Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

04


Trong không gian kamui, Obito nhìn Kakashi với ánh mắt khinh miệt

"Ngươi sẽ sống, Kakashi. Sống trong sự giày vò và hối hận mãi mãi. Đó là cái giá mà ngươi buộc phải trả"

Kakashi chỉ có thể đứng lặng, đôi mắt nhắm nghiền lại, từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má. Cậu không thể thoát khỏi cái vòng xoáy đau đớn mà Obito đã tạo ra

Obito bước đến gần hơn

"Ngươi không đáng được chết, ngươi không xứng Kakashi. Ngươi phải chịu đựng, phải sống để nhớ mãi về những gì ngươi đã gây ra. Sự phản bội của ngươi sẽ mãi mãi ám ảnh ngươi, như cái bóng của Rin luôn ám ảnh ta"

Từng dòng chữ đâm xuyên qua tai , cảm giác tim mình như bị xé toạc ra từng mảnh. Cậu biết rằng, dù có làm gì đi nữa cũng không thể nào chuộc lại được những lỗi lầm của mình. Obito sẽ không bao giờ tha thứ cho mình và cậu sẽ phải sống với nỗi đau này đến hết đời

Thời gian trong không gian kamui như ngừng trôi chỉ còn lại sự im lặng đáng sợ giữa hai người bạn cũ. Obito quay đi để lại Kakashi một mình trong bóng tối, để cậu có thể tự mình suy nghĩ về tất cả những gì đã xảy ra , tự để cậu chết không được sống không yên

Obito bước đi trong không gian trống rỗng, lòng anh tràn ngập sự hận thù và đau đớn. Anh biết mình đã chọn con đường này, con đường của sự báo thù và giày vò và anh sẽ không bao giờ quay đầu lại bởi sự thương hại ngu muội bất đồng

Kakashi quỳ xuống, đầu cúi thấp, nước mắt rơi xuống nền đất lạnh lẽo. Cậu biết rằng mình không thể thoát khỏi cái vòng xoáy của sự hối hận và đau đớn này từ nay về sau cuộc sống của cậu sẽ chỉ còn lại nỗi đau và sự dày vò

Kakashi không còn lời nào để nói. Cậu đã định kết thúc tất cả nhưng Obito đã không cho phép anh làm điều đó. Trong tâm trí Kakashi tất cả trở nên mờ nhạt chỉ còn lại một khoảng trống vô tận và sự dằn vặt không ngừng

Obito quay lưng lại, bóng anh dần khuất xa, nơi không có thời gian, không có ánh sáng chỉ có bóng tối bao trùm

"Ngươi sẽ không bao giờ thoát khỏi sự giày vò này đâu Kakashi"

Và rồi anh biến mất để lại Kakashi một mình với những suy nghĩ hỗn độn của kẻ phản bội

Kakashi quỳ xuống tay chống lên nền đất, nước mắt lăn dài trên gương mặt đã bị vùi dập bởi sự đau khổ và hối hận. Cậu không biết mình ngồi đó bao lâu, chỉ biết rằng nỗi đau trong lòng không hề giảm đi, mà còn trở nên nặng nề hơn mỗi phút giây trôi qua đều kéo dài vô tận, mỗi hơi thở đều nặng nề như đè nặng trên lồng ngực. Kakashi nhận ra rằng Obito đã đúng , luôn là thế. Cậu sẽ không bao giờ thoát khỏi nỗi đau này. Quá khứ nhấn chìm con người không có thời gian để thoi thóp để thở

Cậu tự hỏi liệu mình có thể chịu đựng được bao lâu. Nhưng cậu biết rằng, dù có cố gắng đến đâu cũng sẽ không bao giờ có thể bù đắp được những gì mình đã làm. Rin đã chết, Obito đã không còn đó và cậu ... chỉ còn lại bản thân mình với nỗi đau không bao giờ nguôi

Kakashi cuối cùng cũng đứng dậy, cảm nhận sự mệt mỏi tràn ngập cơ thể. Bước đi trong không gian trống rỗng, không biết mình sẽ đi đâu hay làm gì tiếp theo, không có mục tiêu, không có hi vọng, chỉ có nỗi đau. Tất cả những gì cậu biết là bản thân phải tiếp tục sống, phải chịu đựng, phải đối mặt với sự thật tàn nhẫn này mỗi ngày

Obito từ xa vẫn dõi theo bước chân Kakashi, mắt anh lạnh lẽo như băng. Anh không nói thêm gì nữa, không cần thiết phải nói gì thêm. Anh đã nói tất cả những gì cần phải nói và bây giờ anh chỉ muốn nhìn thấy Kakashi phải sống trong sự đau đớn, phải chịu đựng từng giây phút của sự giày vò và hối hận. Đó là điều duy nhất anh muốn, và anh sẽ không bao giờ buông tha cho Kakashi

Bóng tối của kamui tiếp tục bao trùm lấy cả hai nhưng trong đó, mỗi người đều mang trong mình một nỗi đau riêng, một nỗi đau không thể nào nguôi ngoai. Và trong bóng tối ấy, một lời thề được khắc sâu: rằng cả hai sẽ không bao giờ quên, sẽ luôn nhớ mãi về những gì đã mất, về những lỗi lầm không thể sửa chữa

Thời gian cứ thế trôi qua, không gian Kamui lạnh lẽo và vô tận. Nhưng trong trái tim của Kakashi và Obito, nỗi đau và sự thù hận sẽ mãi mãi không bao giờ tắt

Kakashi ngồi đó, giữa không gian tối tăm và lạnh. Cậu cố hết sức đứng dậy nhưng đôi chân không còn đủ sức để gắng lê tha từng bước hàng giờ đồng hồ như thể mỗi lần muốn cử động, cơ thể lại phản bội cậu, kéo cậu trở về chỗ ngồi cũ

Sharingan, thứ đã từng cứu Kakashi trong vô số trận chiến. Nhưng giờ đây, nó chỉ là công cụ của sự dày vò. Cậu có thể cảm nhận được sự cạn kiệt của chakra trong người mình. Mỗi hơi thở, mỗi nhịp đập của trái tim như muốn báo hiệu cái chết sắp đến gần. Kakashi không quan tâm. Cậu không còn muốn chiến đấu nữa

"Có lẽ mình nên để mọi thứ kết thúc ở đây" Kakashi nghĩ thầm. Đôi mắt mệt mỏi của cậu dần khép lại. Cậu biết mình đang dần đi vào giấc ngủ, cũng biết rằng nếu nhắm mắt lại có thể cậu sẽ không bao giờ tỉnh dậy. Nhưng điều đó cũng chẳng sao cả , mọi thứ giờ đây đều trở nên vô nghĩa

Cảm giác như mọi thứ trở nên mờ nhạt, hình ảnh trước mắt Kakashi nhòe đi. Trí óc cậu lạc vào một nơi xa xôi, nơi mà mọi thứ dường như không còn ý nghĩa. Cậu nhớ đến những ngày tháng xưa cũ, khi cả ba còn chiến đấu cùng nhau. Rin, Obito và chính mình. Những ký ức đó trở về như một cơn sóng cuộn trào, vừa ấm áp, vừa đau đớn

Kakashi mở mắt, sharingan đỏ rực trong hốc mắt, đau đớn như thiêu đốt. Cậu biết mình không còn nhiều chakra nữa nhưng lại cứ cứng đầu cắm sâu hơn vào món quà mà Obito đã để lại. Một món quà mà bây giờ đối với Kakashi chẳng khác gì một lời nguyền. Tự hỏi tại sao mình lại phải chịu đựng tất cả những điều này. Tại sao cậu không thể kết thúc nó

Nhưng mỗi khi ý nghĩ đó xuất hiện, thứ gì đó sâu bên trong cơ thể lại phản đối kịch liệt. Một phần nào đó trong cậu vẫn muốn sống, vẫn muốn tìm cách chuộc lại những vết nhơ quá khứ, nhưng liệu có thực sự có cách nào để làm được điều đó không? Khi mà những người cậu muốn chuộc lỗi đều đã biến mất khỏi thế giới này

Kakashi nhắm mắt lại lần nữa, cố gắng đưa mình vào trạng thái ảo thuật. Mỗi lần kích hoạt sharingan, cậu cảm thấy bản thân như bị hút sâu hơn vào một vòng xoáy đen tối không có lối thoát. Những ký ức bắt đầu tràn về, sống động và rõ ràng đến mức cậu có thể cảm nhận được từng giọt mưa chảy dài trên da mình, từng cơn gió thổi qua, từng lời nói cuối cùng của Rin

Cậu thấy mình đứng trong một khu rừng, cơn mưa lạnh giá rơi như xối xả xuống. Rin đang đứng trước mặt cậu, ánh mắt cô dịu dàng nhưng đầy oán hận

"Kakashi, tại sao anh lại bỏ rơi em?"

Giọng cô như vọng lại từ một nơi xa xôi, nhưng lại rõ ràng đến đau lòng

Kakashi không biết phải trả lời thế nào. Muốn chạy tới, muốn ôm Rin vào lòng, muốn nói xin lỗi, rằng cậu sẽ làm tất cả để chuộc lại lỗi lầm, kể cả việc yêu cô. Nhưng đôi chân cứ thế bị đóng xuống đất, không thể cử động. Rin cứ đứng đó, không thể chạm tới

Ngay sau đó Obito xuất hiện bên cạnh Rin , như thể sẵn sàng đâm vào Kakashi một nhát đau điếng

" Tại sao ngươi chưa chết Kakashi, chết đi, vĩnh viễn cút khỏi tầm mắt của ta đi, đừng quấy rầy ta và Rin nữa"

Kakashi lắc đầu, cố gắng phủ nhận nhưng không thành. Muốn giải thích, muốn nói rằng cậu không còn lựa chọn nào khác, nhưng lời nói của cậu bị nuốt chửng trong sự im lặng của không gian

Obito tiến tới, đôi mắt Sharingan đỏ rực chiếu thẳng vào mắt Kakashi, khiến anh cảm thấy như mình bị thiêu đốt. "Ngươi nghĩ ngươi có thể tự sát và thoát khỏi mọi tội lỗi sao? Ngươi nghĩ cái chết là sự giải thoát? Ngươi sai rồi, Kakashi. Ngươi sẽ sống, và ngươi sẽ phải đối mặt với những gì ngươi đã gây ra."

Cảm thấy chakra trong cơ thể mình đã gần như cạn kiệt. Mặc dù biết rõ rằng việc duy trì chidori trong tình trạng này là không thể, cậu vẫn không thể từ bỏ. Sharingan của Kakashi sáng rực trong cơn đau đớn, ánh sáng xanh từ chidori mờ dần nhưng vẫn không ngừng luân chuyển. Cảm giác của sự mệt mỏi, căng thẳng đến tột cùng làm cho mọi thứ quanh cậu trở nên mờ ảo, như thể cậu đang đứng giữa một màn sương dày đặc của sự tuyệt vọng

Kakashi biết rõ rằng mình đang tiếp cận ranh giới cuối cùng của sự sống. Cậu cảm thấy mình đang bị hút vào một khoảng không mờ mịt, nơi chỉ có những cơn ác mộng và ký ức đau đớn. Mỗi lần cậu cố gắng duy trì nó, cảm giác đau đớn lại càng sâu sắc hơn, như thể cậu đang kéo dài sự tra tấn của chính mình

Trong khi Kakashi vật lộn với chính mình, Obito từ không gian Kamui bước ra, ánh mắt anh lạnh lùng và đầy quyết đoán. Anh không thể tiếp tục đứng yên nhìn Kakashi tự sát, mặc dù sự căm thù trong anh vẫn mạnh mẽ dâng trào, cảm giác mới đang dần trỗi dậy trong lòng Obito – sự thương hại. Ánh mắt Obito dù lạnh lùng và tàn nhẫn vẫn không thể che giấu được sự đấu tranh nội tâm đang diễn ra trong anh. Anh không thể chịu đựng được cảnh tượng Kakashi đang dần dần tự sát bằng chính sức mạnh của mình, sức mạnh mà chính anh đã tạo ra

" Ta đã nói như nào rồi Kakashi, ngươi chưa bao giờ để ta trong mắt, ngay cả lời nói của ta cũng không đủ để khiến ngươi dè chừng trước cái chết sao"

Obito triệu hồi con shuriken cỡ lớn, ánh sáng của nó phản chiếu lên khuôn mặt của anh, công cụ mà Obito đã sử dụng để gây đau đớn cho kẻ ngáng đường anh, giờ đây được sử dụng với mục đích ngăn Kakashi tự hủy hoại chính mình. Obito cầm lấy con shuriken với tay run rẩy, không phải vì sự tức giận mà vì sự đau đớn trong lòng. Anh đã đến quá gần với việc chấp nhận sự thương hại đối với Kakashi và điều này khiến anh cảm thấy mình đang mất đi sự kiểm soát

Obito mạnh mẽ đâm con shuriken xuống bàn tay đang nắm giữ Chidori của Kakashi. Sự va chạm mạnh mẽ của con shuriken với bàn tay cậu khiến cơn đau trở nên tột cùng. Kakashi cảm nhận được từng phân tử trong cơ thể mình bị xé nát, bàn tay cậu bị đâm xuyên qua, làm cho chidori lập tức tắt ngúm. Ánh sáng xanh của nó nhạt dần, rồi biến thành những đốm sáng nhập nhoè như thể ngọn lửa của sự sống đang dần dập tắt

Với sức mạnh từ cơn đau, Kakashi bật dậy, sharingan sáng rực. Cậu nhìn quanh, cảm nhận sự đau đớn từ bàn tay, từ đó cảm thấy như mình đang sống trong một cơn ác mộng không thể thoát ra. Mặc dù cậu đã cố gắng duy trì Chidori, cảm giác tê dại từ vết thương khiến cậu không còn sức lực để làm điều đó. Mỗi chuyển động đều là một nỗi đau dữ dội, cậu thấy mình đang bị tước đoạt mọi hy vọng

Obito đứng đó với ánh mắt đầy sự thách thức. Anh nhìn vào Kakashi, thấy cậu vật lộn với chính mình, sự căm thù trong anh dâng cao. Tuy nhiên, sự thương hại cũng không thể hoàn toàn bị dập tắt. Obito muốn kéo dài sự đau đớn của Kakashi, muốn chứng minh rằng sự sống của cậu không có giá trị gì nếu không phải trả giá cho những tội lỗi đã gây ra.

"Ngươi không có quyền từ bỏ, Kakashi," Obito nói, giọng nói lạnh lùng và không một chút thương xót. "Ta đã cảnh cáo ngươi rồi, ngươi không được chết. Lời cảnh cáo cuối cùng của ta. Ta sẽ không để ngươi dễ dàng thoát khỏi sự trừng phạt này"

Obito nhìn Kakashi với ánh mắt không chút nhượng bộ, hoàn toàn kiên quyết. Anh không cho phép Kakashi thoát khỏi sự trừng phạt dễ dàng, mà chỉ đơn thuần là kéo dài nỗi đau mà cậu phải chịu đựng. Mặc dù phần nào trong anh cảm thấy sự thương hại, Obito không cho phép mình lùi bước

Với bàn tay bị nghiền nát, máu chảy đầm đìa, Kakashi nằm trên mặt đất, cơ thể cậu run rẩy vì kiệt sức. Mặc dù vậy, cậu vẫn không ngừng chống cự, cố gắng ngồi dậy với ánh mắt hoang dại chứa đầy sự đau đớn lẫn đan xen với một cảm giác lạ thường, gần như là sự tuyệt vọng xen lẫn với lòng khao khát

Obito đứng đó, sự căm thù cháy bỏng trong mắt anh khi nhìn thấy Kakashi vẫn cố gắng tồn tại. Anh muốn kéo dài sự trừng phạt này nhưng sâu thẳm trong lòng, cảm giác mơ hồ về quá khứ khiến anh nhớ lại những ngày tháng cả hai còn là đồng đội, những ký ức mà anh đã chôn vùi dưới lớp băng của sự thù hận

Kakashi, trong một khoảnh khắc yếu đuối, cảm nhận sự lạnh giá của cái chết đang bao phủ cơ thể, cậu vẫn cố gắng tiếp tục tồn tại bằng một hy vọng mỏng manh – hy vọng duy nhất còn lại là Obito. Ánh mắt cậu, giờ đây không còn sắc lạnh như trước, mà là một sự đau đớn tột cùng, một sự khẩn cầu vô vọng

"Obito..."

Kakashi thốt lên, giọng nói của cậu đứt quãng, yếu ớt nhưng đầy khao khát

"Tại sao... tại sao chúng ta lại ra nông nỗi này?"

Obito quay lại, ánh mắt anh lạnh lùng nhìn Kakashi. "Ngươi vẫn không hiểu sao, Kakashi? Ngươi điếc sao? Ngươi không thể chết"

Mặt đất lạnh lẽo và ẩm ướt làm tê dại mọi cảm giác. Cơ thể cậu đau đớn, bàn tay bị nghiền nát vẫn đang rỉ máu và sharingan bắt đầu nhòa đi vì kiệt sức. Nhưng thay vì đầu hàng trước sự đau khổ, cậu lại ngẩng lên, đôi mắt ánh lên sự điên loạn

Không để cho Obito có thời gian phản xạ nhận biết đôi mắt ấy, Kakashi đã lao lên, kéo anh lại gần và ép môi mình vào môi Obito. Một nụ hôn cưỡng bức, một cử chỉ bạo lực thể hiện sự tuyệt vọng và lòng khao khát mãnh liệt. Đôi môi của Kakashi đè nặng lên môi Obito, mang theo vị mặn của máu và nước mắt, như một lời khẩn cầu thầm lặng

Obito, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, cảm nhận sự ấm áp của đôi môi Kakashi trên môi mình, ngay lập tức anh cảm thấy kinh tởm. Anh đẩy mạnh Kakashi ra như thể muốn xé tan đi mọi cảm giác khó chịu đó

" Ngươi điên rồi sao?"

Obito gầm lên, rinnegan của anh lóe sáng, đầy căm thù

"Ngươi nghĩ ngươi có thể mua lòng thương hại của ta bằng cách này sao?"

Kakashi bị đẩy mạnh, cậu lảo đảo ngã xuống đất, nhưng lại cố gắng đứng dậy, đôi mắt vẫn hướng về phía Obito

"Ta không tìm lòng thương hại, Obito"

Cậu thở hổn hển, mỗi từ như xé rách cổ họng cậu

"Ta chỉ muốn ngươi hiểu... ta chưa bao giờ muốn mọi chuyện xảy ra như thế này. Ta đã sai...ta vẫn nhớ Rin, vẫn luôn nhớ đến ngươi"

Nghe đến cái tên Rin, Obito như phát điên. Anh kết ấn triệu hồi một thanh kunai cỡ lớn, đôi mắt tràn đầy lửa giận

"Câm miệng, Kakashi! Ngươi không xứng đáng nhắc đến tên em ấy"

Obito lao tới, đâm mạnh thanh kunai xuống nhắm thẳng vào bàn tay đã bị thương của Kakashi

Cơn đau nhói lên tột đỉnh khi thanh kunai đâm xuyên qua tay Kakashi, ghim chặt xuống đất. Kakashi hét lên, tiếng hét của cậu vang vọng trong không gian trống trải, đầy đau đớn và tuyệt vọng. Obito, không để cho Kakashi một giây nào để thở, đè mạnh xuống, ánh mắt đầy hận thù

"Ta sẽ nghiền nát bàn tay này, Kakashi. Ngươi sẽ không bao giờ có thể sử dụng Chidori nữa. Và nếu ngươi còn tiếp tục cố chấp thì tiếp theo không đơn giản chỉ là một cái tay đâu mà là con sharingan kia đấy"

Kakashi cắn răng, sự đau đớn và căm phẫn hòa quyện trong ánh mắt cậu. Nhưng cậu không thể làm gì hơn ngoài việc chống cự dù biết rằng mình không có cơ hội trước sức mạnh áp đảo của Obito. Sharingan của cậu lóe sáng, ngay lập lức máu bắt đầu tràn ra như thể sự sống trong cậu đang dần chết đi

Obito nhìn xuống Kakashi, sự khinh bỉ hiện rõ trong ánh mắt anh

"Ngươi nghĩ ngươi có thể chuộc lại những lỗi lầm của mình chỉ bằng một nụ hôn sao? Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể làm ta mềm lòng sao? Ngươi chỉ là một tên khốn nạn mà thôi"

Obito lắc đầu, đôi mắt anh tràn đầy sự cay đắng

"Ngươi không biết gì về những gì ta đã trải qua, Kakashi. Ngươi không biết gì về nỗi đau mà ta đã chịu đựng. Ngươi không biết gì về sự thù hận mà ta đã nuôi nấng bao nhiêu năm qua"

Anh cúi xuống, ghé sát vào tai Kakashi

"Ngươi không xứng nhắc về em ấy, ngươi không xứng đáng để tồn tại. Ngươi sẽ sống, nhưng chỉ để chịu đựng nỗi đau này, mãi mãi"

Ngay lúc Obito cúi xuống, Kakashi đã nghĩ đây là cơ hội để nói điều cuối cùng, nhưng trước khi cậu kịp mở miệng. Nhanh như cắt, Obito dùng răng cắn mạnh vào môi Kakashi. Nụ hôn biến thành một cuộc chiến tranh tàn khốc, không phải của tình yêu mà là của sự hận thù, đầy cay đắng và đau đớn. Môi Kakashi rách ra dưới hàm răng Obito, máu chảy ra tanh nồng trên đầu lưỡi

Cơn đau bất ngờ khiến Kakashi khựng lại, mắt cậu mở lớn, bị sốc vì hành động tàn nhẫn này. Cậu có thể cảm nhận được sự căm hận sâu sắc từ Obito, sự căm hận mà cậu chưa từng thấy trước đây. Obito giữ nguyên thế cắn, mắt anh đằng đằng sát khí nhìn Kakashi với sự ghê tởm vô cùng

"Ngươi nghĩ ngươi có thể thoát khỏi sự trừng phạt của ta chỉ bằng một nụ hôn?" Obito rít lên qua hàm răng nghiến chặt vào môi Kakashi, giọng nó ấy cay độc

"Ngươi nghĩ ta sẽ dễ dàng bỏ qua cho ngươi sao, Kakashi? Đừng bao giờ nghĩ như thế"

Obito cắn mạnh hơn kéo môi Kakashi ra, cảm giác đau đớn tột cùng khiến Kakashi buộc phải kêu lên, tiếng kêu của cậu vang vọng trong không gian đầy sự bất lực và tuyệt vọng. Máu từ vết cắn chảy tràn ra hòa lẫn với nước mắt chảy xuống mặt cậu, tạo nên một khung cảnh vừa tàn khốc vừa bi thương

Obito buông môi Kakashi ra, đẩy mạnh cậu xuống đất lần nữa. Máu từ môi Kakashi nhỏ xuống đất tạo thành những vệt đỏ sẫm trên nền đất lạnh. Anh nhìn xuống Kakashi với ánh mắt đầy khinh bỉ, môi anh dính đầy máu của Kakashi, anh không hề quan tâm

Obito triệu hồi một thanh kunai khác, lần này là để kết thúc sự chống cự yếu ớt của Kakashi. Anh giơ thanh kunai lên cao chuẩn bị đâm xuống. Kakashi nhắm mắt lại chờ đợi nỗi đau cuối cùng nhưng thay vì cảm giác đau đớn cậu chỉ cảm nhận được sự lạnh lẽo của kim loại chạm nhẹ vào da

Obito dừng lại, hơi thở anh hổn hển, đôi mắt đỏ ngầu nhìn thẳng vào Kakashi

"Ta sẽ không giết ngươi đâu đồ ngốc. Ta sẽ không để ngươi dễ dàng thoát khỏi nỗi đau này. Ngươi sẽ sống, Kakashi"

Kakashi nằm đó, kiệt sức, đau đớn, vẫn còn sống. Trong sâu thẳm, cậu biết rằng Obito đã đúng, luôn là vậy, cậu sẽ sống với nỗi đau này, với sự thù hận không bao giờ nguôi của Obito

Obito nhìn Kakashi, đôi mắt đỏ rực của anh khao khát sự giận dữ và nỗi đau không thể kìm nén

"Kakashi, ngươi phải sống. Sống để cảm nhận nỗi đau mà ta đã phải chịu đựng. Sống để biết rằng tình yêu và lòng thù hận chỉ cách nhau một đường chỉ mỏng manh đến nhường nào"

Những lời nói đó vang vọng trong không gian, như một lời nguyền gắn chặt vào trái tim của cả hai người. Đôi mắt Kakashi giãn ra trong sự đau đớn khi nghe những lời ấy. Cậu hiểu rằng những lời của Obito không chỉ là sự thật về thế giới tàn khốc mà họ đang sống, mà còn là một lời tố cáo dành cho chính bản thân mình, người đã khiến Obito mất đi người mình yêu đậm sâu

Obito hiểu rõ rằng tình yêu anh dành cho Rin đã biến thành ngọn lửa thù hận thiêu đốt chính mình. Nhưng anh cũng biết nếu Kakashi chết, tất cả những gì anh đã chịu đựng sẽ trở nên vô nghĩa. Thù hận của anh sẽ không còn mục tiêu để trút xuống, điều đó sẽ khiến anh còn đau đớn hơn nữa

"Khi con người học được cách yêu thương, họ sẽ nảy sinh lòng thù hận"

Obito nhắc lại, như thể đó là chân lý duy nhất mà anh tin tưởng giữa một thế giới đầy rẫy sự phản bội và lừa dối

"Và ngươi, Kakashi, ngươi phải sống với lòng thù hận đó để hiểu rằng nó sẽ mãi mãi đeo bám ngươi giống như cách nó đã và đang đeo bám ta"

Obito quay lưng lại, để lại Kakashi chìm trong sự hoang mang và tuyệt vọng. Trong lòng anh, nỗi đau vẫn không hề vơi bớt

Nhưng anh biết rằng chừng nào Kakashi còn sống, anh sẽ còn lý do để tồn tại, lý do để tiếp tục mang theo lòng thù hận đã ăn sâu vào tận xương tủy của mình








lỡ cho mấy ảnh hận dữ quá nên bí còn ten, tạm hoàn ((: nào có còn ten thì viết tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro