2
Gun Atthaphan là sinh viên chuyên ngành mỹ thuật của Đại học Bangkok, ngày đó nói với Tay Tawan mình không có linh cảm để vẽ, Tay Tawan cho rằng cậu quá căng thẳng, cần đi đâu đó giải tỏa. Người này quả quyết quán cà phê này không khí cực kì tốt, có lẽ sẽ giúp cậu có linh cảm.
Từ ngày được Tay Tawan đưa đến "GMM", Gun Atthaphan cũng bắt đầu yêu mến nơi này, cảm giác thoải mái khó tả, có lẽ giống như lời mọi người thường nói, đây thực sự là nơi có thể an ủi mọi tâm hồn.
Gun Atthaphan thích "GMM" còn vì một nguyên do khác, dường như cậu đã yêu mến người phục vụ ở đây. Không phải 'nhất kiến chung tình' gì đó, Gun Atthaphan hoàn toàn không tin; cũng chẳng phải vì người này nổi danh 'sát gái', Gun Atthaphan có phải thiếu nữ đôi mươi đâu. Chỉ là từ đáy lòng xuất hiện một cảm giác mơ hồ, cậu muốn gặp người này, muốn nhìn người này mãi.
Người này, sau đó cậu mới biết anh tên Off Jumpol.
Nói hoa mỹ một chút thì là, người học nghệ thuật như Gun Atthaphan, cậu biết rõ mình thích nhìn cách Off Jumpol bình thản làm việc, thích nhìn Off Jumpol nở nụ cười đẹp đến chói mắt, thích nhìn Off Jumpol dịu dàng nói chuyện. Giữa bao con người ở đó, Off Jumpol như phát ra ánh hào quang rực rỡ khác biệt, con người này cứ sống cuộc sống bình thản như thế, không huênh hoang khoác lác, có lẽ đó là nguyên do mọi người đều yêu mến anh.
Hôm nay Gun Atthaphan lại gọi một cốc cà phê caramel, lặng lẽ ngồi ở một góc nhỏ, chuyên chú vẽ tranh.
Off Jumpol cũng thường nói vài câu với cậu, có vẻ anh khá tò mò quán cà phê của mình trông ra sao qua ngòi bút của cậu sinh viên trẻ này. Những lúc như thế, Gun Atthaphan thường chỉ cười mà nói đùa tác phẩm chưa hoàn thành, đây là bí mật!
Off Jumpol là một người rất chu đáo, trong quán nhiều khách như vậy, nhưng anh có thể trò chuyện cùng tất cả, phần lớn thời gian cậu ngồi ở đây đều dùng để quan sát Off Jumpol trò chuyện cùng khách đến quán. Có lúc là vẻ mặt tươi cười, khi thì lộ rõ ngạc nhiên, lại có lúc trông như lo lắng, nhiều lúc lại là vẻ thương tâm... Gun Atthaphan rất thích nhìn từng thay đổi trên nét mặt của Off Jumpol.
Gun Atthaphan cũng để ý thấy khách thường hỏi Off Jumpol, "Cậu đã có người yêu chưa?"
Off Jumpol cũng từng hỏi Gun Atthaphan câu hỏi này, cậu không trả lời ngay mà hỏi lại, vì sao anh lại muốn hỏi người khác vấn đề này.
Lúc ấy, Off Jumpol chỉ cúi đầu cười nhẹ, "Bởi vì thích một người là chuyện rất hạnh phúc! Tôi muốn cảm nhận hạnh phúc của mọi người!"
Dần dần khách của quán đều xem Off Jumpol như bạn tri kỷ để tâm sự, bọn họ không ngại nói bất cứ gì cùng anh, mà mỗi lúc như thế, Off Jumpol đều sẽ động viên họ cố gắng lên, anh thường nói, người luôn cố gắng sẽ tìm được hạnh phúc!
Thỉnh thoảng sẽ có vài cô gái cười đùa cùng Off Jumpol, nói rằng người họ thích là anh, những lúc ấy, bất giác trái tim Gun Atthaphan thắt lại.
Off Jumpol bao giờ cũng cười mà đáp lại, "Tôi ư? Tôi thì không được đâu!"
Cảm giác khó chịu chỉ vì một câu nói của Off Jumpol liền được giải tỏa, Gun Atthaphan lắc đầu cười, thu lại bức tranh nhìn Off Jumpol đang đi về phía mình.
Mắt thấy Off Jumpol từ giữa vòng vây của các cô gái bước ra, Gun Atthaphan mặt không đổi sắc phóng cho anh một ánh nhìn như trách móc, sau đó hai người sẽ cùng phì cười.
Cười ngốc một lúc lâu, giữa lúc ánh mắt cả hai gặp nhau, Off Jumpol chậm rãi hỏi một câu, "Gun đã có người mình thích rồi sao?"
Cùng một câu hỏi, lần thứ hai được hỏi, Gun Atthaphan chọn cách trả lời thẳng thắn, "Có rồi!"
Có lẽ mọi chuyện quá đột ngột, Gun Atthaphan không trốn tránh trả lời câu hỏi này, thế nhưng chỉ một giây sau, khi đã bình tĩnh, Gun Atthaphan biết mình không còn đủ sức để bước tiếp về phía trước.
Off Jumpol là người mang lại ánh sáng cho mọi người, Gun Atthaphan chỉ là một vị khách của "GMM", chỉ vì muốn thỏa mãn tâm tư thầm kín của mình mà phá vỡ sự yên bình này, cậu thực sự không có dũng khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro