Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 43

" Em về trước đi anh đi mua tí đồ sẽ về." Nguyên Tuấn đưa cặp mình cho Chí Thiên giữ nhanh chống li khai. Đến câu trả lời của cậu cũng không kịp nghe.

" Đến rồi sao? Mau ngồi chung ta cùng nhau trò chuyện." Cô gái vừa mĩm cười vừa dịu dàng nói.

" Đước rồi đừng điên nữa, giao tấm hình đó cho tôi."

" Từ từ, uống với tôi một ly." Đưa ly đến trước mặt, Nguyên Tuấn anh nheo mắt một cái rồi nhanh chống uống cạn.
" 1 2 3 thật nhanh ." Hôm nay coi như cũng không thiệt hại vóc người tốt không biết đồ chơi có lớn hay không đây.

...
" Hừ ." Đi mua đồ, mua đến tận tối cùng không về. Chí Thiên ngồi ở sofa nhíu mài nhìn TV. Nghe được tiếng chuông Chí Thiên hầm hầm bước ra.
" Sao không đi luôn đi."

....

" Đau đầu ... thiệt tình." Nguyên Tuấn ngồi dậy ôm đầu lại nhìn xung quanh một vòng có gì đó không đúng. Đây không phải nhà mình .. chết tiệt bị lừa rồi.

" Lão công Anh thật mãnh làm người ta mệt đứt hơi."

" Hửm ... tôi nhìn cô đâu giống vậy? Mà quả thật tên đó cũng thật mãnh còn lưu lại nhiều dấu vết như vậy?" Nguyên Tuấn nhìn cô ta bằng nửa con mắt, muốn vu oan cho mình đây mà còn không biết đang đùa với ai.

" Anh nói cái gì ? Anh còn đổ lổi người khác anh phải chịu trách nhiệm với tôi." Đợi lúc cậu ta đến xem anh còn lên mặt với tôi. Tôi coi thư anh có thể biện minh ra làm sao?

" Tôi cũng muốn lắm chứ. Nhưng mà con mèo cái nhà tôi thật là hung dữ nếu mà cậu ấy biết cô quyến rủ tôi lên giường thì khuôn mặt xinh đẹp này sẽ bị cào nát." Nguyên Tuấn sờ sờ lên da cô ta hâm dọa.

" Là do anh say rượu .. tôi thì làm gì chứ? Anh muốn đi đâu?" Nhìn thấy anh chuẩn bị mặc đồ cô nhanh chống ngăn cản, người còn chưa đến anh còn muốn trốn.

" Thì cứ coi là tình một đêm."

..

" Trong này sao? Hắn ở trong này?" Chí Thiên giận đến đỏ mặt nhìn chầm chầm vào cánh cửa.

" Đúng vậy tôi thấy rỏ ràng, vậy tôi đi trước Chí Thiên cậu bảo trọng."

" Cảm ơn lớp trưởng Ngô."

..

" Anh mau dừng lại, anh muốn chốn sao anh phải chịu trách nhiệm với tôi."

" Cô muốn thì đi tìm nam nhân của cô đi." Nguyên Tuấn dành lại chiếc áo chưa kịp mặc vào thì Chí Thiên đã bước vô nhìn 2 người không một mảnh vãi che thân.

" Ngươi mau mặt đồ vào, còn cô tôi cho cô 5 phút để ra khỏi căn phòng này nếu không thì.." Chí Thiên đấm nhẹ một phát vào tường liền suất hiện vết nứt.

" Tôi đã bảo cô rồi, còn không mau đi."

" Tôi.. là hắn đã nhân lúc tôi say xỉn ... tôi thật là oan ức." Cô khóc nức nở nhìn Nguyên Tuấn đầy oan ức.

" Được , cô muốn hắn chịu trách nhiệm thì dễ thôi ngày mai tôi liền làm chứng cho hai người đăng kí kết hôn. Cô thấy thế nào?" Chí Thiên tiếng lại bên cô khẽ cười.

" Cái gì? Kết hôn ? Không thể nào." Cô hốt hoảng nhìn cậu, sao hắn có thể bình tĩnh như vậy? Hắn không hề có chút gì gọi là ghen hay sao ?

" Không thì cô đi được rồi."

Chí Thiên nhìn cô ra khỏi phòng liền nở nụ cười nhìn Nguyên Tuấn.
" Mặc lại đồ cũng thật nhanh, mau về nhà."

Không sợ làm người khác đau lòng mà khóc, chỉ sợ làm người khác đau lòng mà họ vẫn cười.

" Chí Thiên không phải như em nghĩ đâu."

" Im đi, mau đi tắm trên người toàn là mùi của nữ nhân." Chí Thiên ngồi trên sofa thảnh thơi coi phim không thèm nhìn đến hắn dù một cái.

" Được anh đi." Nguyên Tuấn ôm đâu la một tiếng rồi nhanh chống bươc đi. Ả đó lần sao gặp được nhất định không thể tha cho ả.

" Ra sofa ngủ đi." Chí Thiên nhẹ giọng lên tiếng.

" Vợ à , anh không có làm gì cô ta cả tin anh đi." Nguyên Tuấn kéo Chí Thiên lại ôm vào lòng giải thích.

" Em đâu nói anh làm gì cô ta, bên cạch mĩ nhân như vậy cảm giác thế nào?"

" Vẫn không thể lên được, vợ à có phải là đã dùng yêu thuật với chồng có phải hay không?"

" Là ai bảo không chịu lên. Hừ." Chí Thiên mĩm cười nói, cậu không hề nghi ngờ gì việc đó cậu chỉ giận là cô ta đã nhìn thấy hết body của Nguyên Tuấn. Đồ của cậu sao có thể cho người khác muốn xem là xem, muốn sờ là sờ.

" Vợ à có phải bị liệt hay không chúng ta thử lại nhé." Nguyên Tuấn sờ sờ đầu ti Chí Thiên nhẹ giọng nói.

...

" Tử Hiên à hắn ta không có bất cứ dấu hiệu nào hết uổng phí công người ta." Tử Tinh nhìn hắn phồng má nũn nịu nói.

" Ý em là sao?"

" Hắn không lên được ."

" Không lên được hay em không có sức hấp dẫn." Tử Hiên nheo mắt nhìn cô. Hắn còn không lên được huống chi tên đó." Chính em là người nói dùng phương pháp này, đừg đổ lổi cho anh."

" Hừ, anh tự đi mà tìm. Ai biết được tên Chí Thiên đó lại hung hăng như vậy còn dọa em nữa."

" Dữ? bằng em sao?" Tử Hiên nhìn cô lắc đầu nhanh chống bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro