Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

22. Quá Khứ Ta Yêu Nhau (3)

Tại phòng hồi sức đặc biệt..

Đã hơn mười giờ trôi qua kể từ ca phẫu thuật kết thúc, New và Nanon im lặng, đưa mắt hiện rõ sự đau lòng nhìn thân thể nhỏ bé khắp nơi đều là vết thương được băng bó kín người..

New nắm chặt bàn tay Gun, nước mắt liên tục rơi, bật khóc hệt đứa trẻ..

"Mình biết cậu giận mình vì mình không nhớ chúc mừng sinh nhật cậu, nhưng làm ơn cậu đừng trừng phạt mình bằng cách này mà Gun... Mình sai rồi... Mình xin lỗi... Xin cậu hãy mau tỉnh dậy... Hức hức..."

Vào ngày sinh nhật của Gun mấy hôm trước, trong khi mọi người ai nấy thay phiên nhau chúc mừng và tặng quà cho cậu, riêng một người thì không - chính là Newwie...

Gần hai năm trời ở chung nhà, ăn chung, uống chung, ngủ chung, đôi lúc New với Gun hay ôm, hôn má, nựng nhau các kiểu...

Thân tới cỡ đó lại không chúc câu nào, giận chứ...

Gun Atthaphan còn cố ý nhắc khéo nhưng New vẫn không hiểu thành ra dỗi, chỗ nào có anh, cậu sẽ tự động tránh đi, chẳng thèm nói chuyện, nhìn mặt...

Khi New nhận ra đã gấp rút chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn, mua quà, bánh kem tổ chức sinh nhật bù cho Gun để chuộc lỗi sai và mong cậu tha thứ...

Nhưng chờ mãi đến khuya chưa thấy cậu về, thức ăn cũng nguội lạnh hết, bỗng chuông điện thoại của New réo lên, lúc nghe máy thì chết lặng vài phút vội vội vàng vàng chạy vụt lấy xe nhanh đến bệnh viện...

.

.

"Mình sai rồi Gun... Mau tỉnh lại đi mà... Cậu muốn gì mình cũng đều cho hết... Đánh mình, mắng mình cũng được nữa... Làm ơn... Hức"

Nanon đứng chứng kiến mà lòng không khỏi quạnh đau, một là người anh yêu, một là người bạn thân nhất đang khóc nức nở suốt mấy tiếng đồng hồ...

Nếu ngày hôm qua Nanon đưa Gun về nhà có lẽ chuyện này không xảy ra...

Suy đi nghĩ lại anh thấy mình chính là người có lỗi với Gun nhất ở đây...

Gun Atthaphan có mệnh hệ nào chắc anh...

.

.

Cậu hình như còn đang giận hai người lắm nên suốt gần ba tháng trời vẫn hôn mê bất tỉnh, mặc cho bạn bè thay nhau đến thăm, chăm sóc, trò chuyện, cậu nhất quyết không chịu tỉnh...

"Gun! Hôm nay là sinh nhật của mình... Mình không mong thứ gì từ cậu... Chỉ mong một điều duy nhất cậu hãy mau tỉnh lại với mình... Có được không?"

Nanon ngồi bên cạnh giường bệnh, vuốt ngược tóc cậu, nét mặt thấm đẫm nỗi buồn..

Cứ ngỡ điều ước của anh sẽ không thành hiện thực bỗng ngón tay Gun Atthaphan cử động lên một cái rồi hai cái...

"Gun... Gun... Gun... Cậu có nghe mình không?"

Đôi mi cậu run run nhẹ, từ từ mở mắt hướng tìm nơi tiếng gọi phát ra.

"Gun... Tốt quá cuối cùng cậu cũng tỉnh lại... Đầu của cậu có đau không hoặc là trên người cậu có bị sao không?... Cậu có được thoải mái hay khó chịu ở đâu không?..."

Cậu vừa tỉnh, Nanon vui mừng hớn hở kèm chút lo lắng hỏi thăm tới tấp nhưng mãi không thấy người bé nhỏ này đáp lời..

"Cậu hãy nói chuyện đi."

"Cậu là ai?"

Gun Atthaphan ngơ ngác, đưa đôi mắt lạ lẫm, khó hiểu nhìn Nanon, thều thào..

Nghe xong anh chết máy một lúc, chẳng lẽ cậu bị mất trí nhớ..

"Cậu không nhớ mình sao? Mình là Nanon đây..."

"Nanon? Tôi không biết. Tôi chưa từng nghe qua..."

Gun Atthaphan khẽ lắc đầu, tim Nanon đau càng thêm đau..

Cậu cảm thấy cổ họng mình khô khốc muốn nước, liền nhờ Nanon đỡ dậy để uống..

"Cảm ơn... Nhưng sao tôi lại ở đây? Đây là đâu?"

Sau khi uống nước xong, cậu đảo mắt nhìn mọi thứ xung quanh rồi hỏi Nanon..

"Đây là bệnh viện, cậu vì gặp tai nạn xe nên mới vào đây.''

Gun Atthaphan hơi ngạc nhiên, chính cậu cũng không nhớ mình gặp tai nạn như thế nào...

"Ồ! Mà chúng ta quen biết nhau sao?"

Nanon nhàn nhạt nói.

"Không những biết mà vô cùng thân..."

Gun Atthaphan thắc mắc hỏi tiếp.

"Thân như thế nào? Tôi với cậu có quan hệ gì?"

Nanon im lặng suy nghĩ gì đó rất lâu mới ấp a ấp úng trả lời.

"...Hmm... Chúng ta đang trong quá trình tìm hiểu nhau..."

Tìm hiểu? Hai người rõ ràng là bạn thân, sao lên mức tìm hiểu yêu đương rồi?

Tại sao Nanon phải nói dối?

Sự thật Non đã yêu Gun Atthaphan từ trước, lúc Off Jumpol nhập viện chờ phẫu thuật mắt, anh biết họ yêu nhau, biết người mà anh trai lâu nay đi tìm là cậu nhưng vì không muốn để hắn nhận ra Gun chính là Pun do sợ Off - Gun sẽ quay lại nên đành giữ bí mật mọi chuyện...

Nụ cười mèo đáng yêu của cậu - thứ khiến Nanon rơi vào lưới tình, tương tư, nhớ nhung cả ngày lẫn đêm..

Anh chăm vô bệnh viện thăm Off Jumpol chủ yếu ngắm Gun Atthaphan mà thôi...

Cho đến một hôm, Nanon lên sân thượng vô tình bắt gặp cảnh Off - Gun hôn nhau, tim anh nhói, lòng anh đau tựa ngàn con kiến cắn lấy..

Nanon cảm thấy ghen tị, khó chịu, không công bằng, sao Off Jumpol hầu như được tất cả còn anh thì không...

Từ nhỏ ba luôn yêu thương, cưng chiều, quan tâm anh hai hơn con, lúc mất ba chứng minh cho con thấy con không hề tồn tại trong mắt ba, rốt cuộc con có phải con ruột của ba không?

Giờ đến lượt Gun Atthaphan - người anh thích cũng thuộc về Off Jumpol.

Sao ông trời cứ bất công với con...

Tại phòng hồi sức sau cuộc phẫu thuật mắt của Off Jumpol, Nanon đứng ngoài cửa nghe được toàn bộ lời Gun nói với Off rằng cậu yêu hắn, yêu rất nhiều, rồi khai ra tên thật của mình lúc hắn còn hôn mê..

Nanon không cần tài sản, tiền bạc, địa vị gì hết, duy nhất riêng Gun Atthaphan anh muốn giành về phía mình bằng mọi cách...

Dù sao Off Jumpol chưa từng thấy mặt Gun nên Nanon không lo lắng là bao, trừ phi cậu tự động tìm hắn thú nhận cậu chính là người bên cạnh hắn ở bệnh viện mang tên giả - Pun còn không mãi mãi hắn sẽ không biết...

Khi Gun Atthaphan rời khỏi bệnh viện cùng ông Kin Pirawut về nhà, Nanon đi theo để biết chỗ của cậu, âm thầm theo dõi tận mấy năm cho tới ngày đầu tiên vô Đại học..

Nanon thấy người nhỏ bé ấy đứng đối diện bên kia đường nhìn chằm chằm trong lúc anh giúp một bà lão tìm chú cún...

Xong Gun Atthaphan xuống căn tin trường anh cũng theo sau, đang không biết bắt chuyện thế nào thì phát hiện cậu làm rơi thẻ sinh viên trên đất. Thời cơ đến, anh liền triển khai kế hoạch...

.

.

Chơi chung, thân với nhau hai năm, tình cảm này anh không muốn giữ mãi trong lòng nữa,  ngày sinh nhật vừa rồi của Mook, khi cậu đang ngồi một mình trên ban công hóng mát. Nanon đi đến trò chuyện, tâm sự và quyết định tỏ tình nhưng sau đó lại bị cậu từ chối..

Hóa ra trôi qua lâu vậy mà Gun Atthaphan vẫn chưa thể nào quên được hình bóng Off Jumpol...

Trái tim anh như tan vỡ thành từng mảnh vụn...

.

.

_______________________________________

He sờ lô, he sờ li li mấy bà 💕

Vì sự rãnh tay nên có chap sớm hơn nè, mấy bà đọc vui vẻ nho 😘

Rồi cho mình ý kiến nhoa 😻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro