03
Kakashi quyết định đã đến lúc phải đối diện với quá khứ để tìm kiếm sự giải thoát cho chính bản thân mình. Hôm nay cậu ra khỏi nhà, đôi chân nặng trĩu như bị hàng ngàn ký ức kéo lại. Bước chân Kakashi chậm rãi trên con đường mòn dẫn đến nơi ở của Obito, nơi cậu đã từng đến vô số lần. Những lần trước, mỗi bước đi như đang kéo cậu vào cơn bão của ký ức và hối tiếc nhưng hôm nay cậu cảm thấy một sự bình tĩnh khác lạ như thể cậu đã sẵn sàng đối diện với tất cả
Khi Kakashi đến nơi, thấy những đóa hoa tươi mà mình vừa thay hôm qua đã dập nát dưới nền đất. Cảnh tượng đó không còn lạ lẫm với cậu nữa. Mỗi ngày, những bông hoa mới cậu mang đến đều gặp chung một số phận, bị giày xéo, nát tan, như thể Obito đang nói rằng những nỗ lực của Kakashi là vô nghĩa, rằng sự chuộc lỗi của cậu không bao giờ đủ để xóa nhòa những lỗi lầm trong quá khứ
Kakashi cúi xuống, nhặt lên những cánh hoa bị dập nát, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve từng cánh hoa tàn. Một làn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hơi lạnh của mùa thu và những tiếng thì thầm như thể vọng lại từ cõi xa xôi
"Obito, có phải cậu vẫn còn giận tớ không?"
Kakashi nhớ lại những lần đầu tiên cậu đến đây, mang theo một bó hoa tươi, hy vọng rằng những đóa hoa ấy có thể mang đến một chút an ủi cho Obito hoặc ít nhất là cho chính cậu. Nhưng những ngày trôi qua, mỗi lần cậu quay lại, những đóa hoa lại bị giày xéo như một lời nhắc nhở không lời về sự vô ích của nỗ lực của cậu. Mỗi đóa hoa bị dập nát là một vết cứa thêm vào lòng cậu, làm sâu thêm vết thương chưa bao giờ lành
Kakashi đứng lặng một lúc lâu, nhìn đăm chiêu vào Obito
Mỗi ngày, không cần biết trời mưa hay nắng, Kakashi đều đặn đến đây, quỳ trước Obito. Dù cậu biết rằng Obito sẽ không bao giờ có thể nghe thấy lời xin lỗi của mình
Trong sự im lặng chỉ có tiếng gió rít qua những hàng cây và tiếng lá khô xào xạc trên mặt đất. Kakashi cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹt bởi nỗi đau và sự hối hận. Cậu ngước nhìn lên trời, hy vọng tìm thấy một chút an ủi trong ánh sáng yếu ớt của mặt trời đang dần lặn
Mỗi ngày trôi qua, Kakashi đều cảm thấy nỗi đau trong lòng mình càng thêm sâu đậm. Những ngày dài đằng đẵng sống trong sự hối hận và dằn vặt, Kakashi không còn biết phải làm gì để chuộc lại lỗi lầm của mình. Cậu đã để mất Obito, để mất Rin, và cuối cùng là mất cả chính bản thân mình trong bóng tối của quá khứ
"Có lẽ... đã đến lúc phải kết thúc tất cả"
Kakashi thì thầm, đôi tay run rẩy khi kích hoạt chidori. Ánh sáng xanh lập lòe trên bàn tay, lạnh lẽo và sắc bén như lưỡi dao cắt ngang không gian. Đó là thứ mà cậu đã từng tự hào nhưng giờ đây nó trở thành thứ cậu ghê tởm nhất. Thứ đã khiến cậu phản bội người thân, những người đã tin tưởng cậu, những người cậu đã thề sẽ bảo vệ
Kakashi nhìn vào bàn tay đang phát sáng của mình, ánh mắt đăm chiêu như thể đang đấu tranh với chính bản thân. Cậu biết rõ sức mạnh của chidori, biết rõ rằng nó có thể chấm dứt mọi thứ chỉ trong một tích tắc. Đó cũng là lý do cậu chọn nó. Chidori là biểu tượng của sự thất bại của cậu, biểu tượng của sự phản bội. Và có lẽ cũng chỉ có nó mới đủ can đảm kết thúc những đau khổ mà chủ nhân của nó đã phải chịu đựng suốt ngần ấy năm
Ánh chiều tà nhạt dần trên nền trời, ánh sáng màu cam cuối cùng tan biến, nhường chỗ cho bóng tối bắt đầu tràn ngập không gian. Kakashi vẫn ngồi bên mộ của Obito, đôi mắt vô hồn nhìn chăm chăm vào tấm bia lạnh lẽo. Gió nhẹ thổi qua, mang theo cảm giác lạnh buốt từ lòng đất, nhưng không thể xua tan được nỗi đau nặng nề đang đè nặng trong lòng Kakashi. Những cánh hoa mà cậu đã đặt bên mộ sớm đã héo úa, dập nát dưới những bước chân và sức nặng của nỗi đau , không còn nước mắt để rơi, chỉ còn lại cảm giác tê liệt trong tâm hồn
Chidori vẫn chưa hề tắt vì chủ nhân của nó đang đấu tranh với tâm hồn
Cậu không biết phải làm gì để giải thoát bản thân khỏi nỗi đau này. Dường như mọi thứ đã kết thúc từ lâu, và cậu chỉ là một cái xác không hồn, sống lay lắt qua ngày
Trong không gian kamui, Obito lặng lẽ quan sát. Đôi mắt của anh lạnh lùng và vô cảm nhưng trong lòng anh là cơn bão của căm thù và đau khổ. Anh nhìn Kakashi ngồi đó, nhìn thấy sự suy sụp của người bạn cũ và anh không thể kiềm chế được cơn giận đang sôi sục trong lòng
"Ngươi nghĩ ngươi có thể thoát khỏi tất cả chỉ bằng cách ngồi đây sao, Kakashi?"
Obito lẩm bẩm, giọng nói của anh chứa đầy sự khinh miệt
"Ngươi nghĩ rằng những bông hoa kia rác rưởi có thể chuộc lại những gì ngươi đã làm sao? Ngươi không xứng đáng với lòng thương xót, ngươi chỉ đáng bị căm ghét và khinh bỉ."
Obito cảm nhận sự căm hận dâng trào trong lòng, như một ngọn lửa không bao giờ tắt. Anh không thể tha thứ cho Kakashi, không thể để hắn ta thoát khỏi nỗi đau này dễ dàng đó là điều chắc chắn. Anh muốn Kakashi phải sống, phải chịu đựng, phải cảm nhận từng nỗi đau mà anh đã phải chịu
"Ngươi sẽ không được chết đâu, Kakashi"
Obito lẩm bẩm, con mắt sharingan của anh sáng lên như hai đốm lửa trong bóng tối
"Ngươi sẽ phải sống, sống để ta có thể tiếp tục chà đạp lên ngươi, để ta có thể làm ngươi đau đớn hơn nữa. Ngươi sẽ không bao giờ thoát khỏi bàn tay ta , nếu Rin quá yếu lòng trước ngươi thì hãy cứ để ta thay em ấy bắt ngươi trả giá tất cả"
Kakashi ngồi đó, dường như không biết đến sự hiện diện của Obito. Cậu chỉ cảm thấy một nỗi đau sâu thẳm trong lòng, một nỗi đau mà không từ ngữ nào có thể diễn tả. Cậu không biết làm thế nào để tiếp tục sống nhưng cậu cũng không biết làm thế nào để chết
Cậu từ từ đưa tay lên lồng ngực trái, nơi trái tim đang đập những nhịp yếu ớt như không còn muốn tồn tại. Mỗi nhịp đập là một sự nhắc nhở về những gì đã mất, về những gì cậu không thể chuộc lại
"Ngươi định làm gì, Kakashi? Ngươi nghĩ rằng chết đi có thể chuộc lại được những gì ngươi đã làm sao?"
Trong mắt anh, không còn gì ngoài sự căm hờn sâu sắc. Obito không thể nào tha thứ cho Kakashi, không phải vì anh muốn cậu chết, mà vì anh muốn cậu sống trong sự giày vò không hồi kết.
Kakashi đứng lên, ánh sáng xanh của Chidori chiếu rọi khuôn mặt cậu tạo nên một khung ảnh đầy ma mị giữa bóng tối dày đặc của đêm. Cậu nhắm mắt, chuẩn bị đưa tay đâm vào lồng ngực của mình , nơi trái tim cậu đã sớm không còn cảm giác tồn tại từ lâu. Những giọt nước mắt lăn dài trên má, hòa quyện với ánh sáng xanh từ chidori tạo thành một hình ảnh đau đớn đến tột cùng
Trong khoảnh khắc đó, đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa bừng cháy trong bóng tối
"Kakashi... không được" Obito thì thầm
"Ngươi không thể kết thúc mọi thứ dễ dàng như thế. Ngươi phải chịu đựng, phải sống, để ta có thể tiếp tục đổ lỗi cho ngươi, tiếp tục nhớ đến sự phản bội của ngươi mỗi ngày"
Tay cậu từ từ nâng lên, ánh sáng xanh của chidori sáng rực hơn bao giờ hết, sẵn sàng xuyên qua trái tim cậu, kết thúc tất cả
Nhưng ngay khi Chidori chỉ còn cách lồng ngực Kakashi vài phân, một sức mạnh đột ngột xuất hiện. Obito, từ trong không gian kamui rất nhanh đã xuất hiện bên cạnh Kakashi. Không một chút do dự, Obito phóng tới, đá mạnh vào bàn tay Kakashi đến mức làm chidori trên tay Kakashi tắt ngúm, ánh sáng xanh mờ dần rồi tan biến như chưa từng tồn tại. Cơn đau khủng khiếp lan tỏa khắp cánh tay, xương như muốn vỡ vụn dưới lực tác động. Cậu ngã bật ra phía sau
Không để Kakashi có thời gian phản ứng, Obito lập tức ôm chầm lấy Kakashi, kéo cậu vào không gian kamui. Trong một khoảnh khắc, mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo và rồi Kakashi nhận ra mình đang ở một nơi khác, một nơi chỉ có Obito và cậu. Không còn những ngôi mộ, không còn những bông hoa bị dập nát dưới nền đất lạnh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro