Chương 39
Tang lễ của Asuma diễn ra vào ngày kế tiếp sau khi thi thể được chuyển về làng Lá.
Kakashi đứng trước đám đông nhìn Kurenai đặt bó hoa lên trước bia mộ. Cách Tsunade và Sakura, y có thể nghe thấy tiếng khóc lóc của Konohamaru, Naruto cùng Iruka đang thấp giọng an ủi cậu. Cách đó vài bước là trưởng tộc Sarutobi, lão nhân chống quải trượng, sống lưng thẳng tắp, mỗi một nếp nhăn trên mặt đều tuyên khắc lấy đau buồn.
Kể từ khi trở thành Hokage, đây là lần đầu tiên Kakashi tham dự tang lễ của cấp dưới —— Không phải lần đầu tiên có người bởi vì y giao nhiệm vụ mà chết. Ninja luôn đi cùng với cái chết, đây là đạo lý mà đứa trẻ nào cũng phải biết ngay từ khi nhập học, phải luôn ý thức được rằng một ngày nào đó chính mình hoặc người thân sẽ biến mất và không bao giờ quay lại. Nhưng lần này khác với trước đó, người chết là Asuma, là người cùng thời kỳ và là chiến hữu quen biết Kakashi trong hai mươi năm. Anh ấy năm nay mới ngoài ba mươi, còn chưa kịp nhìn thấy đứa con trào đời, chân chính trãi nghiệm niềm vui sướng được làm cha, liền đã cáo biệt thế giới này.
Kakashi khuyên bản thân nhất định phải giữ vững tỉnh táo. Có người ở phía trước chiến đấu, thì phải có người ở hậu phương chỉ huy, Hokage là đại não cùng trái tim của cả làng, cần ý thức được trên vai gánh vác nhiều sinh mệnh, cũng phải học được từ nổi đau mất đi chiến hữu mau chóng khôi phục mà không thể bỏ mặc bản thân bị thống khổ nhấn chìm. Tất cả những gì y có thể làm là chiến đấu đến cùng với Akatsuki, triệt để phá nát âm mưu của bọn chúng, để sự hi sinh của Asuma không trở nên vô nghĩa.
Hết thảy những người của Akatsuki đều là kẻ thù không đội trời chung với làng Lá.
Kurenai từ trước bia mộ của Asuma đứng dậy, cùng các học trò của chồng mình đứng cùng một chỗ, Ino an ủi vòng lấy bờ vai cô. Kakashi chú ý chỉ thấy có Ino và Chouji ở đây, còn Shikamaru thì không thấy đâu.
Kakashi quay đầu liếc nhìn người đang đứng phía sau mình. Tiếp nhận được ánh mắt của y, Shikaku gật đầu.
Tang lễ kết thúc, mọi người tóp năm tóp ba tản đi. Kakashi ngăn lại Naruto chuẩn bị đến sân luyện tập cùng với Tenzo.
"Đội mười dự định tìm hai kẻ Akatsuki, tiếp tục nhiệm vụ của Asuma còn dang dở. Nếu như em muốn giúp bọn họ, thầy nhiều nhất có thể cho em sáu tiếng, trong thời gian này em nhất định phải nắm giữ được nhẫn thuật mới." Y nghiêm túc nhìn học trò của mình, "Có thể làm được không?"
"Yên tâm đi, thầy Kakashi." Naruto trầm giọng trả lời, mắt xanh chớp động lóe lên kiên định, "Em sẽ không để mọi người thất vọng!"
Kakashi tại cổng làng ngăn lại Ino, Shikamaru và Chouji, yêu cầu bọn họ nhẫn nại chờ thêm sáu giờ nữa, rồi cùng hành động với đội bảy gồm Tenzo, Naruto, Sakura và Sai. Shikamaru mới đầu cự tuyệt, cũng nói mình đã nghĩ ra sách lược tác chiến, nhưng bị Kakashi bác bỏ với lý do bọn họ biết quá ít về tên phản nhẫn từ làng Nước Nóng. Hai người thần thương khẩu chiến một trận, cuối cùng Shikamaru cũng thỏa hiệp, đồng ý đợi thêm sáu giờ nhưng thời gian vừa đến, cho dù Naruto còn chưa chuẩn bị xong, bọn họ cũng nhất đinh sẽ xuất phát.
Lần này Kakashi đáp ứng. Naruto đã cam đoan, y tin tưởng cậu nói được làm được.
Cùng Akatsuki chiến đấu dần dần gay cấn, nhưng ở phương diện khác cũng vẫn không không thể thư giãn. Đội bảy cùng đội mười đúng hạn khỏi hành ba giờ sau, đội của Gay ra ngoài làm nhiệm vụ cuối cùng cũng về tới làng Lá. Kakashi nghe bốn người báo cáo, cũng thông báo về cái chết của Asuma và đề nghị anh đi xem Kurenai một chút, đồng thời giữ Neji ở lại trước khi giản tán đội.
"Có việc ta cần em giúp." Y đối thượng nhẫn trẻ tuổi nói, chỉ ra cây đại thụ xanh tốt ở xa xa ngoài cửa sổ, "Một lát nữa em liền mai phục ở chỗ ấy....Ta sẽ mời một người đến đây nói chuyện. Lúc hắn xuất hiện, hãy dùng bạch nhãn cẩn thận quan sát hắn."
Mười phút sau hết thảy đều đã chuẩn bị sẵn sàng. Nữa giờ sau khi Ám Bộ truyền tin rời đi, cửa phòng làm việc của Hoakage bị gõ vang, Danzo bước vào.
"Đệ Ngũ chủ động tìm đến ta, thật sự là rất hiếm thấy." Sắc mặt gã nghiêm túc, trong mắt lộ ra tia hoài nghi, "Có việc gì sao?"
"Là chuyện liên quan đến Sai." Kakashi lộ ra nụ cười chân thành nhất từ trước đến nay khi đối mặt với Danzo, đồng thời không chút dấu vết xê dịch cái ghế, đảm bảo rằng mình sẽ không cản trở tầm nhìn của Neji, "Tôi rất vừa ý với đứa nhóc đó.....Hi vọng có thể để cậu ta trở thành một trong những thành viên trực thuộc đội bảy."
....
Cách xa trăm bước.
"Đây là..." Núp trên cành cây Neji đột nhiên hít vào một ngụm khí lạnh, "Thật đáng sợ, sao có thể có người làm ra chuyện như vậy?"
"Thế nào?" Ảnh phân thân của Kakashi ở một bên hỏi.
Neji nhìn qua y, ánh mắt dừng một chút ở con mắt trái được băng hộ trán che khuất của ảnh phân thân.
"Không sai," Thiên tài nhà Hyuga lấy ngữ khí chắc chắn nói, "Mắt phải của Danzo là một con Sharingan. Không chỉ có như thế, vai phải cùng toàn bộ cánh tay của gã đều có chakra dị thường."
"Cảm giác đó như là.....gã đã đem mười con Sharingan khảm lên cánh tay của mình."
_____________
Sau khi Danzo rời đi, Kakashi giải trừ thuật phân thân. Tiếp nhận được thông tin này làm y cảm thấy chấn kinh, đồng thời cũng mang đến bí mật càng lớn hơn.
Việc Danzo cấy ghép tế bào Hashirama rõ ràng là để giảm bớt phụ tải do Sharingan mang lại, nhưng gã muốn nhiều con mắt như vậy để làm gì? Cho dù là dự phòng, phong ấn bên trong quyển trục tùy thân mang theo cũng đã đủ, tại sao phải gấy lên cánh tay?
Bất kể nói thế nào, nghĩ đến những con mắt đỏ từng cái từng cái được sắp xếp....Trong dạ dày Kakashi nổi lên một trận buồn nôn.
Loại cảm giác ghê tởm này vẫn tiếp tục cho đến khi y mua hai phần mì Ichikaru mang về nhà. Obito đã đến, nhìn thấy sắc mặt y không đúng liền hỏi: "Làm sao vậy?"
"Đợi chút nữa sẽ nói cho cậu biết." Kakashi buồn bã ỉu xìu trả lời. Y thực sự không muốn phá hỏng khẩu vị của mình thêm nữa.
Hai người kết thúc bữa tối trong lặng lẽ. Sau khi ăn xong, Obito thu dọn bàn ăn, Kakashi đem chuyện ban ngày nói ra.
Mặc dù Obito nói mình không có chút tình cảm nào với tộc nhân, đối với chuyện gia tộc diệt vong xác thực không có phản ứng gì, nhưng hắn dù sao cũng là một Uchiha. Đúng như dự đoán của Kakashi, Obito quả nhiên rất tức giận sau khi nghe qua y giản thuật.
"Hắn là cái thá gì, cũng xứng sử dụng Sharingan?" Mizukage cười lạnh, nhìn biểu tình rõ ràng đã động sát tâm, "Miệng đầy lời sáo rỗng, tiểu nhân âm hiểm lấy việc công là việc tư."
"Tôi nghĩ không hiểu là, hắn tại sao cũng muốn cấy ghép Sharingan lên cánh tay." Kakashi nói.
"Cái này ta có lẽ biết."
"Hửm?"
"Một trong số ít của đồng thuật Sharingan là cấm thuật cường đại với cái giá phải trả là vĩnh viễn mất đi thị lực, chẳng hạn như Izanagi có thể nghịch chuyển cái chết, cùng khắc chế nó là Izanami. Dựa trên tính cách tham sống sợ chết của Danzo mà nói, hắn đại khái là thông qua con đường gì nắm giữ Izanagi đi."
"Nghịch chuyển cái chết sao....Thứ này có thể đã thương đầu óc." Kakashi một tay chống đỡ trán, "Trên cánh tay hắn gấy mười con mắt Sharingan, nói cách khác nhiều nhất có thể triệt tiêu mười lần tử vong. Trừ phi chém đứt toàn bộ cánh tay phải của hắn, nếu không nhất định phải giết chết hắn mười một lần."
"Cho dù có mười cái mạng, cặn bã chung quy cũng là cặn bã." Obito hừ một tiếng, "Không phải có thể dùng Kamui vặn gãy cánh tay của hắn sao? Như thế đơn giản hơn nhiều."
"Tuy nói như vậy, nhưng Danzo tất nhiên cũng đang đề phòng điểm này sẽ không dễ dàng cho tôi cơ hội ra tay. Với lại một mắt kích hoạt kamui tốc độ quá chậm, hắn dễ dàng chạy thoát."
"Bất cứ khi nào ngươi muốn giết hắn, ta tùy thời sẽ đi cùng ngươi."
"Ha ha....Vậy sẽ giúp rất nhiều." Kakashi mỉm cười, "Bất quá tạm thời vẫn chưa phải thời điểm vạch mặt hắn. Huống hồ, có người so với chúng ta càng muốn mạng của hắn hơn."
"Ngươi nói là Itachi?"
"Còn có Sasuke sau khi biết chân tướng," Hokage trả lời, thần sắc sầu lo. "Orochimaru chưa hẳn có thể kiềm chế được Sasuke. Trái lại một khi Sasuke đánh bại Orochimaru, mục tiêu tiếp theo sẽ là Itachi....Tôi phải nắm chắc thời gian."
"Trước khi hai anh em bọn họ tử chiến, chúng ta nhất định phải tìm đủ bằng chứng để Itachi không thể không đổi lời."
________________
Hành động bắt Bát Vĩ thất bại.
Là một nhân trụ lực hoàn hảo, Killer Bee có thể dễ dàng tránh thoát huyễn thuật nhờ trợ giúp của vĩ thú, cho dù là Tsukuyomi cũng không ngoại lệ. Song phương chiến đấu kịch liệt, cuối cùng Killer Bee rơi vào trạng thái vĩ thú hoàn toàn. Bát Vĩ mở ra huyết bồn đại khẩu, hướng họn hắn bắn ra liên tiếp vĩ thú ngọc.
Thời khắc nguy cấp, Juzo ngăn trước người Itachi, dùng đại đao hất bay một viên vĩ thú ngọc về phía bọn hắn. Nhưng đại đao cũng theo đó vỡ vụn, nữa đoạn đầu bẻ gãy vừa lúc cắt vào bụng gã. Phản nhẫn làng Sương Mù phun ra một miệng lớn máu tươi, mắt trần có thể thấy sắc mặt gã trở nên trắng bệch.
"Amaterasu!" Thần kinh thị giác ẩn ẩn đau nhói, Itachi cắn chặt răng, lần nữa phát động Sharingan vạn hoa đồng. Thừa lúc Bát Vĩ bận rộn ứng phó thân trên bị hắc hỏa thiêu đốt, hắn dùng quạ đen làm yểm hộ kéo lấy Juzo vội vàng trốn đi.
Bọn hắn trốn vào một khu rừng lân cận Lôi quốc. Cũng may Killer Bee tựa hồ không có ý định rời khỏi địa bàn của mình và truy sát bọn hắn. Được Itachi nâng đỡ, Juzo ngồi xuông tựa lưng vào cây đại thụ, chiếc áo Akatsuki của gã đã bị nhuốm đỏ hơn phân nữa.
"Đừng lo cho ta....Ngươi đi nhanh đi." Gã nghiên đầu nhìn về phía Itachi, hơi thở mong manh, khóe miệng không ngừng tuôn ra máu, "Ta hết cách rồi."
"....Thật xin lỗi." Itachi thấp giọng nói.
"Đừng nói mê sảng...Phản nhẫn kết quả đều là....kết cục này, điều khác biệt duy nhất chính là....sớm hay muộn. Như thế cũng tốt....Ta rốt cục cũng có thể thoát khỏi....kiểm soát của người đàn ông đó."
"Nếu ngươi có lời muốn chuyển tới người nào, có thể nói với ta."
"Ha...đây coi là cái gì, quan tâm trước khi lâm chung sao? Nghĩ không ra ngươi còn có.....một mặt như vậy." Juzo phát ra tiếng cười khàn giọng, đến cuối cùng lại biến thành ho khan ra máu. "Bất quá, xác thực có một việc....Ta phải nói cho ngươi, hi vọng ngươi có thể...chuyển lời cho thủ lĩnh."
"Là việc có liên quan....đến Mizukage đệ ngũ, Tobi."
Sắc mặt Itachi thay đổi: "Mizukage?"
"Ngươi không hiếu kì về...cấm thuật C sao? Ta hiện tại...nói cho ngươi biết." Juzo cố gắng giơ tay lên đặt tại trên ngực của mình. "Nơi này có...phù chú mà Tobi yểm hạ lên người ta....Miễn là hắn muốn, liền có thể....tùy thời tháo túng hành động của ta, mà ta trừ phi...chết, nếu không mãi mãi cũng không thể thoát khỏi hắn."
"...Thì ra là vậy."
"Cách đây không lâu, ngay sau khi bọn người Kakuza ....vừa bắt được Nhị Vĩ, Tobi tìm đến ta, bức ta nói ra....vị trí của Ngoại Đạo Ma Tượng. Từ đó về sau, ta mỗi ngày đều...nơm nớp lo sợ, lo lắng hắn một ngày nào đó....sẽ hủy đi ma tượng....Nhưng cái gì cũng không phát sinh. Ta có thể xác định...hắn chắc chắn...đã đi đến hoa sơn nhạc mộ tràng, chỉ là không biết đến cùng....hắn có mục đích gì."
"..."
"Ta chưa từng nói với thũ lĩnh chuyện này. Bây giờ ta...sắp chết, cuối cùng có thể nói ra." Sắc mặt Juzo triệt để tái nhạt; gã đèn đã cạn dầu. "Thay ta...hướng hắn bồi tội. Nhất định phải...nhắc nhở hắn cẩn thận Tobi."
Itachi trầm mặc.
"Ta sẽ nhất định nhớ kỹ những lời này." Cuối cùng Itachi chỉ có thể nói như vậy.
Mà Juzo đã vô lực đi phân tích hàm nghĩ câu nói này.
"Một khắc cuối cùng nhân sinh....Ta nhớ đến lại là Thủy quốc khiến người căm hận kia...bầu trời vĩnh viễn không có ánh sáng...." Thân thể dán trên thân cây vô lực trượt xuống, gã có chút ngẩng đầu lên, nhìn về phía trời xanh sau khe hở trong bóng cây, "Đây thật là...quá trớ trêu."
Nói xong lời cuối cùng, thanh âm của phản nhẫn làng Sương Mù đã không mấy có thể nghe thấy. Ánh mắt tan rã, gã nghiêng đầu về một bên, bất động.
Itachi nhìn người đồng hành cùng mình bảy năm đình chỉ hô hấp ngay trước mắt. Hắn cảm thấy trong lòng trống rỗng, loại cảm giác này cũng không quá bi thương, mà gần giống như thê lương chết lặng.
Kể từ khi mất Shisui và buộc phải chính tay giết người thân của mình, nỗi đau đã trở thành một thứ xa xỉ đối với hắn.
Juzo nói không sai. Kết cục của phản nhẫn cũng sẽ là kết quả này, chỉ khác nhau là muộn hay sớm thôi.
Những điều mà người đàn ông nói trước khi chết khiến Itachi nghi ngờ trong lòng. Tobi có được điểm yếu hại của Juzo trong tay, điều này hắn chẳng ngạc nhiên, từ mỗi lần nói về Tobi liền có thể thấy phản ứng của Juzo. Điều làm Itachi không hiểu chính là hành vi của Mizukage.
Bây giờ nghĩ lại, Tobi mặc dù ngay từ đầu là liên minh kết hôn, bày ra tư thế quyết tâm chủ động cùng Akatsuki đối kháng, nhưng trên thực tế, hắn cho tới bây giờ đều không có động thủ, càng giống như là bỏ mặc Akasuki đi thu thập vĩ thú. Hắn tại hội đàm ngũ Kage phản đối liên minh, tạm thời có thể nói là không tin tưởng Raikage cùng Tsuchikage, nhưng hắn nếu biết ngoại đạo ma tượng tồn tại, lại vì cái gì không nổ lực hủy đi hoặc là chí ít mang nó đi?
Trước mắt từ động tĩnh của làng Lá đếm xem, Kakashi tựa hồ đối với những chuyện này hoàn toàn không biết gì cả. Bọn hắn năm đó kết hôn đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Tobi có phải là Uchiha Obito hay không, mà Kakashi liệu có biết được thân phân thật sự của hắn không?
Theo những gì Itachi hiểu biết về y, nếu như Mizukage không phải là Obito, chỉ sợ Kakashi rất khó chấp nhận đề nghị kết hôn, cho dù là ngoài ý đồ trao đổi lợi ích. Nhưng nếu như thật sự là như vậy, Obito lại là nghĩ cái gì? Chẳng lẽ hắn thật sự....
Itachi nhìn khuôn mặt lạnh băng của Juzo. Hắn vươn tay, nhẹ nhàng đóng lại hai mắt đối phương.
Thật có lỗi, Juzo. Hắn ở trong lòng nói, di nguyện của ngươi, ta chỉ sợ —
"Ồ? Juzo chết rồi sao." Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến một thanh âm. Mặt đất dưới chân chấn động nhỏ, một sinh vật hình người quái dị chui lên, mở to hai mắt màu vàng nhìn quanh. "Xem ra các ngươi cũng không thể bắt được Bát Vĩ....Hắn quả nhiên khó đối phó."
Itachi cấp tốc xoay người lại —— Hắn trong nháy mắt đã điều chỉnh tốt nét mặt của mình. "Ngươi cũng đã thấy được?"
"Đương nhiên, đây chính là nhiệm vụ tình báo của ta mà." Nữa bên bạch Zetsu dùng giọng điệu nhẹ nhàng trả lời.
"Không cần căng cứng tinh thần như thế, Itachi...Ngươi chân chính đứng ở bên nào, ta cũng không phải không biết." Nữa bên màu đen lại thêm vào nói, "Dù sao....chúng ta cũng từng là cùng một chỗ hợp tác qua."
"Xem ra ta không cần đem di ngôn của Juzo nói cho Pain." Nghe vậy, Iatchi biểu lộ vẫn như cũ vẫn hoàn hảo, không có bất kỳ sơ hở nào.
"Không cần, không cần. Dù sao cũng không phải chuyện ngoại dự liệu gì." Bạch Zetsu liên tục gật đầu. Hắn nhìn Itachi, đột nhiên lộ ra một tia giảo hoạt, "Kỳ thật ngươi cũng rất tò mò đúng không? Thân phận thật sự của Mizukage cùng suy nghĩ của hắn? Nhưng ta cái gì cũng biết cả đấy."
"Đừng nói thêm lời thừa thãi, ngu ngốc." Hắc Zetu khàn giọng cảnh cáo.
"hắn là ai đều không liên quan gì đến ta." Iatchi bất vi sở động, "Chuyện đó không thuộc phạm vi ta quan tâm."
"Trả lời một cách thông minh lắm." Hắc Zetsu tán thưởng nói, "Ngươi chỉ cần nhớ kỹ những gì ta nói với ngươi là được."
"Mizukage chính là thủ phạm đã gây ra bi kịch cho gia tộc ngươi...chính hắn là kẻ năm đó đã giải phóng Cữu Vĩ và hủy diệt làng Lá."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro