
Chương 3: Trận Chiến Ánh Sáng và Lời Hứa
Nope
-----------------------------------------------------------
I. Đối Đầu Với Smiler
Tiếng réo rắt của thiết bị dò tìm sóng và tiếng đèn huỳnh quang nhấp nháy tạo nên một không gian kinh dị hoàn hảo. Thực thể Smiler, với hình dáng gầy gò và nụ cười ghê rợn cố định trên gương mặt tối đen, đang tiến đến.
"Ánh sáng, 13yk! Hướng vào MẮT nó!" Brievy hét lên, kéo Mieleebee chạy nép vào một bức tường bê tông.
Lần này, 13yk phản xạ nhanh một cách đáng ngạc nhiên. Cô nàng tập trung hoàn toàn, chiếc đèn pin cực mạnh được chĩa thẳng vào khuôn mặt đang cười rộng ngoác của Smiler.
KREEEEEEE!
Smiler rít lên một tiếng đau đớn, lùi lại và che chắn ánh mắt. Đây là cơ hội của họ.
"Mieleebee! Chạy ngay qua chỗ kia! Chị sẽ theo sau!" Brievy đẩy nhẹ Mieleebee về phía một hành lang tối hơn.
Mieleebee gật đầu dứt khoát. Dù sợ hãi, cô bé biết mình cần phải hành động nhanh. Cô chạy vụt đi, chiếc rìu nhỏ gọn được siết chặt, sẵn sàng tấn công nếu thực thể chặn đường.
Bong3008kh, người đang quay phim ở một khoảng cách an toàn (nhưng vẫn đủ gần để ghi lại thảm họa), hét lớn vào máy quay: "Khán giả ơi! Đây là một pha hành động căng thẳng! Smiler – một sinh vật vô tội bị chiếu đèn vào mắt! Brievy và 13yk đang thực hiện hành vi bạo hành động vật và lạm dụng ánh sáng! Thật kinh khủng!"
"Mày IM LẶNG NGAY cho tao, Bong! Mày có biết mày nguy hiểm đến mức nào không?!" Mieleebee, đang chạy, quay lại hét vào mặt Bong3008kh. Cô bé thực sự khó chịu với những trò đùa tai hại của cậu nhóc.
Brievy ném một chiếc giày cũ rách rưới về phía Bong3008kh. "Ngậm miệng lại! 13yk, rút lui! Tao thấy một chiếc cầu thang!"
13yk nháy đèn pin liên tục, khiến Smiler hoàn toàn mất phương hướng. "Đi thôi, mày cáu kỉnh! Tao đã làm tốt hơn cả 'ổn' rồi đấy!" Cô nàng đặt đèn pin lại vào túi áo vest, và chạy theo Brievy.
II. Khoảnh Khắc Ngọt Ngào và Nước Hạnh Nhân
Họ lao xuống một cầu thang bộ cũ kỹ, dẫn đến một hành lang chật hẹp hơn. Cả nhóm dừng lại, thở dốc.
"Hộc... Hộc... Em... Em sợ quá, chị Brievy..." Mieleebee buông chiếc rìu, dựa vào tường, gần như khuỵu xuống.
Brievy ngay lập tức tiến đến, ôm lấy vai Mieleebee, kéo cô bé vào một cái ôm dịu dàng. Đây là khoảnh khắc mà sự cứng rắn của Brievy biến mất hoàn toàn, thay vào đó là sự quan tâm sâu sắc.
"Không sao đâu, bé cưng. Em đã rất dũng cảm," Brievy nói bằng giọng trầm ấm, nhẹ nhàng xoa lưng Mieleebee. "Em là người mạnh mẽ nhất trong nhóm này khi cầm vũ khí chiến đấu đấy. Chị rất tự hào về em."
Mieleebee ngước lên nhìn Brievy, khuôn mặt đỏ ửng vì cả mệt mỏi và niềm vui. "Em... Cảm ơn chị."
13yk đứng nhìn, lắc đầu. "Ôi trời ơi, lại là màn phim tình cảm của tụi bây. Thật nhàm chán."
"Im đi, 13yk!" Brievy lườm bạn thân. "Mày không thấy tao đang động viên tinh thần người khác à?"
"Tao thấy, tao thấy. Nhưng tao cũng thấy sự thiên vị rõ ràng của mày đấy," 13yk nhếch mép, nhưng không thực sự khó chịu. Cô nàng lấy chai nước suối rỗng ra và bắt đầu nhặt nhạnh rác rưởi dưới đất một cách vô nghĩa, một hành động vô tư thường thấy.
Bong3008kh lại lia máy quay vào cảnh đó: "Đây là cảnh quay đáng giá triệu đô! Brievy đang cố gắng làm một người chị mẫu mực, nhưng đó rõ ràng là tình yêu và sự kiểm soát! Mieleebee, cô gái tội nghiệp đã bị lừa!"
Mieleebee nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, ném một viên sỏi vào Bong3008kh. "Mày câm miệng đi!"
KÍNH COONG!
Đúng lúc đó, thiết bị của Brievy phát tín hiệu. "Ê, có cái gì đó ở đây!"
Họ đi theo tín hiệu và tìm thấy một chiếc tủ đựng đồ cũ kỹ. Bên trong, là hai chai nước trong suốt và một gói đồ ăn khô.
"Nước Hạnh Nhân và Thực Phẩm!" Brievy reo lên. "Tuyệt vời! Chúng ta đã an toàn... tạm thời."
Brievy chia ngay một chai Nước Hạnh Nhân cho Mieleebee. "Uống đi, em cần phục hồi năng lượng. Em đã rất tuyệt vời."
"Cảm ơn chị Brievy." Mieleebee uống từng ngụm nhỏ, đôi mắt long lanh hạnh phúc.
13yk ngó nghiêng. "Thế còn tao? Mày cho tao chai nào?"
Brievy nhăn mặt. "Tao và mày chia nhau phần còn lại. Mày là người ít quan trọng nhất mà, 13yk."
"Mày đúng là bạn thân 'tuyệt vời' của tao," 13yk nhún vai, nhưng vẫn nhận chai nước và đồ ăn từ Brievy. Sự vô tư của cô nàng khiến cô ít khi để bụng những lời đùa cợt của Brievy.
Bong3008kh, không được chia phần (vì cậu nhóc đã uống nước suối ở Level 0), gào lên: "Đây là sự phân biệt đối xử! Độc tài! Brievy là một nhà lãnh đạo tồi tệ!"
Brievy bỗng nhiên cúi xuống, thì thầm vào tai Mieleebee: "Nếu chúng ta sống sót ra khỏi đây, chị sẽ mua cho em thật nhiều kem dâu tây và bánh ngọt, được không?"
Mieleebee cười rạng rỡ, quên hết sự sợ hãi. "Dạ, được ạ!"
Lời hứa ngọt ngào giữa hai người dường như thắp sáng hành lang tối tăm này. Tuy nhiên, họ vẫn cần phải tìm đường thoát khỏi Level 1.
III. Một Cánh Cửa Không Mời
Khi cả nhóm đang thư giãn và hồi phục, 13yk bất chợt chỉ vào cuối hành lang.
"Này, cái gì kia? Có vẻ như là một cánh cửa kim loại."
Mọi người nhìn theo. Đúng như lời 13yk nói, một cánh cửa kim loại nặng nề, cũ kỹ, không hợp với kiến trúc bê tông xung quanh, đứng sừng sững ở cuối hành lang.
Brievy cau mày. "Một cánh cửa ở Level 1... nó có thể là lối vào Level 2, hoặc một Level phụ cực kỳ nguy hiểm. Chúng ta phải cẩn thận."
Bong3008kh, tất nhiên, là người tiến lại gần nhất, dí máy quay vào cánh cửa. "Đây là manh mối! Đây là sự thật đang chờ đợi! Mọi người hãy đoán xem, liệu có phải là một Level bí ẩn với những con mèo biết nói không?"
"Mày ngáo vừa thôi, Bong!" Mieleebee rít lên.
"13yk, đứng bảo vệ! Mieleebee, sẵn sàng chiếc rìu của em. Chị sẽ mở nó ra," Brievy ra lệnh, sự tập trung trở lại.
"Tao biết rồi, thủ lĩnh," 13yk đứng vào vị trí, ánh mắt cảnh giác.
Brievy đặt tay lên tay nắm lạnh buốt của cánh cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro