Oan Gia - YoonHyun,YulSic,TaeNy
Author : Kim YunHin
Couple : YoonHyun ( Main ). YulSic, TaeNy
Category : Humor
Ratting : K
Status : Ongoing
Disclaime: Không thuộc về tác giả, nhưng sống trong trí tưởng tượng của bản thân
Note : Lần đầu viết fic, không phải là một người giỏi về fic, không rành về fic, nên mong cách viết của mình không ảnh hưởng đến ai
Xin hãy đọc chứ đừng nhìn ^^
OAN GIA
Chap 1
RENG~ RENG~ RENG~. Tiếng chuông vang lên báo giờ vào lớp . Các phòng học, sân trường vắng lặng không một tiếng động. SM school là trường tiểu học nơi mà các con em học sinh danh giá từ các nơi được gửi đến.. Nơi mà những đứa trẻ được dạy bảo một cách có chuẩn mực, để mang về cho gia đình cái danh " Yêu thầy, uýnh bạn, mẻ đầu sứt trán…" ấy chết cha, nhầm phải là " Yêu thầy, mến bạn….. " xin lỗi, quên
{ Vì lý do trục trặc kỹ thuật về vấn đề trường lớp + hạnh kiểm của Au mà không thể nhớ được chuẩn mực của hồi đi học…. Mẫu giáo. Mong bạn đọc thứ lỗi * cuối đầu * }
Nhưng dĩ nhiên không phải tất cả đều vậy
Phòng 109 lớp 1A
Bà giáo già béo ị bước vào lớp :" Đã ổn định xong chưa? "
Cả lớp đồng thanh :" Dạ rồi ạ ~ ! "
Bà già đẩy gọng kính cũ mèm lên rồi nhìn khắp lớp một lượt :
" Hơ……. Đáng yêu quá, cứ như thiên thần ấy, ước gì được sờ má bọn nó, véo bọn nó, cắn bọn nó, nhai…. Ây không không… bọn nó! Ôi dễ thương quá "
Giáo già yêu nghề một phút bỗng lên mây . Bà bước đến bàn giáo viên với khuôn mặt trìu mến
" 1….5…3…4…ơ số năm…5…6…’ ( ai đó chưa học hết số đếm )
"…. 9 … 10~~~ "
BẸP~
Quả mông vĩ đại đã an tọa ngay trên đống keo dán sắt + mắt mèo rải lên. Khuôn mặt thương yêu ( hay ham muốn ? ) chuyền thành giận dữ ( hay sắp ăn thịt ? )
" KWON YOONAH~~" – Bà giáo thét
" It’s Too late. Thôi cô đừng nói gì nữa " { Nhạc nền }
Vừa dính vừa ngứa, vừa gở vừa gãi. Bà giáo cố thoát khỏi chiếc ghế rắc rối đó để đuổi theo con bé vừa phóng vèo ra khỏi lớp, nhưng không được. Giờ là thời đại " con đi trước cha", học sinh đi trước giáo viên rồi. Bà giáo già làm sao có thể trị được con bé ngổ ngáo kia chứ ? Xoay trái xoay phải vừa xoay vừa gãi, già giáo vẫn không thoát khỏi đống bùi nhùi đó. Những đứa trẻ lại càng cười to hơn, dĩ nhiên là YoonAh bé bỏng của chúng ta không thể bỏ qua cảnh này, nó đứng ngoài cửa ôm bụng cười lăn lộn.
" Xẹt" ( mắt ai đó phóng điện)
"Lần này cậu chết chắc rồi, mẹ cậu sẽ không tha cho cậu đâu "- Bà cụ non – SeoHyun buông một tiếng thở dài
**
" Xin chào! Có phải………." [Chuyện của Yoong đáng yêu đã đến tay thầy hiệu trưởng, nó trân trọng vinh dự được " mời " lên phòng hiệu trưởng ngồi chơi xơi nước. Hiện tại thấy đang gọi điện vời phụ huynh…] Nhưng chưa nói hết câu thầy đã nghe tiếng bát đĩa vỡ và giọng ai đó the thé :
" Seobang à ! Seobang đang gây rắc rối gì thế ? Seobang mà như thế Seobang sẽ chết sớm đấy ! LIỆU HỒN ~~ "
" Hớ… mình gọi nhầm số vợ mình à ? " Sau những lời đe dọa đến … ghê rợn đó, hiệu trưởng kính mến của chúng ta rụng rời. Nhưng chưa kịp dập máy thì..
"Vâng, xin lỗi anh ( Anh á ? ) , anh là ai thế ? Có chuyên gì không ạ ? " – giọng nói đáng sợ đã biến thành mật ngọt chết ruồi
" Ơ… ( ôi may quá không phải vợ mình ).. À, có phải là nhà của em YoonAh học sinh lớp 1A không ? "
" Vâng có chuyện gì với Na nhà chúng tôi ạ ?? "
"À… Ừm .."- Thầy giáo chỉ định nói là không có gì, nhưng con cá sấu con đã hét toáng
"Thầy ơi mẹ em đẹp lắm đó thấy "
" Ơ… YoonAh! Im lặng cho thầy nói chuyện ! Cô có thể đến trường gặp tôi được không ??? " ( Dại gái quá )
" Xin lỗi anh giờ tôi có việc bận, Seobang à, lên trên trường đón con đi, giờ em bận… đi ngủ rồi ! Seobang đi dùm em nha " – Sica réo
" À không, nếu cô không đi được thì cũng không cần đâu ! " - Thầy giáo cuống quít
" Không sao anh ạ, chuyện của con trẻ thì dù là tôi hay bố nó cũng thế thôi " Sica cười
"Vâng, chào cô " [ Có một cục " bí xị " trên mặt ông ấy ]
………………………………………………………….
" Yoong yêu ơi ! " chẳng bao lâu Appa của YoonAh, chồng của Sica công chúa- Kwon Yuri lịch lãm mạnh mẽ mèn- lỳ hết chỗ nói đã tới. Vừa thấy bố nó, YoonAh đã chạy tới, nhảy lên người Yuri mà ôm chặt cổ của cô. Thấy thầy hiệu trưởng, cô vội nở nụ cười chết….. ( ôi giời trai gái gì cũng như ruồi) với thầy.
Tik tok tik tok … Mất vài giây để hiệu trưởng hoàn hồn, mất vài giây nữa để có thể bình tĩnh lại trước vẻ đẹp của Yuri, phải 1 phút sau ông mới có thể bật thành lời với cô ấy.
" Xin chào, tôi là thầy của em Kwon YoonAh, cô là mẹ cô ấy sao?? " – Thầy vội lau tay rồi chìa ra
Yuri bắt tay hiệu trưởng : " Không, tôi là bố con bé " * smile * ( may là không có vợ ở đây, anh Yul được cớ mà tung hoành )
*Lườm * ( Sao em không nói là bố em cũng đẹp lắm đi ) Thầy hiểu trưởng nhìn YoonAh rồi tiếp tục nhìn ( đắm đuối ) nữ thần trước mặt đến nỗi ông quên mất phải nói gì.
" Hừm" – Yuri hằn giọng – " Vậy hôm nay có chuyện gì xảy ra với con gái nhà chúng tôi ạ ? " ( Phải kéo già dê này ra khỏi ảo tưởng mới được )
" Ừm ! Thật ra thì….. YoonAh rất ngoan, em chỉ hơi nghịch thôi "
" Vậy thôi ạ ? " Yuri hỏi
"Ừm… Chỉ vậy thôi… Nhưng mà… Nếu cô vui lòng ở lại uống nước thì tôi không ngại đâu " – Mắt thầy hiệu trưởng bừng sáng
"À không, xin phép thầy, tôi về ( phục vụ vợ tôi ) " – Yuri cười ( Thoát ông này đã ! )
" Ơ … Ừm tôi sẽ tiễn cô, hẹn gặp cô vào ngày họp phụ huynh " ( Đợt này mình xin làm giáo viên chủ nhiệm lớp này luôn cho rồi )
YoonAh thích thú cười, bây giờ thầy đã đổ gục trước Appa nó, vậy sau này làm gì cũng chẳng sợ ai, tương lai huy hoàng đang ở phía trước chờ nó. Nghĩ đến viễn cảnh sáng chói chờ đợi, nó thêm tít mắt với cây kem Appa mới mua cho. Bỗng, có luồn điện chạy dọc sống lưng hai cha con, họ nhìn nhau lo lắng sợ hãi. Và đúng như họ nghĩ …….
" CON BÉ NA ~ ~ ~ ! "
Dù cách mấy căn nhà nữa mới đến nơi, nhưng với giọng hét cá heo trời phú – một tài năng thiên bẩm hiếm có thì vài chục cây với công chúa là chuyện có muỗi . Vừa bước xuống xe, Yoong đã thấy gương mặt của mẹ nó bừng bừng nổi giận. Yuri vội vàng chạy ra can ngăn :
" Em à ! Em… Na nó chỉ nghịch ngợm đôi chút thôi mà " – Yul nài nỉ
" ĐÔI CHÚT ??? " Sica nghiến răng rồi liếc xéo chồng một cái làm Yuri chỉ có nước bỏ… con chạy lấy người
" Ôi Appa can Umma làm gì ? Chỉ tổ làm núi lửa phun trào thôi " – YoonAh thở dài
Mẹ nó hùng hổ xách con chạy tuốt vào nhà, mặc cho ba nó chơ vơ lạnh ngắt đứng ngoài đường.
" Thảm thương thay cho số phận con tôi, giờ không những mình mà cả hàng xóm cũng chả được yên thân " –
"Á~~~~ Umma à …. Tha cho con đi mà Umma ! Đừng nữa mà Umma " – Giọng con bé thảm thiết
" Đừng gì mà đừng ? " – Giọng Jessica hùng hổ
" Đừng ……… ĐỪNG …. Sờ mông con nữa huhu"
Tất cả những người nghe được đều ngần tò te ( ngay cả tác giả cũng mất mấy phút để ngẩn ), chỉ riêng Yul là thở dài :
" Tính 35 không bao giờ sửa, có chồng có con rồi cơ mà … Xin lỗi " Bé bỏng" của Appa, trước mặt mẹ con, ba Yul xinh đẹp lịch lãm không là gì cả. Haiz "
30 phút sau ….
" Thoát khỏi Umma rồi…. đỏ hết cả mông huhu "
Giờ thì nó đã biết chính dì Fany đã méc với mẹ nó, mà cái đứa chủ mưu là Seo Hyun chứ không ai khác. Thật là….
" Seo Hyun à ! Tớ ! Quyết không tha cho cậu đâu ! Không trả thù cậu tớ không phải là KWON YOON AH ! "
" Con của Kwon Yuri lịch lãm, đừng quên thêm vô " Yul thì thầm, không quên đưa ngón cái
" Ờ…. Không trả thù cậu tớ không phải Kwon Yoona …con của Kwon yuri lịch lãm! Hãy đợi đấy " – Nó chỉ tay lên trời, hét to
" YoonAh à ! Lịch tường lịch rớt gì đó ( người ta là lịch lãm công chúa ạ ! ), có muốn nữa không "
" Không ạ … " Nó lí nhí trả lời rồi lủi thủi đi vào nhà
Mối hận thù của cặp đôi " Chong sáng " nhất SoShi Town bắt đầu…..
Chap 2
Sáng hôm sau………….
"Seo Hyun của ba ! Đi học vui vẻ con nhá ! "
Tae Yeon – lùn xinh đẹp mông to quê lúa, chồng của gái tây dễ thương mắc bệnh ngơ – Fany và cha của Seo Hyun thánh thiện đến ác quỷ cũng phải chào thua. Trai quê nhà ta đang tiễn con vào học, và tiện thể thơm con bé một cái rõ kêu. Seo Hyun nhăn mặt :
" Appa à ! Con không phải là trẻ sơ sinh, Appa cứ làm như thế, mũi Appa thụt vào trong là tiêu đời đấy ạ ! "
" Ơ… Appa " – Tae lùn tái mặt, chẳng biết nói gì cả
Tiffany từ xa chạy lại vẫy vẫy đứa con gái, rồi đưa nó hộp cơm ăn trưa – do ba nó làm, dặn dò :
"Lên trường đừng để đứa nào bắt nạt nghe chưa ? Nó có bắt nạt con thì …. " Fany đang giơ tay múa chân thì bị con bé cắt ngang
" Umma à ! Đây là nơi cộng đồng văn hóa người ta học tập, chứ đâu phải nhà mình hay nhà YulSic đâu mà Umma đem " Bạo lực uýnh chồng " ra áp dụng ạ ?"
Hai vợ chồng ngờ nghệch tự hỏi : " Có phải con mình không thế ? " – ( Vâng ! Con hai bạn đấy, buồn cái không hưởng gien của hai bạn thôi )
" Ờ… thôi con vào lớp đi, chơi vui nha " – Tae lùn vẫy vẫy tay
" Đây là nơi để học chứ không phải để chơi đâu ạ ! Chào ba mẹ con đi học " Nói rồi nó lạnh lùng bước đi mặc cho ba mẹ nó đã ngơ lại càng ngơ thêm với những câu nói không thể già hơn của con bé. Vào lớp, Seo Hyun cất hộp cơm vào hộc bàn :
" Sao cơm của mình lại có chữ " VỢ LÀ SỐ 1"?? Haiz Appa ơi là Appa" – SeoHyun thở dài rồi lôi quyển " Lợi ích của việc trồng và ăn khoai lang " ra nghiền ngẫm.
" Chà , đẹp da này, tốt cho sức khỏe này, có thể trị mụn này… Hihi có chữa được bệnh sợ vợ cho mấy ông chú nhà mình không nhỉ ? "- Con bé chăm chú đọc ( chăm chú cười gian ) đến độ mối hiệm họa mang tên Con Cá Sấu đứng kế bên cũng không hay biết
" Yah! Có cất ngay không ? " – YoonAh gầm gừ
SeoHyun chả buồn ngước lên, bĩu môi làm YoonAh lộn máu ( khéo tăng xông tới nơi )
" Ai cho phép cậu mách Umma tớ về việc tớ quậy phá trong lớp, đã vậy con nói với dì Fany. Cậu có biết 2 bà vợ cộng chuyện 1 đứa con ( chưa tính ông chồng ) là đã kinh thiên động địa, ảnh hưởng đến tài chánh chứng khoán như thế nào không ? Ôi thật là …. Yah! Yah!!! CAN YOU HEAR ME ? "
"Chứng gì ở đây ! Ôi vớ vẩn, chuyện của cậu liên quan gì đến tớ ? Tớ không biết gì hết. đi cho tớ rảnh mắt ! " – Hyunnie nhà ta chả thèm liếc Yoong lấy một cái.
" Cái gì ? Cái gì mà không liên quan đến cậu ? Chẳng lẽ dì Fany ngơ như thế mà tự biết được à ? "
"Ờ… có thế " * Cười đểu *
Giờ thì chúng ta có thể xem núi lửa phun trào trên mặt con cá sấu con như một kiệt tác thiên nhiên ban tặng cho bạn Na bé bỏng rồi.
"Này, sao cậu bất lịch sự thế, có cất ngay đi không? "
Giờ thì SeoHyun đã ngước lên nhìn thẳng vào mắt YoonAh mà phán một câu xanh rờn :
"Tớ chỉ nhìn nó chứ không nhìn cậu vì nó tốt hơn cậu ( Khoai lang tốt hơn cả YoonAh á ? ) "
" Đưa đây, quá mức chịu đựng rồi nhá " – YoonAh chụp lấy quyển sách một cách thô bạo, nó lè lưỡi :
"Đừng có hòng mà lấy lại " – Nói xong nó chạy biến về chỗ mặc cho SeoHuyn la hét đòi lại. Vừa đúng lúc chuông reng và giáo viên đã vào lớp, Hyunnie của chúng ta chỉ biết ngồi xuống và tức giận ( không quên phóng tia lửa điện vè phía Yoongie )
* Trong giờ học
"Tức chết đi được tức chết đi được " – SeoHyun lầm bầm suốt buổi học. Đang trong cơn bão bùng chợt cô bé nhận được miếng giấy vo tròn được quăng đến chỗ mình. Cầm của trời cho đấy lên, SeoHyun quay mặt về phía YoonAh.
" Mở ra đi " – YoonAh nói bằng khẩu hình miệng
Trước sự cố gắng, nỗ lực, hoa tay múa chân, há miệng hết cỡ của YoonAh, SeoHyun chỉ nhăn mặt rồi…… quăng thẳng miếng giấy vô thùng rác ( tàn nhẫn T.T )
" Ôi trời… " YoonAh ôm đầu đau đớn " Phải làm gì đó mới được "
Lần này quyết không để thất bại, Yoong quậy phá nhà ta phóng máy bay qua Hyunnie, dĩ nhiên là phải đính kèm thứ gì đó để SeoHyun đáng yêu chú ý đến.
……… Im lặng. YoonAh nhìn SeoHyun hồi hộp……….
"YAH~! YOONAH SAO LẠI XÉ BÌA SÁCH CỦA TỚ ????????? " - Ồ, ra bạn Na thân yêu đã nhẫn tâm xử mất một miếng bìa sách của Seororo rồi. Thật là thông minh quá đi mà. Tất cả ánh mắt đều dồn vào SeoHyun khi cô bé đứng bật dậy và hét to như thế. Cô giáo hằn giọng
" SeoHyun, con đang làm mất trật tự trong lớp rồi đấy ! Con có thích YoonAh thì từ từ nói cô biết nha * cười gian + nháy mắt * "
"Cô ~ à ! " SeoHyun kéo dài chữ " Cô " làm ai cũng phải lạnh xương sống. Cô giáo tái mặt cười trừ rồi bảo SeoHyun ngồi xuống. Xem ra ai cũng bị cơn bảo " Bà cụ non " làm cho sợ hãi . SeoHyun an phận rồi mở tờ giấy YoonAh viết ra ( 1 cách rất là 3 trấm T.T ):
Muốn lấy nó, ra về hãy gặp ta ở sân sau
Ký tên :
ImYoonAh – Kẻ cướp giật của mọi thời đại
" Thật là không biết xấu hổ mà ! Aishiss…. "
* Sau giờ học
Gió thổi vù vù, thồi qua tai nghe ù ù.Sân sau vắng tanh vì học sinh đã về gần hết chỉ còn…hai con người, hai đôi mắt, hai ánh nhìn như… sắp giết nhau tới nơi.
YoonAh cười khẩy :
"Qua đây mà lấy tớ có ăn thịt cậu đâu ? " – Nó hơu quyển sách qua lại chọc tức SeoHyun. Cô bé nhào tới định giật lại. nhưng YoonAh đã nhanh hơn chạy thoát. Hyun cũng đâu có kém,nó hùng hổ chạy theo.
"ĐỨNG LẠI !" – Seo Hyun với tay níu áo YoonAh
"BỎ RA!~ Té bây giờ "
"ÁH~~~~~" Tiếng hét thứ nhất vang lên
1…2…3… giây. Im lặng đến đáng sợ
"ÁH~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~" Tiếng hét thứ 2, to gấp đôi tiếng hét đầu
Bây giờ chúng ta có thể thấy cảnh tượng đang được truyền hình trực tiếp. Bạn SeoHyun đáng yêu đang nằm đè lên bạn YoonAh bé bỏng. 2 bạn ấy đang làm gì thì mới các bạn xem tiếp
" Tránh ra đồ 35, đồ dê xồm , đồ biến thái đồ … đồ… Huhu " Hyunnie bắt đầu khóc
"Hớ cái gì cơ ??? " – YoonAh ngờ nghệch " Tớ thấy cái gì đó… Tớ thấy bố mẹ làm rồi nhưng mà ….. "
"Đồ ngốc, tớ ghét cậu, cậu cướp mất… cướp mất NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI TRONG TRẮNG của tớ rồi huhu " – À thì ra là 2 bé đã vô tình chạm môi. Yoong ngây thơ vẫn rất là… ngây thơ không biết hôn là gì, con bé Hyunnie thì "già" miễn bàn rồi, bé ấy cảm thấy sợ hãi lắm. SeoHyun lau nước mắt, đứng dậy phủi quần áo, rồi lao ra cổng trường. YoonAh nhà ta vẫn chưa qua cơn choáng hiện tại. Mang bộ mặt ngu ngơ cùng với quyền sách của SeoHyun leo lên xe mẹ. Bằng giọng không thể " Nai" hơn nữa, " Bé Bỏng " hỏi mẹ :
" Umma! Khi môi chạm môi, như Appa với Umma ấy. Là cái gì ạ ?" – Vừa nói con bé vừa chu mỏ ra làm Jessica hai má đỏ ửng
"Ờ đó là… Kiss … Mà con làm thế với ai à ?"
Dĩ nhiên Yoongie vẫn hồn nhiên như cô tiên mà kể hết cho mẹ Jess thân yêu nghe. Sica cười rồi lấy điện thoại gọi cho Tiffany
"Alo ! Tôi – Tiffany lấp lánh lánh lấp như đá quý đây "
" Tớ Sica đây, đừng tự sướng nữa chứ ? "
" Hửm? Sica hả ? Quý hóa quá sao lại gọi cho tớ thế này ? Có việc gì không ? "
"Fany à ! Hyunnie của cậu… Vừa kiss Yoongie của tớ đấy haha"
" Ồ hóa ra là thế, chắc chỉ là tai nạn thôi chứ gì ?"
"Ôi ! Sao cậu biết, SeoHyun nó kể cậu nghe à ? "
" Không dĩ nhiên, hôm nay con bé đi học về thấy nó khóc tức tưởi lắm, hỏi thì nó gắt um lên. Vừa bước xuống xe là nó phóng vào nhà , hết xúc miệng rồi đánh răng, hết đánh răng rồi xúc miệng.giờ nó lại đứng săm soi cái gương kìa… Chả biết nó có muốn đập luôn cái gương không nữa haha "
" Hôn được Na nhà tớ là vinh dự tu 9 kiếp mới được đây "
"Con bé vốn ghét mấy chuyện đó mà , mỗi lần Tae với tớ ở bên nhau là cứ như là … Nó xuất hiện ở đâu đó rồi phán mấy câu xanh rờn, cứ như bọn tớ hôn nhau là con đường nhanh nhất đi đến thiên đường ấy… Ôi ~ Tớ đi nấu ăn với chồng tớ đây "
" Để Tae mông to làm một mình đi "
"Ai như cậu haha"
Dứt câu, Tiffany vội vàng ngắt máy để khỏi phải nghe lời cằn nhằn của Sica.Cô quay lại nhìn con gái mình rồi khúc khích cười. Tae Yeon từ trong bếp đi ra, nhìn con gái với ánh mắt hiều kỳ, cô hỏi :
" Có chuyện gì xảy ra với công chúa của Appa thế ? "
Nó nhìn Tae lùn bằng một ánh mắt sánh với băng ở Nam cực, với một giọng cũng không thể lạnh hơn, nó nói :
" Không phải chuyện của Appa đâu ạ !"
SeoHyun nhấc gót phi thẳng vào phòng, đóng sầm cửa sau lưng
"Hơ…" Tae Yeon chỉ biết nhìn theo đứa con trên cả quyền ba nó
" Tae Tae à ! Sao ở đây ? Không phải đang ở trong bếp sao ? Chưa rửa bát à ??" – Fany hỏi chồng
"Rửa rồi " – TaeYeon bĩu môi – " Fany à ! Hay chúng ta đi đâu chơi xả stress đi, lâu quá rồi mình đâu có đi đâu ha ! "
Tiffany đăm chiêu : " Ừm vậy ai sẽ rửa bát, quét nhà, lau kính, giặt quần áo,… đây ? Ôi nhiều quá " – Cô đưa tay lên nhẩm tính.
"Tae làm để TaeTae làm cho " TaeYeon sốt sắng.
Sau 2 phút suy nghĩ, Tiffany lên tiếng :
" Vậy còn SeoHyun thì sao ?"
" Gửi nó ở nhà Jessica đi, nhà YulSic cũng quý nó lắm mà , bên đó còn có YoonAh nữa "
SeoHyun mặc dù tức tối ở trong phòng, nhưng tai thì vẫn nghe lén đầy đủ câu chuyện của ba mẹ. Nó không quan tâm vì Jessica thương nó vô cùng, còn Yuri thì dù có muốn hay không vẫn phải nghe lời Jessica thôi. Nhưng nhắc đến cái tên ( trời đánh thánh đâm ) – YoonAh đấy thì…
" KHÔNG ~~~ "
Nó đạp cửa hét toáng lên, Tiffany và TaeYeon nhìn nó với ánh mắt bàng hoàng
"Không! Không, con không sang đấy đâu. Không bao giờ !"
Bình thường con bé nói thì ba mẹ nó im, nó ra lệnh thì ba mẹ nó làm theo. Nhưng lần này đã có thế lực lớn mạnh từ bề trên aka thần Dê linh thiêng chứng giám, Hyunnie đáng thương dù quyền năng có hơn người đi chăng nữa thì cũng phải chịu thua thần thánh – cụ thể là thân Dê cao quý
"Ai… Ai cho con quyết định? Appa đã nói, con PHẢI ở nhà dì Jess 1 tuần. Ta đã quyết, con đừng chống đối ta nữa "- Tài tử cải lương nức tiếng miền quê – Kim TaeYeon đánh "đờn" ca một câu vọng cổ
"Nhưng…. Nhưng…. " SeoHyun yếu ớt phản đối
"Không có nhưng nhị gì hết !" TaeYeon nghiêm mặt, nghĩ đến những ngày tháng huy hoàng ở bên " Mắt cười cha cha " thân yêu , mà không bị "già sớm " SeoHyun phá đám. TaeYeon dằn lòng la mắng đứa con thân yêu của mình một cách… sung sướng
SeoHyun là đứa trẻ ngoan nên không dám cãi lại những lời chắc như đinh đóng cột của ba nó.Con bé chạy ra ngoài sân mếu máo :
" Tae Appa lùn, ngốc, dê cụ ( ngoan ư ? Chắc edit câu trên ) ! Còn cậu, YoonAh, tớ mắc nợ gì cậu ? Tớ ghét cậu , ĐỒ NGỐC ~~~!"
TEARSER CHAP 3
..............................................
Phía sau cánh cửa trắng, một con người dần dần hiện ra. Tóc đen, áo đen, quần đen, cầm một vật thể tròn tròn màu đen cùng với gương mặt hầm hầm xuất hiện............
" Đó là ai ??? "
-------------------------
Tiffany nghiến răng : " Cậu có tin " người đó " nhìn thấy cảnh này sẽ thủ tiêu hai chúng ta bằng cách cho vào thùng giấy rồi đem đi chôn sau nhà không ? "
" Tại sao ?? "
--------------------------
Jessica nhíu mày : " Đây đúng là tai họa !"
.........." Đâu rồi ??? Chẳng lẽ bị bắt cóc rồi ???? "
.........." Cậu yêu thương dì Sica, muốn mẹ tớ không như vậy. Cậu có muốn cùng tớ giải quyết thảm họa đó không ??? SeoHyun ??? "
.........." Mẹ ơi ! Đoàn quân màu xanh lá cây sọc đang đến đó "
ÁH~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Yul :" *Nheo mắt * Có điều chẳng lành !"
Tae :" Ớn lạnh quá, sao tự nhiên lạnh sống lưng vậy nè"
Ny : "Mình không thể Wink một cách quyến rũ được ! Hinh như có chuyện không hay rồi...... Bé Seo .....!!!!"
Nhà hàng xóm YulSic :" ĐỘNG ĐẤT HẢ ? NÚP ĐI "
YoonAh :" THẢM HỌA RỒI ! CHẠY THÔI"
SeoHyun :" Sao thế ? Sao thế ??? Có chuyện gì thế ???? "
-----------------------------------------------------------
..........."RA NGOÀI !NOW, RIGHT NOW"
" Hừm Oan gia thì kiểu gì vẫn hoàn oan gia! Thật đáng ghét mà "
------------------------------------------------------------
CHAP 3
" Con đã bảo là con không muốn mà ! Appa thật quá đáng " – SeoHyun nhăn nhó nói. Hôm nay là ngày đầu tiên bé Ếch đến nhà bé Nai, chúng ta cứ xem như là làm dâu thử vậy. Tiffany nhìn con bé không thể cau có hơn mà phì cười
" Đó chỉ là một cái Kiss thôi mà con "
" Nhưng đó là FIRST KISS đấy ạ ! " SeoHyun nhấn mạnh từ " Nụ hôn đầu đời " rồi tiếp tục với công việc nguyền rủa YoonAh. Tiffany tủm tỉm,con bé nhìn mẹ nó rồi giật bắn .
" Hả ? Umma biết ? Á không thể để Umma biết được, Umma mà biết thì cả làng này biết mất . Á chết con rồi ! Á Á Á làm sao giờ trời ơi ! "
"Này ! Con đừng có Á nữa được không, Umma đâu có nhiều chuyện như thế ! Nhiều lắm Umma chỉ nói….cho Sica thôi ! Mà chuyện này là do Yoong nó kể cho Sica đấy chứ…không phải tại Umma, Umma vô tội…. " Tiffany vội vàng phân minh
" Đúng là hết thuốc chữa mà "
Tiffany thở dài rồi nhấn ga chạy đến mái ấm nhà YulSic
Biết con vẫn còn sock, thương con nên Fany để nó ngoài xe, dĩ nhiên là vẫn yêu chồng hơn thì làm sao mà để " già sớm " ở lại được.
"Mở cửa"…………….Không ai trả lời
"Mở cửa Yul ơi"………Không mở
"Sica ơi mở cửa cho tớ " Vẫn không mở
"Nè có ai ở nhà không ??? " Tiếp tục không mở
Hừm ! Có ai đó đang nấu ăn trong nhà – Nấm ngơ bắt đầu sử dụng đầu óc – Sica thì lười miễn chê rồi chỉ còn mỗi Yul đen thôi… hi hi ít ra thì hôm nay mình không ngơ" Chị nhà ta hân hoan với sự " Tỉnh táo đột xuất" của bản thân
" Cốc cốc cốc… ai gọi đó, Tôi là Nấm cho xem Eye ( Ai ) , tôi là Đen cho xem Lúa, tôi là Đẹp cho xem Dưa ~~~~ "
" Yah! Bảo ai là Đen Lúa, Đẹp Dưa hả ? Có muốn chết không ??? " – Phía sau cánh cửa trắng, một con người dần dần hiện ra. Tóc đen, áo đen, quần đen, cầm một vật thể tròn tròn màu đen cùng với gương mặt cực kỳ tức giận
" Cậu được mệnh danh là có vẻ đẹp lịch lãm của chúa vùng quê hương lúa cơ mà " Tiffany bật cười
"Ah! Fany~~~ " Yuri chạy như bay ra ôm lấy Fany. Cô cố gắng đẩy cái vật thể đen từ đầu đến chân ra, nghiến răng nói
" Cậu có muốn Người-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đây ra tóm cổ chúng ta bỏ vào hộp giấy rồi đem đi chôn sau vườn không ??? "
" Thôi mà ! Sica đang ngủ rồi, lâu không gặp người ta muốn tình cảm chút thôi mừ ! Làm gì ghê thế ? " Yul đang tranh thủ cho thấy bản thân lăng nhăng phi thường thì………
"BỤP" Một vật thể vô hình đã đâm vào lưng Yuri mà chỉ có duy nhất cô mới có thể biết được nó là cái gì
" Ủa nhà cậu có máy lạnh ngoài trời à ?? Sao tự nhiên lạnh quá vậy….. Hừ hừ tắt đi ! Ý mặt cậu sao thế sao tự nhiên….. ế nó màu đó kìa, màu vàng rồi kia, màu xanh nữa, giờ mặt cậu tái mét rồi nè ! Giống đèn giao thông ghê ý ~ " Fany vẫn ngơ ngơ không biết hiểm họa đang ở đằng sau. Ai đó cùng với chiếc váy ngủ màu đen gợi cảm bước từng bậc thang xuống… Với ánh nhìn có khả năng phóng băng ( giờ mọi người biết vật thế lạ đâm thọt Yul Đen rồi nhé ), Sica hóa đá 2 con người đang làm chuyên được coi là quá khó chịu trong mắt cô.
" Chồng À ~~~~~ " ….. Im lặng đến đáng sợ………………………..
Yul : * Nuốt nước bọt *
Fany : * Mở to mắt *
" BUÔNG RA! NGAY ! NOW ! RIGHT NOW~~~~~ ! …… ……………………………….Ặc ặc khụ khụ *ho sặc sụa*.
Vì vừa mới ngủ dậy và chưa kịp chuẩn bị hơi giọng nên có chụt trục trặc kỹ thuật. Do bị quế hàng nên chị Đẹp nhà ta vội vàng đi vào trong nhà, mặc cho hai con người mắt tròn mắt dẹt đứng nhìn theo bóng mình.Yuri vội chạy đến vỗ về
" Em có sao không baby ??"
" Nè nè bỏ tôi ra, cô đang dan díu gì với bạn thân của tôi rồi còn qua đây nói chuyện với tôi à ??? Biến à nha ! " Sica đe nẹt chồng, rồi tiếp tục quay sang nhìn Fany : " Cậu phải cẩn thận với con yêu râu…. Đen này. Nó là Dê Chúa chứ không phải bình thường đâu đấy !"
" Sao em dìm hàng Seobang ….. ???" Yuri mếu máo
"Công nhận đó Sica, tớ mới vào con quỷ đen thui này đã bay ra làm thịt tớ rồi ! " Tiffany lanh chanh hãm hại Yul
" FANY~~~~ Cậu …. Cậu nỡ lòng nào ….. huhu" Yul ta tủi thân khóc thút thít. Bất chợt nhìn thấy ánh mắt tia lửa điện của Sica :
" Khóc lóc gì đó ??? Đi vào nhà, nấu bữa sáng chuộc tội đi ! NOW " Sica thét, Yuri cụp đuôi chạy thẳng vào trong.Nhìn theo bóng Yul,Sica cười cười :
" Sao hôm nay cậu đến đấy ? Có chuyện gì à ?? Vào nhà đi rồi nói chuyện" Sica niềm nở
"Ừm, thật ra thì…." – Tiffany ngồi xuống ghế - " Tớ định nhờ cậu giữ hộ bé SeoHuyn, bọn tớ có công việc cần đi xa, tuần sau mới về"
"Hửm … Công việc á ???" Công chúa nhìn chị Nấm với ánh mắt dò xét
" Hì Hì cậu phải tự biết đi chứ ? " Nấm ngơ cười đều đều
" Tae Lùn thế mà hăng máu dữ ha ! Ừ cứ để cho tớ, con bé ở đây chơi cũng vui nhà vui cửa ? Seobang hah !" Sica nhìn về phía cái đống đen xì đang ở trong bếp hì hục xoong chảo
" Gì em ?"
" SeoHyun qua nhà chúng ta ở nhé, khoảng 1 tuần….." Công chúa bấm bấm đốt ngón tay.
" Hả ? Na chưa đủ mệt hả em ? Sao còn… 2 đứa sao mà chịu nổi chứ ???" Yuri than thở
" Muốn gì ????" Lông mày Jessica tạo thành một đường thẳng
" À không không … SeoHyun rất ngoan dễ thương và tớ rất rất là vui khi SeoHyun tới….. à ừm sống ở nhà tớ…. ôi ~~~" Yuri không kìm được nước mắt mà chạy vào nhà tắm "Vợ rồi con, giờ thêm con bạn vợ nữa, đời tôi coi như tàn huhu"
" Cậu đừng lo ! Tại chồng tớ hơi xúc động thôi mà hì hì" Sica nháy mắt
" À nhắc mới nhớ, YoonAh đâu ?"
" Nó ra ngoài mua đồ ăn sáng rồi"
"Cậu sướng nhỉ lúc nào cũng được chồng con cung phụng" 2 bà vợ cười thích thú, để mặc hai ông chồng cực khổ với cảnh có gà mái mà gà trống phải nuôi con
Lúc này ở ngoài xe………..
" Chết đi ! Đi chết đi !" – SeoHyun đang mặc sức hành hạ cái ghế trong xe hơi. Còn Cá Sấu còn thì đang tung tăng trên đường, miệng ngậm miếng Sandwich. Thấy xe của Fany nó vội vàng chạy tới, áp mặt vào cửa kính, nhìn SeoHyun chăm chăm, cười thật tươi, há miệng thật to ……………miếng sandwich rớt xuống đất .
" Đúng là ….. " SeoHyun quay mặt đi không thèm đếm xỉa gì đến cái thứ nham nhở ở ngoài kia.
"Nè nè ! Sao không nghe tớ nói, cậu ra đây đi"
"Tớ không ra" SeoHyun lè lưỡi
"Ah" – Đột nhiên YoonAh hét lên
"Hửm?" SeoHyun quay ra thì YoonAh đã biến mất, chột dạ Seororo tự hỏi : " Đi đâu thế ? Vào nhà à ? Phải có tiếng cửa chứ ? Hay bị bắt cóc ?? Xinh thế cơ mà , bán cũng được cả tiến chứ ??? Hở mình đang lo cho cậu ta à ??? Làm gì có ? Đi đâu thôi ? Mình phải ra xem mới được… Mình không lo cho cậu ta, phải rồi không lo cho cậu ta … "
SeoHyun ra khỏi xe, nhưng trong đầu cứ lầm bầm câu đó. Con bé không hề hay biết YoonAh đã đứng đằng sau ngắm nó một cách thích thú
" Hù"
"Áh~~~~! Có người hãm hại tôi nè huhu ~~~" SeoHyun la làng
"nè làm gì mà ghê thế ! Tớ YoonAh đây !"
"Lỡ người ta bị yếu tim thì sao hả ? Tớ chưa có đi khám định kỳ nhé ! Tớ còn không chắc là tớ có bị bệnh tim không nữa ! Cậu cướp nụ hôn đầu của tớ rồi còn định không để tớ sống nữa hả ? Muốn gì ? Muốn gì nói đi ! Muốn tớ biến đi cho cậu nhờ à ??? Được tớ biến" Tuôn một tràng đã đời bé Ếch vội leo lên xe, nhưng đã bị Nai nó giữ lại
"Có gì đâu mà ! Làm gì ghê thế ! Đứng đây đi tớ cho cậu cái này" YoonAh lôi cái bong bóng bé bé giấu đằng sau lưng đưa cho SeoHyun
" Á ! Kororo ! Ếch xanh nè ! Dễ thương quá đi à ~~ " SeoHyun thích thú nhìn món quá của YoonAh, rồi chậm chậm nhìn nó. " Cảm …. ừm cảm ơn cậu"
"Sao mặt cậu giống cái đèn giao thông ế ???" YoonAh ngây thơ hỏi
"Sao dễ thương mà nói chuyện vô duyên thế ?" SeoHyun dận dỗi
"Tớ dễ thương hả ? Cảm ơn nha haha"
"Cậu quá đáng !" – SeoHyun của chúng ta có lẽ không thể chịu nổi tính tình của bé Na rồi. Bỗng tiếng Fany vang lên
"Con à ! Vào nhà đi !"
"Để tớ dẫn cậu vào" Yoong nắm lấy tay SeoHyun đang đỏ mặt vào nhà mà cười thật tươi. Cánh cửa bật mở, Sica cười cười nhìn 2 đứa
"Chà thân thế rồi cơ à ?"
"Có đâu ạ ???" – Seo lóng ngóng gỡ tay YoonAh khỏi tay mình, con bé nhìn Fany nói
"Mẹ với dì sao nói chuyện lâu thế ? Sao 2 người bà Tám thế ???"
"Hở … ???" YoonAh quay qua trợn mắt với SeoHyun " Sao cậu nói thế ? Sửa ngay đi không thì……"
"Không cần đâu Na ! Mẹ…. mẹ biết là … ừ thì mẹ cũng hơi … nhiều chuyện …..cho nên xin lỗi con nhà SeoHyun…." Sica nói một cách khó khăn. Cũng là chỉ vì giữ thể diện cho gia đình thôi, với cả SeoHuyn mà nói vài câu sock sock là không biết đường nào mà cãi. Bệnh " già sớm" quả là thảm họa đó mọi người
"Hừm, cả mẹ cũng phải sợ cậu ấy.SeoHyun quả là gan cùng trời mà" – YoonAh thầm nghĩ
"Cô Yul đâu rồi dì Sic ???" SeoHyun hỏi
"Ấy chết ! Dì quên mất, để dì vào gọi cô đi làm đã ! SEOBANG~~~~~~~ " Sica hét thật to. Chưa đầy nửa giây sau. Tức là chưa đầy 0,5 giây ý Yul đen đã có mặt
"Thưa vợ chồng đi làm"- Yul cuối đầu chào Sica trước con mắt ngạc nhiên của 2 mẹ con nhà Nấm.Yoong ghé sát vào tai của SeoHyun
" Đó là chuyện bình thường đấy"
"Ờ ờ… cô Yul sợ Sica thật ý, nhà cậu còn có truyền thống Vợ "gà chen cha lá cà" hơn nhà tớ"SeoHyun thì thầm lại còn YoonAh thì thở dài
"Đi làm mà lén phén với con nào là chết với em ! NHỚ~~ NHÉ ~~!"
"Dạ chồng nhớ rồi ! Tối nay vợ nhé * Nháy mắt*" Nói xong Yul vội chạy thẳng ra cửa để mặc Sica tức không chịu được. Thì dĩ nhiên rồi ở ngoài đời Đen thua Đẹp, cơ mà ở trên giường Đẹp chết với Đen à nha !
Tiễn Fany ra cửa, Jessica quay lại nhìn 2 đứa nhỏ rồi cười
"Giờ dì đi ngủ nha hai đứa ! Dì phát hiện là sáng nay mình mọc 1 cái mụn rồi này ! Dạo này thức khuya ghê quá đó mà. Haiz. THẬT LÀ MỘT THẢM HỌA"- Jessica đau khổ nói
"Mẹ làm gì mà thức khuya hở mẹ ?" YoonAh nghiên đầu hỏi
"Ờ thì…. Mẹ làm việc đó mà" Jessica ấp úng
"Dì đang che giấu chuyện gì ạ ? Hay dì lại giống ba mẹ con, suốt đêm cứ nghe mấy cái câu " Ôi đồ hư hỏng này, TaeTae 35 quá đi à !" Blah blah blah…. Đủ thứ chuyện trên đời luôn ý" SeoHyun tố cáo họ Mông gia. Bị đánh trúng tim đen một cách trắng trợn, Jessica aka Trung Sĩ Jung chỉ có thể cười trừ :
" Ờ… Làm gì có mà ! Thôi dì lên ngủ đây ! YoonAh làm đồ ăn cho Seo nhé ! 2 đứa chơi vui nhé " – Jessica chạy một mạch lên lầu, để tránh những câu hỏi không trả lời được của SeoHyun.
"Có vẻ như cái mụn nó ảnh hưởng mẹ tớ ghê nhỉ ? Mẹ tớ là người dù chuyện có muộn cũng chả bao giờ chạy. Thế mà hôm nay……"- YoonAh xoa xoa cằm
"Nhà có gì ăn không ? Tớ đói " – SeoHyun than thở. YoonAh nhìn SeoHyun rồi đi vào tủ lạnh mở ra lấy 2 cái sandwich rồi thêm tí Cá ngừ Yuri làm khi sáng vào. Đưa cho SeoHyun mà mặt nó ngán ngẩm
"Còn thế này thôi"
"Ủa? Không có thứ gì nóng sốt hơn à ? Sao lại ăn đồ từ trong tủ lạnh thế ? Đau bụng đấy" – SeoHyun e ngại nhìn cái " bữa sáng mang nhãn hiệu Made in Yulsic’s House".
"Thế cậu có muốn ăn cơm ngâm dầu, mì tôm sống hay canh muối mặn không ? Muốn thì cứ kêu Umma tớ xuống làm cho"
"Ừ thì đành ăn vậy " SeoHyun thở dài cố gặm cái bánh mì khô khốc
"Ê ! Nhìn nè ! Dì Sic có để phần khoai lang cho cậu nè ! Từ bao giờ thế nhỉ ? " Bé Nai ngạc nhiên nói
"Đâu ??" SeoHyun lại gần Yoong rồi cầm tờ giấy lên
Lấy mà ăn nha 2 nhóc ! <3 <3 <3
Ký tên
Jessica – xinh đẹp hết chỗ nói
"Woah~ ! Tớ thật yêu dì Sica quá đi mà"
"Hừm có mà Appa làm rồi ghi tên Umma thì có, chứ cả đời mới có dụ khoai nó được bình thường như thế này" YoonAh thầm nghĩ. Nhưng để đỡ mất mặt Jessica nó không nói hết cho SeoHyun biết. Chợt, đầu óc Cá Sấu con lóe lên 1 tia sáng, nó nhìn SeoHyun rồi cười gian tà
" Cậu thấy nổi mụn thì sẽ như thế nào ?"
"Ôi rất là tồi tệ, tớ chưa bị vì chúng ta chưa đến tuổi để như thế ! Nhưng tớ thấy rất là mệt khi bị cái đó !"
"Ừm ! Mẹ tớ cũng đang bị mụn đấy thôi"
"Ừ thì sao ?? "
"Cậu có yêu thương mẹ tớ không ? Cậu có yêu thương dì Sica không ? Muốn mẹ tớ không như thế. Cậu cùng tớ giải quyết vấn đề đó. Được không SeoHyun " YoonAh nói như trong phim
"Ừ ! Ai cho tớ khoai lang là tớ yêu người đó lắm cơ * ngây thơ *"
"Trời sao dễ dụ quá vậy ! Ok vậy… Theo tớ "
----------------------
Phòng ngủ Jessica…………
" 1 miếng, 2 miếng, 3 miếng,…… " YoonAh đếm đếm
"Sao không kêu dì ấy dạy ? " SeoHyun nhìn hành động của YoonAh rồi hỏi
"Chậc, sao ngố đột xuất thế kia ! Muốn hấp dẫn thì phải làm mẹ tớ ngạc nhiên, cơ mà cậu thắc mắc làm gì ? Chỉ cần giúp tớ thôi, đưa tớ cái tô"- YoonAh không nhìn mà quơ quơ tay lấy cái tô. SeoHyun định đưa cho YoonAh thì………….
"XOẢNG"
"Oái ! Xin… xin lỗi " SeoHyun hốt hoảng
"Không sao, cậu để đó tớ dọn cho nhé ! Cậu không sao chứ ? " Yoong lo lắng hỏi
"Ơ…. Không sao đâu " SeoHyun đứng hình mất mấy giây mới lấy lại bình tĩnh mà trả lời "Sao tự nhiên mình thấy cậu ta tốt nhỉ ? Ưm…. Mà công nhận là tốt thật……….." Đột nhiên SeoHyun cảm thấy YoonAh có chút gì đó đáng yếu. Chẳng lẽ Oan gia kết thúc tại đây. Chậc, xem đã
"Xong rồi! Đợi tớ chút " Nói rồi Yoong nhảy xuống giướng, nói nhỏ vào tai Jessica
"Mẹ à ! Đoàn quân màu xanh là cây sọc đang đến đó ! CHẠY ĐI MẸ ƠI " – Nó nhảy xuống giường đứng cạnh SeoHyun rồi đăm đăm nhìn Jessica
" Sao dì ấy không phản ứng gì hết thế ?"
"Mẹ tớ hơi chậm tiếp thu tin tức bất ngờ ! Hiệu ứng Sica đó mà ! Cậu chờ xem mẹ tớ sẽ dạy rồi cười thật tươi cho xem ( gian tà ) "
Im lặng………
Tiếp tục im lặng……
Không có động tĩnh gì…………..
Im ……………….
ÁAAAAAAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH~~~~~~~~ "
Yul :" *Nheo mắt * Có điều chẳng lành !"
Tae :" Ớn lạnh quá, sao tự nhiên lạnh sống lưng vậy nè"
Ny : "Mình không thể Wink một cách quyến rũ được ! Hinh như có chuyện không hay rồi...... Bé Seo .....!!!!"
Nhà hàng xóm YulSic :" ĐỘNG ĐẤT HẢ ? NÚP ĐI "
YoonAh :" THẢM HỌA RỒI ! CHẠY THÔI"
SeoHyun :" Sao thế ? Sao thế ??? Có chuyện gì thế ???? "
" YOONAH~~~ ! COME BACK ! " Jessica thét lên, sau đó là cuộc rượt đuổi của 2 mẹ con khắp sân được truyền hình trực tiếp trước mắt SeoHyun.
"ĐỨNG LẠI ! "
" Không con không đứng đâu! Mẹ giết con mất "
"ĐỨNG LẠI " Jessica không ngừng gào thét
"Nhà này đúng là quá náo loạn mà " – Ông hàng xóm nhìn 2 mẹ con ngán ngẩm
"YOONAH ĐỨNG LẠI, ĐỨA CON QUỶ QUÁI. HÔM NAY CON MUỐN CẢM GIÁC MẠNH HẢ ? "
"KHÔNG ~~~ "
20 phút sau…………….
"Giờ 2 đứa muốn sao ? " – Yul nhịp nhịp chân nghiêm giọng, Vì có thể cảm nhận được tần sóng do con Cá heo phát ra nên đã vội vàng về nhà mà túm cổ YoonAh. Bây giờ cả nhà đang ở trong phòng họp tối mật mà phán xét tội trạng tày đình này.
" Cậu ấy rủ con ạ …. ? " SeoHyun lí nhí
"Nè ! Quá đáng ai bảo cậu chịu tham gia làm gì ?? " YoonAh liếc SeoHyun
"Chả lẽ bất lịch sự từ chối hả ? "
"Yah! Cậu cũng có phần gây ra tội trạng này cơ mà ? "
"Cậu rủ tớ trước. Tớ ngây thơ, hoàn toàn vô tội "
"Á! Giờ cậu muốn làm sao ??? Hử ?"
"Đừng có lên giọng với tớ. TỚ KHÔNG HỀ BIẾT DÌ SICA SỢ DƯA LEO " – SeoHyun hét vào mặt YoonAh, có lẽ con bé đã quá sức chịu đựng rồi. Jessica đứa vào chính giữa, nhìn nhìn 2 đứa………..
"RA NGOÀI NGAY ! N.O.W~~~ " Công chúa quay sáng nhìn Yuri, lập tức Đen nhà ta xách ngay mấy đứa nhóc ra hành làng rồi tí tởn chạy vào nhà : " Giờ mình làm gì em"
Rất tiếc là chỉ nhận được : " BIẾN NGAY " – Thật tội nghiệp cho những người mắc bệnh sợ vợ kinh niên
SeoHyun tức tối vì mình vô tội mà lại bị ngay chính Dì Sic cô Yul phạt, con bé nuột cục tức : "" Hừm Oan gia thì kiểu gì vẫn hoàn oan gia! Thật đáng ghét mà "
END
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro