Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Kaiser Michael

"Khi em cất tiếng gọi

Anh trở thành bông hoa của em

Như thể ta đã mong chờ

Để nở rộ cho đến khi đau đớn."

[Serendipity - BTS ]

.

Lại một thoáng nữa ba tháng trời trôi qua.

Kể từ ngày đó, Sae đã thử tìm hiểu về vị trí tiền vệ. Cậu cũng thử so sánh điểm khác biệt giữa tiền đạo và tiền vệ, tự hỏi bản thân hứng thú và muốn thực hiện với thứ nào hơn.

Trở thành một cái tôi vị kỷ điên cuồng.

Hay khơi gợi một cái tôi xuất chúng.

Trở thành một loài thú mãnh mẽ nhất.

Hay thuần hóa loài thú hoang dã nhất.

Chính Sae đã trả lời được, cậu dù sao cũng là người rất thực tế và có nhận thức cao về bản thân, nhưng để mà thích ứng thì vẫn chưa thể. Cậu cần thêm một chút nữa, cần tìm thấy sự khao khát bên trong nó, cái hân hoan để đốt cháy điều đó vẫn chưa được đánh thức, cậu cần thêm một chút nữa.

Một lần nữa, là một kẻ thực tế, cậu không chỉ hỏi lòng mình còn phải hỏi khả năng của chính mình. Tuy rằng huấn luyện viên Aldrin đã đánh giá cậu về mặt xuất chúng trong vị trí tiền vệ, nhưng tự công nhận mới là bước tiến thúc đẩy cậu thay đổi.

Sae nhận ra kỹ thuật cá nhân của cậu quá tốt để trở thành tiền đạo. Tuy nhiên, so với thế giới, một mét tám là chưa đủ, hình thể của cậu không thật sự nổi bật và hoàn hảo giữa biển tuyển thủ anh tài, quá điềm tĩnh để bứt phá, quá lý tính để tạo ra thứ kỳ tích độc lạ trong gan tất. Tiền đạo là người sẽ đá ngay lập tức không do dự, nhưng Sae chỉ thích mùi vị của chiến thắng, nếu đưa ra xác xuất chính xác từ trận chiến, trong thời khắc quan trọng cậu không ngại phải chuyền.

Ngược lại khi ở vị trí một tiền vệ thì đó lại quá phù hợp. Kỹ thuật cá nhân tuyệt vời để họat động độc lập, khả năng quan sát siêu phàm nắm bắt vị trí của các cá thể trên sân, luôn điềm tĩnh chỉ đạo lối tấn công chuẩn xác và ưu việt, não bộ hoạt động với hiệu suất liên tục đưa ra các ý tưởng mới để kiến tạo, hơn nữa những thứ dẫn bóng qua người chuyền chính xác chuyền trên diện rộng khiến Sae hoàn toàn có thể trở thành cầu thủ thao túng dòng chảy trận đấu!

Thử nghĩ mà xem một người có thể đưa bóng đến bất cứ vị trí nào đẹp nhất và việc của bạn chỉ là dứt điểm thật ngon lành. Và dù nói rằng tiền đạo khả năng dứt điểm vượt trội nhưng những tiền vệ ghi điểm cũng không hiếm (nếu theo lão Aldrin thì cậu còn thể chửi những tên ghi bàn thua cả cậu), khả năng linh hoạt.

Kết luận lại, Sae cảm thấy tiền vệ cũng không quá tệ (cậu mất ba tháng để đi đến kết luận này). Cảm giác dẫn dắt người khác đến ngai vàng của họ thật ra nom cũng hấp dẫn.

Nhưng chính xác thì cảm giác đó là gì, cảm xúc đó ra sao, cảm xúc đó sẽ tuôn chảy như thế nào. Itoshi Sae cần xác định lại, xác định một lần nữa sau bao năm đắm chìm trong dòng sông rung động của một tiền đạo.

Tháng vừa rồi Aldrin có cho cậu chơi vị trí tiền vệ vài lần, nhưng kỳ lạ là thứ đó không hoạt động, cái tôi của cậu.

Sae chắc chắn cái tôi của mình đã hứng thú bởi những lời đầy phấn khích của huấn luận viện lẩn quẩn bên tai, nhưng nó lại vẫn say giấc.

Cậu muốn thử, thử để biết, rằng rốt cuộc thuần hóa và dẫn dắt con thú hoang dại khác tột cùng sẽ thế đem đến thứ tư vị thế nào.

Đội trẻ có rất nhiều người giỏi, nhưng chưa Sae vẫn thấy nó thiếu.

Mặc dù nói những tiền đạo đó quả thực có phần vượt trội hơn Sae (thì đó cũng là lý do cậu lui xuống làm tiền vệ mà) nhưng không ai thực sự có năng lực hoàn toàn bỏ xa cậu. Kiểu như, cậu cần ai đó hét vào mặt rằng : 'Này, tiền đạo mạnh nhất phải như thế đấy' và sau đó thì mới có cái cảnh lòng nóng lên 'Mày đã khiến nó cái 'tôi' đấy tỉnh dậy.'

Kiểu vậy. Nghe hơi mùi nít ranh một chút nhưng Sae mới mười bốn thôi đấy, cậu cần thứ gì đó điên điên một chút như vậy.

Rồi một năm hai tháng đã vuột qua như gió, để lại sự trống vắng ấy vẫn không được lấp đầy. Dù chàng Itoshi đã chơi hẳn xuống vị trí tiền vệ rồi nhưng vẫn không kiếm được.

Viên ngọc thô bên trong trái tim vẫn chưa được khai quật.

Tìm kiếm đi, những tên ngu ngốc, cho tôi thấy đi, rằng tiền đạo khác biệt thế nào với lối chơi của tôi, bằng hành động của cậu.

Nó gào thét, nhìn từng người đến rồi cho nó cái bóng chứ không để lại dấu chân, thậm chí họ còn không đi đến được của hang.

Lúc cậu đi là tháng hai đang giữa đông của Nhật, vậy mà bây giờ đã đầu thu năm khác rồi. Chỉ gần hai năm mà cậu từ tiền đạo trở thành tiền vệ, kỳ lạ là không có bất cứ uất ức gì.

Tản bộ dưới ánh sáng rọi xuống từ bầu trời xanh buổi chiều, da của cậu cảm nhận từng đợt gió quét qua, không còn khô hốc lướt qua để xoa vội mồ hôi. Tháng 9 là lúc thời tiết của Tây Ban Nha đẹp lên, nhiệt độ nóng nảy lửa của mùa hè tạm thời dịu bớt, cái lò Madrid cuối cùng cũng có khe nứt để người dân hưởng tí không khí mát mẻ.

Chỉ có điều, thật trống rỗng.

Là một mùa đẹp du lịch ở vùng Châu Âu, khi Tây Ban Nha đã bước vào mùa lá vàng thì Đức đang ở ngưỡng cửa chờ sang thu, cái tháng một chữ số cuối cùng trong năm lại khiến cả đất nước ấm lên. Tuy rằng nhiệt độ không cao bằng Tây Ban Nha nhưng không ai ở đây có thể phủ nhận việc được ôm ấp bởi những ngày chuẩn bị vực mình đổi mùa.

Ở câu lạc bộ chứa tiền đạo đang vang danh thế giới, một thiếu niên với đôi mắt phỉ thúy đang tự mình tâng bóng trước giờ tập chính thức.

Kaiser Michael từ nhỏ đã là một con quái vật với khao khát thống trị bóng đá mãnh liệt. Và cũng thật tuyệt khi ông trời không ban cho hắn một người bạn bị bóp nghẹt vào giấc mơ thượng đẳng thái quá mà thay vào đó mà là người bạn gần nhà tôn sùng hắn như chúa trời, Alexis Ness.

Cái tôi của Kaiser được đánh thức khá sớm, dù sao cái tính vị kỷ tự cao đã chảy trong máu từ khi hắn sinh ra.

Nhà Kaiser giàu, nếu không muốn nói là trâm anh phế thiệt, mấy đời thượng lưu. Từ nhỏ cái máu thái tử vua chúa đã ăn sâu vào trong tìm thức khi còn là đứa trẻ. Bố mẹ hắn không hề phản đối hay muốn thay đổi cái tính ấy, dù sao mục đích của họ cũng là tìm kiếm kẻ nối tiếp để trị vị khối tài sản kết sù.

Chàng hoàng đế tiếp cận với bóng đá quả thật theo một cách ngẫu nhiên, như thể là định mệnh sắp đặt phải để hắn ta chiến đấu để nắm lấy chiếc cúp mạ vàng. Cái 'tôi' bùng phát điên cuồng sau những kỹ thuật, những thiên phú đốt cháy cơ thể của hắn.

Lúc đó, ham thích của hắn chính là khiến kẻ khác quỳ xuống, đặc biệt là những kẻ ngạo mạn với bóng đá của họ. Phá vỡ họ, tàn phá họ, ngắm nhìn sự suy sụp của họ.

Nhưng cảm giác đó sẽ không thể tồn tại nếu hắn không trở nên mạnh nhất.

Kaiser tham gia vào đội tuyển trẻ của câu lạc bộ sở hữu tiền đạo xuất chúng nhất thế giới. Hắn đã thấy, những sức mạnh vượt trội, những cái 'tôi' điên cuồng.

Các những tuyển thủ chuyên nghiệp khác hẳn đám rác rưởi hắn từng tiếp xúc.

Hắn đã hào hứng, hắn không thể chờ đợi được khi nghĩ đến viễn tưởng trở nên mạnh nhất, cái lúc mà vị hoàng đế nhìn xuống những kẻ hào hùng đã ngã rạp trên đất.

Để thực hiện thì phải phát triển, trở nên oai dũng hơn bất cứ kẻ nào. Và đồng thời, hắn cần những tùy tùng tuân lệnh trung thành. Ness chuẩn xác, không chỉ thế cậu ta còn bắt đồng đội trở nên như thế thay luôn cho phần Kaiser phải làm.

Thế thì tại sao vẫn chưa đủ.

Ness rất tốt, kỹ thuật của cậu ta có thể liệt vào dạng hạng đầu, cách kiến thiết của cậu ta cũng khiến hắn chơi bóng một cách thoải mái. Nhưng không đủ.

Sáng tạo hơn nữa, rời khỏi vùng an toàn đi, mới mẻ lên.

Giá mà bóng đến ngay lập tức.

Giá mà nó ở trước mặt một cách tức thì để có thể bộc phá.

Kaiser cần một người có thể đưa mình ra khỏi vùng an toàn.

Một ai đó có thể cho hắn một màn kiến thiết để đời, một cú chuyền có thể để óc sáng tạo của hắn bừng tỉnh, để có thể đốt cháy cái cảm giác các ý tưởng tuôn trào.

Chỉ có thế, hắn mới biết thế nào là một tác phẩm tuyệt vời có thể đạt được.

Một tuyển thủ nâng cấp cái 'tôi' của hắn, bừng cháy dục vọng đam mê.

Nở rộ.

Những nụ hồng mơm chớp vẫn còn e ngại ngượng ngùng không thể thoát ra nhìn thế giới.

Nở rộ.

Từng lớp cánh hồng vẫn còn ôm ấp nhau như sợ hãi việc bung xõa hương thơm một cách sai lầm.

Nở rộ.

Những đóa hồng tài năng cần phải tiến đến mùa khoe sắc tạo thành vùng biển hoa che phủ bầu trời to rộng của thế giới.

Chắc chắn phải khiến nó chớm nở để gửi hương phấn mùi vị chiến thắng.

Nhưng ai sẽ làm, ai sẽ giúp nó bừng tỉnh?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro