Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 361 - 366: Ngươi là đồ lừa gạt

 Chương 361: Ngươi là đồ lừa gạt

Nàng trở tay ôm lấy mặt hắn: "Sư huynh, huynh, huynh đừng lắc lư nữa, huynh lắc lư choáng cả mắt ta..."

Lý Ngư đen mặt, hắn lắc lư ở đâu?

Là nha đầu này tự lung lay được không? !

"Ngươi... Ngươi cái tên này lại chạy đi đâu cưa cẩm MM* rồi? Sao mấy ngày cũng không tới thăm ta?"

(muội muội)

Tề Lạc Nhi híp híp mắt, vỗ vai Lý Ngư hỏi.

Lý Ngư sững sờ.

Toát mồ hôi, nha đầu lại lầm bầm cái gì vậy? : "Lạc Nhi, ta vừa mới tốt lên liền tới thăm muội, nếu muội nhớ ta, ta sẽ thường thường đến..."

"Hừ, gạt người! Ngươi đã nói mấy ngày nữa sẽ tới thăm ta, kết quả một bóng dáng cũng không có... Gạt người, ngươi là đồ lừa gạt..."

Tề Lạc Nhi tiếp tục lầm bầm.

Lý Ngư sờ sờ đầu, không hiểu ra sao: "Nha đầu ngốc, ta không hiểu muội nói gì nữa."

Tề Lạc Nhi lại lầm bầm một câu, thân thể càng ngày càng bủn rủn.

Nửa tựa trên người Lý Ngư, mơ mơ màng màng lại lầm bầm vài câu, rồi dần dần ngủ thiếp đi.

Lý Ngư nửa ôm thân thể mềm mại của nàng, gần như ngây dại.

Cúi đầu nhìn hàng lông mi thật dài của nàng: "Lạc Nhi, Lạc Nhi, kỳ thật ta cũng thích muội..."

Cúi người xuống, nhịn không được khẽ hôn lên trán Tề Lạc Nhi, trong lòng mềm mại như muốn tan ra.

Trong lòng hắn hạ quyết tâm, về sau có cơ hội thích hợp nhất định phải bẩm với sư phụ và chưởng môn, thú Tề Lạc Nhi làm thê...

Đột nhiên phát hiện có người đến gần, hắn ngẩng đầu, liền thấy Vân Họa đứng cách đó không xa.

"Sư phụ!"

Vân Họa nhàn nhạt gật đầu: "Nàng uống nhiều?"

Lý Ngư giật mình: "Vâng, đệ tử cho là rượu mừng tiểu sư muội trở về, liền đưa tới cho muội ấy hai hũ, không ngờ muội ấy uống ba chén đã say rồi..."

Vân Họa nhìn Tề Lạc Nhi đã ngủ không biết trời trăng ra sao, mày nhíu lại: "Mặc dù tửu lượng nàng không tệ, nhưng đến cùng vẫn là một phàm nhân, rượu như vậy một ly là đủ rồi."

.

Chương 362: Ngươi là đồ lừa gạt 2

Lý Ngư cúi đầu: "Vâng, đệ tử đã biết."

"Được rồi, ngươi trở về đi."

Vân Họa tiếp lấy Tề Lạc Nhi từ tay Lý Ngư.

Lý Ngư có chút không nỡ buông tay, lại nhìn ánh mắt đầy thâm sâu của sư phụ.

Hắn lại không dám nói gì.

Nhìn vò rượu mới mở nắp.

"Vậy —— rượu này?"

''Để lại đây đi, rượu này nếu uống ít cũng hữu ích cho việc luyện công." Vân Họa nhàn nhạt phân phó.

"Vâng!"

Lý Ngư không dám nói thêm gì, đành phải đi.

Tề Lạc Nhi mơ màng cảm thấy một cỗ lực lượng nhu hòa tràn vào trong cơ thể, chạy khắp xương cốt tứ chi.

Dạ dày một trận nhộn nhạo, ọe một tiếng nôn ra.

Nàng nôn đến như muốn nôn cả dạ dày ra, hầu như không ngóc đầu lên được.

Một ly nước đưa tới trước mặt, nàng vội vàng nhận lấy uống, lúc này cảm giác đỡ hơn.

Thần trí dần thanh tỉnh, mơ hồ thấy sư phụ ngồi ngay bên cạnh.

Bàn tay như ngọc nâng một cái chậu lớn, những thứ mình nôn ra đều được hắn dùng chậu đón...

Lại thất thố rồi!

Mặt Tề Lạc Nhi vừa mới khôi phục bình thường lại đỏ bừng lên, lắp bắp nói: "Sư phụ, người, sao người lại tới đây?"

Toát mồ hôi, sư phụ cao quý lại đi hầu hạ mình!

Điều này làm cho Tề Lạc Nhi vừa lúng túng vừa xấu hổ, đồng thời lại ẩn ẩn vui sướng...

"Sư phụ, ta..." Tề Lạc Nhi đang muốn nói cám ơn.

Vân Họa đã đứng dậy: "Rượu này mặc dù tốt, nhưng không thể mê rượu, một ngày uống một ly là được."

Quay người đi, thân ảnh bạch sắc thanh phong, nhoáng cái đã không còn bóng dáng. (HP: anh giận rồi đấy ^^)

... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

Tề Lạc Nhi e sợ lúc mình tu thành tiên cốt đã trở thành đại nương hoặc một đại tỷ, nên những ngày kế đó, nàng bắt đầu dốc sức liều mạng luyện công.

Tuy Đậu Đinh ham ngủ, nhưng cũng nhận ra có điều không đúng.

Lúc nó tỉnh dậy, Tề Lạc Nhi đang luyện công.

Ngủ một giấc lại mở mắt, Tề Lạc Nhi vẫn còn luyện công.

Mỗi lần nó tỉnh lại nàng đều đang luyện công, hầu như chưa thấy qua nàng ngủ!

Về phần Nguyệt Vô Thương, độn địa thuật hắn sử dụng cực kì hao tổn nguyên khí, ngày đó sau khi hắn trở về, tu luyện ba ngày mới khôi phục nguyên trạng.

Đang định quay lại thăm nha đầu kia, rồi lại có đệ tử bẩm báo phát hiện tung tích Dạ Thiên Vấn.

.

Chương 363: Ngươi là đồ lừa gạt 3

Hắn tự nhiên không muốn buông tha tên biến thái kia, liền vội vàng chạy tới.

Nhưng không ngờ Dạ Thiên Vấn tên đó cực kì giảo hoạt, nghe được tiếng gió là lập tức chạy trốn.

Nguyệt Vô Thương không cam lòng vồ hụt, liên tục tìm kiếm , hay vẫn là vài ngày vẫn không phát hiện tung tích Dạ Thiên Vấn.

Hắn trở lại Thận Lâu Cung, xử lý những công sự còn tồn đọng đã là bốn năm ngày nữa trôi qua.

Ngày hôm nay, hắn lại ẩn thân đi đến bên ngoài núi Tử Vân.

Đậu Bảo trong tay áo đột nhiên nhảy bật ra.

Hai mắt tròn vo trợn to: "Chủ nhân, Đậu Đinh nói Tề cô xảy ra nương chuyện, bảo ngài mau tới..."

Xảy ra chuyện?

Trong lòng Nguyệt Vô Thương trầm xuống, không nói hai lời, lập tức sử dụng độn địa thuật chui vào trong đất...

Đậu Đinh đang hỗn loạn đi qua chuyển lại trước cửa động.

Thấy Nguyệt Vô Thương xuất hiện, vèo cái bay tới: "Nguyệt lão đại, ngươi mau xem chủ nhân nhà ta, nàng tẩu hỏa nhập ma!"

Tẩu hỏa nhập ma?

Sắc mặt Nguyệt Vô Thương trầm xuống, bước nhanh vào.

Tề Lạc Nhi nửa treo trên không trung, y phục phồng lên, mặc dù trong động không có gió, lại phần phật bay.

Mặt nàng đỏ bừng, hai mắt nhắm chặt, thân thể run nhè nhẹ.

Tề Lạc Nhi một lòng tu tiên, mấy ngày nay không ngủ không nghỉ cần tu khổ luyện, nhưng nàng quá gấp gáp, bất tri bất giác nhập vào ma đạo...

Nguyệt Vô Thương vừa chạm tay vào người nàng đã biết được căn nguyên vấn đề ở đâu, phất phất tay, ý bảo Đậu Đinh Đậu Bảo ra ngoài trước, để hắn trị liệu.

Hắn bay lên, cũng dừng trong không trung, hai tay đặt sau lưng nàng, một dòng khí tức nhu hòa lại mạnh mẽ dũng mãnh truyền vào trong thân thể nàng.

.

Chương 364: Ngươi là đồ lừa gạt 4

Tề Lạc Nhi cảm thấy toàn thân trướng lên khó chịu.

Thân thể lại lạnh băng cứng ngắc, mắt không tài nào mở được.

Chợt một dòng khí tức như sông lớn rót vào, phụ đẩy nàng tiến về phía trước.

Dần dần, cảm giác lạnh băng từ từ biến mất, huyết mạch một lần nữa lưu động...

Linh lực của Nguyệt Vô Thương lưu động quanh thân thể nàng, đi đến huyệt linh đài lại đụng phải trở ngại.

Hắn dò xét, có vẻ như bị người dùng thủ pháp cực cao minh phong bế.

Hắn hơi sững sờ, phong ấn này hắn dị thường quen thuộc, đích xác là thủ pháp phong ấn của Vân Họa!

Hắn phong ấn nha đầu kia làm cái gì?

Nguyệt Vô Thương có chút tò mò, lại dùng linh lực tiếp tục dò xét.

Trong huyệt linh đài có một dòng linh khí cường đại đang xao động, như ầm ĩ muốn phá kén xông ra!

Trong lòng Nguyệt Vô Thương trầm xuống, nha đầu kia quả nhiên là Thiên nữ, được phong ấn trong huyệt linh đài chỉ sợ là linh lực Thiên nữ!

Hắn thuật pháp đã thâm sâu, tự nhiên biết với tư chất phàm nhân hiện tại của Tề Lạc Nhi, tuyệt đối không thể phóng xuất cỗ linh lực này.

Nhưng hiện tại nàng đã vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma, đã kích động cỗ linh lực này, nếu không kịp phóng xuất ra, chỉ sợ Tề Lạc Nhi sẽ nguy hiểm đến tính mạng!

Biện pháp duy nhất là trợ nàng đạt được tiên cốt, sau đó lại phóng thích linh lực của nàng...

Nhưng mà, nếu giúp nàng đạt được tiên cốt, phóng xuất ra linh lực, vậy nàng liền chân chính trở thành Thiên nữ.

Nếu nàng đối nghịch với mình, chỉ sợ mình sẽ lại thêm một đối thủ...

Nhớ tới lời tiên đoán của Khoang Nhạc, Nguyệt Vô Thương trong chốc lát do dự.

Giữa không trung, Tề Lạc Nhi giờ phút này bị dày vò trong nước lửa.

Một hồi như bị ném vào hồ băng, xương cốt toàn thân lạnh lẽo thấu xương.

Một hồi lại như bị ném vào biển lửa, toàn thân nóng bừng nhưu muốn nổ tung...

Sắc mặt thoạt đỏ thoạt trắng, nắm đấm siết chặt, hiển nhiên thập phần khổ sở.

Nguyệt Vô Thương tự nhiên biết nàng đang trong tình trạng nguy cấp.

Hoặc là có thể vượt qua cửa ải này đắc đạo thành tiên, hoặc là trực tiếp toàn thân bạo liệt mà chết, không có con đường thứ ba để đi.

.

Chương 365: Ngươi là đồ lừa gạt 5

Nguyệt Vô Thương tự nhiên biết nàng đang trong tình trạng nguy cấp.

Hoặc là có thể vượt qua cửa ải này đắc đạo thành tiên, hoặc là trực tiếp toàn thân bạo liệt mà chết, không có con đường thứ ba để đi.

Hắn không thể trơ mắt nhìn nha đầu chết trước mặt mình!

Hắn cắn răng, bất chấp những việc khác. Hiện giờ chỉ có thể giúp nàng đả thông kinh mạch!

Bàn tay điểm liên tiếp, trước điểm những đại huyệt quanh thân nàng, ngón tay như hoa sen nở rộ, mười đạo khí lưu phân biệt rót vào tất cả yếu huyệt trong người Tề Lạc Nhi...

Việc này nói thì dễ, làm lại rất khó.

Thi thuật giả phải là cao thủ hai giới tiên ma.

Hơn nữa thi thuật này, ít nhất phải hao phí ba thành công lực.

Nguyệt Vô Thương và nàng ở trong Thiên Ky động trọn vẹn ba ngày ba đêm, chân khí Tề Lạc Nhi vận chuyển chín chín tám mươi mốt cái chu thiên.

Gân cốt toàn thân bị tẩy tủy một lượt.

Da thịt của nàng từng tấc một trở lên nhẵn mịn tinh tế, quanh thân tản ra ánh sáng nhàn nhạt, mặt mày càng thêm thanh tú tuyệt mỹ...

Rốt cuộc hết thảy cũng kết thúc, Tề Lạc Nhi đạt được tiên thân, nguyên hồn nàng còn chưa kịp thích ứng, lâm vào trạng thái ngủ say.

Sắc mặt Nguyệt Vô Thương có chút tái nhợt, đỡ thân thể Tề Lạc Nhi chậm rãi hạ xuống, đặt nàng nằm trên giường đá.

Nhìn dung nhan hoàn mỹ đang ngủ, khóe môi hắn hiện lên nụ cười khổ.

Hắn một lòng muốn giết chết Thiên nữ, lại không nghĩ rằng Thiên nữ cư nhiên phát triển dưới tay mình tự thúc đẩy.

Biết rõ khả năng cứu lấy một đối thủ sống còn, hắn lại không hề thấy hối hận.

Tay nhẹ lướt cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi như nụ hoa của nàng: "Tiểu Bảo Nhi, bổn vương lần đầu tiên cứu người, không nghĩ tới lại cứu được một Thiên nữ, không biết một ngày kia, lúc nàng đối nghịch với ta, có thể hạ thủ lưu tình dù chỉ một chút hay không..."

Hắn thở dài, lúc này hắn hết sức mệt mỏi.

Liền ngồi xuống bên cạnh nàng, yên lặng chờ nàng tỉnh lại.

Tề Lạc Nhi bỗng nhiên bỗng nhúc nhích, trong miệng lẩm bẩm: "Nguyệt Vô Thương hỗn đản, ngươi là đồ lừa gạt, đại lừa gạt."

.

Chương 366: Ngươi là đồ lừa gạt 6

Tề Lạc Nhi bỗng nhiên bỗng nhúc nhích, trong miệng lẩm bẩm: "Nguyệt Vô Thương hỗn đản, ngươi là đồ lừa gạt, đại lừa gạt."

Lông mày Nguyệt Vô Thương dựng lên, kinh ngạc mở to mắt.

Không phải chứ? Hắn giúp nha đầu kia một đại ân, nàng lại quay ra chửi mình lừa gạt?

"Tiểu Bảo Nhi, ta lừa nàng chỗ nào hả? !" Nguyệt Vô Thương hầu nghiến răng thốt ra từng chữ một.

"Nguyệt Vô Thương, ngươi là đồ lừa gạt, ngươi đã nói tới thăm ta..."

Tề Lạc Nhi lại lẩm bẩm một câu.

Thì ra là nha đầu nhớ mình!

Lúc nàng tỉnh thì hung hãn trừng mắt với mình, khi ngủ lại nói ra toàn bộ lời nói trong nội tâm..., thì ra nàng vẫn có chút nhớ nhung hắn...

Nguyệt Vô Thương lập tức cười híp mắt.

Hắn đã nói mà, hắn soái lộn trời lộn đất như vậy, nha đầu kia sao có không có cảm giác với hắn?

Phát hiện mình không phải một mình đóng một vở kịch thật tốt!

Nguyệt Vô Thương ngồi cười như hồ ly trộm được gà.

Lại nghe Tề Lạc Nhi lẩm bẩm: "Lừa gạt, đại lừa gạt, ngươi gạt ta... Hừ, thiệt thòi ta giữ lại rượu ngon cho ngươi, bản thân cũng không nỡ uống... Hừ, ngươi còn không đến ta sẽ một mình uống hết... Hừ hừ, một giọt cũng không lưu lại cho ngươi..."

Nguyệt Vô Thương ngẩn ngơ, lúc hắn vào động tự nhiên nhìn thấy hai vò rượu kia.

Chì là lúc đấy lo cho tình huống của nàng, cũng không lưu ý nhiều.

Giờ nghe Tề Lạc Nhi nói mớ, trong lòng khẽ động.

Rượu này là nha đầu kia giữ cho ta?

Một cỗ ấm áp xông vào trong lòng.

Đi đến bên vò rượu, áng chừng, có một hũ đã uống hơn phân nửa, một hũ còn chưa mở nắp.

Mở hũ vừa nghe, mùi thơm ngát xông vào mũi, thấm vào ruột gan, lại là rượu ngon chưa từng uống.

Nguyệt Vô Thương thích rượu, hai giới tiên ma không ai không biết.

Giờ này ngửi được rượu ngon như thế, nhất thời động đến con sâu thèm rượu trong bụng hắn.

Bề ngoài hắn lười biếng tùy ý, nhưng tâm kế thâm trầm, sẽ không dễ dàng để trúng kế.

Nếu là rượu người khác đưa, hắn tự nhiên có đề phòng.

Nhưng hiện tại lưu lại rượu cho hắn là Tề Lạc Nhi, hắn tin tưởng nha đầu kia sẽ không hại hắn, lại nói cao thấp Tử Vân môn không người nào biết hắn đến, tự nhiên sẽ không thừa cơ hạ kế hại hắn...

,

Trước nếm qua nửa vò, A..., hương vị rất không tồi!

Đúng là tuyệt phẩm bình sinh khó gặp.

... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro