Ojamajo Doremi 16 Naive: Chương 3 tập 5
Và đó là Giáng sinh của chúng tôi. Bận rộn, mệt mỏi và mệt mỏi?
Vâng, đó thực sự là một khoảng thời gian bận rộn.
"Thật tuyệt khi mọi người đều làm việc chăm chỉ, nhưng chúng ta sẽ làm gì cho Giáng sinh?" Lala đã hỏi chúng tôi.
Không ai trong chúng tôi có bất kỳ câu trả lời nào. Đối với tôi, có lẽ tôi sẽ mang một ít bánh về nhà cho gia đình vào đêm Giáng sinh, và sau đó tổ chức bữa tiệc cùng với mọi người sau giờ làm việc.
"Doremi-chan và Hazuki-chan, các cậu còn có bạn trai mình nữa mà, nên đừng lo lắng cho bọn tớ! Các cậu đã quyết định tặng quà gì chưa?" Ai-chan hỏi.
Khi được hỏi, ý nghĩ mua một món quà cho Kotake thậm chí còn chưa xuất hiện trong đầu tôi. Đó không hoàn toàn là lỗi của tôi. Anh ấy còn không phải là bạn trai của tôi nữa mà, và tôi cũng không mua quà cho bất cứ ai ngoài gia đình và bạn bè thân thiết.
"Này, này, Hazuki-chan, cậu định làm gì vậy? Cậu đã mua quà chưa? Hai người sẽ hẹn hò chứ?" Tôi thăm dò, hy vọng sẽ học hỏi được từ Hazuki-chan, trong tình yêu thì cậu ấy là senpai của tôi.
"Yada đang bận luyện tập cho một buổi hòa nhạc vào ngày Giáng sinh. Nên bọn tớ cũng quyết định song tấu cho bữa tiệc tại nhà tớ khi kỳ nghỉ đông đến" Hazuki-chan nói với một nụ cười.
Các bữa tiệc tại nhà của Hazuki-chan là sự kiện trang trọng hàng năm, với các khách mời thường là doanh nhân nổi tiếng. Đây là một cơ hội tuyệt vời cho Yada-kun, vì cậu ấy đang khao khát trở thành một nghệ sĩ jazz.
Nhưng tôi cần nhiều thông tin hơn thế. Tôi quyết định tiếp cận Tamaki.
"Harukaze-san, cậu đang nói vớ vẩn gì vậy? Tachibana-san rất bận rộn chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Anh ấy sẽ không có thời gian để hẹn hò đâu"
Mặc dù vẫn là giọng điệu kiêu ngạo ấy nhưng hình như cậu ấy cũng có vẻ hơi thất vọng.
Đối với quà Giáng sinh, cậu ấy dự định mua phụ kiện cho chú mèo cưng Masamune của họ. Tôi tự hỏi liệu đó có phải là tất cả những gì cậu ấy định làm không, nhưng tôi không dám thăm dò thêm nữa.
~~~~~
Kotake, như thường lệ, bận rộn với việc tập luyện bóng đá của mình. Tôi đã bắt đầu xem các trận bóng đá với bố, nên bây giờ tôi đã hiểu thêm một chút về trận đấu. Tuy nhiên, gần đây Kotake đã không liên lạc với tôi, vì vậy tôi đã do dự có nên tặng cậu ấy một món quà không.
Những ngày tiếp theo khiến tôi bận rộn, và mặc dù tôi có rất nhiều niềm vui, nhưng tôi không khỏi lo lắng về việc đó. Có lẽ Kotake sẽ đón Giáng sinh với những người bạn trong câu lạc bộ. Hoặc có thể anh ấy sẽ dành thời gian cho gia đình?
Công việc tại MAHO-do ngày càng bận rộn, khi các đơn đặt hàng bánh Giáng sinh bắt đầu đến trong những ngày trước đêm Giáng sinh.
Cuối cùng, tôi quyết định rằng lo lắng không có ích gì, và gửi cho anh ấy một tin nhắn đơn giản, chung chung là chúc anh ấy một Giáng sinh vui vẻ. Tôi nhớ lại mình đã nài nỉ Onpu-chan gặp mặt trực tiếp Mo Li-chan như thế nào, và cảm thấy hơi thảm hại. Tuy nhiên, tôi biết chúng tôi sẽ gần như không thể nói chuyện nếu gặp mặt trực tiếp. Tự hỏi liệu tôi có đang suy nghĩ quá nhiều về mọi thứ không.
"Kotake-kun thế nào rồi, Doremi-chan?"
Ngay cả Hazuki-chan cũng có vẻ lo lắng.
"Anh ấy sẽ đi hát karaoke với bạn bè trong câu lạc bộ bóng đá. Đối với đêm Giáng sinh, anh ấy sẽ đi xem Tennoushou với gia đình, và sau đó sẽ về nhà ăn cơm gia đình."
"Doremi-chan, Tennoushou là sự kiện đua ngựa! Tớ nghĩ cậu muốn nói đến Tennouhai" Ai-chan sửa lại cho tôi.
"O-Oh, tớ hiểu rồi..."
Tôi nghĩ rằng tôi đã tiến bộ tốt, nhưng có vẻ như tôi vẫn còn rất nhiều điều để học hỏi. Chà, ít nhất tôi biết rằng Tennouhai là sự kiện bóng đá quốc gia, nên tôi cũng không hẳn là không biết gì. Tôi quyết tâm làm việc chăm chỉ hơn nữa để tìm hiểu thêm về bóng đá.
" Tennouhai? Quả là Kotake. Có vẻ như chúng ta không phải là những người bận rộn duy nhất vào đêm Giáng sinh," Ai-chan vui vẻ nói.
Vâng, bây giờ kỳ nghỉ đông đã đến, có vẻ như các câu lạc bộ đang tổ chức các bữa tiệc để kỷ niệm ngày lễ.
"Công việc rất vui! Hy vọng mọi người sẽ cố gắng mang lại hạnh phúc cho mọi người thông qua các món tráng miệng của MAHO-do. Đó sẽ là một Giáng sinh tuyệt vời" Momo-chan thốt lên.
"Đúng vậy. Bánh của Momo-chan rất dễ thương và sáng tạo, và chúng cũng rất ngon," Hazuki-chan nói.
"Đây chắc chắn sẽ là một Giáng sinh đáng nhớ," Ai-chan đồng ý.
"Đúng vậy. Sau khi kết thúc công việc vào ngày 25, tất cả chúng ta sẽ tổ chức lễ Giáng Sinh tại MAHO-do!" Tôi tuyên bố.
"Chúng ta cũng mang bánh đến cho Mo Li-chan nhé!" Momo-chan đề nghị.
Giá như chúng tôi có thể cổ vũ Mo Li-chan bằng phép thuật, để giúp cô ấy quên đi sự thật rằng bạn bè của cô ấy đã chuyển đi, và cách các bạn cùng lớp và những người trong thị trấn đang bàn tán về cô ấy.
Ý tôi là, dù sao thì đó cũng là Giáng sinh. Không ai nên bất hạnh vào Giáng sinh.
Chúc Mừng Giáng Sinh. Tôi ước gì Mo Li-chan có thể chào đón buổi sáng Giáng sinh với một nụ cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro