Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5, trộm chồng 🔞

5, Đêm khuya lẻn vào phòng trộm chồng tương lai của con gái 

Cảnh báo: AU đời thường, thiết lập Yuuta và Megumi là sinh viên trường ĐH Tokyo. Yuuta là đàn anh năm 2, Megumi là sv năm 1. Megumi crush Yuuta nhưng Yuuta không biết.

Kinks: cheating / netorare (Satorare). Như cũ, song tính vú to. Không măm được hãy click back.

.

Gojo Satoru cho rằng Megumi quyết định ghi danh vào Đại học nghệ thuật điện ảnh Tokyo để tìm chồng.

Đó là nơi tuấn nam mỹ nữ ra vào đông vui như trẩy hội. Những cô chiêu cậu ấm, những gương mặt sáng giá sẽ xuất hiện dày đặc trên sóng truyền hình và mọi mặt báo truyền thông trong tương lai. Đó là nơi một tấc đất xuất hiện một bóng hồng, nhắm mắt quay đầu lại thấy một nhành hoa. Thứ không thiếu nhất ở Đại học nghệ thuật điện ảnh Tokyo, chính là người đẹp.

Cũng vì vậy, khi cậu con trai rượu (mà hắn gọi yêu là con gái) Megumi mang đàn anh Okkotsu Yuuta ở trường về giới thiệu và thì thầm vào tai hắn rằng, "Con thích anh ấy," Satoru hoàn toàn mụ mị.

.

Thật sự, hắn không ngại rằng đứa con ngoan duy nhất của mình có xu hướng yêu đương người đồng giới. Bản thân hắn cũng vậy. Hắn nhận nuôi Megumi vào năm 18 tuổi khi Megumi chỉ mới lên 6, bởi vì Satoru hiểu rõ hắn sẽ không bao giờ có một đứa con cho riêng mình, sau khi người đàn ông duy nhất hắn từng yêu trong đời cũng rời bỏ hắn vì thân thể dị dạng.

Không, thứ làm hắn mụ mị chính là.... Okkotsu Yuuta, không thể miêu tả bằng hai chữ... đẹp trai.

... Thông thường, đẹp mã tuấn tú hay chí ít dễ nhìn là yêu cầu căn bản để thi đậu vào ngành diễn viên, không phải sao? Thậm chí phản diện thời nay cũng phải có chút vốn liếng nhan sắc. Tối thiểu ngũ quan phải tương đối hài hòa, hợp mắt số đông, dưa vẹo táo nứt các thứ chỉ có thể nhét vào vai hài hay quần chúng. Thế nhưng chàng trai đang đứng trước mặt Satoru....

Cảm giác đầu tiên anh ta mang lại không phải hài hòa, mà là, nghẹt thở.

.

Nhà Gojo tuy không tham gia vào chốn kinh kịch điện ảnh nhưng rất có tiếng trong giới vì thích vung tiền đầu tư. Tư duy đầu tư của họ lại vô cùng chuẩn xác, hầu như sản phẩm nào được chọn đập tiền vào cũng đem lại lợi nhuận rất cao từ phòng vé hoặc nhận được các giải điện ảnh hàn lâm. Có thể nói một khi được nhà Gojo ghé mắt tới, con đường phát tài đã đi được hơn phân nửa.

Gia chủ hiện tại của nhà Gojo còn là một người vô cùng xinh đẹp, khí chất minh tinh, chỉ xuất hiện trên tạp chí kinh doanh vài lần đã thu hút một lượng fans đông đảo. Con nuôi hắn bây giờ còn trực tiếp dấn thân vào con đường diễn xuất. Rất nhiều đạo diễn biên kịch muốn vuốt mông ngựa đã tìm đến cậu ngỏ lời cast thẳng vào các dự án phim nhưng Megumi đều từ chối với lý do không phù hợp.

Ở trường, nhiều bạn học vây quanh cậu, hầu như ai cũng có mưu tính tư lợi. Thậm chí Megumi đã nhập học với họ giả Fushiguro mà vẫn bị phát hiện, mỗi ngày đều có người líu ríu chạy tới làm quen, bóng gió trái phải chỉ là muốn đến nhà cậu bắt nối quan hệ, hy vọng được lọt vào mắt "xanh" của vị mỹ nhân quyền lực đứng sau màn. Ngoài Itadori Yuuji và Kugisaki Nobara, là hai người bạn duy nhất không hề quan tâm đến tiếng tăm nhà Gojo, Megumi chưa từng dẫn ai khác từ trường học về nhà.

Vì vậy Satoru không lường trước được ngày "con gái" cưng mình chăm nuôi từ nhỏ dẫn trai về ra mắt.

Hôm ấy hắn vừa bơi vài vòng dưới hồ bơi rộng cỡ nhà thi đấu, thân hình đầy đặn lồi lõm chỉ được che đậy bởi hai mảnh bikini trắng ướt sũng, mơ hồ thấy được hai đầu vú đỏ hồng.

Hắn rõ ràng là đàn ông, thân hình nảy nở cao to, trái cổ nhô ra, trong quần bơi dây nhợ còn cộm lên một khối nhỏ vô cùng dễ nhận biết. Thế nhưng giữa hai chân bên dưới lại lồi thêm hai múi thịt mũm mĩm, phía trên nở nang một cặp vú đàn bà. Chuyện Gojo Satoru là song tính nhân vốn dĩ là bí mật, tuy nhiên ít nhất lúc ở nhà hắn muốn được thoải mái nên ăn mặc rất tự nhiên. Một căn nhà rộng như vậy nhưng không có bóng dáng kẻ hầu người hạ, trang viên rất lớn nên cũng chẳng sợ bị hàng xóm sát vách nhiều chuyện nhòm ngó.

Bây giờ mới là đầu giờ trưa, Satoru nhớ lịch học của Megumi kéo dài đến xế chiều, bèn tranh thủ vài tiếng đồng hồ rảnh rang để tắm nắng.

Hắn cởi mảnh bikini che ngực rồi nằm lên ghế dài. Thân thể trắng tươi và đôi vú kem sữa hoàn toàn lộ ra giữa thanh thiên bạch nhật. Nắng vào cuối xuân đầu hè không quá nóng, còn có vài làn gió mát nhè nhẹ thổi qua. Satoru định bụng nằm một giờ rồi thôi, cuối cùng lại thiêm thiếp ngủ quên đi mất.

Trong giấc ngủ, Satoru có một cảm giác rất kỳ lạ.

Ánh nắng ấm áp như bị thứ gì đó chặn lại. Một bóng râm bao trùm lên toàn thân Satoru, điều này rất hiếm khi xảy ra vì hắn cao những một mét chín và thường là người đổ bóng lên kẻ khác.

Giữa lúc lim dim mơ màng, đầu vú hắn trở nên ngứa ngáy nhột nhạt.

Trời sinh hắn vô cùng mẫn cảm với tiếp xúc da thịt, cho dù là động chạm phớt qua nhất cũng có thể nhận ra. Satoru mơ thấy vú bị sờ, lại không phải cả bầu vú mà chỉ mỗi núm vú, cứ cọ qua quẹt lại, mà cũng chỉ một bên. Hắn cựa người, hàng mi bạc khép kín vỗ nhè nhẹ như muốn tỉnh. Vú bị sờ thế nhưng thật thoải mái, Satoru thậm chí ưỡn ngực dâng lên cao, nửa thân trên lắc lư, vú mập bị hắn lắc cho múa may rung động.

"Ứ ừ.... ngứa...."

"Ở đâu?"

Giọng nói hoàn toàn xa lạ, khiến Satoru giật mình mở mắt.

Một chàng trai không hề quen biết đang che khuất bầu trời trước mặt Satoru, mái tóc đen, đôi mắt đen không đáy bổ trợ bằng quầng thâm dày dưới mắt càng làm tăng thêm ấn tượng xâm lược áp bức.

"Có con bướm vừa đậu lên đây."

Anh hất cằm về phía cánh bướm ngũ sắc đang là đà bay xa, ngón tay mang vết chai khảy nhẹ lên đầu vú Satoru như muốn minh họa vị trí cụ thể.

"Tôi thấy cô không thoải mái lắm nên đuổi nó đi giúp." Biểu cảm trầm mặc nghiêm túc trái ngược hoàn toàn với động tác khả nghi đang thực hiện.

"..........."

Môi Satoru hết mở ra rồi đóng. Hắn hoàn toàn không tưởng tượng nổi sự, sự, sự cả gan, sự càn rỡ của người thanh niên này.

Khi mê man qua đi, hắn mới nhớ tới việc mình vẫn còn khỏa thân nằm trên ghế (may mắn chỉ cởi áo bơi, chưa cởi quần), vội vàng lấy hai tay xô mạnh kẻ lạ mặt, vớ đông vớ tây tìm được chiếc khăn lông quấn quanh mình. Không ngờ lực tay của Satoru lại quá mạnh, lấy hết sức thẹn thùng giận dữ xô một cái, đã xô luôn chàng trai trẻ ngã ùm xuống hồ bơi.

Suy nghĩ kế tiếp của hắn là người thanh niên này đã phát hiện ra bí mật của mình.

Cho dù đây là ai, đột nhập vào nhà hắn vì lý do gì đi nữa, anh ta cũng đã phát hiện ra bí mật thân thể của hắn.

Trong tích tắc, đầu Satoru xẹt qua suy nghĩ, giết - người - diệt- khẩu!

Bàn tay hắn lướt trên cây cột chống căn vọng lâu bên hồ bơi, tìm thấy một chiếc nút liền bấm vào. Tức thì, tấm đậy hồ bơi mang theo âm thanh máy móc từ một đầu hồ liền chạy ra, dần dần che phủ khắp bề mặt hồ bơi. Đôi mắt xanh diễm lệ ánh lên sự tàn nhẫn, ý đồ của hắn là nhốt chết người dưới nước.

Satoru cười khinh miệt nhìn bóng đen dưới hồ bơi về phía còn chưa bị đậy nắp, nhưng tốc độ con người không thể nhanh hơn so với tốc độ công nghệ, chẳng mấy chốc tấm đậy hồ bơi đã che qua đến đầu hồ bên kia.

"Okkotsu-senpai!"

Đúng lúc này, một tiếng kêu quen thuộc vang lên, nhưng lại gọi một cái tên không hề quen thuộc.

Cái đầu xù nhím của Megumi lao ra từ cánh vườn nối với khu vực hồ bơi, nhìn quanh nhìn quất như đang tìm kiếm người nào đó.

"Okkotsu-senpai! Này cha ngốc, có thấy Okkotsu-senpai đi qua đây không? Anh ấy—"

Megumi nhanh chóng nhận ra hồ bơi đang bị đậy nắp dù chưa đến thời điểm dọn dẹp định kỳ. Cậu còn thấy cả một bóng đen dưới hồ qua tấm đậy làm từ vật liệu bán trong suốt. Lờ mờ đoán ra được gì đó, Megumi vội chạy đến căn vọng lâu nơi Satoru đang đứng ngây người, nhấn nút cho hồ bơi mở nắp!

.

.

Sau một hồi gà bay chó sủa, mà cụ thể là Satoru bị "con gái" nuôi mắng ướt đầu, ba người ngồi đối diện nhau trong phòng khách.

Tình hình được giải thích rõ ràng thật ra khá đơn giản. Giáo viên giao cho lớp Megumi bài tập tìm hiểu về lịch sử vũ kịch truyền thống Nhật Bản, chẳng hạn như Nohgaku, Kabuki hay Bunraku. Megumi bèn nhớ tới một đàn anh năm hai bên khoa kịch truyền thống, là nam thừa kế duy nhất của một dòng họ nghệ nhân quốc bảo kịch Noh, Okkotsu Yuuta, nên ngỏ lời mời anh đến nhà giúp mình làm bài tập.

"Nghệ nhân quốc bảo kịch Noh... làm gì có ai họ Okkotsu?" Satoru không tin tưởng lắm, đưa mắt soi mói chàng trai trẻ mặc sơ-mi đen đang ngồi yên tĩnh trước mặt.

"Okkotsu là họ cha, Sugawara là họ mẹ." Yuuta chậm rãi giải thích.

Quả thật chỉ nghe họ cha sẽ không ai biết ông ngoại của anh là nghệ nhân kịch Noh Sugawara no Michizane đệ ngũ, tuy không phải đích tôn, nhưng thế hệ này chỉ có anh là con trai, cô dì chú bác lại tương đối hiếm muộn, vì vậy đứa cháu ngoại trai này cứ thế lãnh nhận danh hiệu người thừa kế duy nhất của một dòng họ quốc bảo.

Không những thế, anh còn là một thần đồng, từ bé đã thể hiện ra thiên phú đóng kịch, được ông ngoại đánh giá vô cùng cao, còn không ngại khen ngợi hết lời trước mặt truyền thông báo chúng.

Satoru ngồi một bên nghe "con gái" nuôi thao thao bất tuyệt về thành tựu của đàn anh, đôi mắt xanh kiêu kỳ liếc xéo, môi hồng bĩu trề dài cả dặm.

Hừ, quả thật là có thiên phú 'đóng kịch' nhỉ.

Satoru nhớ lại ban nãy, sau khi Megumi vội đưa Okkotsu Yuuta lên lầu thay áo sấy tóc thì quay đầu lườm hắn, mắng hắn một trận, hỏi hắn sao lại đối xử với khách quý thế này. Satoru không thể tố cáo với cậu "khách quý của con sờ vú cha," vì vậy chỉ đi đường vòng nói, "Ai biết, Megumi có bao giờ đưa người ngoài về nhà mà không báo cha đâu."

Thế nhưng sau đó cậu rũ mắt, nhìn một vòng xung quanh, dáng vẻ thấp thỏm ngượng ngùng, Satoru chưa từng thấy biểu cảm này trên gương mặt Megumi bao giờ. Cậu đi bước nhỏ lại gần hắn, nhón chân, bụm tay, thì thầm vào tai hắn rằng.

"Cha ngốc, con.... thích Okkotsu-senpai. Cha đừng làm con mất mặt."

.

Vì vậy chúng ta trở về với phần độc thoại nội tâm ban đầu của Satoru.

Okkotsu Yuuta không hề đẹp trai.

Nhưng nếu là nghệ nhân kịch Noh thì đẹp trai hay không không quan trọng, vì đằng nào cũng giấu đằng sau một chiếc mặt nạ thôi. Thật tiện lợi.

"... phòng ngủ cho khách ở lầu một.... phòng tắm...."

Giữa lúc xỉa xói Okkotsu Yuuta trong đầu, Satoru bắt được một đoạn âm thanh rất đáng lo.

"Cái gì? Phòng ngủ cho khách gì?"

Megumi nhìn hắn như nhìn một kẻ ngốc.

"Bài tập của khoa diễn viên không phải viết một tờ giấy là xong đâu cha ngốc. Mọi người phải diễn một đoạn kịch Noh trước giáo viên để chấm điểm, chỉ có một tuần để chuẩn bị thôi. Ngày mai không có lớp nên con mới nhờ được senpai đến nhà hướng dẫn vài điệu múa cơ bản, cha nghĩ kịch Noh rất là dễ học à?"

"........."

.

Vì vậy Satoru không những phải mời cơm kẻ đã sờ vú mình, còn phải dọn cho anh ta một cái giường, còn phải nhìn anh ta ve vãn "con gái" rượu mình yêu thương bảo bọc suốt mấy năm mà chẳng thể làm gì được.

Hắn lặng lẽ cắn khăn rình rập cảnh tượng hai người nắm tay nắm chân sau cây cột. Trong biệt thự Gojo có hẳn một rạp chiếu nho nhỏ và một sân khấu với sức chứa tầm trăm người, đủ để Megumi thoải mái vừa diễn tập vừa tham khảo tài liệu phim ảnh. Trên mỗi ghế ngồi lại đặt một một bé nhồi bông hình bản thân Satoru, một trăm bé nhồi bông tóc trắng mắt xanh là khán giả trung thành nhìn lên sân khấu, giơ cao hai tay như hoan hô khích lệ.

Khi Okkotsu Yuuta nhìn qua một trăm bé Satoru nhồi bông ngồi chật ních bên dưới, anh mỉm cười.

À, còn cộng thêm một Satoru lớn đang thập thò canh chừng nữa.

"Cha em hay làm mấy trò ngốc vậy đấy, anh đừng để ý."

Megumi rất xấu hổ trước sự trẻ con của Satoru, vài lần định dọn đám thú bông này đi nhưng nghĩ tới việc phải ôm một trăm con Satoru nhỏ vứt ra ngoài thì mệt chẳng buồn động.

Satoru không nghe được hai người đang nói gì, từ chỗ hắn nhìn vào chỉ thấy một nam một "nữ" đang nắm tay nắm chân. Okkotsu Yuuta đặt tay lên hõm lưng nhỏ của Megumi dìu dắt, tư thế dán dính vô cùng quấn quýt thân mật. Tiếng còi hụ cảnh báo không ngừng vang lên trong đầu Satoru. Hắn nghiệm ra rằng, nếu yêu râu xanh này đã dám sàm sỡ mình, thì chắc chắn, sẽ dám sàm sỡ cả Megumi nữa.

Nhưng Megumi sẽ không tin lời hắn, thậm chí còn có xu hướng nghe lời tên yêu râu xanh kia hơn. Hắn phải tìm được bằng chứng cụ thể, bằng chứng đanh thép về hành động sàm sỡ xấu xa của Okkotsu Yuuta cho Megumi xem, để Okkotsu Yuuta không còn đường chối cãi, để Megumi nhận ra bộ mặt thật của người đàn anh lòng lang dạ thú này, sẽ tránh xa anh ta, từ nay về sau không còn gọi hắn là cha ngốc nữa.

Trong cái đầu xinh đẹp của Satoru soạn ra một kế hoạch.

.

"Nào nào~ nghỉ tay chút đã, ăn chút trái cây cho bổ dưỡng nhé~"

"Nào nào~ nghỉ tay chút đã, uống ít ngụm trà cho nhuận họng nhé~"

"Nào nào~ nghỉ tay chút đã, làm tô mì khuya cho chắc bụng nhé~"

"Nào—-"

"Đủ rồi! Có biết phiền không hả?!"

Lần thứ tư Satoru lả lướt lượn vào phòng tập cùng một khay bánh trái, Megumi rốt cuộc không chịu đựng được nữa, giơ chân trực tiếp đá mông hắn ra ngoài.

Cậu cảm thấy cha ngốc hôm nay rất kỳ lạ. Không những tỏ ra nhiệt tình thái quá, còn ăn mặc đặc biệt lộ liễu hở hang. Vải mỏng đến độ gần như có thể nhìn xuyên qua, quần ngắn cũn cỡn khoe ra đôi chân dài trắng muốt. Tuy bình thường ở nhà hắn cũng thích ăn mặc đồ thiếu vải, nhưng trước mặt người ngoài bao giờ cũng kín cổng cao tường. Xét thái độ ghét bỏ bỉ bôi ban nãy của Satoru, lẽ ra phải không thèm nhìn đến mặt senpai nữa mới đúng.

"Mười một giờ khuya rồi, hôm nay luyện tập tới đây thôi." Yuuta đưa tay vò rối mái tóc nhím đặc trưng của đàn em, khóe mắt lướt qua biểu cảm phùng mang phính má của người bị xua đuổi ngoài cửa, cảm thấy buồn cười. "Ngày mai tiếp tục, không việc gì phải vội."

Vì vậy Satoru tức tối cắn khăn nhìn con gái lớn như bát nước đổ đi ngoan ngoãn nghe lời đàn anh về phòng nghỉ ngơi, trước khi về còn đặc biệt sắp xếp chu toàn cho Yuuta trong phòng ngủ dành cho khách.

Đêm hôm đó, Satoru lặng lẽ chờ bên ngoài phòng khách, tới khi đèn ngủ trong phòng Yuuta bật lên, lại chờ thêm hai mươi phút, mới rón rẻn mở cửa lẻn vào.

Nhìn chàng trai trẻ đã an vị ngủ trên giường, gương mặt kiều diễm mỹ lệ lộ ra nụ cười đầy âm mưu xấu xa.

Satoru nhẹ nhàng cởi áo sa mỏng khoác ngoài thả xuống sàn, nhón chân lắp đặt camera vào một điểm tối khuất chĩa về phía giường ngủ. Đoạn, hắn cẩn thận bò chậm chạp lên giường, mông đít béo mập ngúc ngoắc đặt lên người thanh niên, cố gắng không thả toàn bộ sức nặng xuống kẻo đánh thức anh đang trong giấc ngủ. Dây lụa mỏng manh tuột xuống khỏi cầu vai bóng loáng mượt mà, lộ ra nửa phần thân thể đẫy đà ngọt nước. Mục tiêu của hắn vô cùng trực tiếp, đó là dàn dựng chụp cảnh thanh niên sờ mó hắn, gian dâm hắn, rồi cho vào vi tính chỉnh sửa để đổi trắng thay đen. Có vậy Megumi mới hoàn toàn thất vọng vào đàn ông bên ngoài giống như hắn, không bao giờ đòi gả đi bỏ lại hắn cô đơn một mình nữa.

Hì hì.

Satoru nhẹ nhàng cầm lấy tay Okkotsu Yuuta đặt lên vú, bị hơi lạnh bất ngờ từ bàn tay làm co rụt, nhưng sau khi cái lạnh điều hòa ban đầu được nhiệt độ cơ thể ấm áp thay thế, Satoru liền cảm thấy dễ chịu hơn. Bàn tay hơi thô mang vết chai của người chơi nhạc cụ nhiều năm, áp lên da thịt mềm rất thích. Bàn tay đủ to bắt trọn được bầu vú, tuy vẫn còn ít thịt vú tràn ra, nhưng phần lớn đều gói gọn bên trong như da sủi cảo dồn thịt.

..... Lần đầu bị nắm vú, không ngờ lại là trong tình cảnh thế này.

Không, không tính. Đối tượng là người đang ngủ say, không thể tính là bị nắm thật đâu.

Ý định ban đầu của Satoru là dàn cảnh một chút rồi lập tức lui quân, nhưng chợt nghĩ tới khả năng chỉ chụp một lần sẽ không đủ độ thuyết phục. Hắn quyết định đảm bảo thêm vài tấm, lại nói buổi chiều Okkotsu Yuuta chỉ khảy một đầu vú bên này, bên còn lại đã ngứa ngáy bực bội suốt cả tối.

Satoru không biết, đó là Yuuta khảy ra dâm tính trong người hắn.

Con sâu bản năng thèm khát cộng với trống vắng thân thể đã gần mười lăm năm phối hợp cùng đào ra lý do lý trấu để hắn lẻn vào phòng đối tượng thầm mến của con trai nuôi làm bậy. Giữa hai đùi tiết ra không ít dịch nhầy, toàn bộ đều vấy lên người chàng trai trẻ còn nằm yên bất động.

"Ưm...."

Hơi thở nóng hổi tràn ra khỏi bờ môi hồng nhạt. Càng làm, hắn lại càng táo bạo, rốt cuộc bèn cầm cả hai tay Okkotsu Yuuta đặt lên mỗi bầu vú nắn xoa. Satoru tưởng tượng lại tình cảnh bên hồ bơi ban trưa. Đôi mắt đen xâm lược áp bức của thanh niên. Mà từ lúc Megumi xuất hiện liền không đặt lên hắn nữa.

Hắn muốn biết anh nghĩ gì khi phát hiện ra thân thể kỳ dị này, rõ ràng là đàn ông nhưng lại trổ vú đàn bà. Còn trổ thật căng đầy no đủ. Cả buổi hắn đều ngồi bứt rứt, chỉ sợ Yuuta bất thần đề cập tới, hắn sẽ không thể không giết người diệt khẩu, vì vậy càng chú tâm càng để ý đến hiện diện đầy tính phá vỡ của người thanh niên kia. Càng để ý càng chú tâm, giữa hai chân lại càng ướt nhèm nhơ nhớp.

"... A..."

Một bên hồi tưởng một bên tự sướng, Satoru nhanh chóng đạt tới cực khoái lần đầu, mà bình thường phải tốn thời gian tự an ủi khá lâu mới có thể đạt được. Hai chân hắn mềm nhũn suy sụp, nửa thân trên ngả xuống người thanh niên thở dốc. Hàng mi bạc cong vút phe phẩy như cánh bướm là đà buổi ban trưa.

Khi mở ra, đồng tử xanh lấp lánh đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của Okkotsu Yuuta.

Trái tim đang đập bình bình của Satoru liền đứng sững.

"Gojo-san." Okkotsu Yuuta nhìn lên gương mặt xinh đẹp ửng hồng của cha nuôi đàn em, biểu cảm không hề thay đổi, lành lạnh hỏi, "Lại ngứa vú à?"

.

[Yuutousei x Sensei: 5 / xong]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro