
ở lại với em
'đêm nay ngài có ở lại với em không?' kim doyoung chôn khuôn mặt mình vào bả vai của gã công tước jung. 'đã một tuần rồi-' giọng doyoung rầu rĩ, sân khấu đã tắt đèn nhưng ánh mắt em thì lấp lánh như ánh sao trời. và jung jaehyun chẳng bao giờ lỡ từ chối em tình nhân bé nhỏ của gã, đối với gã công tước, em ca sĩ nhỏ bé là ông trời con, là Chúa hay là tất cả với gã. đối với bất kì yêu cầu nào hay những lời mời gọi đầy âu yếm, gã đều không lỡ. jung jaehyun kéo gương mặt đầy lớp trang điểm ra khỏi bả vai mình, nâng niu em hệt như báu vật quý giá nhất mà gã có được. môi em lúc nào cũng mềm ẩm, phần vì em vừa kết thúc buổi biểu diễn, phần vì lẽ tự nhiên. jung jaehyun cho là như thế, bởi lúc nào gã cũng cảm thấy môi em mềm mại hơn thứ gối lông gã ngả đầu mỗi đêm. nhưng gã không thích em dùng son môi, thứ son môi nhân tạo nhằm nổi bật đôi môi đỏ trên làn da trắng ngần của em mà gã cho rằng chẳng cần thiết. jung jaehyun kéo chân em lên, đầu gối gã nhấn vào phần giấu dưới lớp quần đen.
cuồng nhiệt.
kim doyoung vòng tay qua cổ gã, em không muốn buông dù chỉ trong một khoảnh khắc. em chỉ muốn giây phút này ngưng lại, em muốn đắm chìm trong giây phút này mãi mãi. gã công tước họ jung cuốn em vào nụ hôn nồng nhiệt, đón nhận từng cơn sóng cuộn trào trong lòng và trái tim nở hoa với xúc cảm mãnh liệt nhất. đôi bàn tay của jung jaehyun len lỏi dưới lớp áo, chạm vào làn da đầy nhạy cảm của em. ghen tị quá, làm sao để một người đàn ông có chiếc eo thon như em nhỉ? jung jaehyun không biết, gã chỉ biết chiếc eo này vừa tay gã, cũng chỉ biết chiếc eo này luôn làm việc năng suất mỗi đêm cùng gã. dẻo dai và thuần phục giống như cách em khiến gã ngả rạp dưới chân. phải chăng cô vợ đang ở nhà của gã cũng được một phần nhỏ như thế này. cô ả luôn ghen tị với những ai có chiếc eo thon hơn mình, luôn phải thít thật chặt chiếc corset mà chẳng bao giờ hài lòng. cô ả đã từng nói với jung jaehyun rằng cô ghen tị với eo của kim doyoung biết bao trong một lần cùng gã đi xem buổi biểu diễn của em. nhưng cô ả sẽ chẳng bao giờ được như thế. kim doyoung rơi khỏi nụ hôn sâu với jung jaehyun khi gã miết tay lên đầu ngực của em, nhà hát đã tối đèn chỉ còn ánh trăng trên đỉnh đầu chiếu rọi. kim doyoung ngửa mặt lên như thể em là thiên thần sa đọa vào chốn này, sa chân vào cuộc đời gã công tước. tiếng em rên rỉ bên tai gã, vì em là ca sĩ nên cả những tiếng rên của em cũng trầm bổng đầy nhịp điệu. nếu như đây là một bản nhạc, jung jaehyun chỉ mong bản nhạc này mãi hát cho riêng mình nghe.
'ngài.' kim doyoung khẽ gọi trong cơn miên man khi gã công tước chôn mặt vào cần cổ thanh mảnh của em. những dấu hôn đỏ chót và nổi bật trên làn da trắng. nhưng phải tỉnh lại thôi, cơn mộng mị này có thể tiếp tục, nhưng lúc này thì không.
không đúng lúc chút nào.
'không phải ở đây đâu, thưa ngài.' doyoung né tránh cái hôn tiếp theo sẽ rơi trên bả vai em, đẩy đầu jung jaehyun ra khỏi cơ thể mình. xộc xệch và lộn xộn, từng hơi thở hỗn loạn không theo nhịp điệu mà em mong muốn. và những tiếng vụn vỡ còn xót lại trong cổ họng. kim doyoung kéo lại cổ áo của mình, chỉnh lại mái đầu lộn xộn do mình gây ra cho jung jaehyun. 'ta sẽ ở lại với em, nhưng trước hết phải về nhà đã. em biết mà, ta cần phải nói cho người ở nhà.'
kim doyoung gật đầu, dù em chẳng vui vẻ gì cho cam. ánh mắt em lộn xộn và né tránh gã, jung jaehyun biết em lại đang dỗi hờn. gã biết em luôn muốn trở thành người nằm trên giường nhà gã mỗi đêm, và sẽ được mang họ jung trong tên. nhưng biết làm sao đây, dù có yêu em say đắm tới mức nào, gã cũng chẳng thể cho em những điều mà em mong muốn. gã có thể cho em tất cả, nhưng những điều này lại không, dù gã cũng mong muốn nó biết chừng nào. 'em yêu.' jung jaehyun gọi, tiếng gọi trầm thấp trong đêm khuya thanh vắng, dỗi hờn có là gì khi em đang nghe thấy âm thanh ngọt ngào nhất trần đời? gã hôn lên bầu má em, rải lên khuôn mặt em từng nụ hôn vụn vặt. 'em về trước, chờ ta nhé?'
và kim doyoung còn hờn dỗi được gì nữa?
'ngài.' tiếng doyoung như vụn vỡ khi gã công tước mở cửa nhà em. tất cả mọi thứ của kim doyoung, đều là một tay jung jaehyun lo hết. kể cả căn nhà này, dù cho số tiền sau mỗi buổi diễn của em đủ để mua thêm chục căn nữa ngay trung tâm của phố, jung jaehyun cũng chẳng để điều đó xảy ra. gã luôn nói rằng, dù em có đang là ca sĩ nổi tiếng nhất nước đi chăng, số tiền em kiếm được cả đời sẽ chẳng bao giờ bằng một nửa số tiền của gã. mà gã lại chẳng cho em được những thứ của cải tinh thần như tước hiệu hay công khai em là tình nhân nhỏ của mình, nên gã luôn mong rằng những thứ vật chất này sẽ đủ để bù đắp trái tim tổn thương của em.
'từ từ đã nào doyoung.' jung jaehyun cười xòa, tháo vội giày ra khi em lao vào mình, với nụ hôn vụn như thể đã lâu ngày xa cách dù gã và em mới hôn nhau say đắm một tiếng trước. gã đã nghe thấy tiếng em thút thít trong cổ họng, em của gã, em ca sĩ của gã với tâm hồn mỏng manh mà gã nâng niu hết mực. gã đã bỏ bê em cả tuần qua khi phải quay cuồng với giấy tờ về ruộng đất và những cuộc gặp mặt của giới thượng lưu. không có lấy một phút cho em. kim doyoung hiểu, vậy nên em chẳng có lấy một lời phàn nàn. em không có quyền đó, càng không thể yêu cầu gã đến gặp mình.
'ta thích em mỗi khi tẩy trang, mộc mạc ngây thơ và đầy trong trẻo. đây mới chính là em, doyoung.' jung jaehyun miết tay lên bầu má của em, ấn em vào một nụ hôn sâu nữa. đầu óc kim doyoung quay cuồng, em chẳng thể phân biệt nổi trời đất đâu nữa. quần áo của em rơi tứ tung trên sàn, để rồi em vấp chân mà ngã ra chiếc giường phía sau. lộn xộn, kim doyoung sờ soạng lên lớp quần áo đắt tiền của jung jaehyun, từng ngón tay thoăn thoắt để lộ ra da thịt người kia.
'doyoung.' jung jaehyun nhìn thẳng vào mắt em, kim doyoung có thể thấy được tình yêu chân thành trong đáy mắt gã, nơi ánh mắt lấp lánh dành riêng cho em. 'vâng?' kim diyoung nghiêng đầu, với gương mặt ngây thơ nhất trần đời. jung jaehyun mê mẩn em đến chết mất, hai bàn tay gã miết lên eo em, trong khi môi rải lên cổ em từng nụ hôn cháy bỏng và đầy khát khao. hõm cổ em sâu, gã cá chắc là sẽ đựng được biết bao nhiêu là nước, và cả dục vọng của gã nữa. gã rê lưỡi xuống đầu ngực em, hồng hào và nhỏ nhắn. em không phải phụ nữ, ngực của em cũng không giống ngực phụ nữ, nhưng gã chẳng bao giờ ham thích những khuôn ngực đẫy đà ấy bằng khuôn ngực phẳng của em được. jung jaehyun cắn lên đầu ngực em, ánh mắt em nhòa đi vì nước. vết răng và những dấu hôn đỏ thẫm trên khuôn ngực em đầy bắt mắt. cá chắc rằng nếu mai em không ăn mặc tử tế mà lại mặc áo mỏng như mọi khi ra đường, nghi ngờ sẽ là điều không tránh khỏi.
'ta biết em vẫn tự chạm vào mình mỗi đêm khi vắng ta.' jung jaehyun với lấy lọ kem dưỡng tay trên đầu giường kim doyoung. 'cho ta thấy cách em chạm vào mình như thế nào đi.' gã đưa nó cho em, với ánh mắt ngạo nghễ nhất trần đời. mà kim doyoung nào có để tâm, em chỉ để tâm đến việc sẽ được gã lấp đầy mình thôi. em không phải phụ nữ, lỗ nhỏ của em cũng không giống âm đạo phụ nữ, luôn ẩm ướt và lúc nào cũng có thể hành sự. lỗ nhỏ của em luôn phải được chuẩn bị trước, nếu không sẽ đau lắm, mà jung jaehyun chẳng lỡ cũng chẳng phiền hà gì cho cam. kim doyoung chẳng nói lấy một câu, tiếng rên rỉ trong họng em trầm bổng. kem dưỡng tay của em có mùi đào, một mùi đào tươi mát tràn ngập căn phòng. em ngửa cổ rên rỉ to hơn khi những ngón tay của bản thân tự ra vào nhanh hơn. 'aww-' doyoung nức nở khi gã công tước nắm lấy dương vật em thành thạo lên xuống. trước cơn sóng khoái cảm đánh dồn dập em, ánh mắt em ngập nước ướt đẫm nhìn gã nài nỉ. 'ngài có thể cho vào không?' vẫn ngoan ngoãn như thế, jung jaehyun sao có thể chối từ?
'em muốn gì?' jung jaehyun kéo cẳng chân em lên cao, đẩy hai chân dạng to hơn, ánh mắt không giấu diếm sự thèm khát khi nhìn vào lỗ nhỏ của em. thơm lừng mùi đào, hồng hào ẩm ướt. 'em muốn ngài.' kim doyoung thành thật, ánh mắt không che giấu như một đứa trẻ thèm kẹo, em bóp đầy kem dưỡng tay ra bàn tay mình, với tay dương vật cương cứng của gã. bàn tay em nhỏ bé thuần phục đưa lên hạ xuống, khiến jung jaehyun ngửa mặt rên rỉ, tiếng rên rỉ trầm thấp khiến kim doyoung chẳng còn kiên nhẫn. em đẩy gã công tước ngã xuống giường, dù sức em chẳng hơn gã là bao.
jung jaehyun tưởng mình nhìn thấy thiên thần sa ngã thật, dù lúc nào em trong mắt gã cũng là như thế. kim doyoung thỏa mãn rên rỉ lên xuống trên người gã công tước. hai cánh tay gã ôm trọn lấy eo em, khiến nó đỏ ửng vết móng tay. kim doyoung cúi người, em hôn lên từng cơ bụng một trên người gã công tước. 'ngài-' kim doyoung hét lên khi gã công tước dùng chân quật ngã em xuống thân. sau khi làm chủ được tình thế một lần nữa, jung jaehyun như phát điên. gã điên cuồng ra vào không ngừng nghỉ, như thể chỉ sau giây phút này thôi, gã sẽ chẳng thể tiếp tục điều này. cả cơ thể kim doyoung di chuyển theo nhịp điệu của jung jaehyun, gã đỡ lấy đầu em khi thấy em sắp rơi khỏi chiếc gối lông. 'aww aww aww-' kim doyoung rên lên giòn rã, dồn dập, gã công tước hôn em. kéo em vào giấc mộng thần tiên đầy ướt át nóng bỏng. 'aww-' kim doyoung sướng tới nỗi rên rỉ một lớn hơn, mắt em nhắm chặt mà nước mắt thì cứ chảy thành dòng. jung jaehyun kéo cẳng chân em lại gần, gã hôn nên vùng đùi trong non mềm, khiến kim doyoung nhạy cảm rùng mình. những nụ hôn liên tiếp trên đôi chân trắng của em, như bức vẽ đẹp nhất đời jung jaehyun.
'aww-' kim doyoung bám lấy cổ gã công tước, đôi mắt lấp lánh nước của em nhìn gã đầy thơ ngây. như thể gã là người đày đọa thiên thần như em vào chốn này. 'ngài, ngài, em đến-' tiếng kim doyoung vụn vỡ, trong một khoảnh khắc, jung jaehyun tưởng mình đã được thấy phân cảnh đẹp nhất vở kịch. kim doyoung cong người rên lớn, em bắn lên cơ bụng của gã với tiếng kêu 'aww-' mà gã cho rằng tuyệt nhất đời. 'ôi em cưng của ta.' jung jaehyun thì thầm bên tai em khi gã liên tục ra vào lần cuối, ướt đẫm một mảng ga giường. 'tuyệt lắm doyoung, ta yêu em.' jung jaehyun hôn lên bầu má em trước khi ngã người sang bên cạnh. 'em cũng yêu ngài.'
'em không chắc là có thể che được những vết này đi đâu, ngài.' kim doyoung ngồi trên bàn trang điểm, xuýt xoa khi nhìn thấy chiến tích đỏ thẫm của jung jaehyu rải khắp cổ và ngực mình. 'tối nay em vẫn còn buổi diễn nữa.' kim doyoung lo lắng, em đi về phía giường, ngã người trong vòng tay của jung jaehyun.
'không sao, em cứ xin hủy đi, nếu không được thì bảo ta. hơn nữa sau đêm qua, cổ họng em cũng không tốt để đi diễn đâu, ta thấy có vẻ giọng em khàn đi rồi.' jung jaehyun vuốt ve mái đầu em gọn gàng trong lồng ngực mình, trái tim thổn thức khi ngắm nhìn em ca sĩ nhỏ.
'vâng, vậy đêm nay ngài có ở lại với em nữa không?'
end.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro