thấy những lời bá tước Gehrt nói đều không thật lòng. Ông đang cố che giấu việc gì đó, có thể là về việc đứa con trai của mình, Dylan nghĩ vậy.
"Bá tước Gehrt!"
Dylan hít một hơi rồi nói một cách nghiêm túc.
"Ông hãy hợp tác với chúng tôi, cùng nhau giành lại vương quốc này từ tay chị tôi! Nếu ông đồng ý, tôi sẽ thả số tù binh trong trận chiến vừa rồi về cho ông vô điều kiện."
"..."
Bá tước Gehrt lại im lặng. Dylan quan sát kỹ thì thấy có chút gì đó dao động trong ánh mắt của ông.
"Điện hạ, rất tiếc nhưng phải từ chối lời đề xuất của..."
Bá tước Gehrt chưa nói hết câu thì Zarc lên tiếng cắt ngang.
"Bá tước Gehrt, có vẻ ông đang hiểu sai ý của chúng tôi."
Zarc đưa mắt nhìn thẳng vào bá tước Gehrt, hai chân vẫn đang bắt chéo với nhau.
"Chúng tôi không phải đang "đề xuất" với ông, mà là đang "yêu cầu" ông hợp tác."
"Cậu nói vậy nghĩa là sao?"
Bá tước Gehrt nheo mắt lại hỏi bằng giọng căng thẳng.
"Có nghĩa là, ông chỉ được phép chọn đồng ý và nghe theo. Bằng không thì..."
Rầm!!!
"Xấc láo!"
Bá tước Gehrt đập bàn mạnh một cái. Ngay sau đó, cánh cửa phòng bật mở tung ra. Từ bên ngoài, hơn mười tên quân lính cầm giáo chạy vào bên trong, bao vây xung quanh ghế ngồi nhóm của Zarc, chĩa những mũi giáo nhọn hoắc vào cả ba.
"Hơ!?"
Dylan bất ngờ khi bị quân lính vây quanh.
"Bá tước Gehrt, ông..."
"Các người đang không hiểu tình hình hiện tại của bản thân hay sao?"
Bá tước Gehrt nhíu mày nói với Zarc.
Tuy nhiên, dù bị hơn chục tên quân lính bao vây và chĩa những ngọn giáo vào, Zarc vẫn thản nhiên cầm tách trà lên uống và thưởng thức nó như không có chuyện gì nghiêm trọng.
Cậu húp một ngụm, sau đó đặt tách trà lên trên cái đĩa nhỏ cầm ở tay trái mà không nói gì.
Lúc này, trên người những tên quân lính chợt xuất hiện các chấm đỏ nhỏ như nốt ruồi.
"Hửm!?"
Bá tước Gehrt và Dylan nhận ra hiện tượng kỳ lạ này. Song, cả hai chưa kịp nói gì thì...
Xoảng... phập phập phập phập phập...
Cánh cửa sổ của căn phòng vỡ tung, một loạt những viên đạn từ bên ngoài bay vào trong, đâm vào đầu những tên quân lính, lấy mạng và khiến chúng gục ngã ngay lập tức.
"Ư..."
"Hư..."
Lịch bịch lịch bịch...
Chỉ trong nháy mắt, hơn chục tên quân lính ngã gục xuống đất, trong khi Zarc vẫn còn đang cầm tách trà trên tay, chưa đặt xuống bàn.
"Cái gì... thế này..."
Bá tước Gehrt bất ngờ trước cảnh vừa diễn ra, nét mặt ông chuyển sang bất ngờ và hoảng hốt.
Như biết được gì đó, bá tước Gehrt quay sang nhìn ra phía cửa sổ.
"Bên ngoài có phục kích!? Không thể nào... quân lính của mình..."
"Ý của ông là đám quân lính ông mà ông đã cho mai phục sẵn bên ngoài khuôn viên dinh thự sao? Bọn chúng cũng đi chầu trời hết rồi."
Zarc vừa đặt tách trà xuống bàn vừa nói với bá tước Gehrt.
"Không thể nào!"
Bá tước Gehrt vội chạy đến gần phía cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Ở những bụi cây, gốc cây, những tên quân lính mà ông cho mai phục bên ngoài đều đã ngã gục, vài tên thì máu me bê bết. Tuy nhiên, điều khiến ông khó tin nhất là, bên ngoài không có bất cứ một bóng dáng nào của người ngoài.
"Chuyện này... là thế nào...?"
Sắc mặt của bá tước Gehrt trở nên xanh xao hơn khi ông nhìn thấy cảnh tượng tiếp theo. Ở trong khuôn viên của dinh thự, hình ảnh của những cá thể mặc trang phục đen dần hiện ra, từ mờ mờ đến rõ dần. Trong số đó có một cô gái tóc vàng không mặc trang phục đen giống những người khác. Họ xuất hiện từ trong không gian như những bóng ma, dù cho hiện tại đang là ban ngày.
"Giờ thì... ai là người cần phải biết tình hình của mình nào?"
Zarc liếc nhìn bá tước Gehrt và nói với ông, miệng nhếch sang một bên.
Phía ngoài, cô gái tóc vàng chính là Karyssa, mộ Executor với khả năng dùng năng lượng psionic để tạo ra một trường xung quanh để bẻ cong đường truyền ánh sáng, từ đó mắt thường không thể nhìn thấy được cô. Những người mặc đồ đen chính là những cá thể thuộc quân chủng Spectre ở Plomia, mỗi cá thể được trang bị bộ giáp Nyx có khả năng bẻ cong đường truyền ánh sáng giống như năng lực của Karyssa. Ngoài ra, các Spectre còn được cấy ghép thị kính ở một bên mắt, cho phép nhìn xa và ngắm bắn tốt hơn, cũng như để xác định được những đồng đội khác đang ẩn mình trong không gian. Đợt đạn vừa rồi là do Karyssa và những Spectre của cô bắn vào bên trong.
Biết rằng bá tước Gehrt sẽ âm mưu phục kích mình, ngay từ đầu Zarc đã mang theo Karyssa cùng với nhóm Spectre. Do đặc điểm ẩn mình trong không gian, quân lính gác cổng không thể nào thấy được. Khi nhóm Zarc vào trong và nói chuyện với bá tước Gehrt, Karyssa và nhóm Spectre của mình đã hạ sát tất cả những tên quân lính mà bá tước Gehrt đã bố trí quanh dinh thự. Với hệ thống dò nhịp tim được lắp vào trong các khẩu súng CGR-104, nhóm của Karyssa có thể dễ dàng truy lùng và giết tất cả, sau đó ở bên ngoài dùng súng ngắm vào bên trong phòng làm việc qua cửa sổ, chờ lệnh từ Zarc.
"Hơ..."
Bá tước Gehrt đi lùi ra phía sau vài bước khi thấy cảnh tượng trước mặt, cả khuôn viên của ông đã bị bao vây bởi người của Zarc, số lượng khoảng hai mươi người. Ông vấp bởi xác của một tên quân lính dưới sàn, ngã xuống đất.
Một dấu chấm màu đỏ xuất hiện ngay trên trán của bá tước Gehrt khi ông ngã ngồi xuống đất.
Biết rằng tính mạng của mình đang gặp nguy, bá tước Gehrt liền bò nhanh đến quỳ trước mặt Dylan và khẩn cầu:
"Điện hạ, tôi xin lỗi! Tôi thật sự xin lỗi vì đã phản bội ngài! Ngài muốn giết tôi tại đây để trừng phạt cũng được! Nhưng xin ngài... xin ngài hãy cứu lấy con trai của tôi..."
Nghe vậy, Dylan liền cúi người xuống, dùng vẻ mặt lo lắng nói với bá tước Gehrt:
"Bá tước Gehrt, tôi biết con trai ông đang bị chị tôi bắt cóc, dùng làm con tin để uy hiếp ông. Tôi rất muốn giúp ông, và muốn ông hợp tác với chúng tôi. Ông hãy kể tất cả sự thật cho chúng tôi, tôi sẽ không truy cứu tội của ông nếu ông chịu hợp tác!"
"Điện hạ..."
Gehrt tỏ ra xúc động trước lòng tốt và sự rộng lượng của Dylan.
"Được rồi... tôi sẽ nói tất cả sự thật..."
Đó cũng là lúc mà chấm đỏ trên trán của bá tước Gehrt biến mất. Nhóm của Karyssa bên ngoài đã nhận được lệnh dừng tay, không hạ sát bá tước Gehrt. Zarc thì vẫn ngồi thản nhiên cầm tách trà lên uống tiếp, còn Celestia thì có hơi bất ngờ, nhưng cô cũng chả còn xa lạ gì với những tình huống như thế này nữa nên ngồi im không nói gì.
...
Theo như lời bá tước Gehrt kể, con trai của ông đã bị người của Matilda đột nhập vào dinh thự và bắt cóc đi trong một đêm. Sau đó, Matilda luôn dùng con trai của ông để uy hiếp, bắt ông làm theo mệnh lệnh của mình, từ việc phải đứng về phía cô ta trong những buổi triều chính, cho đến việc phải đem quân sang tấn công vùng Yonnotia của Dylan cùng bá tước Detlev, dù trong thâm tâm ông không hề muốn chút nào. Vì tính mạng của con trai ông, bá tước Gehrt buộc phải giữ kín chuyện này và làm theo tất cả những gì Matilda sai bảo.
Nghe xong, Dylan tỏ vẻ khó xử:
"Quả đúng như tôi nghĩ... chị tôi làm mọi thứ để loại bỏ những người chống đối mình, không chỉ ông mà cả Reimond cũng bị nhắm đến."
"Điện hạ, tôi thật lòng rất xin lỗi ngài về những chuyện xảy ra trong thời gian qua..."
"Tôi hiểu mà, tôi không trách ông đâu. Nhưng mà..."
Dylan nhíu mày, vẻ mặt chuyển sang suy tư:
"Nếu chị tôi biết được ông nói ra việc này với tôi, thì con trai ông sẽ gặp nguy mất!"
"Điện hạ, tôi thì sao cũng được! Nhưng mong ngài... mong các vị ở đây... hãy cứu lấy con trai của tôi!"
Bá tước Gehrt nói với Dylan, rồi nhìn sang Zarc và Celestia, giọng khẩn thiết.
"Con trai ông..."
Zarc vừa nói vừa đứng khỏi ghế.
"Sẽ nằm trong tay của chúng tôi trong vòng ba ngày nữa!"
Câu nói của Zarc không chỉ khiến cho bá tước Gehrt ngơ ngác mặt mày, mà Dylan cũng cảm thấy bất ngờ.
--------------------
Matilda đang ngồi bàn bạc với công tước Lasim trong căn phòng làm việc, đứng bên cạnh có tên quân lính đưa tin.
"Chết tiệt... không ngờ thằng oắt đấy lại cấu kết với Assyria!"
Matilda đưa tay lên miệng cắn lấy móng tay, vẻ mặt nhăn nhó tỏ ra tức tối.
Thông tin về cuộc tấn công của bá tước Gehrt và bá tước Detlev vào vùng Yonnotia của Dylan thất bại khiến cho Matilda vô cùng tức tối. Kế hoạch hoàn hảo của cô bị gián đoạn, vật cản cuối cùng trên con đường thống trị cả vương quốc này vẫn còn đó và chưa được giải quyết.
"Số lượng quân lính của cả hai kết hợp lại lên đến ba nghìn quân, vậy mà không đánh bay được cái vùng tồi tàn của nó sao!"
"Thưa công chúa điện hạ, theo như những gì tôi nghe được từ những người chứng kiến kể lại, quân của hoàng tử điện hạ ban đầu vốn không chống chọi được với quân lính của bá tước Gehrt và bá tước Detlev. Tường thành bị phá vỡ, quân lính tràn vào bên trong thị trấn và chiếm được dinh thự của hoàng tử. Tuy nhiên, khi quân tiếp viện từ phía Assyria đến thì tình thế hoàn toàn đảo ngược. Các vị anh hùng của Assyria với sức mạnh phi thường, càn quét tất cả quân lính của hai bá tước, đến khi kết thúc thì chỉ còn lại chưa đến một nghìn quân, tất cả đều bị bắt làm tù binh."
"Gừ... bọn Assyria chết tiệt... dám chõ mũi vào phá hỏng kế hoạch của ta..."
Vẻ mặt của Matilda nhăn nhó, cô gầm gừ trông như con thú lên cơn dại.
Ngồi phía đối diện, công tước Lasim nói với Matilda:
"Công chúa điện hạ, cô không cảm thấy lo ngại về sức mạnh của đám Assyria kia sao?"
Tin đồn về các anh hùng đến từ thế giới khác, cũng như sức mạnh và sự ảnh hưởng của Assyria ngày càng được lan rộng trong dân chúng. Thế nhưng, Matilda luôn bỏ ngoài tai những thông tin đó, bởi lẽ...
"Anh hùng cái thá gì chứ! Với Azarus, ta nhất định sẽ đè bẹp lũ hạ đẳng bọn chúng, không sớm thì muộn!"
Thấy Matilda có vẻ tự tin khi nắm trong tay Azarus, con behemoth cổ đại được hắc ám giáo hội trao cho, công tước Lasim cũng không nói gì thêm. Trong lòng ông có chút lo lắng về Assyria, nhất là khi thông tin về việc Assyria đã hỗ trợ Dylan chống lại cuộc tấn công từ bá tước Gehrt và bá tước Detlev.
Tên quân lính cất tiếng với giọng rụt rè:
"Bây giờ chúng ta tính sao đây? Phía hoàng tử điện hạ đã có sự trợ giúp từ phía Assyria..."
Bá tước Lasim vừa trả lời tên quân lính, vừa nhìn sang Matilda như để xác nhận với cô:
"Như vậy cũng tốt thôi, chúng ta sẽ lấy đó làm lý do để tuyên bố chinh phạt tên nhóc kia một cách hợp lý hơn."
Lý do Dylan cấu kết với Reimond mưu phản là do Matilda và công tước Lasim bày ra, vốn không có thật, nếu muốn có tính thuyết phục cao thì phải viện ra thật kỹ các tình tiết nhỏ. Ngược lại, dùng lý do Dylan cấu kết với Assyria là việc cực kỳ chính đáng mà không quý tộc hay người nào trong triều đình có thể phản đối được.
"Đúng vậy!"
Matilda đồng ý với công tước Lasim, sau đó khoanh một tay, tay còn lại đưa lên miệng tỏ vẻ suy ngẫm.
"Nếu bọn chúng đã cấu kết thành một cụm với nhau như vậy... sắp tới ta sẽ đích thân mang Azarus sang càn quét tất cả bọn chúng một thể! Lũ hạ tiện không biết điều, hãy chờ đi!"
Kế hoạch cho đến giờ vẫn luôn diễn ra suôn sẻ. Hại chết cha mình, đổ tội cho Reimond, lên nắm quyền kỵ sĩ đoàn, lôi kéo và bắt ép các quý tộc về phe mình, tất cả đều đúng theo như dự tính. Cô không nghĩ rằng mình sẽ phải gặp những biến cố không thể ngờ đến.
--------------------
Rafflesia đi bên cạnh Zarc dọc trên hành lang và nói với cậu. Cả hai đang ở trong tòa kiến trúc trung tâm của trạm vũ trụ Eins.
"Hierarch, ngài thật sự cần dùng đến con ả đó sao?"
"Tại sao ta lại không được dùng người của mình?"
Zarc đáp lại bằng một câu hỏi ngược.
"Tôi không có ý đó! Chỉ là..."
"Chỉ là ngươi không có thiện cảm với Myrmeleo?"
Zarc nói thay cho Rafflesia, cậu đi guốc trong bụng và biết cô đang nghĩ gì. Trong số các thành viên thuộc đơn vị The Hexagon, thành viên mà cô và Zarc sắp gặp là người mà Rafflesia ngại phải tiếp xúc nhất.
"Vâng..."
Bị Zarc nói trúng tim đen, Rafflesia đành gật đầu đáp mà không biện hộ gì thêm.
"Cùng trong một đơn vị, ngươi không nên có thành kiến với Myrmeleo. Sắp tới, nếu cùng nhau hợp tác chiến đấu thì sẽ như thế nào?"
Zarc vừa đi vừa nói với Rafflesia.
"Vâng... tôi sẽ cố gắng, thưa Hierarch..."
Rafflesia đáp lại một cách miễn cưỡng. Tuy không muốn, nhưng vì Zarc cô phải chấp nhận tiếp xúc với người mà mình không thích. Song, đó chỉ là cảm giác một chiều, phía người kia hoàn toàn không có thành kiến gì với Rafflesia cả, chỉ là tính cách của người này có một chút đặc biệt, khiến cho vài người ngại tiếp xúc.
Đến trước một căn phòng, Zarc đưa tay lên áp vào hệ thống nhận diện để mở cửa.
Xoẹt...
Cánh cửa vừa mở ra thì bóng của một người bay xoẹt ngang qua trước mặt của Zarc và Rafflesia với tốc độ nhanh như tên bắn, bay thẳng đến đập vào bức tường bằng kim loại, khiến cho nó bị nứt một phần. Mái tóc dài của Rafflesia bị cơn gió từ cú văng của người này làm cho bay nhẹ lên.
Rầmmmmm...
"Ái cha cha cha..."
Người vừa bị văng đập vào tường chính là Atrax. Cô từ từ đứng dậy, đưa một tay lên xoa đầu và nói với người phía đối diện:
"Myrmeleo, cô đúng là không biết nương tay. Nếu đối thủ không phải là tôi thì họ toi đời với cú ném của cô rồi đấy!"
Với khả năng biến cơ thể của mình trở nên cứng và sắt bén như kim loại, Atrax dù bị ném văng đập mạnh vào bức tường, nhưng cô vẫn không bị thương gì nặng. Nếu là người bình thường thì chắc chắn lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân rồi.
"Đến đây nữa đi, Atrax!"
Phía đối diện, người kia nói lại với Atrax bằng giọng đầy hào hứng.
Zarc và Rafflesia từ ngoài bước vào bên trong căn phòng, thu hút sự chú ý của cả hai.
"Hierarch!"
Atrax đến cúi chào Zarc. Phía người kia cũng tiến đến chỗ của cậu cất lời chào.
"Một ngày tốt lành, Hierarch! Ngài đến xem bọn tôi tập luyện sao?"
Mái tóc đỏ rực lửa, được buộc thành đuôi ngựa ra phía sau. Đôi mắt đỏ thẫm màu máu, sắc nhọn như muốn nuốt trọn những ai bị chúng nhìn. Cặp khuyên tai màu vàng làm nổi bậc thêm màu đỏ của mái tóc và đôi mắt. Sở hữu dáng người cao ráo của một cô gái trưởng thành, ngoài hai cánh tay thon gọn, phía sau có hai cánh tay với kích thước to lớn màu xám đen đầy vuốt nhọn mọc ra. Trên ngực áo có đeo chiếc huy hiệu màu vàng hình lục giác, biểu tượng của đơn vị The Hexagon.
Đó là Myrmeleo, một cá thể loài Deriman, người mà Rafflesia rất ngại phải tiếp xúc vì tính cách bạo lực và tàn ác, không biết nương tay. Nhìn vào trông Myrmeleo giống như một ngọn lửa đỏ đang rực cháy vậy.
"Myrmeleo, ta cần ngươi ra chiến trường trong các trận chiến sắp tới ở thế giới bên kia. Đối phương sở hữu một sinh vật có vẻ khó đối phó, ta không muốn phải dùng quá nhiều quân lực của Plomia, mà muốn dùng chất lượng để bù số lượng."
Myrmeleo nhoẻn miệng cười đáp lại:
"Thì ra ngài muốn tôi xử lý đám ở thế giới bên kia sao! Rất sẵn lòng, thưa Hierarch!"
"Ngươi chuẩn bị các thứ và sang tòa lâu đài hoàng gia bên Awhuenia trước đi, ta sẽ bố trí và phân bổ nhiệm vụ cụ thể cho ngươi sau."
"Vâng, Hierarch!"
Myrmeoleo đáp lại bằng vẻ mặt thích thú, đôi mắt sắc nhọn và miệng cười trông rất ghê rợn.
Nghe vậy, Atrax nói với Zarc:
"Hierarch, còn tôi thì sao? Từ chuyến đi sang Souverus về đến giờ, tôi chưa được giao việc gì liên quan đến thế giới bên kia. Có việc gì bên đó cần tôi thực hiện không?"
"Hiện tại chưa cần đến ngươi, khi nào cần ta sẽ gọi. Ngươi cứ hỗ trợ Allomerus trong các chuyến đi khai thác tài nguyên ở các hành tinh đi."
"Vâng..."
Atrax đáp lại với vẻ mặt hơi thất vọng. Quá chán với các công việc ở thế giới này rồi, cô thích được giao việc ở Awhuenia hơn, bởi vì cô có thể vừa làm việc vừa tham quan khám phá thế giới bên đó.
--------------------
Tại con đường giữa rừng được xây để nối với thị trấn trung tâm của vùng Iossaros, Wade ngồi trong cỗ xe ngựa di chuyển về phía thị trấn trung tâm.
Chiếc xe đang di chuyển bình thường thì chợt dừng lại một cách đột ngột. Wade nghe thấy tiếng ngựa hí lên ở bên ngoài, kèm theo đó là âm thanh lao xao của hai người lính hộ vệ.
Không biết có chuyện gì, Wade mở cửa đi ra bên ngoài để xem.
"Có chuyện gì vậy?"
"Thiếu gia! Nguy hiểm, ngài đừng đến phía này!"
Hai người lính hộ vệ đứng phía trước chiếc xe ngựa, tay cầm kiếm trong tư thế phòng thủ.
"Đạo tặc..."
Wade nghĩ rằng mình bị nhóm đạo tặc nào đó nhắm đến để cướp bóc. Song, suy nghĩ đó của cậu hoàn toàn bị loại bỏ, bởi lẽ đứng phía đối diện hai người quân lính là một cô gái với mái tóc đen dài thướt tha, đôi mắt pha lê tím sâu thẳm, nhìn vào như bị hút mất hồn.
"Ngươi là ai!"
Hai người quân lính hỏi Sera, người đứng chắn đường cỗ xe ngựa.
"Ta là sứ giả đến từ vương quốc Assyria. Bọn đã ta ký kết hiệp ước trở thành đồng minh với đệ tam hoàng tử của vương quốc các ngươi."
"Sứ giả của vương quốc Assyria?"
Đứng phía sau hai người quân lính, Wade nhíu mặt lại khi nghe Sera tự giới thiệu bản thân. Cậu có nghe qua về việc Dylan bị kết tội phản quốc, nhưng chuyện Dylan ký kết hiệp ước làm đồng minh của Assyria là tin khá mới mà cậu vừa được nghe.
Sera dùng đôi mắt sắc như dao của mình nhìn về phía Wade, sau lưng hai tên lính hộ vệ.
"Ngươi là Wade, con trai của nữ bá tước Harvina?"
"Đúng vậy!"
Wade dùng ánh mắt nghiêm túc đáp lại, sau đó hỏi Sera:
"Assyria các ngươi đến gặp ta có việc gì?"
"Ta muốn đàm phán với ngươi."
"Đàm phán?"
Wade thắc mắc, nhưng sau đó được Sera giải thích rõ hơn.
"Ta muốn ngươi hỗ trợ đệ tam hoàng tử, bằng cách lật đổ và tiêu diệt mẹ của ngươi, nữ bá tước Harvina."
"Cái gì!?"
Hai người quân lính tỏ ra bất ngờ trước yêu cầu cực kỳ khó nghe từ Sera. Wade thì khác, cậu càng nhíu đôi lông mày lại.
"Wade, con trai của nữ bá tước Harvina, cực kỳ căm thù mẹ của mình vì bà đã hãm hại người cha để chiếm lấy tài sản và vị trí lãnh chúa."
Sera nói ra thông tin về Wade, khiến cho cậu càng tỏ ra cau có hơn.
"Nếu hợp tác với bọn ta, ngươi sẽ đạt được mục đích, trả thù cho cha ngươi."
"Đừng nói vớ vẩn! Ngươi thì biết gì về ta!"
Wade tỏ ra tức giận, cậu ra lệnh cho hai tên lính:
"Xử lý cô ta cho ta!"
Nhận lệnh, hai người lính lao về phía trước để tấn công Sera.
"Haaaaaa!!!"
Sera vẫn lạnh lùng đứng yên, cô giơ tay phải lên, lấy từ storage một trong hai khẩu lục Morrowind, nả hai phát tặng cho mỗi tên lính một phát vào đầu.
Xèo xèo...
Đầu của hai tên lính lập tức bị xé toạc ra, mắt mũi lẫn lộn, máu văng tung tóe, cả hai ngã sấp xuống đất.
Chứng kiến cảnh trước mặt, Wade tỏ ra sợ hãi. Cậu chưa kịp định thần thì Sera đã tiếp cận và đứng phía trước mặt từ lúc nào.
Pặc!
Sera dùng tay trái bóp lấy cổ của Wade và nhấc lên.
"Ngươi nghĩ loại hạ đẳng như ngươi được phép lựa chọn sao?"
Sera dùng ánh mắt sắc như dao chứa đầy sự khinh thường nhìn Wade và buông lời sỉ vả.
"Kư..."
"Thứ như ngươi chỉ là con tốt thí trên bàn cờ để Hierarch dùng mà thôi!"
Sera sau đó ném mạnh Wade xuống đất.
Bịch...
"Gưa..."
Sera dùng một chân đạp lên đầu Wade, ánh mắt nhìn Wade như nhìn một con kiến, tay phải cần khẩu Morrowind chĩa xuống đầu cậu.
"Chọn đi! Nghe theo lời bọn ta, ngươi sẽ trả thù được cho cha mình, trở thành lãnh chúa cai trị vùng này, hay là chết tại đây!"
Wade nhăn nhó mặt mày, cậu cố gượng đầu lên nhưng bị chân của Sera đè mạnh xuống, không thể làm gì được.
"Có thật là... nếu đồng ý hợp tác... ta sẽ có thể trả thù cho cha..."
"Đúng vậy!"
Sera giữ tư thế đáp lại Wade.
Wade im lặng vài giây rồi trả lời:
"Được rồi... ta đồng ý hợp tác với các ngươi!"
Nghe Wade nói vậy, Sera nhấc chân lên khỏi đầu của cậu, đứng thẳng trở lại. Cô lấy từ storage ra một bản giao kết và một cây bút lông chim, ném xuống trước mặt Wade.
"Ký!"
Wade lồm chồm ngồi dậy trên đất, cậu nhặt bản giao kết lên xem. Nội dung của nó đều như những gì Sera nói với cậu từ nãy đến giờ.
Wade liếc mắt lên nhìn Sera, ánh mắt của cô vẫn sắc bén và xoáy sâu như muốn xuyên qua cơ thể. Một cơn lạnh chạy dọc sống lưng, cậu lấy cây bút lông chim lên ký vào bản giao kết, sau đó đứng lên, chìa về phía trước đưa cho Sera.
Sera lấy bản giao kết từ Wade, kiểm tra lại rồi sau đó mã hóa nó trở vào trong storage.
"Như vậy là xong rồi đúng không?"
Sera không đáp lại mà rút từ dưới đùi ra một trong hai con dao plasma Daggerfall, chồm về phía trước kề sát vào cổ của Wade. Hành động của Sera nhanh như gió, khiến cho Wade không kịp biết gì thì mũi dao plasma nóng hổi đã kề sát cổ của mình.
"Ngươi liệu làm theo đúng những gì đã ký kết, đừng nghĩ có thể thoát khỏi lòng bàn tay của bọn ta."
Wade nuốt nước bọt trước lời hăm dọa của Sera, cậu im lặng gật nhẹ đầu.
Sera rút con dao trở lại, gắn vào vỏ dao đeo ở dưới đùi. Cô quay lưng bước đi khỏi đó, để lại Wade nhìn theo với vẻ mặt cực kỳ hoang mang và sợ hãi. Vừa nãy, cậu cảm giác như hồn của mình lìa khỏi xác vậy.
--------------------
Đứng bên cửa trái của chiếc Korsky bay trên không trung, Karyssa đưa mắt nhìn về phía thị trấn trung tâm của vùng Gredu. Cô tập trung sự chú ý vào một tòa nhà kiên cố được canh gác kỹ lưỡng.
Phía sau lưng cô là năm thành viên cấp dưới, thuộc quân chủng Specter, cả năm đều đang mặc bộ giáp Nyx kín người, mỗi người cầm khẩu CGR-104 trên tay, tư thế sẵn sàng để hành động.
Với năng lực tạo ra trường bẻ cong ánh sáng xung quanh, Karyssa mở rộng phạm vi ảnh hưởng của trường này để bao phủ cả chiếc Korsky, từ đó không ai có thể phát hiện ra được nó khi bay từ kinh thành Arist của Assyria sang vùng Gredu này của vương quốc Souverus.
Karyssa dùng thiết bị nhìn xa để nhìn tòa nhà mục tiêu một lúc, sau đó mở thiết bị mô phỏng đeo ở tay trái lên. Hình ảnh ba chiều được tạo từ những đường ánh sáng xanh dương hiện ra, nó mô phỏng gần như toàn bộ sơ đồ kiến trúc bên trong của tòa nhà.
"Theo như thông tin từ Sera, mục tiêu của chúng ta đang bị giam giữ trong tòa nhà này."
Karyssa nói với nhóm người của mình. Mật thám mà Sera cử đi đã truy lùng và biết được rằng con trai của bá tước Gehrt, Leif, đang bị giam giữ ở nhà giam vùng Gredu do Matilda cai quản. Nhờ máy móc và công nghệ hiện tại, nhóm của Karyssa có thể quét hoàn toàn và mô phỏng lại được kiến trúc bên trong bằng hình ảnh ba chiều, được chiếu lại bằng những đường sáng xanh.
Karyssa dùng hai ngón tay lướt qua lướt lại, phóng to thu nhỏ hình ảnh ba chiều rồi nói:
"Mục tiêu đang bị giam giữ ở tầng hầm này. Nhiệm vụ của chúng ta là giải cứu mục tiêu, sau đó phá hủy cả tòa nhà."
Karyssa sau đó trình bày lại một lần nữa sơ qua về kế hoạch đã vạch ra từ trước:
"Sau khi đột nhập vào bên trong tòa nhà, ta sẽ cùng Mercury và Venus tập trung vào việc giải cứu mục tiêu. Mars, Saturn và Jupiter, cả ba sẽ đảm nhiệm việc cài bom vào các vị trí chỉ định."
Karyssa thao tác trên hình ảnh ba chiều, các chấm đỏ hiện lên ám chỉ vị trí để cài bom. Hình ảnh mô phỏng kiến trúc bên trong của tòa nhà đã được tải lên hệ thống, không chỉ Karyssa mà các thành viên khác đều có thể truy cập bằng thiết bị đeo trên tay trái. Tất cả các thành viên đều được gọi bằng mật danh, không phải là tên thật.
"Tuyệt đối không để bị địch phát hiện và làm nguy hiểm đến tính mạng của mục tiêu, tất rõ chứ?""
"Đã rõ, thưa Executor!"
"Tốt! Vậy thì, chiến dịch giải cứu cho con trai của bá tước Leif chính thức bắt đầu!"
Karyssa ra lệnh bắt đầu chiến dịch, chiếc Korsky dần hạ độ cao, đáp xuống vùng đất trống bên ngoài thị trấn.
Sau khi đáp xuống mặt đất, Karyssa và năm thành viên trong nhóm nhảy xuống, cả năm lần lượt kích hoạt bộ giáp Nyx để ẩn mình trong không trung, cũng như điều chỉnh thấu kích cấy ghép một bên mắt để có thể nhìn xa và nhìn trong đêm tối. Karyssa thì không cần bộ giáp Nyx, cô tự điều chỉnh trường bẻ cong ánh sáng xung quanh để không ai có thể nhìn thấy được mình bằng mắt thường.
Karyssa cùng nhóm của mình di chuyển đến lối vào của thị trấn, đi ngang qua những tên lính gác mà không hề bị phát hiện. Cả sáu đã ẩn mình trong không gian, mắt thường không thể nhìn thấy được. Khi đi ngang qua, một trong số mấy tên quân lính còn mở miệng ngáp, tỏ vẻ uể oải buồn ngủ với công việc canh gác ban đêm.
Vào bên trong thị trấn, Karyssa và nhóm của cô di chuyển đến phía tòa nhà giam, nơi mục tiêu đang bị giam giữ. Lựa chọn thời gian hành động vào ban đêm giúp cho việc di chuyển trở nên dễ dàng hơn, bởi lẽ người dân của thị trấn hầu hết đã chìm vào trong giấc ngủ say.
Phía ngoài tòa nhà, hai tên quân lính đang đứng canh gác chợt hai tròn mắt lên vì thấy ba tên quân lính khác đang đi qua lại trước mặt mình bỗng giật người một cái rồi gục ngã xuống đất. CGR-104 là loại súng chuyên dụng của quân chủng Spectre, sử dụng năng lượng psionic của người sử dụng để làm đạn, bắn ra các viên đạn bay nhanh hơn cả súng bắn tỉa thông thường, và đặc biệt là không phát ra âm thanh. Bù lại, loại súng này phải được các cá thể có khả năng sử dụng năng lượng psionic thuần thục như quân chủng Spectre, các cá thể không có khả năng sử dụng năng lượng psionic thì không thể sử dụng được.
"Cái...!?"
Hai tên này chưa kịp phản ứng gì thì chúng chợt có cảm giác như miệng của mình bị bịt lại, mặc dù không nhìn thấy ai bên cạnh hay sau lưng cả. Và rồi, lưỡi dao psionic cứa ngang qua cổ của cả hai cùng một lúc, khiến chúng trợn mắt lên, chỉ biết ú ớ mà không phát ra tiếng được vì miệng đã bị bịt kín.
Lịch bịch...
Hai tên ngã xuống tắt thở.
"Khu vực bên ngoài, clear!"
Karyssa nói với những người trong nhóm của mình thông qua thần giao cách cảm, giống như cách mà các cá thể loài Parch dùng năng lượng psionic để giao tiếp. Cả Karyssa và các Specter đều là những cá thể sử dụng năng lượng psionic thành thục, việc giao tiếp qua thần giao cách cảm như thế này là chuyện bình thường.
Sau khi giải quyết xong đám quân lính canh gác bên ngoài, Karyssa và năm thành viên tập trung lại trước cánh cửa.
Karyssa một tay cầm khẩu Canister, khẩu CGR-104 được chế tác đặc biệt dành cho cô, một tay đặt lên cánh cửa và chầm chậm hé mở nó ra.
Ngay khi hé mở, Karyssa đưa khẩu súng vào bên trong để phòng trường hợp nếu chạm mặt kẻ địch thì xử lý ngay. Hành động của cô và các thành viên trông rất chuyên nghiệp.
Sau khi xác nhận phía sau cánh cửa không có ai, Karyssa mở rộng ra để cô cùng với các thành viên khác tiến vào bên trong.
Khi tiến vào bên trong tòa nhà, Karyssa ra lệnh cho các thành viên thông qua thần giao cách cảm.
"Mars, Saturn, Jupiter, tiến hành thực hiện theo như kế hoạch!"
"Đã rõ!"
Cả ba đáp lại, sau đó tách nhau với Karyssa và di chuyển ra các lối đi để thực hiện nhiệm vụ.
Karyssa cùng với hai thành viên còn lại tiến về phía lối cầu thang đi xuống tầng hầm, nơi mục tiêu bị giam giữ.
...
"Hư..."
Tên lính gác đang đi dọc trên hành lang thì chợt rên lên, sau đó ngã sấp xuống tắt thở.
Phía cuối hành lang, thành viên với mật danh Mercury dùng thần giao cách cảm để báo cáo:
"Hành lang, clear!"
Karyssa cùng với hai thành viên của mình tiến vào hành lang, đi đến phía cuối.
Dừng lại ở cuối hành lang, Karyssa không rẽ vào ngay mà nhìn vào hệ thống dò nhịp tim.
"Có hai tên đang đứng canh trước cửa căn phòng giam. Mercury, Venus, xử lý cả hai cùng một lúc đi."
"Đã rõ!"
Hai thành viên nhận lệnh từ Karyssa, chầm chậm rẽ vào lối đi bên trái, hành động nhẹ nhàng không phát ra âm thanh. Dĩ nhiên, hai tên lính đứng gác trước cánh cửa phòng đều không thể nhìn thấy được cả hai.
"Chuẩn bị..."
Thành viên với mật danh Venus giơ súng lên và dùng thần giao cách cảm để ra hiệu, thành viên với mật danh Mercury cũng giơ súng lên nhắm vào một trong hai tên lính gác đứng trước cửa.
"Một... hai... ba!"
Hai viên đạn được bắn ra, bay đến đâm vào giữa trán của hai tên lính gác, khiến cho trúng mở mắt thao láo rồi ngã gục xuống như vừa gặp ma.
"Khu vực ngoài phòng giam, clear!"
Nhận được tín hiệu từ hai thành viên của mình, Karyssa rẽ vào lối đi bên trái và cùng cả hai tiến đến trước cánh cửa gỗ của căn phòng.
Khi Karyssa đến đứng trước cánh cửa thì thành viên mật danh Mercury lấy từ storage ra bốn thiết bị hình dạng tròn, gắn nó lên bức tường, tạo thành hình chữ nhật. Vùng chữ nhật đó của bức tường dần dần trở nên trong hơn, từ bên ngoài có thể nhìn vào được hình ảnh mập mờ, cũng như nghe được loáng thoáng âm thanh từ bên trong.
Karyssa quan sát thì thấy bên trong căn phòng gồm có ba tên quân lính, hai tên thì đang ngồi nói chuyện với nhau, một tên thì dùng chân đạp vào cậu con trai nhỏ tuổi đang ngồi co rúm ở góc tường. Giọng của tên này loáng thoáng vang lên.
"Đừng tưởng mày là con của quý tộc thì ra vẻ nhé! Nếu mày không phải con tin thì tao đã giết mày từ lâu rồi!"
Bốp!
Một cú đá từ tên quân lính vào mặt của cậu con trai, khiến cho mặt cậu quay phắt sang một bên. Dù chỉ là hình ảnh mập mờ, nhưng Karyssa cũng thấy được khuôn mặt của cậu bé bị sưng lên và đầy các vết trầy xước.
Xem tình hình bên trong căn phòng một lúc, Karyssa nói với hai thành viên của mình thông qua thần giao cách cảm:
"Mercury, Venus, làm choáng rồi lao vào xử lý!"
"Đã rõ!"
Hai thành viên đáp lại Karyssa. Thành viên mật danh Venus đến đứng một bên cánh cửa, tay trái lấy từ storage ra một quả flashbang. Cô hít một hơi mạnh rồi...
Rầmmmmm!!!
Venus dùng vai của mình tông mạnh vào cánh cửa, khiến nó bật tung ra. Ngay sau đó, Venus tung quả flashbang vào bên trong căn phòng.
Choanggggggggggggggg...
Vụ nổ từ quả flashbang khiến cho cả ba tên quân lính trong căn phòng bị mất tầm nhìn, tai thì chỉ nghe được tiếng e é rất chói.
"Aaaaa...!!"
"Cái gì vậy!?"
Khi cả ba đang loạng choạng, Karyssa cùng hai thành viên của mình lao vào, mỗi người chĩa súng vào một tên và nả thẳng vào đầu của chúng.
Bịch bịch bịch...
Khi hiệu ứng của quả flashbang hết tác dụng, ba tên quân lính đã nằm dưới đất tắt thở. Cậu con trai sau khi hết bị quả flashbang làm mù mắt và điếc tai thì thấy cả ba tên quân lính nằm sấp dưới mặt đất, cậu hoang mang tính kêu lên thì hình ảnh của Karyssa từ từ hiện ra trong không trung. Cô vừa hiện ra vừa tiến đến chỗ của cậu con trai, ngồi một chân xuống dùng tay trái đưa lên bị miệng cậu lại.
"Suỵt! Đừng lớn tiếng! Chúng tôi đến để giải cứu cho cậu, Leif!"
Hình ảnh của hai thành viên còn lại cũng dần hiện ra trong không trung. Cả hai tắt chế độ ẩn mình của bộ giáp Nyx, còn Karyssa thì đơn giản là bỏ đi trường bẻ cong ánh sáng xung quanh mình.
Cậu con trai này chính là Leif, con trai của bá tước Gehrt đang bị Matilda bắt làm con tin, mục tiêu giải cứu của Karyssa trong chiến dịch lần này.
Sau khi Leif gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, Karyssa mới bỏ tay trái của mình ra khỏi miệng cậu. Cô lấy từ storage ra một thiết bị giống như chiếc đèn pin chiếu vào cơ thể của Leif.
Vài giây sau, từ thiết bị đó, một màn hình được chiếu ra trong không gian với nội dung đại loại là suy nhược cơ thể do thiếu dinh dưỡng vì không được cho ăn uống đầy đủ. Chỉ cần nhìn qua, ai cũng có thể đoán được việc Leif bị bỏ đói và không cho ăn đầy đủ. Song, ngoài việc thiếu dinh dưỡng ra thì Leif không dính các bệnh tật hay những thứ nguy hiểm khác.
Karyssa tắt thiết bị, mã hóa vào trong storage, sau đó lấy ra một cái ống tiêm.
"Chịu đau một chút nhé!"
Karyssa nói với Leif, sau đó dùng ống tiêm tiêm vào một bên vai của cậu. Lief dù sợ ống tiêm và cảm thấy hơi đau, nhưng cậu bé đã không còn đủ sức để có thể phản kháng, hay thậm chí là nhấc cánh tay lên.
Sau khi tiêm cho Leif xong, Karyssa cất ống tiêm vào trong storage. Đó cũng là lúc hai mắt của Leif dần khép lại, cậu chìm hoàn toàn vào trong giấc ngủ. Thứ mà Karyssa vừa tiêm cho Leif là loại chất dinh dưỡng được đặc chế để giúp cơ thể hồi phục năng lượng một cách nhanh chóng, một mũi như vậy có hiệu quả như ăn no ngủ đủ trong vòng một tuần.
Sau khi Leif đã hoàn toàn ngủ mê, Karyssa cõng cậu lên trên vai của mình, sau đó nói với các thành viên còn lại thông qua thần giao cách cảm.
"Mục tiêu đã được bảo đảm an toàn! Phía bên kia sao rồi?"
Ba thành viên Mars, Saturn và Jupiter lần lượt đáp lại Karyssa cũng thông qua thần giao cách cảm:
"Nhiệm vụ hoàn tất! Đang chờ lệnh tiến hành bước cuối!"
"Tốt! Bắt đầu tiến hành giai đoạn cuối!"
Dứt lời, Karyssa ngoắt mặt ra hiệu cho Mercury và Venus.
Gật đầu hiểu ý, cả hai thành viên lần lượt kích hoạt bộ giáp Nyx để trở nên vô hình trong không gian. Karyssa cũng vậy, cô sử dụng năng lực của mình để tạo ra trường bẻ cong ánh sáng, không chỉ cô mà cả Leif đang được cõng trên vai cũng trở nên vô hình. Cả ba sau đó bắt đầu di chuyển ra phía bên ngoài tòa nhà.
...
Ra khỏi cánh cửa của tòa nhà, ba thành viên Mars, Saturn và Jupiter từ hai phía di chuyển đến và tập họp với nhóm của Karyssa.
Karyssa sau khi xác nhận tất cả đã xong nhiệm vụ và tập trung đông đủ, cô nói thông qua thần giao cách cảm:
"Di chuyển về trở ra chiếc Korsky thôi!"
"Vâng, Executor!"
Karyssa cõng Leif trên lưng, cùng với nhóm năm thành viên khác ẩn mình trong không gian, di chuyển trong màn đêm của thị trấn. Cả nhóm di chuyển ra bên ngoài kinh thành một cách suông sẻ mà không gặp bất cứ trở ngại gì, những tên quân lính đứng gác cũng không thể nhìn thấy được nhóm của Karyssa bằng mắt thường khi rời khỏi cổng thành.
Nhóm của Karyssa di chuyển đến chỗ đáp của chiếc Korsky thì dần hiện ra trở lại trong không gian. Karyssa cõng Leif leo lên trước, năm thành viên còn lại lần lượt leo lên và ổn định chỗ trên chiếc Korsky.
Chiếc Korsky sau đó từ từ cất cánh bay lên trên không trung. Karyssa sau khi đặt Leif nằm vào bên trong thì đứng ở một bên cửa nhìn về phía tòa nhà lúc nãy.
Nhìn một lúc, Karyssa đưa cánh tay trái lên, dùng tay phải nhấn vài cái vài thiết bị đeo trên cổ tay.
UỲNHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH...
Một vụ nổ lớn xảy ra ở ngay tòa nhà giam, khiến cho nó hoàn toàn bị thổi bay, chỉ còn lại lửa cháy và gạch vụn.
Âm thanh chấn động từ vụ nổ khiến cho hầu hết người dân trong thị trấn bừng tỉnh khỏi giấc ngủ. Quân lính cũng bị đánh động, bắt đầu ùa về phía tòa nhà giam để xem chuyện gì vừa xảy ra.
"C...cái gì vậy!?"
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy!?"
"Nhà giam... nhà giam phát nổ rồi!!!"
Thị trấn trung tâm vùng Gredu đêm đó trở nên náo động vì vụ nổ, các ngọn đèn của từng nhà dần được thắp sáng lên, quân lính cũng như người dân càng lúc càng tập trung đông lại để dập tắt ngọn lửa sau vụ nổ. Người thì mang xô nước đến tạt, ai có khả năng sử dụng ma thuật hệ nước thì triển khai để phụ dập tắt lửa. Quân lính thì cố gắng moi đất đá, chạy vào để kiểm tra và hy vọng cứu được những người bị kẹt bên trong. Tuy nhiên, cả tòa nhà giam, cũng như tất cả những tên quân lính khác bên trong đó, đều đều trở thành quá khứ.
Karyssa đứng nhìn cảnh cả thị trấn hỗn loạn một lúc rồi quay trở lại vào bên trong. Chiếc Korsky sau đó quay đầu, chở Karyssa và nhóm của cô quay trở về kinh thành Arist của Assyria. Dĩ nhiên, Karyssa dùng năng lực của mình để giúp cho cả chiếc Korsky trở nên vô hình, người dân và quân lính trong thị trấn không thể nhìn thấy được, dù nghe văng vẳng tiếng gió thổi ở phía xa do cánh quạt quay của chiếc Korsky.
Đêm đó, con trai của bá tước Gehrt đã được giải cứu khỏi tay của Matilda, được mang về kinh thành Arist của Assyria.
--------------------
Tại phòng làm việc của mình, Dylan cùng Reimond và Linette nói chuyện bàn bạc với Zarc thông qua thiết bị liên lạc mà Zarc đã đưa cho Dylan. Hình ảnh ba chiều nửa thân trên của Zarc được chiếu từ thiết bị vào trong không trung, đang hiện ra trước mặt của Dylan.
Sau khi đã trình bày tất cả những bước của chiến dịch sắp tới, Zarc xác nhận với Dylan.
"Đó là tất cả những kế hoạch cho chiến dịch sắp tới. Tôi muốn phía cậu phải thực hiện đúng theo những gì đã thảo luận để kế hoạch diễn ra một cách suông sẻ nhất."
"Tôi hiểu rồi! Rất cả ơn phía Assyria các anh đã hỗ trợ cho chúng tôi!"
Dylan gật đầu đáp lại Zarc.
"Còn một việc nữa tôi muốn thông báo cho cậu."
"Việc gì?"
Dylan thắc mắc.
"Con trai của bá tước Gehrt đã được chúng tôi giải cứu thành công. Tôi đã thông báo và yêu cầu ông ta phối hợp với chúng tôi trong chiến dịch sắp tới."
"Vậy sao! Thế thì tốt quá!"
Dylan mừng rỡ khi nghe con trai của bá tước Gehrt đã được phía Zarc phải cứu. Tuy nhiên, điều này không phải tốt đẹp như những gì cậu nghĩ. Cậu con trai chỉ đơn giản chuyển từ người này sang người khác, Zarc không trả cậu về ngay cho bá tước Gehrt mà giữ lại để làm con tin, ép buộc bá tước Gehrt phải hợp tác với mình trong chiến địch lần này. Thứ khác biệt duy nhất đó là Leif được đối xử tử tế hơn khi ở lâu đài hoàng gia Assyria.
"Ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu chiến dịch như đã thảo luận. Cậu và người của mình hãy chuẩn bị sẵn sàng đi!"
"Tôi hiểu rồi!"
Dylan đáp lại Zarc. Cuộc nói chuyện giữa hai bên kết thúc, hình ảnh ba chiều của Zarc biến mất trong không gian.
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Zarc, Dylan hít thở mạnh một cái rồi đứng bật dậy khỏi ghế.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu chiến dịch thôi!"
Cậu nhìn Reimond và Linette rồi nói với giọng đầy khí thế:
"Reimond, Linette, trông cậy vào hai người!"
"Chúng tôi rất sẵn lòng thưa điện hạ!"
Reimond và Linette đáp lại Dylan.
"Ừm!"
Dylan gật đầu, sau đó trầm ngâm một chút rồi nói:
"Tôi muốn đến chỗ này một chút trước khi bắt đầu chuẩn bị cho chiến dịch..."
Nhìn biểu cảm của Dylan, Reimond và Linette cũng đoán ra được nơi mà cậu muốn đến. Cả hai gật đầu rồi sau đó cùng Dylan đi.
...
...
Đứng trước phần mộ của Jace trong khu nghĩa trang của thị trấn, Dylan đứng nhắm mắt, đầu hơi cúi xuống tỏ ra mặc niệm. Phía sau, Reimond và Linette cũng tương tự như Dylan.
Im lặng một lúc, Dylan cất tiếng:
"Jace, ngày mai là ngày chúng ta sẽ tiến hành chiến dịch lật đổ chị của tôi, với sự trợ giúp từ phía Assyria."
Reimond và Linette cũng ngước mặt lên nhìn về phía trước, im lặng nghe Dylan bày tỏ lòng mình với Jace.
"Tôi sẽ lấy lại vương quốc này từ tay chị mình, đưa nó trở lại với thời gian huy hoàng trước đây. Cảm ơn cậu đã hy sinh để bảo vệ tính mạng của tôi, tôi hứa sẽ không để sự hy sinh của cậu trở thành vô ích!"
Thấy Dylan có vẻ xúc động, Reimond và Linette phía sau đồng thời đưa tay lên, mỗi người đặt một tay lên vai của cậu.
Dylan quay đầu ra phía sau nhìn Reimond và Linette. Tuy cả ba không nói lời nào, nhưng nhìn vẻ mặt mỉm cười của Reimond và Linette, Dylan hiểu rằng vẫn còn có những người luôn sát cánh và hỗ trợ mình. Cậu mỉm cười, dang hai tay ra ôm lấy cả hai một lượt.
"Reimond... Linette... cảm ơn hai người rất nhiều..."
Mất đi Jace chỉ là sự khởi đầu đối với Dylan. Sắp tới đây, cậu sẽ cùng vương quốc Assyria đối mặt với người chị tàn ác của mình, Matilda.
"Jace... hãy theo dõi tôi!"
Hai tay ôm Reimond và Linette, Dylan nhắm mắt lại và nói với người bạn, người cận thần đã khuất của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro