Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ÁM ẢNH

• Đã được sự cho phép của tác giả •
Đây là tác phẩm của Enjiasth

Link fanfic gốc:
https://www.wattpad.com/story/315563421?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Eirikamaika&wp_originator=tg%2FO4KXkSexL2yNFSH%2Ff%2FY0y9zIyxn%2BSJMALvYuPJhiwh%2F1uSZePz0RmcMvja%2Fmm4NUYQRx09uFjL%2BtzC0J2b2xeyzeIdAWpgvwAXz6lXSQqqV52%2BqCsQea3Ch5ZgFxx




Cale barrow cau mày khi thư giãn trên ghế sofa. Anh chạm vào cổ tay đau đớn của mình.

Cale Henituse. Người đàn ông đó đã trở điên cuồng.

Tap tap tap ---

Một âm thanh nghe giống như điềm báo của các bước khi nó di chuyển đến gần hơn. Sau khi tiếng bước chân dừng lại, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra. Một người đàn ông tóc đỏ dần xuất hiện khi cánh cửa mở ra. Hắn ta nhìn Cale Barrow và bước lại gần.

"Tên khốn, căn cứ khác của ngươi ở đâu?" Cale hỏi khi ngồi trước Cale Barrow.

"... Ngươi thực sự hỏi ta như thế ư?"

Cale chỉ nhìn anh ta như thể nói 'Ngươi có vấn đề với điều đó à?'

Cale Barrow thở dài với giọng điệu thương hại, "Ngươi thực sự đã trở nên điên rồ."

"Ngươi thực sự nghĩ rằng ta sẽ nói cho ngươi biết? Đồ khốn điên khùng."

Cale đứng dậy và đi lại gần

Cale Barrow, "Có vẻ như ngươi không hiểu tình huống của mình."

Bam ---

Cale cúi xuống và đặt tay lên đầu ghế phía sau Cale Barrow "Ta sẽ giúp ngươi hiểu."

"Chờ đã, chúng ta hãy nói chuyện đã-"

Mnh ---!

Hắn nắm mạnh cằm Cale Barrow, buộc anh phải nhìn lên. Hắn nhìn thẳng vào mắt Cale Barrow rồi từ từ nhếch mép.

"Ta sẽ giúp ngươi hiểu thật rõ ràng ~"

Cale Barrow tái mặt, nhìn thấy nụ cười đáng lo ngại mà Cale đang sở hữu. Anh cố gắng đẩy Cale, nhưng sức mạnh đã suy yếu của anh ta không giúp được gì cho anh cả. Bản thân chỉ có thể nhắm mắt, nghiến răng căm hận chờ đợi điều gì đến.

--------------

Uhn-!

Giọng nói bị bóp nghẹt vang lên. Chủ sở hữu giọng nói đó nằm trên giường trong tình trạng rất thương tâm. Người ướt đẫm mồ hôi, tay chân bị trói, quần áo xộc xệch.

"Tên khốn rác rưởi! Thả ta ra !!!"

Cale Barrow hét lên khi cố gắng thoát ra. Thay vì trông đáng sợ, thì thay vào đó anh ấy trông quyến rũ. Với mái tóc ướt trên khuôn mặt đỏ bừng, tay chân bị trói, và phía trên là sự căm ghét trong mắt anh. Cale giấu khuôn mặt đỏ bừng của mình và nhếch mép sau lòng bàn tay.

"E hèm! Được rồi, chúng ta vào món chính nhé?"

"Chờ đã, đồ khốn nạn !!!"

"Để xem ... roi trước thì sao?" Hắn phớt lờ anh ta khi nắm lấy một chiếc roi da đen.

"Sao ngươi dám phớt lờ ta--! Chờ đã, ngươi đang nói đùa đúng không?"

Cale Barrow nhìn vào chiếc roi và Cale liên tục không tin. Không đời nào. Không không không. Hắn ta có nghiêm túc không ?! Hắn muốn giết ta sao ?!

Cale nhẹ nhàng mỉm cười, "Đừng lo lắng, nó sẽ chỉ hơi nhói một chút thôi. Nhưng ta chắc rằng ngươi sẽ sớm quen thôi."

Whapshhh---- !!!

"Agh!!!"

Trong phòng vang lên tiếng roi kèm theo một tiếng thét chói tai. Cây roi liên tục giáng xuống cơ thể người đàn ông, mặc kệ tiếng hét đau đớn của anh ta.

"Ugh! Uhh ... Agh !!!"

Từ từ, tiếng hét đau đớn xen lẫn một chút khoái cảm. Cơ thể người đàn ông giờ đầy vết đỏ. Thay vì trông đau khổ, những vết đỏ tô điểm cho khuôn mặt đỏ bừng của anh ta, khiến anh ta trông thật quyến rũ.

"Agh ... Mnh...!"

Giọng nói đẫm nước mắt xen lẫn đau đớn và vui sướng, hoàn toàn khuấy động trái tim Cale. Nhìn thấy bộ dạng hấp dẫn của anh, hắn nôn nóng nuốt nước bọt.

"Ngươi thật hư hỏng..."

Cale đưa tay ra và chạm vào góc áo sơ mi nhăn nheo của Cale Barrow. Hắn ấy từ từ tháo nó ra. Cale Barrow không đáp lại chút nào, anh chỉ có thể thở hổn hển một cách mệt mỏi. Đôi mắt đẫm lệ của anh nhìn Cale như thể cầu xin sự thương xót.

"... Đừng nhìn ta như vậy."

Cởi xong, anh ném chiếc áo xuống giường. Nhìn những vết lằn đỏ tươi trên cơ thể, hơi thở của Cale trở nên nặng nhọc trong một giây. Hắn cố gắng đánh lạc hướng bản thân bằng cách nhìn vào khuôn mặt của mình. Hắn đưa tay ra và nhẹ nhàng lau nước mắt cho Cale Barrow bằng ngón tay cái.

"Ngh........Ugh,.... Đồ.....k..hốn nạn..."

Cale Barrow thở hổn hển, bối rối khi những ngón tay của Cale chạm vào má anh. Anh cắn mạnh vào ngón tay cái của Cale, máu chảy trong miệng, tạo cho anh một vị sắt*.

Nhỏ giọt ----

Máu chảy ra từ khóe miệng và sóng sánh trên đôi môi đỏ . Hơi thở của Cale ngưng trệ sau khi nhìn thấy điều này.

Ah... Nguy hiểm quá.

Cale cảm thấy chuỗi lý do của mình bị cắt đứt. Hắn cúi xuống và vùi mặt vào cổ Cale Barrow. Hắn hít vào và nhẹ nhàng rúc vào cổ anh.

Của tôi. Của tôi. Của tôi. Của tôi. Của tôi.

Hắn há miệng vào cắn cổ trước mặt anh. Cơ thể dưới anh rung lên và phát ra tiếng rên đã bị bóp nghẹt. Như được khuấy động bởi tiếng rên ấy, hắn ta gặm và mút cổ một cách mạnh bạo. Cơ thể dưới thân phát ra tiếng rên lớn hơn và quyến rũ hơn .

Ahn! Ahh-- !!

Người đàn ông nằm dưới càng tuyệt vọng và đau khổ, hắn ta càng thích thú. Tiếng rên nhuốm đẫm nước mắt, tiếng khóc của anh ấy, thậm chí cả sự căm thù của anh ấy ... Tất cả đều giống như được thiết kế riêng chỉ để bật công tắc và phá hủy lý trí của hắm ấy. Hắn không thể giữ lí trí bất cứ khi nào hắn nhìn thấy khuôn mặt của người đối diện. Hắn ta thậm chí không thể ngồi yên nếu hắn ta cảm thấy sự hiện diện của anh.

Ah, đây chắc hẳn là tình yêu.

Cale hôn lên cổ và liếm tai anh. Lưỡi hắn chạm vào dái tai, từ từ truyền ra cảm giác ấm áp và ẩm ướt. Cale Barrow nao núng và cơ thể anh run lên. Anh ấy không thể kìm nén tiếng rên của mình được nữa.

Mmhn ---!

Anh ấy chỉ có thể rên rỉ không thể kiểm soát. Không nhận rằng trong vô thức anh đã vòng tay qua cổ Cale và ôm anh gần hơn.

"Nnh ... Chờ đã..."

Tay Cale di chuyển và chạm vào ngực anh. Những ngón tay ấm áp của anh lần theo dấu vết cho đến khi chạm vào một vết sưng nhỏ màu hồng. Ngay khi Cale chạm vào nó, cơ thể anh run lên, và anh giật mình rên lên.

"Chờ đã ... Mnh, tên khốn."

Cale từ từ di chuyển xuống, lưỡi anh lướt từ tai Cale Barrow đến ngực anh. Lưỡi anh trêu đùa xung quanh vết sưng hồng của cậu. Cảm thấy mất kiên nhẫn, anh nhìn Cale với đôi mắt mù sương.

"... Đừng đùa giỡn nữa."

Cale nhếch mép, "Hãy nói ra điều đó."

Cale Barrow nghiến răng, với một khuôn mặt hoàn toàn đỏ bừng, anh ta nói với một giọng run rẩy.

"C-chủ nhân ... Làm ơn hãy mút n-núm vú của tôi. Hừ."

Như thể sức lực của anh bị rút cạn bởi những lời đó, anh giấu mặt sau lòng bàn tay và rên rỉ. Cale cười khúc khích, "Cậu bé ngoan."

Lưỡi của Cale chạm vào vết sưng hồng và phủ lên nó một lớp chất lỏng nhớp nháp. Hắn liếm nó và nhẹ nhàng cắn nó. Tay hắn nhéo cái vết sưng kia.

"Ahn ... Mnh !!!"

Slurrppp ---

Hắn vừa mút vừa nhấm nháp cái nốt sưng hồng cho đến khi nó chuyển sang màu đỏ tươi. Hai tay của Cale Barrow nắm lấy đầu hắn và áp sát ngực anh vào như thể anh muốn bị ăn. Tay hắn di chuyển và lần xuống bụng. Hắn xoa nhẹ nó và tiếp tục di chuyển xuống. Anh ấy luồn tay vào trong quần và chạm vào vật cứng bên trong.

"Agh !!!"

Cale hôn và để lại dấu vết trên ngực của anh ấy khi hắn di chuyển bàn tay của mình trên vật cứng. Từ từ và dần dần di chuyển bàn tay nhanh hơn.

Schlop schlop --- !!!

"Mnh !!!"

Ngay trước khi anh xuất tinh, Cale dừng lại và ấn vào đầu vật, ngăn nó tiết ra chất lỏng. Cale barrow giật mình, anh nhìn hắn với ánh mắt thất vọng. Anh ta chọc vào vai Cale, thúc giục hắn ta để anh xuất tinh.

"Vẫn chưa. Ta còn chưa cởi quần."

"Cái - !!! Đó là vấn đề của ngươi !!!"

"Đừng vô tâm như vậy nữa.Ta sẽ rất đau."

Cale Barrow thở hổn hển, "Đồ khốn nạn !!!"

Cale từ từ cởi bỏ quần áo và quần của mình. "Kiên nhẫn." Hắn nắm lấy quần của Cale Barrow và xé toạc chúng, tạo một lỗ nhỏ ở phía sau, vừa đủ để vật của hắn chui vào.

"A, quần của ta !!! Cái đó hoàn toàn không cần thiết, đồ khốn nạn !!!"

"Ngươi không thích nó khi ngươi được đụ qua một cái lỗ sao? Hãy tưởng tượng ta thúc đẩy ngươi qua một cái lỗ trong quần của chính ngươi. Chỉ tưởng tượng thôi là ta đã kích thích rồi."

"Cái-- ?! Đồ điên - !!!"

Lời nguyền của anh dừng lại ở giữa chừng khi anh ta cảm thấy một thứ cứng chạm vào lỗ của mình. Anh thấy Cale đang đổ một chất lỏng đáng ngờ từ một cái bình nhỏ xuống lỗ của anh .

"Chờ đã! Ngươi làm cái gì ah - !!!"

Cale từ từ đẩy cái vật cứng của mình vào lỗ của anh. Chất lỏng dính giúp cự vật của hắn trượt vào bên trong một cách trơn tru. Sau khi vật đã vào hết bên trong, Cale hôn anh ta.

"Mmnh ..."

Lưỡi của họ quấn lấy nhau, và nước bọt của cả hai chảy ra từ khóe miệng. Nụ hôn mãnh liệt đánh lạc hướng sự chú ý của Cale Barrow khỏi sự thật rằng anh ấy vừa chấp nhận cự vật của một người đàn ông đang nằm bên trong mình. Cale Barrow đẩy anh ta một cách yếu ớt, yêu cầu được thở.

"Mnh .. A ... haahh ..."

Cả hai đều thở hổn hển, nước bọt chảy ra từ miệng như thể chứng minh điều gì vừa xảy ra.

"Ta sẽ bắt đầu di chuyển."

Cale từ từ di chuyển ra vào. Hông anh dần dần chuyển động ổn định và nhanh hơn.

Schlop schlop ---!

Mỗi khi thân thể bọn họ va chạm vào nhau, thân thể bên dưới lại phát ra tiếng rên rỉ nhỏ. Cổ tay và chân bị trói của anh có vết màu đỏ với một ít máu nhỏ ra từ nó. Thay vào đó, mùi sắt được cho là có vị ngọt*. Hắn nhìn dòng máu đầy cám dỗ và cúi xuống khi vẫn tiếp tục di chuyển. Hắn nắm lấy tay và liếm máu của Cale Barrow
trước sự bất ngờ của anh

"Mnh ... Ngươi..... Ngươi đang làm gì vậy? A!"

"Nếm kỹ mùi vị của ngươi."

Cale liếm hết máu và nhẹ nhàng hút lấy vết thương. Sự pha trộn giữa đau đớn và khoái cảm, mang đến cho anh một cảm giác mới lạ. Chưa bao giờ trong đời anh ấy bị ai đó làm theo cách này.

Anh nghiến răng, "B-buông ra .. ah ... của tay tôi.....ds."

Thấy hắn phớt lờ lời nói của mình, anh cố gắng đấm vào mặt hắn ta, nhưng hắn ta thúc mạnh một cách đột ngột .

"N-Ngươi ... Mnh !!!"

"Ta sẽ mở dây trói nếu ngươi ngoan ngoãn."

"K-không bao giờ !!!"

Cale chỉ cười. Hắn ta nắm lấy bụng anh và xoay anh về phía sau, khiến lưng anh đối mặt với Cale và để lại những vết sẹo đầy mình. Nhìn thấy điều này, trái tim của Cale đập mạnh.

Tôi thật tệ ... Nhưng tôi thực sự thích những gì tôi nhìn thấy.

Cale di chuyển nhanh hơn và thúc anh mạnh đến mức anh ta không thể thở. Cale Barrow thậm chí không có thời gian để bị sốc bởi sức mạnh hông của Cale.

"Ahh! Ahn! Mnh!"

Cale thực sự mất đi sự tỉnh táo của mình. Anh giống như một tên ngốc chỉ có thể rên rỉ liên tục. Anh ấy đã xuất tinh không biết bao nhiêu lần rồi, cơ thể anh ấy đã ướt đẫm và bụng và ngực anh ấy đầy chất lỏng của chính anh ấy.

Ta sẽ chết mất !!!

"Ta xin lỗi! Ahn! Xin lỗi! Mnh, ta!"

Anh không còn lựa chọn nào khác ngoài cầu xin sự thương xót. Anh không muốn chết trên giường. Điều đó sẽ mãi mãi là một vết nhơ đối với lịch sử cuộc đời anh ấy. Nhưng tên khốn được cho là yếu đuối này hoàn toàn không nghe thấy anh ta. Hắn ta như bị ma nhập và cứ thúc anh ta như điên vậy!

"A !! Làm ơn !!"

Cale tát vào má mình, "Agh! Đồ khốn nạn!" sau đó xoa nó như thể xoa dịu nó. Anh nắm lấy bụng cậu và đẩy vật của mình vào sâu hơn nữa.

"...Ta sắp..."

"Mnh! Vậy thì ... Nhanh lên, Ahn!"

Với một pound cuối cùng, vật của hắn ta di chuyển sâu hơn và tiết ra một chất lỏng nóng dính. Chất lỏng chảy ra qua góc khi anh ta lấy cự vật của mình ra từ từ.

Sau khi vật của hắn hoàn toàn ra ngoài, cái lỗ co giật lập tức chảy ra rất nhiều chất lỏng dính. chất lỏng màu trắng chảy xuống đôi chân run rẩy của anh trước khi thấm xuống giường.

Cale Barrow nhìn lại Cale, "Đ ... đồ quái vật!" và anh ấy ngất xỉu.

"Hả?"

"Tên khốn? Ngươi ngất đấy à?"

Nhìn người đàn ông hoàn toàn yếu ớt và bất tỉnh, anh bắt đầu cảm thấy hoảng sợ.

"Chờ đã, ngươi đang nói đùa phải không?"

Anh ta ngay lập tức bước đến bàn và lấy 5 lọ thuốc chữa bệnh và đổ tất cả lên người đàn ông bất tỉnh trên hàng tấn hed của anh ta. Anh ta lên trên đầu giường của mình. Sau đó, cởi dây trói ở chân và tay.Anh ta làm sạch người đàn ông và hiện trường vụ án.

Đặt người đàn ông trên chiếc giường mới, hắn cho người đàn ông một lần nữa thuốc chữa bệnh mới trước khi nhét anh ta vào chăn. Nhìn khuôn mặt dần hồng hào, anh thở phào nhẹ nhõm.

Ngày mai sẽ là một ngày thú vị.

Anh cười thật tươi khi nhìn chằm chằm vào người đàn ông bất tỉnh trước mặt mình.

Bây giờ căng thẳng đã qua đi, sự mệt mỏi ập đến trên người anh như thủy triều. Cơ thể anh bây giờ đau nhói, đặc biệt là phần hông. Có vẻ như anh ấy đã làm việc quá chăm chỉ.

"Đã đến lúc nghỉ ngơi..."

Anh bò lên giường và nằm cạnh Cale Barrow. Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt người đàn ông một lúc, trước khi ôm anh và nhắm mắt lại, để cơn buồn ngủ cuốn đi ý thức của anh.







-----------------------------------------------------------
*Give him an iron taste

*The supposed iron smells sweet instead

Hai câu này tôi không biết phải dịch như thế nào cho đúng







Tiếng anh của tôi còn rất non nớt ,xưng hô có hơi loạn mong bạn bỏ qua và góp ý.

Cảm ơn các bạn đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro