Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Hẹn gặp lại!

"Tua-lek! Anh xin lỗi nhé! Anh đã hứa với Mae sẽ không bao giờ để em cô đơn, vậy mà lại đi trước em rồi!"
Gun nhìn người đàn ông đã bầu bạn bên cậu cả cuộc đời, mỉm cười hôn lên mái đầu bạc trắng, mắt nhòa lệ.
"Anh yêu em!"
"Gun cũng yêu Papii~"
Họ trao cho nhau nụ hôn cuối, lời yêu cuối. Người đàn ông của cậu, người hùng của cậu, bóng hình cao lớn và vững chãi đã sóng bước bên cậu qua bao năm tháng bình thản trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay cậu.
"Papii, chờ Gun nhé!"


"Nong Gun!"
Hai người đàn ông và cô gái trẻ quỳ gối quanh chiếc ghế gỗ bập bênh, Gun mỉm cười nhìn những đứa con.
Đã hơn 50 năm trôi qua kể từ khi cuộc chiến cuối cùng kết thúc. Ở độ tuổi 40, anh và cậu quyết định giã từ sự nghiệp đỉnh cao của họ. 1 lễ cưới trong mơ, 1 cuộc sống như họ mong đợi, và những đứa trẻ lần lượt chào đời.
Như đã hẹn, cậu con trai cả được đặt tên là Attol, sau đó là con thứ Pchy, và cô công chúa nhỏ Jun - để tưởng nhớ cậu và mẹ của Gun. Vật đổi sao dời, những đứa trẻ dần khôn lớn, anh và cậu dần già đi, nhưng trong gia đình Phunsawat-Adulkittiporn, cậu mãi mãi là Nong Gun yêu thương của tất cả mọi người.

"Ba không muốn để Papii một mình!"
Attol hôn lên bàn tay gầy guộc của cha nhỏ, ôm lấy vai hai đứa em đang khóc. Từ ngày anh bắt đầu biết nhận thức về mọi việc, tình yêu của cha lớn và cha nhỏ, Papii và Nong Gun chưa từng rời xa nhau. Vậy nên anh hiểu.
"Nong Gun đừng bận tâm, con sẽ chăm sóc các em thật tốt!"
Attol đã trở thành người chồng, người cha của 2 đứa trẻ đáng yêu. Pchy là nhiếp ảnh gia tự do, thích đi đây đó. Jun thừa hưởng ngoại hình nhỏ nhắn dễ thương của Gun, nhưng lại kế thừa toàn bộ tính cách của cha lớn, đang là cánh tay phải đắc lực của Ngài chủ tịch tập đoàn tài chính Assaratanakul. Mỗi đứa trẻ đều đã có cuộc sống riêng của mình. Cậu cũng không còn gì vướng bận!
Gun lần lượt hôn ba đứa con, người thân trong gia đình, nhìn những người bạn thân thiết nay cũng đã trở thành những người cha, người ông đứng vây quanh phòng, mãn nguyện nhắm mắt lại.

Attol giao Jun đang khóc nức nở vào tay vợ mình, nhẹ nhàng ôm Gun lên khỏi chiếc ghế yêu thích. Mọi người nhường đường cho người con trai ôm cha mình ra sảnh, nơi cha lớn của anh đang nằm đó. Nhẹ nhàng đặt thân hình vẫn còn ấm nóng vào vòng tay của cha lớn, đan hai bàn tay vào nhau, Attol cúi xuống hôn lên trán cha mình, thầm thì:
"Tạm biệt! Cha của con!"
Vài tiếng đồng hồ sau khi Off qua đời, Gun bình thản giao phó những điều cuối cùng cho 3 đứa con, tạm biệt những người thân thuộc rồi nhắm mắt xuôi tay đi theo người mà cậu yêu nhất, không để cho người ấy cô đơn ở 1 thế giới khác, dù chỉ là 1 ngày. Attol tuân theo nguyện vọng của cha mình, hỏa táng hai người trong cùng 1 quan tài, rải tro xuống biển.

Cánh Cổng.
Tinh thần thể trẻ trung vĩnh hằng của cư dân Ánh sáng duy nhất trên thế giới này, Người thắp đèn cuối cùng quay đầu nhìn lại. Người Đội trưởng đương nhiệm vung tay lên, hàng ngàn luồng sáng vút lên theo hiệu lệnh của anh, nhuộm sắc cầu vồng lên bầu trời.
Gun mỉm cười, thân hình mờ dần thành 1 luồng bụi vàng sáng lấp lánh, tan biến vào Cánh Cổng.
"Tạm biệt!" 

p/s: tui đã quay trở lại !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro