Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Full of lies

Tác giả: Alicesphinx07
Nguồn: https://m.fanfiction.net/s/9486015/1/Full-of-Lies
Rated: T
Tóm tắt: Okita rất thích chọc tức Kagura, nhưng nếu hôm ấy, cô lại lơ anh đi thì sao? Cô không cần anh nữa à? Tại sao cô ta lại lờ anh đi chứ? Cái quái gì đang diễn ra thế này!
-----------------------------------------------------------
"Oi China”  Okita Sougo, Đội trưởng Đội 1 Shinsengumi,  gọi đối thủ của mình, Kagura.

Như mọi khi, cô đang ngồi ở băng ghế trong sân chơi đông đúc, đôi mắt xanh xinh đẹp nhìn chằm chằm vào khoảng không. Okita đảo mắt và cười rạng rỡ sau mái đầu đỏ son của cô. Đã bao lâu rồi nhỉ? Hình như đã bốn năm kể từ lần đầu họ gặp nhau. Thế mà cô vẫn ở đây, vẫn là con nhóc hung tàn ngớ ngẩn ngày nào

Đúng rồi. Mặc dù Kagura đã là một cô gái 18 tuổi, cô vẫn không thay đổi tí nào.  Cô vẫn hung bạo, háu ăn, ồn ào và bốc đồng - giống như khi cô 14. Điều duy nhất cô khác đi là chiều cao, à, cả mái tóc dài và một số "cải thiện cơ thể" nữa. Nhưng cái tính cách láo toét đó thì chẳng thay đổi tí nào đâu.

"Ôi, China-"

"Cái quái gì vậy hả , đồ khốn bạo dâm?" Kagura quay lại với một cái búng tay và trừng mắt nhìn anh dữ dội với đôi mắt xanh biển.

"Che." Okita nhếch mép. "Vẫn hung hăng  như bình thường nhể. Đang tới tháng hả?" Anh cảm thấy andrenaline dâng lên trong phấn khích khi khiêu khích cô. Rốt cuộc,  kích động và trêu chọc China dường như là việc vui nhất trong ngày của anh.  Thậm chí chỉ cần nhìn thấy cô thôi cũng khiến anh muốn phá hoại cái sự yên bình đó.

Kagura ném cho anh một cái nhìn  qua vai cô, và Okita có thể cảm thấy sự tức giận của cô trỗi dậy, vì vậy anh nhanh chóng đặt tay lên thanh katana của mình và chờ đợi trong một trận chiến. Anh nín thở chờ đợi đòn tấn công đầy đả kích và chết chóc của cô.

Tuy nhiên, cô chỉ nhìn chằm chằm vào anh trong vài giây và thở dài. Sau đó, cô chỉ đơn giản là xoay cơ thể trở lại vị trí ban đầu và tiếp tục nhìn chằm chằm vào khoảng không.

Huh? Có phải cô ta vừa phớt lờ mình không? Anh cảm thấy khóe miệng mình nhếch lên đầy khó chịu.

"Con khựa đần độn kia. Hôm nay ngươi uống nhầm thuốc gì rồi hả" Ta không thích điều này tí nào đâu.

"Hả? Không có gì cả, aru." Cô hơi quay đầu lại và liếc nhìn Okita đang bốc khói.

"Nói dối. Ngươi là một cô gái quái dị và xấu tính, ngươi sẽ luôn luôn hăng máu khi có người xúc phạm mình mà" Thôi nào, China. Hãy tức giận và nhìn ta đi.

"Hừm. Đó chỉ là phiên bản chưa trưởng thành của ta thôi, aru." Đầu cô nghiêng sang phía đối diện như thể đang từ chối sự hiện diện của Okita.

"Ơ?" Okita làm mặt chua chát. "Từ khi nào mà ngươi lại trưởng thành đến vậy hả?" Đừng có lơ ta nữa mà.

"Vì Gin-chan bảo rằng ta nên hành động đúng tuổi."

"Từ khi nào mà con nhóc bướng bỉnh như ngươi biết nghe lời danna vậy?" Danna, Danna, danna. Cái lão đầu quắn đó thì có gì hay chứ!

"Kể từ khi ta gặp anh ấy."

"Dối trá. Đừng nói dối ta, China. Ngươi nghĩ ta là ai chứ?" Okita nhún vai và phát ra vầng hào quang hắc ám của mình. "Ta chính là Okita Sougo- vĩ đại thông minh và đẹp zai. Mặc dù chúng ta luôn luôn chiến đấu mọi lúc mọi nơi, ta vẫn đủ chất xám để hiểu cách não ngươi hoạt động mà." Chết tiệt, ta là người hiểu ngươi nhất đó con ngốc.

"Có lẽ, ta đã phát ốm và mệt mỏi với những trò chơi ngớ ngẩn của ngươi. Có lẽ ta chỉ muốn hành động như một cô gái bình thường và có một ngày bình thường thôi, aru."

"Pft. Ngươi? Bình thường ấy hả? Không thể nào. Ta không tin là có tên nào tuyệt vọng đến nỗi muốn đi chơi với một con cô quái vật xấu xí." Ốm và mệt mỏi hả? Bình thường hả? Okita sắp nổ tung vì cơn thịnh nộ của mình

"Câm miệng lại đi, Sadist. Gin-chan bảo ta đã là một người phụ nữ 18 tuổi. Không còn là một cô bé để tiếp tục chiến đấu với một tên khốn bạo dâm như ngươi." Kagura nhanh chóng liếc anh. "Ta không có thời gian cho mấy cái trò chơi vớ vẩn của ngươi nữa."

Và đó chính là giọt nước tràn ly. Câu nói đó đã phá tan mọi sự tỉnh táo của Okita. "Ngươi-" Okita đưa tay ra chạm đôi vai mảnh khảnh của Kagura và giận dữ xoay người cô lại đối diện với anh.

"Cái quái-" Đôi mắt xanh biếc xinh đẹp của Kagura mở to vì sốc khi nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ thẫm của Okita.

"Nghe ta nói đi, con nhóc đần độn này." Ôi chết tiệt. Giờ thì mình đã làm điều đó mất rồi. Mẹ kiếp, mình mất bình tĩnh rồi. Hàng vạn suy nghĩ hiện ra trong đầu anh, và trước khi kịp bình tĩnh lại, anh đã tự cất tiếng. "Ngươi mệt mỏi với ta, hả? Ngươi quá mệt mỏi và chán ngán ta đến mức muốn tìm người khác để giải trí hả? À, này, ngươi có biết gì không, China?" Anh cảm thấy máu sôi lên đầu. Làm đ** như có thể ấy. "Ngươi sẽ không thể trốn thoát đâu. Ta sẽ không bao giờ cho phép chuyện đó. Ngay cả khi ngươi mệt mỏi và phát bệnh khi gặp ta thì hãy ráng mà chịu đi vì ngươi sẽ phải nhìn thấy khuôn mặt này trong suốt quãng đời còn lại của mình đấy. Ngay cả khi ngươi muốn tìm người khác để chơi cùng, thì ta cũng sẽ mạnh mẽ đưa ngươi trở lại thôi, con khốn. " Vì em là của tôi, chỉ là của tôi thôi.

Kagura đã đông cứng vì những lời thú nhận của Okita. Và sau đó, cô chợt nhận ra một điều.

"AHHHHHHHHHHHH!" Kagura vặn vẹo và thoát khỏi sự kìm kẹp vững chắc của Okita. "Đừng chạm vào ta!"

"Không phải ta đã nói với ngươi sao? Ngươi không thể trốn thoát-"

"Đồ khốn." Khuôn mặt của Kagura sáng lên như một ánh đèn neon đỏ rực. "Đây là lỗi của ngươi! HOÀN TOÀN LÀ CỦA NGƯƠI!"

"Huh?" Okita ngay lập tức nổi giận vì những lời nói khó hiểu của Kagura. "Cái gì? Lỗi của ta? Cái quái gì là lỗi của ta hả?" Vấn đề của con nhỏ này là gì chứ?

"Vì ngươi mà ta sắp chết!"

Hở? Lại nữa à? Chết? Cô gái này đang nói cái gì vậy?

"Tất cả là lỗi của ngươi, tên chết tiệt! Ta cứ luôn nóng rát lên như sốt mỗi khi ngươi chạm vào và ta có cảm giác như là da ta  sẽ đốt cháy quần áo của ta vậy. Và-" Khuôn mặt Kagura tiếp tục đỏ mặt. "VÀ, tim ta thì luôn đập nhanh. Cứ như thể cái thứ ngu ngốc đó sắp vỡ ra và làm ta chết vì đau tim vậy." Kagura tiếp tục trao cho Okita một ánh mắt đe dọa khi cô lau miệng bằng mu bàn tay nhỏ nhắn, nhợt nhạt.

Sự im lặng bỗng chốc bao trùm không khí, và họ tiếp tục chỉ nhìn chằm chằm vào nhau.

Đôi mắt đỏ thẫm của Okita dừng lại trên người Kagura. Và anh tua lại những gì cô vừa nói. Lần nữa. Và một lần nữa. Và một lần nữa. Có phải điều này có nghĩa là... anh cảm thấy một nụ cười xấu xa lướt qua khuôn mặt mình.

"Ngươi-" cuối cùng anh cũng lên tiếng. "Ngươi có biết những gì mình vừa nói không?"

"Tất nhiên rồi, aru." Kagura lặng lẽ lầm bầm như thể cô đã hết hơi. "Ta sắp chết khi ở bên cạnh ngươi, vì vậy ta cần tránh xa ngươi ra. Hoặc ít nhất, đó là những gì Gin-chan nói với ta."

Lão già chết tiệt. Mình thật sự cần thông nát ass lão khốn ấy. "Và ngươi tin cái chuyện tào lao này ư?"

"Tất nhiên rồi. Anh ấy là Gin-chan của ta mà" Kagura ngẩng đầu lên và nói một cách tự hào.

Gin-chan của ta?! "Hừm. Ta không nghĩ anh ấy nói đúng đâu." Okita bước một bước lại gần cô. "Ngươi có muốn ta nói cho ngươi phương pháp chữa trị không?"

Cô quay đầu về phía Okita và nhìn anh bằng đôi mắt lấp lánh. "Nói cho ta biết đi, aru!"

"Chà-" Okita bước thêm một bước nữa, đủ gần để nghiêng về phía tai cô. "Sự thật là, không có cách chữa nào hết."

"Hả? Đừng có trêu chọc ta nữa, đồ khốn bạo dâm!" Cô đặt tay lên ngực và đẩy anh lại.

"Che." Okita nắm lấy một cánh tay của cô và cúi xuống gần tai cô. "Không có cách chữa vì-" anh có thể cảm thấy hơi nóng hắt lên má. Mình không thể tin rằng mình đang nói những điều đáng xấu hổ này. Anh hít một hơi thật sâu và tiếp tục. "Ta sẽ không bao giờ để ngươi tìm thấy nó. Ta sẽ khiến cho ngươi cảm thấy như vậy suốt phần đời còn lại. SUỐT. PHẦN. CÒN. LẠI" Anh trêu chọc và nhìn mặt cô sôi lên đầy giận dữ.

"Chết tiệt, tên cướp thuế ngu si!" Kagura bạo lực đẩy anh ra, nhưng Okita tiếp tục nắm chặt cánh tay cô. "Đừng có giỡn nữa! Ngươi nỡ để một cô gái trẻ xinh đẹp như ta thăng ư? Ta còn quá trẻ để chết đó đồ khốn."

"Ồ? Ngươi thấy sao?" Okita cười toe toét. Anh biết rằng mình đang cười lớn khi nhìn phản ứng dễ thương và ngây thơ của cô. Nhưng anh lại không thể dừng lại. Anh không thể ngăn một nụ cười ngu ngốc hiện ra trên khuôn mặt mình. "Xin lỗi nhé China, nhưng ta không thể nào để ngươi chết vì một thứ đơn giản như vậy được. Vẫn còn rất nhiều thứ thú vị ta muốn làm với ngươi lắm mà~." Tim anh đập loạn nhịp khi anh nhìn đôi mắt xanh của Kagura mở to như thể cô nhận ra những gì anh đang nói.

"Ehhh? Ngươi đang tào lao cái gì vậy, aru?" Cô cố gắng lay chuyển sự kìm kẹp của anh, nhưng vì một số lý do, sức mạnh Yato của cô lại không thể chế ngự được anh vào lúc đó.

"Chà, một lần thôi -" Với một nụ cười ngu ngốc hơn trên khuôn mặt, Okita kéo Kagura lại gần anh. Môi họ chạm vào nhau, hơi đau, nhưng điều đó không thành vấn đề tí nào. Anh tiếp tục áp đôi môi mềm mại của cô lên môi anh, nhưng ngạc nhiên thay, cô lại không có phản ứng. Mắt anh đảo xuống để xem biểu cảm của cô, nhưng cô gái anh đang hôn, ừm, về cơ bản thì cô ấy đã chết vì sốc mất rồi.

Okita nhanh chóng tận dụng lợi thế này và ôm lấy cô để hôn sâu hơn. Anh phải thừa nhận, China có cơ thể rất đẹp đẽ, ép về phía anh, và cô có cáo mùi dâu tây đầy ngọt ngào này. Ừ, điều này thật tốt đẹp. Đội trưởng đội một Shinsengumi cảm thấy như thể anh có thể nhấn chìm cô. Bắt cô. Nuốt cô. Nhưng thật đáng buồn, những điều tốt đẹp không bao giờ tồn tại mãi mãi. Không một lời cảnh báo, Kagura đặt hai tay lên ngực anh và cố gắng ném anh xuống. Cô chắc chắn đã khiến anh mất cảnh giác vì những suy nghĩ lang thang của về cô - ừm, quấy rối.

Rồi cô lấy tay che mặt và im lặng lặp đi lặp lại thứ gì đó dưới hơi thở của mình.

"China, hết chưa?" Okita nhếch mép cười khi đứng lên khỏi mặt đất bụi bặm. "Ta không biết ngươi đang nói gì."

Cơ thể của Kagura run rẩy như thể một cơ thể và tâm trí cô sắp bùng nổ. "Không" dừng lại, cô tiếp tục thì thầm những từ chưa biết. "Khốn kiếp."

"Hở?"

"ĐỒ KHỐN, SADIST." Kagura bỏ tay ra khỏi mặt và hét vào mặt anh. "CHẾT TIỆT. TA HY VỌNG NGƯƠI CHẾT TRONG MỘT XÓ TỐI TĂM BỤI BẶM NÀO ĐÓ ĐI" Mặt cô bừng lên. "VÌ NGƯƠI MÀ TA SẮP THĂNG RỒI!"

Với lời nhận xét cuối cùng đó, cô quay người và chạy đi.

"Hở?" Okita cười thầm. Cô gái đó không bao giờ thất bại trong việc làm mình ngạc nhiên cả. Pft.Okita cảm thấy mặt mình dịu lại khi nhìn cô bỏ chạy đi như một kẻ say rượu. "Chết tiệt, cô ấy càng khiến mình muốn trêu chọc nhiều hơn nữa." Mắt anh tiếp tục dán vào chuyển động của cô và ngay khi anh nghĩ rằng cô đã an toàn ra khỏi tầm nhìn của anh, anh nghe thấy giọng nói 'ngọt ngào' của cô cất lên.

"OKITA SOUGO. TA SẼ BẢO GIN-CHAN TRẢ THÙ CHO CÁI CHẾT CỦA TA. NHỚ ĐÓ ĐỒ KHỐN!"

Okita thở dài. Chà, bây giờ mình sẽ phải gặp một số rắc rối mất rồi. À,mà chẳng phải là mình cũng có một số việc cần 'giải quyết' với anh chủ sao. Anh khẽ mỉm cười và huýt sáo một giai điệu vui tươi phù hợp với cảm xúc.

Rõ ràng là sẽ phải mất một khoảng thời gian rất dài để cô gái ngu ngốc đó nhận ra sự thật. Có lẽ mình nên thành thật hơn với cảm xúc của mình nhỉ? Nah. Nếu anh quá tốt, thì anh sẽ lại không phải là Okita Sougo. Tuy nhiên, dù không có khả năng bày tỏ cảm xúc của mình, có một số việc lại là sự thật.

Okita Sougo, Đội trưởng đội mộtt của Shinsengumi. Một kẻ bạo dâm. Đúng. Trung thành với Kondou-san? Đúng luôn. Mong muốn giết Hijikata? Chắc chắn rồi.

Đang yêu một người phụ nữ xinh đẹp nhưng vô cùng nguy hiểm?

Đúng là một sự thật chết tiệt mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro