Little Coincidence
Fandom: Haikyuu!!
Pairing: OiKage (Oikawa x Kageyama)
Genre: Comedy
Rated: T
Author: http://archiveofourown.org/users/encreepted/pseuds/encreepted
Translator: Phong Vũ
Link fic gốc: http://archiveofourown.org/works/6816235
Permission: mình vẫn chưa thể liên lạc được với tác giả.
Summary:
" It was already night and the Karasuno boys have one more team building event, that is; showing everything in their bags for 'trusting each other more deeply' purposes. It turned out that Kageyama is the only one who doesn't have a condom. "
Author's notes: I was writing a dark Oikage fic, and i feel i need to take a break and make something fun first.
__________________________
Một buổi tối nọ, các chàng trai Karasuno có thêm một sự kiện nho nhỏ xây dựng đội nhóm, đó là: cho mọi người thấy tất cả mọi thứ trong túi đồ của mình để "tin tưởng nhau nhiều hơn nữa"....
Cuối cùng... Kageyama là người duy nhất không có bao cao su.
"Ou-sama vẫn còn thơ bé ha... Tôi cá là cậu thậm chí còn không biết công dụng của bao cao su là gì cơ!" Tsukishima chế nhạo cậu, đánh vào thần kinh của Kageyama, để rồi lập tức nhận lại phản ứng cáu có tức giận muôn đời của chuyền hai.
" Ha ha ha. Đúng là không thể tin được, Kageyama ngu ngốc. Tớ thậm chí còn có riêng của tớ, hương cam nhá!" Hinata nói. Chết tiệt, tên lùn này lại về phe với gã bốn mắt mà đâm cậu một nhát.
" Chẳng ai quan tâm đến mùi bao cao su của cậu đâu, đồ đần!" Cậu hét lên một cách khó chịu, Kageyama đang rất điên tiết và xấu hổ trước những senpai của cậu, người đang cố gắng giữ lại tiếng cười của họ.
Nishinoya và Tanaka thậm chí còn làm cho tình hình xấu hổ hơn, cố gắng giải thích cho cậu bao cao su là gì. Daichi đã ngăn họ lại và bảo mọi người đi ngủ. Kageyama nhận được cái vỗ vai từ Sugawara, càng cho cậu bực mình thêm.
Bộ không có nó là sai hở? Cậu không hiểu tại sao nó lại là chuyện lớn như thế.
Mấy ngày đã trôi qua và chủ đề hot Kageyama không có "phương pháp phòng ngừa" làm cậu tổn thương rất nhiều, nhiều lắm. Cậu cố gắng bỏ qua sự trêu chọc không ngừng nghỉ của Tsukishima và những trò đùa cợt của Hinata về nó. Nishinoya và Tanaka có vẻ như rất hứng thú với việc giảng dạy cách làm thế nào để biến bao cao su thành bong bóng rồi thích thú làm nổ nó bôm bốp. Sugawara nhìn cậu với sự thông cảm. Kageyama nhún vai và chỉ tập trung vào việc nâng cao những đường truyền của mình.
Thứ bảy hôm ấy, tạ ơn trời đất là cậu có một chút không khí bình yên trong phòng mình. Khi cậu cố gắng nghỉ ngơi, cậu lại không thể. Đã đến chiều rồi, Kageyama cảm thấy thất vọng khi cả tuần nay mọi thứ đều quay mông lại với cậu, và cậu quyết định đi đến một cửa hàng tiện lợi nào đó xa xa một chút.
Nó thực rất bình thường mà. Cậu tự thuyết phục mình như thế khi lết thân đến quầy hàng.
" Bạn cần gì thưa quý khách?" Người bán hàng mỉm cười đầy lo sợ trước ánh nhìn hằm hằm của Kageyama.
" D... Dâu tây..." Cậu không bao giờ nghĩ cậu sẽ nguyền rủa mình khi nói ra những lời đó. Giờ, Kageyama đang hoàn toàn hoảng loạn, cậu nhìn xuống đôi giày cao su của mình.
" Dây tây.... Thưa ngài?"
" Ugh... yeah.... hương..." Kageyama thấy tai mình nóng lên theo từng lời nói.
" Hương dâu tây, thưa ngài?"
Giờ thì, vấn đề duy nhất của cậu là nói ra những gì thực sự cần phải nói. Cậu cố mở miệng nhưng không có gì phát ra hết, nhân viên bán hàng đang cố hết sức để kiên nhẫn, ờ thì đó là việc của anh ta mà.
" Thưa ngài?" Cậu nhắm mắt lại.
.
.
.
.
" Thưa ngài?" Cậu không muốn nghe mấy câu 'thưa ngài' này nữa, cậu nhanh chóng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào người bán hàng.
" CONDOM HƯƠNG DÂU TÂY".
Chết cha!!
Khi cậu cố gắng giữ nó bé nhất có thể, nó lại bật ra, to là đằng khác. Cậu muốn biến mất ngay lập tức. Người bán hàng thở phào nhẹ nhõm, quay lưng lại để lấy thứ được yêu cầu. Nó thực sự là cuộc trao đổi yên tĩnh khi cậu thanh toán với cái túi nhựa chứa "nó" bên trong. Khi cậu quay đi khỏi quầy, cậu trông thấy bốn người đang nhìn cậu chằm chằm và cậu biết ngày hôm nay của cậu tiêu rồi.
Kunimi trơ ra nhìn, Kindachi há hốc mồm, Iwaizumi chớp mắt không tự nhiên, và người cuối cùng, cái người mà cậu không muốn nhìn thấy trong cuộc đời, Oikawa, đứng đực ra vì sốc và một lần nữa cho cậu cảm giác mình quá nhỏ bé.
Rõ ràng vừa rồi họ đã nghe thấy cuộc nói chuyện thảm thương của cậu với người bán hàng. Cậu quá chăm chú vào việc mua nó, chẳng để ý đến điều khác. Ừ thì cậu cũng đã nghe thấy tiếng bước chân và thanh âm nói chuyện, nhưng sự tập trung vào "nhiệm vụ" của cậu quá tốt và chẳng để ý bố con nhà nào nữa.
"Ồ, Kageyama..." Iwaizumi lên tiếng, phá vỡ sự im lặng đầy ngượng ngùng đó.
Nhưng Kageyama không thể chịu được tình huống này nữa, hai tay che mặt, giấu đi vệt đỏ trên má và chạy nhanh ra khỏi cửa hàng tiện lợi, để rồi ngã chổng vó ngay khi ra khỏi cửa. Chiếc túi nhựa trượt khỏi tay, và bao cao su rải trên mặt đất. Cậu thở gấp, nhìn những thứ la liệt trên sàn, tê liệt luôn. Cậu không thể cử động cơ thể mình, hai tay chống thẳng còn đầu gối thì quỳ trên sàn. Ơ nhưng mà tâm trí cậu vẫn làm việc đó nhé, làm thế nào để giết Tsukishima và Hinata vào thứ hai? Tại sao Aoba Josai lại ở đó?? Lại còn cùng thời điểm với cậu chớ??? Cậu có nên đập đầu để quên hết không???? Điên rồi!!!
Bốn thành viên của Aoba Josai vẫn đang nhìn chằm chằm vào việc Kageyama đang choáng váng và lúng túng như thế nào. Oikawa, một lần nữa, cạn lời trước cảnh tượng trước mặt. Kageyama đã bước hụt khi ra ngoài. Iwaizumi định đi lên giúp cậu bé đang ngồi đực kia, nhưng Oikawa đã ngăn lại.
" Iwa-chan, tớ sẽ lo liệu đàn em tội nghiệp của mình~" Với câu này, hắn bỏ lại những người khác, khoác lên nụ cười của mình. Hắn thích thú vì kouhai của hắn quan tâm đến bao cao su, nhưng chẳng hiểu sao nó lại làm hắn thấy phiền lòng, nhìn Tobio gặp rắc rối bởi nó, trông cậu thật thảm hại, thực sự là như vậy.
" Tobio-chan." Hắn định trêu cậu, nhưng thay đổi ý định ngay sau khi nhìn thấy khuôn mặt bất lực cùng xấu hổ của Tobio. Hắn nhặt cái túi lên, cẩn thận để bao cao su vào trong rồi đưa cho cậu, người đang lồm cồm đứng dậy. Tobio nhìn Oikawa một cách thận trọng, chờ đợi vài câu mỉa móc, cuối cùng thì cậu cũng nhận được (chạy đâu cho thoát).
" Thế, hương dâu tây... lựa chọn tuyệt vời cho mấy bé còn tem ha"
Kageyama quyết định ngậm mồm và quay đi nhanh chóng để thoát khỏi Oikawa. Nhưng, buồn thay, vai cậu bị bắt lại.
" Em không cảm ơn Senpai của mình vì đã nhặt những thế này cho sao.... tệ thật đấy Tobio!!"
Kageyama hất tay Oikawa ra khỏi mình, đối mặt với người hơn tuổi kia, và nhìn trực diện vào hắn. Khốn nạn!! Oikawa đang mỉm cười, và Kageyama sẽ không để hắn làm bất kì điều tổn hại đến cậu đâu.
" Oikawa- san. Tránh ra!!"
" Thô lỗ quá đấy, Tobio-chan... Sau khi anh đây đã cố hết sức để tử tế với chú mày... còn giúp mày nhặt lên..." Oikawa giả khóc. Lạ là Kageyama không bao giờ nhận ra nó chỉ là hàng fake.
" Em không có ý thô lỗ, em chỉ muốn về nhà thôi..." Kageyama nói yếu ớt rồi bĩu môi, đầu hướng xuống đất. Oikawa biết rất rõ, Tobio rất dở trong việc chọn từ ngữ khi tiếp xúc với người khác, nhưng cậu bé vẫn cố gắng hết sức để tự mình giải thích.
" Anh sẽ dẫn chú mày về nhà" Oikawa vòng tay qua vai Tobio và kéo cậu đi. Hắn lướt qua Iwaizumi, Kunimi và Kindachi ở đằng sau, vẫy tay tạm biệt họ.
" A-anh không cần phải..." Kageyama nói với giọng nhẹ nhàng. Thật vô vọng để từ chối Oikawa. Cậu không muốn thô lỗ và làm senpai của mình buồn thêm nữa. (Trans: cưng ngây thơ quá đó Tobi-chan ='=)
" Nhưng anh muốn đấy, Tobio-chan" Oikawa nói bằng giọng hài hước, sau đó thả tay mình ra.
Họ lặng lẽ bước đi trên con phố. Oikawa thực sự băn khoăn lý do tại sao Kageyama lại mưa mấy thứ như "áo mưa" này.
" Vậy, bạn gái em muốn hương dâu tây?" Oikawa hỏi, khẽ se mắt lại, xem xét phản ứng trên khuôn mặt Tobio.
" K-không, em không có thứ đấy" Kageyama đỏ mặt, cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc thích một người nào đó, ừ thì cậu rất thích nếu có ai thực sự giỏi bóng chuyền, nhưng đó không phải là cảm giác "thích" kia.
" Thứ đó? Pffffft. Tobio-chan, đó không phải cách em gọi các cô gái đâu." Oikawa khúc khích, thực sự rất hài khi hậu bối của hắn không biết mình đang nói gì.
" Sao cũng được" Kageyama thở dài. Cậu ghét khi Oikawa cười vào những gì cậu nói.
" Thế tại sao em lại mua nó?" Oikawa không thể ngừng được, hắn tò mò.
" Em là người duy nhất không có mấy thứ này" Kageyama luôn luôn thành thật, cậu chẳng bao giờ giỏi lừa người khác nên cậu chẳng thấy phiền khi nói ra sự thực.
"Áp lực từ bạn bè. Anh hiểu rồi"
" Đúng là tra tấn mà!" Cậu oán tránh, Oikawa có vẻ đang lắng nghe nên cậu tiếp tục.
" Họ liên tục lục cặp em, không ngừng đem em ra làm trò đùa. Em thực sự rất ghét tất cả sự chú ý ấy."
Oikawa hắng giọng để đáp lại, làm cho Kageyama cảm thấy lo lắng. Sao cậu lại than vãn trước mặt anh ta? Hai tiếp tục hành trình im lặng của mình đi đến ngôi nhà của Kageyama.
" Oikawa-san, anh có thể để em đi từ đây là được rồi."
"Ồ, đến rồi hử?" Oikawa nói với giọng ngạc nhiên, hắn đang nghĩ Tobio có bạn gái và hắn không thích điều ấy.
" Vâng. Tạm biệt, Oikawa-san! "
" Em thậm chí còn không mời anh vào bên trong?" Oikawa giỡn, làm mặt thất vọng.
"Ừm. Em có nên không?" Đó không có vẻ là một câu hỏi khi Kageyama mở cửa và để Oikawa vào theo.
__________________________
Author's notes: Chắc chắn là không có gì xảy ra bên trong nhà Kageyama đâu nhá :v
Translator: Nani??????? Tại sao???
Ok. Done!! ~
Ta đã cười lăn cười bò khi ta đọc fic này, cười không biết trời đất và đập luôn đầu vào thành giường, thốn!!
Dâu tây???? Móa ơi, Tobio cưng dễ sợ luôn ấy!! Kyaaaaaaa!
~ Anyway, thank you for reading!! ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro