chap 19
Hải: em ăn thêm thịt đi
Hậu: em ko cần
Phú: thể ngày mai đi Đà Lạt đk vk
Hải gật đầu
Hải: ngày mai cj và phú đi Đà Lạt em có muốn đi ko hậu
Hậu: thôi ko phiền hai người ăn cơm nx
Hậu đem cơm và dĩa rau lên phòng hải chỉ bt im lặng
Hải nghĩ: em ấy thay đổi nhiều quá rồi ko còn trẻ con nx mik thật sự ko quen vs điều này
Họ lên phòng hải chặn gói ôm chính giữa hai người ngủ sáng thì họ đi
Hải: coi là cậu ấy cậu ấy sẽ nghĩ quẩn đó
Hải: có chuyện j thì ns tôi bt ngay
7 ngày thì họ về hậu canh mn ko chú ý cậu cầm lấy cây kéo cậu tính đi thì hải phát hiện
Hải: hậu trả cây kéo cho cj
Hậu lắc đầu chạy lên phòng ghim cây kéo vào ngực mik hải vào thì đã muộn
Hải: hậu đừng làm cj sợ mà
Hải cho hậu đi bv cô chỉ bt khóc khi hậu về cậu ko ns câu j cả
Hải: hậu à em ăn 1 chút j đi có đk
Hậu nhìn qua chỗ khác
Hậu: sao cj ko để tôi chết đi
Hải: em đừng vậy mà
Hậu nhìn ra cửa sổ hải đặt tô cháo xuống bàn
Hậu: cj ra ngoài đi
Hải: cj mệt rồi hậu cj mệt rồi cj ko muốn chiến đấu nx cj cố gắng để cho qua nhng ko thể bây giờ trng tim cj lại có hình bóng của hai là em và phú em cứ như vậy cj sẽ quên em rất nhanh đó
Hậu: cj quên nhanh vậy đúng là có người mới có khác cj quên em thì tại sao lúc nãy cj ko cho em chết đi
Hải: hậu em mà còn nổi nóng vs cj thì em ra khỏi nhà ngay lập tức em ko phải là chó con của cj nx
Hậu: em thay đổi vì cj rất nhiều nhng trng vòng mấy ngày cj đã muốn đuổi em đi nếu cj đuổi thì em sẽ đi em ko phiền cj nx
Hậu đi lại tủ quần áo xếp đồ lại thì hải đi lại bỏ tất cả đồ ra
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro