Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 (H)




Kakashi tỉnh dậy với cơn đau nhức rõ rệt ở vai trái. Anh khó khăn cất tiếng khi lăn người sang một bên, đưa tay chạm vào chỗ đang đau đớn để xoa dịu cảm giác nhức mỏi. Đồng thời, anh cố gắng nhớ lại chính xác chuyện gì đã xảy ra vào ngày hôm qua.

Anh nhớ rằng mình đã ra ngoài làm nhiệm vụ—một đội gồm năm người. Họ được giao nhiệm vụ tiêu diệt một nhóm ninja mất tích từ Iwa. Nhưng anh không thể nhớ rõ mình đã hoàn thành nhiệm vụ và trở về như thế nào, cho đến khi cảm nhận được một dấu răng hằn sâu trên da thịt.

Nỗi hoảng loạn dâng trào trong dạ dày, Kakashi bật dậy, mồ hôi lạnh túa ra trên trán. Ký ức ập đến—cơn nóng bức kéo đến dữ dội, và tên phản nhẫn đã bắt anh đi với ý định rõ ràng...

Nhưng không có bất kỳ ký ức nào về việc kẻ địch cởi bỏ y phục của anh. Thay vào đó, Kakashi nhớ đến một kẻ xa lạ sau lớp mặt nạ, kẻ đã biến nơi đó thành một vũng máu, rồi đưa anh đi sâu vào trong rừng, rời khỏi đội của mình. Dù vậy, điều đó cũng không thể xoa dịu những suy nghĩ rối loạn trong đầu anh khi anh cuối cùng cũng nhớ ra—mình đã bị đánh dấu.

Anh không hiểu tại sao bản thân lại tin tưởng một Alpha xa lạ. Kakashi nguyền rủa sự yếu đuối mà cơn phát tình mang đến, đổ lỗi cho bản năng Omega đã khiến anh khuất phục trước một người mà anh chẳng hề quen biết. Dù vậy, thật kỳ lạ khi người kia muốn một mối liên kết song phương, và quan trọng hơn—người lạ mặt đó cuối cùng lại không làm tổn thương anh.

Kakashi co hai đầu gối sát vào lồng ngực, nghĩ về tất cả những gì bản thân biết về Alpha của mình. Nhưng manh mối duy nhất anh có chỉ là mái tóc dài, đen nhánh và chiếc mặt nạ màu cam che đi hoàn toàn khuôn mặt. Giọng nói ấy chẳng giống bất kỳ ai mà anh quen biết, dù có một cảm giác tin tưởng và thân thuộc không thể phủ nhận.

Kakashi muốn cảm thấy an toàn lúc này. Thực tế, lần đầu tiên, anh không còn cảm giác bị ép buộc phải dùng thuốc ức chế nữa. Cơn nóng trong anh đã được xoa dịu, dù toàn thân anh vẫn như đang bốc cháy. Kakashi vẫn không thể chắc chắn lần phát tình tiếp theo sẽ như thế nào, hoặc tệ hơn, nó sẽ ập đến vào lúc nào.

Anh chậm rãi bò ra khỏi giường và quyết định đi tắm trước. Lấy một chiếc áo đen dài tay trong tủ, anh bước vào phòng tắm. Nhưng khi ánh mắt anh chạm đến tấm gương, một trận lo lắng khác lại quét qua, siết chặt lấy anh.

Trên vai anh là một vết bầm tím lớn, sẫm màu. Dựa vào vẻ ngoài của nó, lẽ ra anh phải cảm thấy đau hơn nhiều, nhưng thực tế thì không. Dấu răng của Alpha hằn sâu một cách rõ ràng, và nếu ai đó nhìn thấy, họ sẽ ngay lập tức biết chuyện gì đã xảy ra với Kakashi. Khi đặt quần áo sang một bên, anh thầm cảm thấy biết ơn vì chiếc cổ áo cao và mặt nạ sẽ giúp che đi toàn bộ phần cổ của mình.

Omega dành đủ thời gian trong phòng tắm để xoa dịu những suy nghĩ hỗn loạn. Chúng chẳng giúp ích được gì, dù vậy anh cũng kịp nghĩ ra một cái cớ để báo cáo với cấp trên. Anh vẫn chưa chắc chắn làm thế nào mình có thể trở về làng với một người lạ mặt mà không bị phát hiện. Những ký ức lờ mờ về một loại thuật không thời gian nào đó xuất hiện trong tâm trí, nhưng chừng đó vẫn chưa đủ để giải thích mọi chuyện.

Kakashi cố gắng không cảm thấy bản thân vô dụng khi mặc đồ và buộc băng bảo vệ lên mắt trái. Anh là đội trưởng, vậy mà có lẽ bản báo cáo nhiệm vụ đã được nộp xong từ lâu. Nếu may mắn, các thành viên trong đội hẳn đã giải thích tình hình thay anh.

Nhưng anh không tin vào may mắn, đặc biệt là may mắn của chính mình. Kakashi thầm chuẩn bị tinh thần cho những lời xì xào đầy tổn thương một lần nữa vang lên xung quanh. Chỉ khác là lần này, cái tên bị nhắc đến không còn là Hatake Sakumo nữa, mà là Hatake Kakashi. Anh biết chắc rằng trong ANBU, mọi người hẳn đã biết cả rồi. Và nếu chưa, thì sớm muộn gì họ cũng sẽ biết. Dù chẳng ai có ý xấu, Kakashi hiểu rõ họ cũng sẽ không giữ im lặng về chuyện này.

Anh ước gì mình có thể tự đánh giá được mùi hương của bản thân, nhưng là một Omega, anh không thể phân biệt được sự thay đổi trong khí tức của mình, cũng chẳng có một Alpha đáng tin nào bên cạnh để kiểm chứng. Nếu có thể nói gì, thì lúc này, chỉ có một Alpha duy nhất mà anh có thể tin tưởng. Dù ghét phải thừa nhận điều đó, nhưng ít nhất, người lạ mặt kia dường như không phải là mối đe dọa.

Kakashi không thể trì hoãn số phận của mình thêm nữa. Anh cầm lấy chiếc mặt nạ, có vẻ như Alpha của anh đã trả lại mọi thứ cùng với vũ khí để anh mang trả về kho. Anh tự hỏi liệu mình có nên đến văn phòng Hokage không. Trước đây, anh đã từng bàn luận rất nhiều về thân phận của mình với Đệ Tứ, nhưng với Đệ Tam, đó luôn là một chủ đề bị né tránh.

Khi đến gần Tháp Hokage trên đường tới trụ sở chính của ANBU, Kakashi nghe thấy một giọng nói quen thuộc gọi tên mình. Anh cố gắng không giật mình khi nhận ra đó chỉ là cậu hậu bối nhiệt tình và lo lắng quá mức của mình.

"S-senpai! Anh... ổn chứ?" Người kia vẫn đang đeo mặt nạ, và dựa vào vẻ ngoài, Kakashi nhận ra cậu ta hẳn vừa mới trở về làng. "Hôm qua anh cứ... biến mất."

"Chào, Tenzo." Kakashi đáp lại một cách bình tĩnh để tránh gây thêm nghi ngờ. "Tôi ổn. Quan trọng hơn, nhiệm vụ thế nào rồi?"

"Chúng tôi đã xử lý xong kẻ địch. Tôi đã cố đuổi theo anh, nhưng thứ duy nhất tôi tìm thấy là bốn cái xác... Người đó là ai?"

Kakashi dịch chân một cách bất an. Đương nhiên, ai cũng có thể nhận ra anh không thể nào là người giết kẻ địch được. Anh thậm chí còn yếu đến mức không thể tự thoát khỏi vòng tay của ai đó. Kakashi khẽ nhắm mắt lại, thầm xin lỗi Tenzo trong lòng.

"Tôi không biết." Kakashi nói dối mà không hề chớp mắt. Ít nhất, anh hy vọng cơ thể mình không vô tình để lộ điều gì. "Khi tôi tỉnh lại... tôi đã ở một mình."

"Làm sao anh có thể trở về trước bọn tôi?" Tenzo vẫn tiếp tục truy hỏi, dù không cố gắng ép anh phải đưa ra câu trả lời thỏa đáng. "Chúng tôi vừa mới quay lại. Chắc ai đó đang báo cáo với Hokage ngay lúc này..."

"Tôi đã cố gắng quay về nhanh nhất có thể để cậu không phải lo lắng." Kakashi mỉm cười gượng gạo. Anh thực sự chẳng có lý do nào hợp lý cho những gì đã xảy ra.

"Bây giờ anh thấy ổn chứ...?"

"Tôi ổn." Kakashi đáp lại dứt khoát. Giọng anh vô tình có phần gay gắt hơn mức cần thiết, đặc biệt là với Tenzo—người chỉ đơn thuần lo lắng cho anh. Nhưng ánh mắt mà cậu ấy dành cho anh khiến dạ dày anh quặn thắt. "Tôi đã uống thêm thuốc ức chế rồi, tôi ổn. Chuyện này sẽ không xảy ra nữa."

Kakashi không nhớ lần cuối cùng mình nói dối nhiều đến vậy là khi nào. Anh biết mình cần phải đổi chủ đề trước khi vô tình để lộ sơ hở.

"Vậy thì, có muốn đi đến kho vũ khí cùng tôi không? Cậu có thể kể cho tôi nghe chi tiết về việc hoàn thành nhiệm vụ." Kakashi vẫn cảm thấy bản thân có phần trách nhiệm với nhiệm vụ này. Đây là lần thất bại đầu tiên của anh sau nhiều năm, và nó gợi lại những ký ức cay đắng trong quá khứ.

Anh từng nghĩ rằng mình đã để lại những sai lầm phía sau. Nhưng khi nghĩ về việc suýt chút nữa đã thua cuộc, anh không thể ngăn cơn nhói đau trong tim. Cuộc đời vừa ném cho anh một thử thách tàn nhẫn, và anh biết mình không thể vượt qua nó một mình. Dù muốn hay không, sớm muộn gì anh cũng sẽ phải điều tra về Alpha đã cứu mình.

Lần đầu tiên Kakashi nhận ra có một cặp mắt đang theo dõi mình là hai ngày sau, khi anh được triệu tập đến Tháp Hokage. Anh mặc đầy đủ trang bị của ANBU, giấu khuôn mặt sau chiếc mặt nạ và bước vào tòa nhà. Kẻ đang bám theo anh có khả năng hòa mình vào bóng tối rất tốt. Nhưng dấu hiệu Chakra đặc trưng đã nói rõ cho anh biết người đó thuộc phe nào.

Root đã để mắt đến anh. Điều này không quá bất ngờ, nhất là khi chỉ sau một ngày, gần như tất cả ANBU đều nhìn anh bằng những ánh mắt khác lạ. Anh thậm chí đã nghe ít nhất bốn lời bàn tán mới về mùi hương của mình. Những giọng nói ấy giờ đây không còn mang theo sự ngưỡng mộ vốn dành cho một Alpha nữa, nhưng cũng không hẳn là chế giễu. Điều khiến họ kinh ngạc hơn cả là việc một người mà họ luôn cho rằng là Alpha hóa ra lại là một Omega.

Nhưng tất nhiên, Kakashi không lo lắng về những đồng đội trong ANBU. Nếu có người của Root theo dõi anh, đó lại là một vấn đề hoàn toàn khác. Nỗi sợ đối với kẻ đứng đầu tổ chức ấy vẫn bám rễ sâu trong trái tim anh. Kakashi không biết Alpha của mình đang ở đâu, và vào lần tới khi cơn phát tình ập đến, anh sẽ lại một lần nữa trở nên hoàn toàn bất lực.

Khi đứng trước cửa văn phòng Hokage, Kakashi thoáng nghĩ đến việc rời khỏi ANBU. Nhưng đó là tất cả những gì anh có. Đó là vị trí của anh trong làng, trong cả thế giới này. Dù là một Omega, anh đã tự mình giành được nó và họ tôn trọng anh vì những thành tích của anh.

Hokage Đệ Tam đang ký một số văn kiện, ban đầu thậm chí không liếc nhìn anh. Ông ngậm ống tẩu giữa kẽ răng, khuôn mặt hiện lên một vẻ cau có nhẹ. Phía sau ông là một đặc vụ ANBU khác, vệ sĩ như thường lệ. Người đó ra hiệu cho Kakashi tiến lên.

"Tin tức lan truyền nhanh hơn ta nghĩ." Sarutobi già nua lẩm bẩm khi đặt bút ký vào tờ giấy cuối cùng. Ông cầm lấy ống tẩu, đôi mắt khó đoán nhìn thẳng vào Kakashi.

Kakashi vẫn giữ im lặng, như thường lệ chờ đợi một mệnh lệnh nào đó. Tuy nhiên, anh biết lần này mình không được triệu tập vì nhiệm vụ.

"Ta đã ra lệnh cho các đội trưởng ANBU không để chuyện này lọt ra ngoài. Và ta chắc rằng chính ngươi cũng sẽ không tiết lộ danh tính thật của mình với bất kỳ ai khác."

Giọng nói của Sarutobi nghe như một lời cảnh cáo, cứ như thể nếu cả làng biết Kakashi là một Omega, anh sẽ bị giáng chức ngay lập tức. Dù vậy, anh vẫn không đáp lại, chờ đợi một câu hỏi. Cuộc gặp này chắc chắn phải có mục đích nào đó.

"Ta đoán Minato hẳn đã biết từ trước. Dù ta khó có thể hiểu được một số lựa chọn của cậu ấy, nhưng ta đã quyết định giữ ngươi ở lại ANBU từ lâu. Việc ngươi là một Omega cũng không thể thay đổi điều đó."

Kakashi cảm thấy một làn sóng nhẹ nhõm trong lòng. Trong năm đầu tiên ở ANBU, anh từng rất sợ hãi với vị trí mới, nhưng giờ đây anh đã quen với nó và cảm thấy thoải mái với nơi mình đang ở. Nghe rằng mình sẽ không mất vị trí này giúp anh giảm bớt một trong những lo lắng.

"Ta chỉ có một mệnh lệnh cho ngươi, Kakashi." Ánh mắt của Đệ Tam trở nên lạnh lùng. "Hãy theo dõi cơn phát tình của mình. Không ai có thể ép ngươi đi làm nhiệm vụ, ngươi sẽ ở lại làng vì sự an toàn của chính mình. Nhưng ngươi vẫn là một đặc vụ cấp đội trưởng. Chúng ta phải biết khi nào ngươi không có mặt."

"Tôi hiểu, Hokage đại nhân." Anh gật đầu. "Nhưng suốt thời gian qua tôi đã sử dụng thuốc ức chế-"

"Nếu chúng đã thất bại một lần, chúng ta phải giả định rằng chúng sẽ không hoạt động như mong đợi nữa. Tình huống đó không thể tái diễn. Ngươi không thể phụ thuộc vào chúng nữa."

"Vâng, Hokage đại nhân."

"Đến đây thôi, ngươi có thể đi."

Kakashi rời đi trong im lặng, từ từ đóng cửa lại sau lưng khi ra khỏi văn phòng. Một trong những thư ký nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ khi anh đứng yên quá lâu. Shinobi tóc bạc ấp úng xin lỗi và vội vàng rời khỏi tháp.

Chỉ một ngày sau cơn phát tình, Omega đã quyết định không muốn trải qua nó lần nữa. Trải nghiệm đó thật không thể chịu đựng được, dù sự hiện diện của Alpha đã giúp anh dễ dàng vượt qua hơn, nhưng anh không thể quên đi sự khó chịu và yếu đuối. Anh đã mất kiểm soát với bản thân, không thể suy nghĩ một cách lý trí, điều đó khiến anh cảm thấy sợ hãi.

Kakashi giờ đây hiểu rằng Omega chỉ là những món đồ chơi tình dục để sử dụng khi họ đang trong cơn phát tình. Dù anh không cảm thấy bị lợi dụng bởi Alpha và đã khao khát hắn ta vì những lý do khác mà bản thân vẫn chưa hoàn toàn hiểu được, anh biết rằng việc trở thành bạn tình vào ngày hôm đó không nằm trong kế hoạch của anh.

Điều ít nhất mà anh có thể làm bây giờ là cố gắng quên đi thực tế rằng chuyện đó đã từng xảy ra. Nếu anh ở lại làng trong những kì phát tình tiếp theo, anh sẽ không phải đối mặt với kẻ đeo mặt nạ đó nữa. Kakashi biết rằng anh có hơn hoặc chưa đến một tháng để chuẩn bị, nếu những cơn phát tình đó thậm chí còn.. đều đặn..?

Cơn gió thu nhẹ nhàng xô tóc anh khi anh đi dạo trên những con phố của Konoha. Một cách vô thức, anh cảm thấy lo lắng dâng lên mỗi khi nhìn thấy ai đó đang nhìn mình. Anh tự hỏi liệu mùi hương của mình có đánh lừa được ai không. Hokage Đệ Tam có thể đã nói rằng mọi người sẽ không phát hiện ra trừ khi anh nói cho họ biết, nhưng kiểu che lấp sơ sài đó chẳng có tác dụng gì nếu bất kỳ Alpha nào cũng có thể ngửi thấy anh từ một dặm xa.

Nhưng những ánh nhìn mà mọi người dành cho anh thì không khác gì nhau. Họ nhìn anh với những nụ cười thân thiện và vẫy tay. Mặt khác, Kakashi nhận ra rằng mọi người sẽ không chế giễu một shinobi, dù là Omega hay không. Chính những đồng nghiệp của Kakashi mới là điều mà anh cần lo lắng.

Những lo lắng của anh không phải là không có cơ sở. Trước khi đến Tháp Hokage, anh đã cảm nhận được điều đó. Những ánh mắt của một đặc vụ Root đang dõi theo anh một lần nữa, như thể đang chờ đợi anh vấp ngã và rơi vào tay họ một cách bất lực.

Hokage đã nói với Kakashi rằng anh sẽ được an toàn trong làng khi đến kì phát tình. Nhưng Kakashi lại rất nghi ngờ điều đó.

Trong ba mươi ngày tiếp theo, Kakashi tiếp tục cuộc sống của mình như thể kì phát tình chưa từng xảy ra. Anh tham gia tất cả các cuộc họp, thực hiện các nhiệm vụ cấp S, cả một mình lẫn theo nhóm. Đôi khi, anh nhận thấy sự khác biệt trong hành vi của các đặc vụ ANBU xung quanh mình nhưng anh chọn cách phớt lờ. Anh không muốn giới tính thứ hai của mình quyết định cách mà mọi người nhìn nhận mình.








Nhưng rồi, vào một buổi sáng, khi anh sắp rời khỏi căn hộ nhỏ của mình, anh cảm thấy một cơn đau quặn thắt ở bụng, đó chính là dấu hiệu. Anh đã bỏ qua điều này vào lần trước và điều đó đã dẫn đến những biến cố thảm khốc. Kakashi đóng cửa và quay lại ngồi xuống giường.

Nó bắt đầu một cách đơn giản, một cảm giác không thoải mái kèm theo sự ấm áp dồn lại trong bụng. Kakashi nuốt nước bọt và nghĩ đến việc lấy một cốc nước. Anh nên báo cáo với cấp trên của mình, mặc dù anh hy vọng sự vắng mặt của mình sẽ được hiểu một cách khá nhanh chóng.

Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng khi anh rót một ly nước. Anh không cảm thấy khát. Thực ra, như thể miệng anh đang tiết ra quá nhiều nước bọt và anh cứ nuốt nó mãi. Điều này khiến anh cảm thấy một chút lo lắng, mặc dù anh biết không có ai xung quanh. Tâm trí anh lại quay về hình ảnh của kẻ gián điệp Root đang theo dõi anh ở Konoha, nhưng anh phớt lờ nó, hy vọng họ sẽ không đột nhập vào đây.

Nước không làm dịu đi cơn nóng bức đang dâng lên. Cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể, chúng khiến Kakashi phải nằm lại trên giường. Anh kéo mặt nạ xuống để hít thở sâu hơn. Cảm giác ngứa ngáy quen thuộc lần nữa trở lại, anh thở dài nặng nhọc, cố gắng kiềm chế cơn thèm muốn. Anh không thể nằm ngửa quá lâu, cơ thể anh thèm khát một sự động chạm nào đó.

Kakashi lắc đầu quay sang một bên và cuộn tròn cơ thể lại. Anh muốn vượt qua nó một mình, anh biết đó là điều mà anh sẽ phải đối mặt suốt phần đời còn lại. Kakashi nhắm mắt lại, tập trung vào hơi thở của mình thay vì vào nhiệt độ cơ thể đang tăng lên. Nhưng điều đó chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn trước khi cảm giác ấm trong bụng chuyển thành thiêu đốt chặt chẽ. Omega tóc bạc cởi áo của mình ra, nghĩ rằng điều đó sẽ giúp làm mát cơ thể anh một chút. Nhưng chúng vẫn như vậy, anh dường như không bị ảnh hưởng khi cảm nhận không khí lạnh của căn phòng trực tiếp trên da mình.

Kakashi vô thức đặt một cánh tay giữa hai chân và từ từ xoa vùng cơ thể nhạy cảm, cố gắng không cọ xát quá mạnh. Cơ thể anh ngay lập tức phản ứng, anh thở ra một hơi run rẩy, cảm thấy đây là điều anh cần. Những giọt mồ hôi bắt đầu hình thành trên trán, anh từ từ di chuyển hông, để giảm bớt cảm giác nóng rực trong người. Omega rên rỉ khi biết rằng điều này sẽ không đủ để làm thỏa mãn anh.

Shinobi tóc bạc nằm ngửa, mở rộng chân một chút khi đặt tay vào quần. Anh có thể cảm thấy hạ thân mình đang căng chặt trong quần, khi anh vô tình chạm vào nó, bờ môi anh mất tự chủ mà bật ra một âm thanh thật xấu hổ. Kakashi nằm bất động trong một khoảng thời gian, để cho cảm giác thoải mái ngấm vào người. Nhưng điều đó vẫn không đủ để thỏa mãn anh. Cơ thể anh cần nhiều hơn thế. Hạ thân anh trướng đau, nóng hừng hực ở trong bàn tay anh.

Kakashi nuốt nước bọt rồi vắt cánh tay còn lại của mình lên mặt, che đi đôi mắt. Hơi thở của anh trở nên run rẩy và dồn dập. Cơ ngực nhấp nhô theo từng làn hơi thở. Cơn phát tình khiến cơ thể anh có cảm giác như đang bỏng rát, nó khiến anh hối hận khi chạm vào bất kỳ phần nào trên cơ thể mình. Đã quá muộn để suy nghĩ lại, anh không có cách nào để dừng lại.

Omega gần như chắc chắn rằng bàn tay đang di chuyển chống lại ý muốn đang dần thua cuộc của anh. Những cái vuốt ve chậm rãi, ngón tay khéo léo bao quanh trục, di chuyển lên xuống. Đó chính xác là những gì hạ thân của anh cần, nó đau nhức, co giật đòi hỏi nhiều hơn. Anh đã có thể cảm nhận được sự ướt át trong hậu huyệt của mình. Dưới sự kích thích, cơ thể anh đã bắt đầu tiết dịch, sẵn sàng cho bước tiếp theo.

Kakashi rên rỉ lần nữa khi Alpha đeo mặt nạ xuất hiện trong tâm trí. Anh không nghĩ rằng mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nếu người đó ở đây.

"K-không, tôi không... phải con chó cái của hắn..." Shinobi tóc bạc muốn tự mình vượt qua chuyện này. Anh đã học cách tự chăm sóc bản thân từ năm sáu tuổi. Anh cũng có thể làm được điều đó bây giờ.

Bàn tay tăng tốc nhịp độ, anh chỉ muốn đạt cực khoái, kết thúc cơn mê man này. Càng hưng phấn, anh càng mất khả năng suy nghĩ về những kế hoạch của mình. Làn da ngứa ngáy, khắp cơ thể phủ một lớp mồ hôi. Cảm giác thật tuyệt, nhưng ngọn lửa thiêu đốt cứ tăng lên, mọi dây thần kinh trong cơ thể anh đều rực cháy. Nước mắt trào ra, anh đuổi theo cơn cực khoái trong vài phút, thúc mạnh vào bàn tay với ham muốn cuồng nhiệt.

Nhưng nó vẫn chưa đến, chưa phải lúc này. Anh ưỡn cong lưng, cắn chặt môi dưới. Anh cảm thấy quá hưng phấn, quá nóng bỏng, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bắn ra. Nhưng bàn tay anh vẫn không đủ, một tiếng nấc nghẹn ngào bật ra từ cổ họng. Kakashi lăn người, tự giúp mình bằng cách cọ xát vào ga trải giường. Đầu hạ thân cứng rắn của anh được kích thích thêm khi cọ xát thô bạo vào lớp vải.

Khi miễn cưỡng bắn ra, tiếng rên rỉ của Omega nghe như một tiếng kêu cứu thảm hại. Không có chút thỏa mãn nào, chỉ là van xin thêm. Anh thậm chí không gục xuống, cảm thấy vẫn chưa đủ. Sự thất vọng chồng chất, anh quỳ trên tay, cảm nhận vết bẩn trên quần áo. Hạ thân co giật, đau nhức, khao khát được chú ý hơn. Đằng sau của Kakashi siết chặt vào hư không khi anh nghĩ đến những giải pháp khác.

Anh thậm chí không chờ được năm phút đã bò ra khỏi giường và lảo đảo tiến về phía phòng tắm. Mọi thứ dường như đang bốc cháy, bàn chân anh bỏng rát theo từng bước đi. Sàn nhà lạnh như băng, Kakashi phải dựa vào tường để không ngã, rít lên vì đau đớn. Cuối cùng, anh cũng cởi bỏ được chiếc quần nhiễm bẩn, vứt chúng xuống sàn.

Anh hoàn toàn trần truồng, không thể kìm chế được dòng nước chảy ra từ khoé miệng. Cảm giác như anh bị mắc kẹt trong một hang động, nơi ai đó liên tục sử dụng thuật Hỏa Độn. Sàn nhà, tường, thậm chí cả đồ đạc - mọi thứ đều nóng đến mức, bất cứ khi nào bàn tay anh chạm vào, anh đều sẽ bị bỏng. Những giọt mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt khi Omega loạng choạng bước vào phòng tắm. Anh bám vào bồn rửa và nhìn vào gương.

Lưỡi anh ướt át, đôi mắt nửa nhắm nửa mở ứa lệ tuyệt vọng. Mái tóc bạc dính bết vào trán, đẫm mồ hôi. Ánh mắt anh hướng về phía vai, nơi vết bầm tím đã lành lại. Vết cắn là bằng chứng duy nhất còn sót lại của ngày hôm đó. Kakashi đưa hai ngón tay run rẩy chạm nhẹ vào nó. Nơi đó truyền đến những tia lửa, chúng lan ra khắp cơ thể, anh thở hổn hển, nhớ lại cảm giác khi được đánh dấu.

Một điều gì đó bên trong anh đau nhói vì khao khát đối với Alpha. Anh có thể cảm nhận được một cách rõ ràng trong tiềm thức, rằng cơn phát tình sẽ dễ dàng  hơn biết bao nếu có sự hiện diện của người đó. Chỉ có một Alpha - Alpha của riêng anh mới có thể chấm dứt cơn ác mộng này.

Kakashi nhắm mắt lại, lắc đầu nức nở. Anh cần phải vượt qua một mình. Anh có thể làm được. Chắc chắn phải có cách. Anh thậm chí không đủ sức để bước ra khỏi căn hộ của mình vào lúc này. Alpha có thể đã yêu cầu anh tìm đến, nhưng anh thậm chí không thể bắt đầu cuộc tìm kiếm. Anh gần như thốt ra mong muốn được tìm kiếm thay vì phải tự mình vận động, nhưng nó chỉ phát ra thành một tiếng rên rỉ.

Omega bật nước lạnh và dựa lưng vào tường trong phòng tắm. Anh rít lên khi dòng nước lạnh buốt chảy xuống ngực và lưng, thấm ướt mọi bộ phận trên cơ thể. Cơn bỏng rát dịu đi trong giây lát, thay vào đó là cảm giác hàng ngàn mũi kim châm vào da. Nhưng sự nhẹ nhõm hóa ra chỉ là tạm thời, khi hơi ấm lan tỏa khắp người anh cùng với một đợt nóng khác.

Da anh có thể lạnh đi, nhưng ngọn lửa bên trong vẫn cháy rực với ham muốn ngày càng tăng. Kakashi phát khóc, anh quay người lại, một tay chống vào tường. Anh nghĩ về cơn phát tình đầu tiên, về hạ thân của Alpha lấp đầy anh, đưa anh lên đỉnh một cách hoàn hảo. Cuối cùng, anh cần nó. Ít nhất anh cần một thứ gì đó bên trong mình. Anh ta vẫn chưa thừa nhận rằng mình muốn sự hiện diện của Alpha một lần nữa.

Anh không còn quan tâm nữa, dang rộng hai chân và đẩy hai ngón tay cùng lúc vào nơi ẩm ướt của mình. Anh áp trán vào tường, nghiến răng khi các ngón tay đi vào một cách dễ dàng.

Các cơ bắp của anh dễ dàng cho phép các ngón tay ra vào. Anh cảm nhận chất nhờn bao phủ chúng, nhỏ giọt xuống tay. Mỗi lần ngón tay anh di chuyển, dịch tiết ra càng nhiều. Omega cảm thấy tuyệt vọng, đẩy mông vào các ngón tay. Anh tự thoả mãn ham muốn bằng chính các ngón tay của mình mà không hề do dự.

Tiếng rên rỉ dâm đãng, tiếng nước chảy là hai âm thanh lấp đầy phòng tắm và phần còn lại của căn hộ. Nhiệt độ của nước không còn tạo ra bất kỳ sự khác biệt nào nữa, Kakashi vẫn cảm thấy quá nóng. Nó chỉ rửa trôi mồ hôi nhưng không giúp được cho hạ thân cứng rắn, đang co giật của anh.

Ngay cả ba ngón tay cũng có vẻ không thỏa mãn, Kakashi đẩy hông về phía trước, đè nghiến vào tường. Anh cũng cọ xát vòng ngực vào gạch lát. Thật khó để vừa tiếp tục di chuyển các ngón tay nhanh chóng vừa đẩy cơ thể vào tường. Nhưng anh cần phải thỏa mãn cơn khát khao bỏng cháy, vì vậy hơi thở của anh biến thành những tiếng kêu yếu ớt, hầu như bị át đi bởi tiếng nước chảy của vòi sen.

Kakashi nức nở, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt khi anh không thể bắn ra lần nữa. Mặc dù hạ thân cứng rắn, nhỏ giọt, các ngón tay đang hành hạ tuyến tiền liệt của mình, anh vẫn không thể đạt cực khoái. Không có nỗ lực nào của anh có ích. Sau vài phút nữa, anh cảm thấy mình đang mất sức để tiếp tục như thế này. Trong sự bất lực, anh quỳ xuống và tiếp tục khóc trong thất vọng.

Anh ghét cái mớ hỗn độn mà mình đã tạo ra. Đó là kiểu bất lực chỉ đến với anh khi mọi thứ thực sự nằm ngoài tầm kiểm soát, anh không thể chịu đựng được nó. Kakashi cảm thấy mình đang mất kiểm soát cuộc sống, sâu thẳm bên trong, điều đó khiến anh sợ hãi. Anh sẽ không để ai lợi dụng mình. Anh sẽ không để ai chỉ bảo mình cách sống.

Nhưng ngay lúc này, anh chỉ là một Omega thảm hại đang rên rỉ trong sự tĩnh lặng của chính ngôi nhà mình. Suy nghĩ của anh trôi về giải pháp duy nhất cho cơn nóng không thể chịu đựng được, đôi môi anh run rẩy với cái tên đang nằm trên đầu lưỡi.

"Alpha..." anh khẽ rên rỉ, cuộn tròn người lại. Kakashi ước gì anh biết cách nào đó để gọi người đó đến ngay bây giờ. Bất cứ điều gì để chấm dứt chuyện này. Anh biết không có ai ở đây để nghe thấy tiếng kêu cứu của anh, dù thế nào đi nữa.

Giữa cơn tuyệt vọng, điều cuối cùng hiện lên trong tâm trí anh. Anh biết Ngài Hokage Đệ Tam đã cấm anh dùng thuốc ức chế, Kakashi cũng không mua thêm kể từ đó. Nhưng lọ thuốc với vài viên còn sót lại vẫn được giấu trong ngăn kéo cạnh giường.

Shinobi tóc bạc muốn đánh cược vì không còn gì trên đời này có thể cứu anh. Anh loạng choạng đứng dậy và vội vàng lau khô người bằng khăn sau khi tắt nước. Vải thô thấm nước có cảm giác như giấy nhám, Kakashi thở hổn hển khi nó khơi dậy những ngọn lửa mới dưới da của anh.

Anh suýt ngã trong lúc vội vàng, cuối cùng quỳ xuống cạnh giường. Anh không quan tâm đến bất cứ điều gì khác, chỉ chụp lấy cái lọ. Những viên thuốc kêu lách cách bên trong, anh thở dài đau khổ, bật nắp lọ.

Ba viên thuốc ức chế rơi vào lòng bàn tay, anh sắp nuốt toàn bộ chúng thì nghe thấy một giọng nói.

"Em nghĩ em đang làm gì vậy?"

Giọng nói ra lệnh, khiến anh đóng băng tại chỗ. Quá quen thuộc, anh đã nghe thấy nó trong đầu cả ngày. Thuộc về người mà cơ thể anh khao khát.

"Bỏ chúng xuống ngay lập tức," giọng nói hạ thấp, Kakashi không thể không tuân theo.

Những viên thuốc lăn khỏi tay anh, rơi xuống sàn, anh bật ra một tiếng nức nở khác. Cuối cùng anh quay lại và không quan tâm mình trông thảm hại như thế nào. Con mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Omega từ phía sau mặt nạ, có lẽ là với sự ghê tởm hoặc tức giận.

"Em thực sự nghĩ rằng em có thể thoát khỏi tôi sao?"

Kakashi lắc đầu và những giọt nước mắt mới chực trào ra khỏi mắt anh. Tâm trí anh quá mơ hồ để có thể suy nghĩ bất cứ điều gì. Thậm chí không có một phần nào trong anh muốn chạy trốn khỏi Alpha của mình lúc này.

"A-Alpha..." anh khẽ rên rỉ. "Làm ơn... G-giúp... T-tôi không thể..."

Người đàn ông đeo mặt nạ vẫn chưa di chuyển, phớt lờ sự quằn quại tuyệt vọng của Omega dưới chân mình.

"Em không nên trốn tránh tôi," giọng nói của hắn chứa sự thất vọng, nó khiến trái tim Kakashi nhói đau. "Em không thể trốn tránh tôi. Lần sau, tôi mong em sẽ đến gặp tôi. Em đang khiến Alpha của mình phải làm rất nhiều việc đấy, Kakashi."

Nhưng hắn dường như nhận thấy vẻ mặt đau khổ của Omega, giọng nói của hắn cũng dịu lại. Hắn ngồi xổm xuống, đưa tay ra vuốt ve gò má người tình tóc bạc. Kakashi ngay lập tức rúc vào cái chạm đó.

"Tôi đã hứa sẽ chăm sóc em, đó là lí do cho sự xuất hiện của tôi ngay lúc này."

















Obito có thể cảm nhận được điều đó. Hắn vừa phái Zetsu đi do thám ở Kirigakure thì mắt hắn cay xè vì những giọt nước mắt không phải của mình. Hắn gầm gừ khó chịu, lúc đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng khi hắn nhìn thoáng qua được tầm nhìn của người khác, hắn biết chính xác điều đó có nghĩa là gì.

Đã một tháng kể từ cuộc gặp gỡ của hắn với Kakashi. Một tháng kể từ khi hắn tuyên bố Omega tóc bạc là của mình. Và bây giờ hắn đang nhận được những dấu hiệu rằng anh đang đến kì phát tình. Cảm giác hơi bất tiện vì Obito đã lên kế hoạch cho cả ngày. Hắn cần làm việc mỗi ngày để theo đuổi mục tiêu của mình, nhưng khi thời gian trôi qua, hắn nhận ra mình hoàn toàn không thể tập trung vào nhiệm vụ.

Obito lúc đầu cảm thấy bối rối, hắn chưa bao giờ nghe nói về một mối liên kết mạnh mẽ giữa Alpha và Omega như vậy trước đây. Nhưng điều đó không có gì đáng ngạc nhiên. Dù sao thì họ cũng đã chia sẻ một mối liên hệ. Đôi mắt giống nhau dường như đang củng cố mối liên kết.

Hắn biết mình phải tìm Kakashi. Không chỉ để xoa dịu cơn phát tình của anh mà còn để thỏa mãn nhu cầu của chính mình. Alpha bên trong hắn đã khao khát được gặp Omega của mình trong vài ngày nay. Và thế là một cách dễ dàng và nhẹ nhõm, hắn trượt vào bên trong căn hộ của Kakashi nhờ Mangekyo Sharingan.

Cảnh tượng hoàn toàn đáng thương đập vào mắt hắn. Kakashi là một mớ hỗn độn trần truồng trên sàn nhà, toàn thân run rẩy, bóng nhẫy mồ hôi. Obito có thể nghe thấy hơi thở gấp gáp và tiếng khóc thầm cầu cứu của anh. Nhưng hắn không thể giữ im lặng mà đứng nhìn cảnh tượng này diễn ra quá lâu. Hắn nghe thấy tiếng lạch cạch của thuốc viên, Omega có vẻ sẵn sàng nuốt vài viên thuốc. Obito có thể đoán đó là gì.

"Em nghĩ em đang làm gì vậy?"

Cơn giận sục sôi trong hắn, và rồi hắn thấy Kakashi dừng lại. Anh trông thật bất lực, đôi mắt mờ mịt cầu xin sự thương xót. Bằng những lời nói rời rạc, anh cầu xin sự giúp đỡ của hắn, gọi tên hắn. Obito không thể thờ ơ với điều đó, vì vậy hắn vuốt ve khuôn mặt nóng bừng, đỏ ửng của anh.

"Thật tuyệt vọng... Cả căn phòng nồng nặc mùi của em. Em đã cố gắng tự mình vượt qua cơn phát tình, phải không?" Hắn lẩm bẩm hỏi, tất cả những gì Kakashi đáp lại là cái gật đầu cuồng nhiệt, anh tiếp tục rúc vào bàn tay đeo găng của hắn.

Obito luồn những ngón tay qua mái tóc bạc, nắm lấy một nhúm và nghiêng đầu Kakashi để anh nhìn hắn lần nữa.

"Em không thể. Chỉ có Alpha mới có thể chăm sóc cơn phát tình của Omega. Nhưng tôi thấy em vẫn chưa hiểu điều đó... " Hắn tặc lưỡi đứng dậy, nắm lấy vai Kakashi để nâng anh lên. "Tôi sẽ phải dạy em một bài học."

Obito đẩy Kakashi lên giường, Omega không hề chống cự. Anh chỉ nhìn chằm chằm vào Alpha của mình với đôi mắt long lanh, chờ đợi động thái tiếp theo của hắn. Obito cảm thấy may mắn vì những biểu cảm của hắn trong lớp mặt nạ thật khó để đọc được. Hắn có thể điều khiển Kakashi chỉ bằng giọng nói của mình.

"Em là Omega của tôi, và chỉ có tôi mới có thể chấm dứt cơn phát tình của em, hiểu chứ?"

Hắn trèo lên giường và nhìn Kakashi xê dịch ra xa một chút. Mặc dù mùi hương ngọt ngào chết tiệt này có thể nghiền nát lí trí của hắn bất cứ lúc nào, Kakashi dường như vẫn cảnh giác với những gì hắn có thể làm tiếp theo. Anh ngồi trước mặt hắn, hai chân dang rộng đủ để Obito nhìn thấy hạ thân đỏ ửng, hậu huyệt ướt át, co giật.

Alpha gầm gừ, hít lấy mùi hương của Omega. Hắn sẽ không để nó làm mờ tâm trí mình như lần trước. Thật hấp dẫn nếu được cắn ngập răng vào làn da sứ trắng lộ ra đó, nhưng hắn phải chống lại những thôi thúc nguyên thủy của mình. Hắn chạm vào hạ thân của Kakashi bằng một ngón tay, ấn vào một trong những tĩnh mạch có thể nhìn thấy.

"Em đã cố gắng làm gì vậy, hửm? Em có nghĩ chỉ cần vuốt ve thứ này là đủ không? Hay cần nhiều hơn thế nữa?"

Kakashi ngửa đầu ra sau thở hổn hển, hông nhô lên không trung để cảm nhận nhiều hơn những ngón tay của Obito trên hạ thân đang nhỏ giọt của mình. Nhưng Obito rụt tay lại và chế nhạo.

"Alpha của em đang hỏi em đó, Kakashi. Tôi mong đợi sự vâng lời từ Omega của tôi."

Shinobi tóc bạc nhìn hắn lần nữa với vẻ mặt hối lỗi, môi anh ta run rẩy trong giây lát khi cố gắng tập hợp những suy nghĩ rời rạc của mình lại. Obito chờ đợi với chút kiên nhẫn còn sót lại, biết rằng hối thúc một Omega đang trong cơn động dục sẽ chỉ khiến hắn tuyệt vọng hơn.

"T-tôi cần... T-trong tôi... Tôi chỉ, tôi chỉ muốn có thứ gì đó trong tôi..." Mỗi lời nói phát ra đều đi kèm hơi thở dồn dập.

"Như thế này?" Obito nhếch mép cười và đẩy ba ngón tay vào một cách dễ dàng. Mông của Kakashi đã tiết ra quá nhiều chất nhờn rồi, hắn chắc chắn rằng anh sẽ nuốt chửng cả nút thắt của mình vào lúc này. Nhưng đi thẳng vào vấn đề và lăn giường với anh bây giờ sẽ không dạy cho Omega điều gì cả. Obito có kế hoạch của riêng mình.

"V-vâng! A...Aaaagh!" Kakashi kêu lên, chỉ cần hai, ba nhịp đẩy nông của các ngón tay Alpha lướt qua tuyến tiền liệt cũng đủ làm anh bắn ra.

Obito cố gắng che giấu sự thất vọng, rút các ngón tay lại, nhìn vào những vệt trắng trên bụng Kakashi.

"Đó có thực sự là tất cả những gì em cần không?" Hắn tặc lưỡi và ôm lấy khuôn mặt Omega bằng bàn tay ướt át của mình, đẩy ngón tay cái vào miệng anh. "Tôi tin rằng chúng ta đã trải qua chuyện này rồi. Cơn phát tình của em sẽ không kết thúc chỉ vì tôi dùng ngón tay với em đâu."

Kakashi nhìn hắn với đôi mắt nửa nhắm nửa mở, ánh mắt anh không hề tập trung. Anh bắt đầu mút ngón tay trong miệng một cách lơ đãng. Obito biết rằng hành động này không phải để nếm, mà là để cảm nhận các ngón tay của Alpha thông qua chiếc găng tay.

"Nóng... Tôi rất... nóng... Làm ơn, nhiều hơn nữa..." Dường như anh phớt lờ những gì Obito đang nói, nhưng người đàn ông tóc đen quyết định không bận tâm. Hắn có một ý tưởng chính xác về cách buộc Kakashi lắng nghe mình, học một lần và mãi mãi rằng anh thuộc về hắn.

Alpha nắm lấy cổ tay trái của Kakashi, kéo ngược ra phía sau. Omega nhìn hắn với vẻ bối rối và nín thở chờ đợi. Obito chỉ đơn giản là điều khiển các ngón tay của Kakashi sao cho chúng được đặt hướng thẳng vào phía sau ướt át của anh. Hắn đặt tay kia lên đùi Kakashi, đẩy nó lên để nâng chân về phía ngực Omega.

"Tôi vẫn muốn xem em đã tự xử bằng những ngón tay đó như thế nào. Tiếp tục đi, Alpha của em ở đây. Chẳng lẽ bấy nhiêu là chưa đủ sao?"

Kakashi đẩy các ngón tay vào trong, tin tưởng lời nói của hắn. Hạ thân của anh ta đã co giật thêm một vòng, cơ thể anh không cảm thấy thỏa mãn với hai lần cực khoái đó. Anh trình diễn cho Obito xem chính xác theo cách mà hắn muốn.

Obito chỉ đơn giản là vuốt ve đùi anh, đảm bảo chân Kakashi được dang rộng hết mức có thể. Hắn nhìn những ngón tay di chuyển ra vào lỗ huyệt với đôi mắt thèm thuồng. Không mất nhiều thời gian để Omega tăng tốc lực đẩy, bắt chước những động tác từ không lâu trước đó. Anh bắt đầu rên rỉ, ưỡn lưng và cố gắng chạm sâu nhất có thể, tìm kiếm điểm ngọt ngào.

Nhưng ngay cả việc tìm thấy tuyến tiền liệt của mình dường như vẫn chưa đủ. Kakashi bắt đầu kêu gọi Alpha của mình, liên tục lướt qua bó dây thần kinh bên trong. Hạ thân của anh lại cứng rắn áp vào bụng, nhỏ giọt chất dịch trong suốt.

"Cảm thấy tốt chứ? Tốt hơn tôi sao?" Obito cúi xuống để có thể hạ thấp giọng nói, nghe có vẻ đe dọa hơn. Hắn thích thú nhìn tia sợ hãi lóe lên trong mắt Omega trước khi nó bị ham muốn chiếm lấy lần nữa. Đồng tử của anh giãn ra vì quá nhiều nhu cầu, và anh nhanh chóng lắc đầu.

"K-không, t-tôi cần... Tôi cần anh, Alpha...!" Nhiều giọt nước mắt lấp lánh trong mắt anh, Kakashi tiếp tục những cú đẩy cuồng nhiệt bằng các ngón tay, đuổi theo sự phóng thích mãi không chịu đến với anh.

Obito cười khúc khích, thay vào đó, hắn chỉ đặt một tay lên ngực Omega. Hắn biết mình có thể khiến anh cầu xin mà không cần nói ra mệnh lệnh. Kakashi càng ở trên bờ vực lâu, anh sẽ càng tuyệt vọng, và có thể nói bất cứ điều gì. Sự tác động nhỏ bé đó đủ để khiến shinobi tóc bạc mở miệng lẩm bẩm những yêu cầu.

"L-làm ơn, chạm... Chạm vào tôi..." Mi mắt anh rung rinh, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt. "Ngực của tôi, làm ơn...!"

Obito nhận thấy đầu ngực đã dựng đứng hồng hào, chờ đợi hắn chơi đùa với chúng. Hắn kẹp một cái giữa các ngón tay, véo nhẹ. Phản ứng này chính là thứ hắn cần, Kakashi rên rỉ và kêu lên đòi hỏi nhiều hơn. Với tiếng ngân nga hài lòng, hắn quyết định nghiêng mặt nạ để có thể ngậm miệng vào đầu ngực còn lại. Hắn liếm và gặm nhấm, thích thú tận hưởng cách mà Omega quằn quại dưới thân mình.

Hắn có thể nếm được làn da của Kakashi, với mỗi hơi thở, hắn có thể ngửi thấy mùi hương hoàn toàn say đắm của anh. Đôi khi, hắn tạm thời mất kiểm soát và cắn mạnh hơn dự định. Nhưng Kakashi không bận tâm, nếu có, anh chỉ chìm đắm trong khoái cảm.

"T-tôi k-không thể! Làm ơn!" Kakashi kêu lên khi việc đuổi theo cực khoái dường như không bao giờ kết thúc. "A-Alpha!"

Giọng nói của anh thậm chí còn ái muội hơn trước, Obito quyết trêu chọc Omega của mình thêm một chút.

"Sự hiện diện của tôi không đủ thỏa mãn sao? Tôi đã cho em một lần cực khoái rồi, em còn cần gì nữa?"

Hắn biết mình sắp nghe thấy chính xác những gì mình muốn. Kakashi đủ mạnh mẽ, nhưng không phải dưới trướng Alpha của mình, không phải trong cơn phát tình của mình. Sau khi hít một hơi thật nông, cuối cùng anh cũng cầu xin.

"Cái..cái đó của anh... Tôi cần của anh! Làm ơn, làm ơn, Al... Alpha!"

Ánh mắt tuyệt vọng thuần khiết mà anh dành cho Obito là không thể cưỡng lại. Obito ngẩng đầu lên, nắm chặt cổ tay Kakashi để anh dừng việc dùng ngón tay vô ích.

"Từ giờ trở đi, em sẽ không cố gắng tự mình giải quyết như vậy khi phát tình, hiểu chưa?" Hắn gầm gừ giận dữ. "Lần sau em còn làm vậy, tôi sẽ không chỉ chấp nhận sự cầu xin đáng thương của em thôi đâu."

Hắn thậm chí không chờ đợi những lời nói thấm vào tai Kakashi, hắn kéo mạnh tay Kakashi trở ra. Obito vật lộn để đem hạ thân của mình ra khỏi quần áo.

Obito nghiến răng, dành một giây để định vị bản thân cho đúng. Hắn giữ đầu gối của Kakashi trên không và đẩy hạ thân của mình vào anh trong một lần. Lỗ huyệt của Omega được kéo căng và bôi trơn hoàn hảo, hắn rên rỉ khi cảm thấy hơi nóng bao trùm mình.

"Một cảnh tượng tuyệt đẹp, Hatake Kakashi vĩ đại cầu xin dưới tôi..." Hắn bật cười khi chạm đáy. "Thật tuyệt vời hơn khi biết em là Omega của tôi."

Hắn có thể thấy trong mắt Kakashi, rằng anh không coi đó là một sự xúc phạm hay một lời chế giễu danh tính của mình. Nếu có gì, đôi mắt anh sáng lên với sự ngưỡng mộ dành cho Alpha, người liên tục gọi anh là của mình. Khi Obito bắt đầu di chuyển, miệng Kakashi há hốc và nhiều tiếng rên rỉ tràn ra.

"Nnngh... V-vâng... Aaah...!" Anh nghe có vẻ hài lòng hơn bao giờ hết, cuối cùng cũng cảm nhận được những gì anh cần bấy lâu nay trong mình.

Obito đẩy hông nhanh và mạnh hơn. Việc nhìn Kakashi chơi đùa với chính mình và trêu chọc anh ta đã đủ kích thích hắn, hạ thân của hắn rung lên với gần như mọi tiếng thở dốc thoát ra từ miệng Omega. Obito liếm một vệt trên vết cắn và ngân nga khi Kakashi rùng mình vì khoái lạc. Hắn không lo lắng về việc làm tổn thương anh và cắn nhẹ vào nó, để lại một dấu ấn mới bằng răng nanh của mình. Tuy nhiên, lần này hắn không làm rách da, hắn chỉ tiếp tục hôn và gặm nhấm nó. Hắn cảm thấy những phản ứng lan tỏa khắp cơ thể Kakashi, hơi thở của anh giật thót.

"Ah... Aah... Ah..." Tiếng kêu của Kakashi, âm thanh da thịt vỗ vào da thịt và tiếng rên rỉ của Obito hòa lẫn với hơi thở nặng nhọc của họ lấp đầy căn phòng.

Với tốc độ này, Omega sớm đạt đến điểm cực khoái tiếp theo và ngửa đầu ra sau, đẩy mạnh đầu vào gối. Cơ thể anh co giật, hậu huyệt của anh siết chặt lấy Alpha từng đợt, cùng lúc với đỉnh điểm nơi hạ thân anh ở phía trước.

Obito cảm thấy hạ bộ của mình phồng lên cùng nút thắt, hắn rên rỉ khi đẩy phần gốc dày hơn của hạ bộ vào. Phía sau của Kakashi nhường chỗ và nuốt chửng nó hoàn toàn, khóa chúng lại với nhau. Những cú đẩy của Obito không dừng lại, hắn cảm thấy mình cũng sắp bắn ra. Cuối cùng, hắn ngửa đầu ra sau và giải phóng chất dịch trắng đặc vào Omega của mình, cả hai đều rùng mình vì khoái cảm đạt đến đỉnh điểm.

Alpha cần phải chống tay xuống để giữ thăng bằng khi sức lực rời khỏi cơ thể sau khi cực khoái. Hắn thở hổn hển nặng nhọc, nhìn chằm chằm vào người tình ở bên dưới mình, người trông hoàn toàn mất hồn. Hơi thở của Kakashi cũng khó khăn, đôi mắt anh mờ mịt, chỉ mơ hồ tập trung vào Obito.

"Cưng, em rất tuyệt." Obito gầm gừ nhẹ nhàng, cúi xuống đáp vào môi Kakashi bằng một nụ hôn. Một cảm giác ấm áp, dễ chịu lan tỏa trong ngực hắn mỗi khi làm điều này, hắn cảm thấy muốn nghỉ ngơi bên cạnh Omega của mình. Hắn vòng tay ôm người tình tóc bạc, kéo anh vào lòng và siết lấy anh thật chặt. Bây giờ hắn cảm thấy họ thực sự được kết nối, không chỉ bởi nút thắt bị mắc kẹt trong người Kakashi.

Hắn thở dài khi cảm thấy Omega của mình thư giãn trong vòng tay hắn. Nhưng đôi mắt của Kakashi vẫn không tập trung và chẳng bao lâu biểu cảm của anh thay đổi thành một chút sợ hãi. Obito nheo mắt nhìn anh với ánh mắt đòi hỏi. Nếu có gì đó làm hắn khó chịu khi bạn tình của mình trông không chắc chắn như vậy trong vòng tay hắn.

"Sao?" Hắn hỏi bằng giọng điệu giận dữ. Điều đó khiến Kakashi rụt người lại, nhưng thay vì cố gắng tách ra, anh chỉ cuộn tròn gần ngực Alpha hơn.

"Đây là tất cả những gì tôi giỏi, phải không..." Giọng nói của anh nghe thật nhỏ bé. Đôi mắt anh liếc sang một bên, tránh ánh nhìn của Obito. "Omega chỉ được dùng để làm tình, họ vô dụng đúng không. Cơn phát tình này... Nó chỉ chứng minh điều đó. Tôi là một Omega. Tôi chẳng là ai cả. T-tôi thậm chí còn là đội trưởng trong ANBU như thế nào- không, tôi ở A.."

Obito ngăn anh lại bằng một tiếng gầm gừ đe dọa. Nhưng cơn giận của hắn không nhắm vào Kakashi, hắn sẽ không bao giờ giận dữ với Omega của mình. Sự căm ghét của hắn đối với thế giới shinobi khốn khổ chỉ sâu sắc hơn khi hắn nghe thấy giọng điệu bất lực như vậy từ một người thành đạt giống như Kakashi.

"Em không vô dụng. Omega không vô dụng." Hắn cần phải đáp lại. Cái ôm của hắn siết chặt hơn. "Tôi không giữ những người vô dụng bên cạnh mình, Kakashi. Em là của tôi vì tôi muốn em chứ không phải ai khác."

"Chẳng phải tôi chỉ để anh làm tình mỗi khi tôi đến kì sao?"

Obito hít một hơi thật sâu để xoa dịu cơn bão đang dâng trào trong lòng. Cơn giận hướng vào hắn, vào sự lựa chọn từ ngữ tồi tệ của hắn trong cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ.

"Em thực sự nghĩ rằng tôi đánh dấu em chỉ để thoả mãn nhu cầu tình dục sao?" Hắn bật ra một tiếng cười để cố gắng che đậy những cảm xúc tiêu cực. "Tôi có thể cảm nhận được nỗi đau của em. Tôi biết khi nào em sợ hãi, lo lắng hay gặp nguy hiểm. Em có biết tại sao không? Bởi vì em là của tôi. Và tôi sẽ giữ em được an toàn."

Kakashi không đáp lại ngay. Anh mất một khoảng thời gian dài để tiếp nhận tất cả. Nhưng sự run rẩy của cơ thể anh không dừng lại. Sự bất an trong tim anh vẫn còn đó và Obito cảm nhận được điều đó qua mối liên kết của họ. Hắn sắp ra lệnh cho Omega nói ra thì Kakashi lên tiếng.

"... Tôi không an toàn."

"Ý em là gì?" Alpha hỏi với sự nghi ngờ.

"Có người đang theo dõi tôi. Khi anh rời đi, tôi biết... Tôi biết đó là..."

Kakashi thậm chí không thể kết thúc câu nói của mình. Anh quá dễ bị tổn thương về mặt cảm xúc trong thời điểm này và việc nói về một mối đe dọa mà anh đã tránh né cả đời thật ra quá khó khăn. Nhưng Obito hiểu. Mong muốn bảo vệ Omega của hắn đang tăng lên.

Hắn nhận thức được sự hiện diện ngay bên ngoài căn hộ của Kakashi. Hắn biết đó phải là một trong những tay sai của Danzo, ai đó từ Root đang chờ Omega bị tổn thương. Thật bực bội, hắn phải loại bỏ chúng.

"Không ai được phép đe dọa em. Tôi sẽ giết bất cứ ai, chỉ cần chúng cố gắng tiếp cận em khi em đang trong tình trạng không đủ sức mạnh." Hắn có ý nói đến cơn phát tình của Kakashi nhưng không làm rõ. Dù sao thì hắn cũng không thể dành cho anh nhiều thời gian hơn. Quá nhiều thứ đang diễn ra và ưu tiên của Obito vẫn là kế hoạch Nguyệt Nhãn.

"Làm sao...? Anh không ở đó, tôi thậm chí không biết anh ở đâu..."

Con mắt của Alpha chuyển sang màu đỏ, hắn không cảnh báo Omega của mình trước khi cắn răng vào dấu hiệu mối liên kết của họ. Kakashi giật mình trong vòng tay hắn.










______________________

Ban đầu định vừa đọc vừa dịch rồi up lên thế thôi, ai dè fic đầu tay lại dính ngay một mâm xôi thịt=)))

Chưa từng viết H chi tiết nên chắc sẽ có nhiều chỗ không mượt, mọi người nhắm mắt bỏ qua cho Dâu nhé.

Cảm ơn mọi người rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro