03
Lưu ý: Nội dung có chứa yếu tố quan hệ tình dục tuổi vị thành niên, cân nhắc trước khi đọc.
10
Obito nhìn Kakashi, hắn vẫn không thể phân biệt được đây là thực tại hay là ảo cảnh.
Cơ thể hắn trôi nổi trong chiều không gian dường như có trọng lực, bầu trời rợp sao bao quanh bọn họ, chỉ có hắn bên cạnh y giữa vũ trụ rộng lớn, hơi thở rõ ràng phả lên bên tai, lặng im lấp đầy trái tim của hắn. Hai người họ không mặc gì, cả cơ thể lộ ra trước mắt đối phương. Kakashi mở mắt nhìn hắn, ánh mắt y không còn chứa đựng sự ngạo mạn của một đứa trẻ, cũng không phải sự thờ ơ của thời niên thiếu, càng không phải ý thù địch. Y nhìn hắn như thể hắn là người bạn thân thiết nhất của y, hoặc hơn thế nữa — người y yêu.
Tim hắn đập loạn trong nỗi bất an cùng niềm hạnh phúc chưa từng. Hắn tiến lại gần Kakashi, do dự đưa tay chạm tới khuôn mặt y. Mềm mại. Ấm áp. Chân thật.
"Kakashi...?"
Hắn gọi.
Kakashi không nói gì. Y hơi cúi đầu, gò má khẽ cọ lên bàn tay hắn, dịu dàng như mèo con đang làm nũng. Kakashi vốn dĩ nên làm một con mèo, dù rằng y nuôi hẳn tám con chó.
Y nên có bộ lông trắng muốt không tì vết — xinh đẹp và kiêu hãnh. Obito cảm nhận được nhiệt độ sống động trong lòng bàn tay hắn, Kakashi ngoan ngoãn khiến hắn thấy lạ lẫm, nhưng lại làm lòng hắn hân hoan yêu thích. Kakashi ngẩng đầu nhìn hắn, không còn chiếc mặt nạ giấu đi khuôn mặt y, không còn vết sẹo dài chạy dọc con mắt trái. Đôi mắt y đen láy trong trẻo, phản chiếu hình ảnh của một Obito vẹn nguyên, không những gờ sẹo trải ngang nửa bên mặt hắn. Hắn thấy mình run rẩy.
Hắn không hiểu là do hắn sợ hãi hay hắn đang vui sướng, chỉ có những cảm xúc dữ dội tấn công tinh thần hắn dồn dập. Hắn muốn tiến đến gần y hơn, mũi hắn chạm vào mũi người kia, y thật gần gũi ngay bên cạnh hắn. Hắn nhớ lại điều hắn nói với chính mình từ rất lâu về trước, "Nếu như ta ở bên cạnh Kakashi, chúng ta sẽ là một thể hoàn chỉnh."
"Chúng ta là một."
Obito nói.
"Vậy nên đừng rời xa tôi, có được không?"
Kakashi vẫn không trả lời hắn, y chỉ mỉm cười, hai mắt híp lại. Hắn thấy hạnh phúc. Hắn ôm chặt Kakashi trong tay mình,
"Im lặng tức là đồng ý rồi. Chúng ta không thể nào tách rời đâu, làm sao một người có thể tách khỏi nửa kia của chính mình được?"
Bọn họ đã dành cả cuộc đời để hướng về nhau, bọn họ luôn nhìn ngắm thế giới từ cùng một đôi mắt. Hai người họ là một nửa của nhau, nên chỉ khi ở bên nhau thì hai nửa mới có thể hoàn chỉnh.
Kakashi khẽ cười, cơ thể thon gầy rung động trong vòng tay Obito, chọc cho trái tim hắn nhột nhạt ngứa ngáy. Khuôn mặt non trẻ của hắn bày ra kích động không kiềm chế. Ở độ tuổi này, hắn có thân hình cao lớn, những thớ cơ mạnh mẽ bao phủ khung xương vẫn chưa phát triển hoàn toàn của hắn. Trong tương lai, hắn nhất định sẽ có một bờ ngực vững chãi.
Mái tóc bạc của Kakashi bay tán loạn trên trán, cơ thể mảnh mai cùng làn da trắng càng điểm rõ vẻ yêu kiều của một thiếu niên. Obito cúi đầu nhìn y, ánh mắt hắn si mê, rồi hắn nghiêng đầu Kakashi, hôn y. Đây là nụ hôn đầu của hắn — nụ hôn không hàm chứa dục vọng, ngây ngô như ngọn cỏ sau cơn mưa, vụng về lại tràn đầy nâng niu cảm mến. Hắn liếm môi Kakashi, ngạc nhiên khi môi y có vị ngọt, thanh dịu như cây dango, cũng ngọt ngào như bánh đậu đỏ.
Người kia nhíu mày bối rối, hơi mở miệng để lưỡi hắn trượt vào khoang miệng y, nụ hôn đột nhiên trở nên ẩm ướt. Obito chìm trong cơn mê, hắn nghe rõ nhịp tim dữ dội của chính mình. Nụ hôn trong sáng dần rút lui, lưỡi hắn quét qua răng Kakashi, vòm miệng, cuối cùng cuốn lấy lưỡi y. Những âm thanh ướt át dường như lách tách bên tai hắn, cơ thể hắn nóng lên, cảm giác lạ lẫm xâm chiếm các dây thần kinh của hắn, ngọt ngào cũng đầy đau đớn.
Hắn thở dốc, buông y ra. Kakashi vẫn im lặng, nhưng đôi mắt y đã ánh lên làn nước mỏng. Thế giới, Rin, thống khổ, hận thù, tất cả đối với hắn bây giờ đều chẳng có ý nghĩa gì. Chỉ còn Kakashi trong mắt Obito, một Kakashi trong trắng, dịu dàng. Hắn nhìn thấy hơi nước trong đôi mắt trống rỗng của y, thấy cả cánh môi y đỏ ửng.
"Kakashi..."
Nheo mắt, hắn giống như con báo săn mồi, ánh mắt trần trụi dục vọng không thuộc về mình.
"Kakashi... Tôi muốn em..."
Hắn không rõ thế giới này là thực tại hay là ảo tưởng của hắn, nhưng hắn cũng chẳng cần biết để làm gì. Điều duy nhất Obito biết là khao khát chân thật nhất của hắn ngay lúc này: hắn muốn nhiều hơn nữa, và hắn biết Kakashi sẽ không từ chối hắn.
Phải, Kakashi không từ chối hắn. Y vẫn im lặng, nhưng đôi mắt hiếm khi để tâm tới ai khác đang chăm chú nhìn Obito. Rồi y ôm lấy hắn. Khoảnh khắc y ôm hắn tựa như sự cứu rỗi, hắn xúc động bật khóc. Nước mắt tuôn ra từ mắt hắn, lăn dài trên gò má, cảm giác lành lạnh khiến trái tim hắn nhức nhối, nỗi u uất bị đè nén bấy lâu được giải phóng chỉ trong một khoảnh khắc. Vòng tay nhỏ bé của Kakashi nâng đỡ cả bầu trời lẫn mặt đất. Trong cái ôm ấy, Obito nghĩ mình đã trở lại là cậu bé năm nào, không có gánh nặng về tương lai mờ mịt phía trước, chỉ có bài tập, những cuộc vui và những người bạn.
Obito mở mắt, nước mắt làm nhoè đi tầm nhìn của hắn, nhưng khuôn mặt Kakashi lại vẫn luôn như cũ rõ ràng. Khoé mắt y cong lên, ý cười phảng phất dưới đáy mắt, khiến hắn kìm lòng không được mà hôn khẽ lên mí mắt y, cảm nhận nhãn cầu của đối phương run rẩy dưới cái chạm của hắn. Hắn lại hôn y, những nụ hôn rải rác trên sống mũi, bờ môi, cằm y, rồi di chuyển xuống dưới, để lại những dấu hôn đỏ ửng ở xương quai xanh của người kia. Đầu lưỡi hắn liếm tới hai điểm nhỏ trước ngực Kakashi, nghe được tiếng y vội vàng thở dốc. Hắn bật cười, nụ cười của hắn vừa trẻ con vừa có chút nghịch ngợm, ở trên gương mặt vẫn nguyên vẹn lộ ra sự trẻ trung non nớt.
Hắn ngẩng đầu, đôi mắt ghi nhớ dáng vẻ bối rối của Kakashi, trong lòng trào lên cảm giác mãn nguyện vô bờ. Hắn lần nữa trêu đùa liếm đầu ngực y, vui vẻ nhìn người kia đè nén tiếng rên rỉ, lại tiếp tục di chuyển xuống dưới, ngậm lấy bộ phận chưa trưởng thành trong khoang miệng ấm nóng.
Y khẽ thốt lên một tiếng, từng trận run rẩy không ngừng khi lưỡi hắn men theo hình dáng non trẻ của thiếu niên mà liếm mút. Kích thích quá lớn khiến cơ thể nhỏ bé của y không chịu nổi, nhanh chóng phản ứng lại, vật nhỏ trong miệng hắn bắt đầu cương lên. Hắn chậm rãi nhả ra, không khỏi hiếu kì nhìn người kia chăm chú. Kakashi dường như bị nhìn đến xấu hổ, hai tay vụng về che lại chỗ nhạy cảm, nhưng ánh mắt hướng hắn trách móc lại giống như đang dụ dỗ hắn. Obito nuốt khan, hắn biết bên dưới mình sớm đã trở nên cương cứng.
Hắn ôm Kakashi nâng người trên tay, tay còn lại vòng ra sau, đầu ngón tay chen vào lỗ nhỏ phía sau, khiến y rên rỉ vì đau. Hắn hôn y, lưỡi hắn cuốn lấy lưỡi y, ở dưới vẫn không ngừng chuyển động, chậm rãi mở rộng thân thể y. Cảm tưởng như hắn đã chịu đựng từ rất lâu, lâu tới mức hắn không còn nhớ rõ cảm giác này bắt đầu từ lúc nào.
Trưởng thành luôn bao hàm cả hạnh phúc lẫn nỗi đau. Con người rồi sẽ lớn lên, sẽ ngước nhìn bầu trời bao la và theo đuổi những giấc mơ to lớn hơn. Nhưng Obito thì khác, thế giới của hắn quá nhỏ bé, nhỏ bé đến mức chỉ vừa đủ chỗ cho Kakashi và Rin. Hắn chỉ hi vọng bọn họ có thể sống hạnh phúc. Một ước mong nhỏ bé như vậy, nhưng lại chẳng bao giờ có thể thành hiện thực.
Nỗi đau không đúng lúc len lỏi trong khoảnh khắc hạnh phúc mong manh, cảm giác lạnh lẽo từ những giọt nước mắt lăn dài trên má vẫn còn đó. Hắn buông đôi môi Kakashi ra, ánh mắt dè dặt dán lên người y, sợ rằng hắn sẽ nhìn thấy dù chỉ một tia chối từ trong mắt y, đập tan niềm hi vọng đầy tràn của hắn. Thế nhưng mà, dưới đôi đồng tử trong suốt của Kakashi, Obito chỉ thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình, cùng với sự ỷ lại và tin tưởng hắn hoàn toàn.
Khoảnh khắc hắn tiến vào cơ thể Kakashi, hắn oà khóc. Y run rẩy thở dốc trong lòng hắn, nhưng vẫn không do dự trao tất cả của y cho hắn. Y ôm chặt lấy hắn, liếm đi những giọt nước mắt của hắn, đầu lưỡi lướt trên làn da mang lại cảm giác ngứa ngáy. Hắn run rẩy, nước mắt càng tuôn ra như mưa, ôm Kakashi trong lòng từ từ chuyển động bên dưới. Bọn họ dính chặt lấy nhau không kẽ hở, sức lực của hắn gần như khiến y ngạt thở, những giọt nước mắt vẫn không ngừng rơi, nhưng không còn ai gọi hắn là đồ ngốc khóc nhè nữa.
Bên tai Kakashi, hắn liên tục nỉ non những lời yêu thương mềm mại, vẽ ra những viễn cảnh tương lai tươi đẹp. Nhịp độ ra vào càng lúc càng nhanh, hơi thở của hắn dần trở nên nặng nề. Một luồng sáng trắng loé lên, hắn trút toàn bộ dục vọng vào sâu bên trong cơ thể y. Dường như những năm tháng yêu — hận lẫn lộn cùng lo được lo mất đều đã tan biến, ngay tại thời khắc này, chỉ có y có hắn, gắn bó chặt chẽ bên nhau. Vậy nhưng những giọt nước mắt của hắn vẫn như mất kiểm soát, cả thế giới như ngập trong làn mưa.
"Đây là thực tại, hay chỉ là một giấc mơ?"
Sau khi khoái cảm qua đi, cảm giác trống rỗng lại điên cuồng xâm chiếm hắn. Obito nức nở, dùng cả thân mình ra sức ghì chặt Kakashi, miệng cứ lẩm bẩm nỗi bất an của hắn cho y nghe. Nước mắt hắn thấm ướt mái tóc bạc của y, từ dái tai nhỏ xuống bờ vai trắng sữa, nơi một dấu hôn đỏ chói nằm yên đầy khêu gợi.
"Nếu bây giờ tôi tỉnh dậy, trước mắt tôi sẽ chỉ có Thần Thụ vô hồn, Zetsu độc ác, và em đang ngày ngày xa dần, có phải không?"
Không ai trả lời hắn. Chẳng có ai từng trả lời hắn. Dấu hiệu của sự sống ngừng lại, chỉ còn một mình hắn tại không gian này, nhung nhớ sự gần gũi mà hắn chẳng rõ là thật hay giả.
"Ta chỉ muốn có được chút ít hạnh phúc."
Nhưng dù là thế giới nào, nó cũng chưa bao giờ đáp ứng bất kỳ mong ước nào của hắn.
Địa ngục, hắn đang sống trong địa ngục.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro