Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

"bí ẩn trường học"

"Moonlight Academy: Bí mật trong bóng tối"

Trường Moonlight Academy, một ngôi trường danh tiếng với lịch sử lâu đời, luôn được bao quanh bởi một không khí bí ẩn và kinh dị. Các học sinh luôn cảm thấy như có một cái gì đó đang theo dõi họ, nhưng không ai biết được điều gì đang xảy ra.

Chúng tôi là nhóm bạn thân gồm có tôi, Akira, và hai người bạn khác, Taro và Lila. Chúng tôi đã học tại Moonlight Academy từ năm đầu tiên, và luôn cảm thấy như có một sự kết nối đặc biệt giữa chúng ta.

Nhưng mọi thứ đã thay đổi khi chúng tôi phát hiện ra một bí mật kinh hoàng. Một học sinh năm thứ hai, tên là Rin, đã biến mất một cách bí ẩn. Không ai biết được điều gì đã xảy ra với cô, nhưng chúng tôi đã tìm thấy một cuốn nhật ký của Rin, với những lời viết cuối cùng đầy kinh hoàng.

"Tôi đã thấy nó. Nó đang theo dõi tôi. Tôi không thể thoát khỏi nó."

Chúng tôi đã quyết định điều tra vụ biến mất của Rin, và khám phá ra bí mật kinh hoàng đằng sau trường Moonlight Academy. Nhưng khi chúng tôi càng đào sâu, chúng tôi càng cảm thấy như có một cái gì đó đang theo dõi chúng ta, và chúng ta không biết được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Và như vậy, một câu chuyện kinh dị bí ẩn về trường học đã bắt đầu...

Chúng tôi ngồi lại với nhau trong giờ giải lao buổi trưa, tại một góc yên tĩnh của trường. Akira, Taro và tôi trao đổi nhìn nhau, và bắt đầu bàn bạc về kế hoạch điều tra vụ mất tích của Rin.

"Tối nay, chúng ta sẽ vào trường và tìm kiếm manh mối," Akira nói, giọng thấp và quyết tâm.

"Tôi đã tìm hiểu về lịch sử của trường," Taro nói, "và có một số thông tin về các sự kiện kỳ lạ đã xảy ra tại đây."

"Ví dụ như thế nào?" tôi tò mò hỏi.

"Ví dụ như việc một số học sinh đã báo cáo về việc nhìn thấy bóng người lạ trong trường vào ban đêm," Taro nói. "Hoặc việc một số giáo viên đã mất tích mà không có lý do rõ ràng."

"Đó là những thông tin rất hữu ích," Akira nói. "Chúng ta cần phải tìm kiếm thêm thông tin về Rin và xem liệu có bất kỳ liên kết nào giữa vụ mất tích của cô và các sự kiện kỳ lạ khác tại trường."

"Tối nay, chúng ta sẽ bắt đầu điều tra," tôi nói, quyết tâm. "Chúng ta sẽ tìm ra sự thật về vụ mất tích của Rin, dù cho nó có khó khăn đến đâu."

Chúng tôi đồng ý và bắt đầu lên kế hoạch cho đêm điều tra. Chúng tôi sẽ vào trường vào lúc 10 giờ tối, khi mọi người đã về nhà, và bắt đầu tìm kiếm manh mối. Chúng tôi sẽ phải cẩn thận và cảnh giác, vì chúng tôi không biết được điều gì sẽ xảy ra khi chúng tôi vào trường vào ban đêm.

Chúng tôi đứng trước cổng trường, nhìn nhau loay hoay. Cổng đã khóa, và chúng tôi không biết cách vào.

"Tôi không nghĩ chúng ta có thể vào được," Taro nói, nhìn xung quanh.

"Chúng ta phải tìm cách vào," Akira nói, quyết tâm. "Chúng ta không thể bỏ cuộc bây giờ."

Đúng lúc đó, một người đàn ông bí ẩn xuất hiện từ bóng tối. Anh ta cao, mặc một bộ đồ đen, và có một cái mặt nạ che xoắn óc che đi khuôn mặt

"Chào mừng," anh ta nói, giọng thấp và bí ẩn. "Tên tôi là Obito. Tôi có thể giúp các bạn vào trường."

Chúng tôi nhìn nhau, ngạc nhiên. Làm thế nào anh ta biết chúng ta muốn vào trường? Và tại sao anh ta lại muốn giúp chúng ta?

"Cảm ơn," Akira nói, vẫn còn chút nghi ngờ. "Nhưng làm thế nào chúng ta có thể tin tưởng anh?"

Obito cười, một cái cười bí ẩn. "Các bạn không cần phải tin tưởng tôi," anh ta nói. "Nhưng nếu các bạn muốn tìm hiểu sự thật về trường này, thì các bạn cần phải vào bên trong."

Chúng tôi nhìn nhau, và quyết định tin tưởng Obito. Anh ta dẫn chúng tôi đến một cửa sổ nhỏ, và giúp chúng tôi vào trường.

Khi chúng tôi vào bên trong, Obito nói: "Cẩn thận, các bạn. Trường này không phải là nơi an toàn."

Chúng tôi đứng đó, vẫn còn ngạc nhiên vì sự xuất hiện của Obito. Nhưng trước khi chúng tôi có thể nói gì, một âm thanh rè rè bắt đầu vang lên trong tai chúng tôi. Âm thanh đó càng ngày càng lớn, khiến chúng tôi phải nhắm mắt.

Đồng thời, một ánh sáng chói cũng bắt đầu phát ra, khiến chúng tôi phải che mắt. Ánh sáng đó quá mạnh, khiến chúng tôi cảm thấy đau mắt.

Khi chúng tôi mở mắt lại, chúng tôi nhìn xung quanh, nhưng không thấy Obito đâu. Anh ta đã biến mất một cách bí ẩn.

"Anh... anh ta đâu rồi?" Taro hỏi, nhìn xung quanh.

"Tôi không biết," Akira nói, "nhưng tôi cảm thấy có gì đó không đúng."

Chúng tôi đứng đó, nhìn nhau, và cố gắng hiểu được điều gì vừa xảy ra. Nhưng trước khi chúng tôi có thể nói gì, chúng tôi nghe thấy một tiếng động lạ từ sâu trong trường.

"Chúng ta nên đi kiểm tra," tôi nói, "có thể có manh mối về vụ mất tích của Rin."

Chúng tôi đồng ý, và bắt đầu đi sâu vào trường, để tìm kiếm sự thật.

Chúng tôi tiếp tục đi sâu vào trường, theo dõi tiếng động lạ. Cuối cùng, chúng tôi đến một căn phòng nhỏ, tối tăm. Trong căn phòng đó, chúng tôi thấy một chiếc mặt nạ màu cam xoắn óc nằm trên sàn.

Chiếc mặt nạ đó có vẻ rất kỳ lạ, với những đường nét xoắn óc và màu cam đậm. Nhưng điều khiến chúng tôi cảm thấy sợ hãi là những vệt máu dính trên mặt nạ.

"cái này... Giống hệt với chiếc mặt nạ hồi nãy của người kì lạ kia" Taro nói, nhìn chiếc mặt nạ với sự sợ hãi.

Akira trầm mặt không nói gì chỉ im lặng và nhìn chiếc mặt nạ

Tôi cúi xuống để kiểm tra chiếc mặt nạ. Khi tôi chạm vào nó, tôi cảm thấy một cảm giác kỳ lạ, như thể chiếc mặt nạ đang truyền một thông điệp gì đó đến tôi.

"Chúng ta nên cẩn thận," tôi nói, "có thể chiếc mặt nạ này có liên quan đến vụ mất tích của Rin."

Chúng tôi nhìn nhau, và quyết định tiếp tục điều tra. Nhưng khi chúng tôi quay lại, chúng tôi thấy một thông điệp được viết trên tường, bằng máu.

"Rin đang ở đây," thông điệp đó nói. "Và các bạn sẽ không bao giờ tìm thấy cô ấy."

Chúng tôi đứng đó, nhìn nhau, và cố gắng hiểu được thông điệp trên tường. Nhưng trước khi chúng tôi có thể nói gì, chúng tôi nghe thấy một âm thanh kỳ lạ.

Giọng nói của Một người đàn ông vang lên, giọng nói của anh ta nhanh và lo lắng. "Mau rời khỏi đây ngay! Các bạn không có nhiều thời gian! 1 phút, chỉ có 1 phút!"

Chúng tôi nhìn nhau, và cố gắng tìm kiếm nguồn gốc của âm thanh. Nhưng chúng tôi không thể thấy người đàn ông đó ở đâu.

"Cái gì đang xảy ra vậy?" Taro hỏi, giọng nói của anh ta lo lắng.

"Tôi không biết," Akira nói, "nhưng chúng ta nên làm theo lời anh ta. Chúng ta không có nhiều thời gian."

Tôi đồng ý, và chúng tôi bắt đầu chạy ra khỏi căn phòng. Chúng tôi không biết điều gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi không rời khỏi đây trong 1 phút, nhưng chúng tôi không muốn tìm hiểu.

Khi chúng tôi chạy, âm thanh của người đàn ông đó vẫn tiếp tục vang lên. "30 giây! 20 giây! 10 giây! Mau rời khỏi đây ngay!"

Chúng tôi chạy ra khỏi căn phòng, và vừa lúc chúng tôi thoát khỏi đó, thì căn phòng đó bỗng sập đổ. Chúng tôi nghe thấy tiếng gạch vỡ, và bụi bay lên khắp nơi.

Khi chúng tôi quay lại nhìn, chúng tôi thấy rằng những miếng gạch vỡ đã xếp lại thành những dòng chữ kỳ lạ. "Mau cút khỏi đây lũ khốn" và "Chúng mày không nên xuất hiện ở đây" là những dòng chữ mà chúng tôi thấy.

Chúng tôi nhìn nhau, và cảm thấy sợ hãi. Ai là người đã viết những dòng chữ đó? Và tại sao họ lại muốn chúng tôi rời khỏi đây?

"Tôi nghĩ chúng ta nên rời khỏi đây ngay," Taro nói, giọng nói của anh ta run rẩy.

"Tôi đồng ý," Akira nói. "Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo."

Tôi cũng đồng ý, và chúng tôi bắt đầu chạy ra khỏi trường. Chúng tôi không biết điều gì đang chờ đợi chúng tôi bên ngoài, nhưng chúng tôi biết rằng chúng tôi phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt.

Khi chúng tôi chạy, chúng tôi nghe thấy tiếng động lạ từ phía sau. Chúng tôi không biết điều gì đang xảy ra, nhưng chúng tôi biết rằng chúng tôi phải chạy nhanh ra khỏi đây.

Chúng tôi tụm lại vào buổi sáng hôm sau, vẫn còn cảm thấy sợ hãi và bối rối về những gì đã xảy ra tối hôm qua. Chúng tôi quyết định thảo luận về việc này và tìm ra cách để tiếp tục điều tra.

"Tối hôm qua thật kinh hoàng," Taro nói, vẫn còn run rẩy. "Tôi không thể tin được những gì chúng ta đã thấy."

"Tôi cũng vậy," Akira nói. "Nhưng chúng ta không thể bỏ cuộc bây giờ. Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về vụ mất tích của Rin."

"Tối nay, chúng ta sẽ vào trường và kiểm tra thêm lần nữa," tôi nói với chất giọng đầy quyết tâm. "Chúng ta cần phải tìm ra sự thật về những gì đang xảy ra tại trường đó."

Chúng tôi đồng ý và quyết định sẽ vào trường tối nay. Chúng tôi sẽ mang theo thiết bị cần thiết để ghi lại bằng chứng và tìm kiếm manh mối.

"Tối nay, chúng ta sẽ phải cẩn thận hơn," Taro nói. "Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra."

"Tôi biết," tôi nói. "Nhưng chúng ta không thể bỏ cuộc. Chúng ta cần phải tìm hiểu sự thật về vụ mất tích của Rin và những gì đang xảy ra tại trường đó."

Đến tối hôm đó chúng tôi cùng nhau bước đi đến trường từ xa chúng tôi thấy người đang ông hôm qua đang đứng giữa cổng trường nhưng một bên mặt nạ của hắn đã bị mất lộ một con mắt đỏ đầy đáng sợ và hắn đang nhìn thẳng vào chúng tôi sau đấy một hố đen kì lạ xuất hiện dưới chân hắn những bàn tay kì lạ bỗng đâu xuất hiện trồi lên nắm lấy chân hắn và kéo xuống đúng lúc hắn bị kéo xuống hố đen biến mất thì cách cửa trường học bỗng bật tung mạnh ra

Chúng tôi bất ngờ với những gì xảy ra vừa rồi nhưng lại bỏ chuyện đó sang một bên việc quan trọng bây giờ của chúng tôi là phải tìm được sự thật mất tích bí ẩn của rin.

Khi bước qua cổng trường được vài bước thì bỗng cổng trường đóng sập mạnh lại chúng tôi giật mình cùng nhau quay đầu lại nhìn thì thấy những gương mặt kì dị xuất hiện nhiều trên cánh cổng đặc biệt là chúng không có mắt và trong mắt những gương mặt ấy đang chảy máu.

Tôi và taro sợ hãi mà hét lên nhưng chỉ có akira là trầm mặt nhìn những gương mặt ấy và nắm tay hai bọn tôi kéo đi chạy thật nhanh.

Khi đến được giữa sân trường tôi và taro thở hổn hển sợ hãi về việc xảy ra vừa rồi bỗng akira cất tiếng nói
"Có lẽ nay là ngày cuối của chúng ta"
Tôi khó hiểu trả lời
"Ý cậu là sao?".
Akira im lặng không nói gì thì từ đằng sau cậu ta hố đen ban nãy lại xuất hiện người đàn ông kì lạ đó lại xuất hiện đằng này hắn không đeo mặt nạ và tôi có thể nhìn được rõ mặt hắn.

Taro sợ hãi nói không nên lời chỉ ú ớ được vài tiếng run rẩy đưa tay chỉ về phía sau akira nhưng trái lại akira lại rất bình thản gương mặt không tỏ ra một chút sợ hãi nào bỗng hai mảnh mặt nạ xuất hiện dưới chân tôi và taro mỗi người một mảnh là chiếc mặt nạ xoắn óc đó

Bỗng akire nhòe đi và một luồng khói xuất hiện khi đám khói biến mất người xuất hiện trước mặt hai chúng tôi là Rin!

Sau đấy mọi thứ trước mắt tôi đều tối đi.

Obito chầm chậm bước lại ôm lấy eo Rin hắn hôn vào má cô và hai người nói gì đó và cùng nhau biến mất.

Hôm sau tất cả mọi người trong trường bu kín lại giữa sân trường và thứ ở trước mắt mọi người là hai cái xác nhưng thứ đáng chú ý là họ đều không có mắt bên trong mắt họ đang chảy máu cái xác đấy là của taro và ...?

Từ xa đám người bu đông ấy là Obito và Rin hai người họ nắm tay nhau và nhìn vào hai cái xác ấy và mỉm cười một cách kì lạ và biến mất sau đó.

Trên cổng trường những gương mặt kì lạ lại có hai gương mặt khác xuất hiện.

Hết truyện

___

Chap sau mình sẽ viết về cách Obito và Rin gặp nhau và sau hai người họ lại làm vậy

Và nhân vật xưng tôi là ai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro