Thần và ngoại lệ của ngài ấy
Trong thế giới đầy cạnh tranh và danh vọng của Liên Minh Huyền Thoại, Lee Sang-hyeok (Faker) và Han Wang-ho (Peanut) luôn nổi bật với tài năng vượt trội. Nhưng sau ánh hào quang đó, họ chỉ là hai con người đơn thuần, với ước mơ .
Họ gặp nhau lần đầu tiên khi Peanut gia nhập đội của Faker. Từ những buổi tập luyện căng thẳng đến những khoảnh khắc vui vẻ sau giờ đấu, cả hai dần trở nên thân thiết. Lee Sang-hyeok, thường được biết đến với phong thái lạnh lùng và tập trung cao độ, đã tìm thấy ở Wang-ho một người bạn đồng hành vui tính, luôn mang đến tiếng cười.
Một buổi chiều bình yên sau trận đấu, khi cả đội đã rời khỏi phòng, chỉ còn lại Faker và Peanut. Họ ngồi cạnh nhau, lặng lẽ nhâm nhi cốc cà phê và trò chuyện về mọi thứ ngoài trò chơi.
"Anh có bao giờ thấy mệt mỏi không?" Wang-ho hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng vẫn mang nét nghịch ngợm thường thấy.
Faker suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Có chứ. Nhưng điều đó không quan trọng. Điều quan trọng là anh đang ở đâu với ai đang bên cạnh anh."
Peanut cười, đôi mắt sáng lấp lánh. "Thì ra anh cũng biết nói những lời sâu sắc thế này đấy!"
Cả hai bật cười. Wang-ho, với tính cách hồn nhiên và đơn giản, luôn biết cách làm cho bầu không khí xung quanh trở nên nhẹ nhàng, dù mọi chuyện có căng thẳng đến đâu. Sang-hyeok, người luôn giữ cho mình vẻ điềm tĩnh, tìm thấy sự thoải mái trong sự vô tư của Wang-ho.
"Thật ra, anh thích cách em làm mọi thứ trở nên đơn giản," Faker nói, mắt nhìn ra phía cửa sổ. "Chúng ta đều bắt đầu từ những điều nhỏ bé, phải không?"
Wang-ho gật đầu. "Phải, em cũng chỉ là một người đơn thuần thôi. Em chỉ muốn được chơi game với những người em quý mến."
Khoảnh khắc đó, họ không còn là Faker, huyền thoại với vô số danh hiệu, hay Peanut, thần rừng tài năng. Họ chỉ là Sang-hyeok và Wang-ho — hai con người đơn thuần, đến với nhau nhờ sự đồng điệu trong tâm hồn. Không phải vì danh vọng hay thành tích, mà là vì người mình thích đang cố gắng từng ngày .( cái câu này t bí quá r mấy keo ơi, tính viết lãng mạn mà thấy nó làng xẹt quá )
"Chúng ta sẽ còn đi cùng nhau cố gắng nhé ,được không?" Peanut hỏi, giọng nhẹ như gió.
"Ừ, chắc chắn rồi," Sang-hyeok mỉm cười đáp lại, biết rằng tinh thần yêu và cố gắng giữa họ sẽ còn tồn tại mãi, vượt qua mọi trận đấu và thử thách..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro