Chương 293 - 297: Bị hắn nhìn hết trơn rồi (tiếp)
Chương 293: Bị hắn nhìn hết trơn rồi 6
Edit: Tường Vi
Vân Họa khẽ lắc đầu: "Nếu dùng "ma phí tán", miệng vết thương sẽ khỏi rất chậm."
"Còn có thể để lại vết sẹo, chúng ta là người tu đạo, tuy rằng không quan tâm thân xác đẹp xấu, nhưng dù sao ngươi vẫn còn nhỏ, vẫn còn là một hài tử, lưu lại toàn thân vết sẹo như vậy khó tránh tâm lý sẽ có ám ảnh."
Tề Lạc Nhi đổ mồ hôi, hóa ra sư phụ còn là chuyên gia tâm lý học, lại có thể hiểu được bóng ma tâm lý.
Thì ra triều đại không tưởng này cũng không hoàn toàn giống cổ đại...
Tuy rằng bởi vì luyện công mà trên người nàng cũng lưu lại một vài vết sẹo, nhưng không sao cả.
Mà bây giờ trên người nàng đều là vệt máu, tựa như con rắn ngoằn nghèo đan xen trải rộng trên thân thể, nếu như thực sự hoàn toàn biến thành vết sẹo, vậy cũng khó coi chết đi được!
Đều do tên Dạ Thiên Vấn biến thái chết bằm kia!
Sớm muộn gì cũng có ngày nàng đem hắn bầm thây vạn đoạn, rửa mối hận hôm nay!
Nàng cắn răng, nhẹ gật đầu: "Được, sư phụ, ta chuẩn bị xong rồi, người bắt đầu đi!"
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đầy vẻ kiên quyết, ra điệu thong dong chịu chết.
Vân Họa nhàn nhạt gật đầu, mặc dù trên mặt không lộ ra biểu cảm gì, nhưng trong lòng cũng có chút bội phục tiểu đệ tử kiên cường.
Hắn duỗi tay ra, tựa như ảo thuật biến ra một cái khay thủy tinh.
Bên trên khay bày biện chi chít dụng cụ cắt gọt lớn nhỏ, kẹp, kéo, kim châm, chỉ mảnh với màu sắc không giống nhau. . .
Tề Lạc Nhi nhìn một bộ dụng cụ đầy đủ này, nuốt nước miếng một cái.
Không nghĩ tới sư phụ tiên thuật lợi hại, y thuật cũng cao minh như vậy.
Nhìn bộ trang bị này, quả thực chính là một chuyên gia ngoại khoa. . .
Vân Họa duỗi ngón tay nhẹ điểm một cái, Tề Lạc Nhi liền không thể động.
Mắt thấy Vân Họa cầm lên một thanh tiểu đao lóng lánh hàn quang, Tề Lạc Nhi nhắm mắt lại không dám nhìn nữa.
Hai tay Vân Họa bắt đầu cao thấp tung bay, cây kéo, dao nhỏ, cái kẹp sử dụng luân phiên, bắt đầu bận rộn xử lý vết thương trên người Tề Lạc Nhi .
Khoét thịt rữa, đả thông huyết mạch, rửa sạch miệng vết thương, bôi thuốc, khâu lại. . .
Động tác của hắn nhanh tới cực điểm, phi thường nhanh chóng lại nhẹ nhàng.
Tựa như một người mọc ra mười bàn tay, chỉ trong nháy mắt, một miệng vết thương đã được hắn xử lý hoàn tất. . .
Tề Lạc Nhi hầu như cắn nát môi, mồ hôi lạnh trên trán toát ra từng giọt, nàng lại gắng gượng nhịn xuống không rên một tiếng nào.
Ước chừng qua hơn nửa canh giờ, rốt cuộc toàn bộ vết thương trên người Tề Lạc Nhi đã được xử lý hoàn tất.
.
Chương 294: Bị hắn nhìn hết trơn rồi 7
Edit: Tường Vi
Ước chừng qua hơn nửa canh giờ, rốt cuộc toàn bộ vết thương trên người Tề Lạc Nhi đã được xử lý hoàn tất.
Toàn thân nàng cũng bị băng bó giống như một cái bánh chưng cỡ lớn, nằm ở nơi đó không thể động đậy.
Mặc dù Vân Họa không nói tiếng nào, nhìn tiểu đồ đệ kiên cường như thế, trong nội tâm cũng rất ưa thích.
'Cực hình' như vậy, ngay cả đại nam nhân cũng chẳng mấy người có thể chịu đựng được.
Tiểu đồ đệ này nhìn sơ qua có vẻ mềm mại, mảnh mai yểu điệu, nào ngờ lại có một thân xương cốt cứng rắn. Khiến hắn phải nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.
Có lẽ nguyên nhân vì nàng là Thiên Nữ đây.
Trên người đứa nhỏ này luôn luôn có một tinh thần không chịu khuất phục cảm động người khác, xem ra quyết định thu nhận đồ đệ này của hắn là đúng. . .
Tề Lạc Nhi nhìn hắn xử lý xong miệng vết thương cuối cùng, thở phào một cái.
Hô! Đau chết nàng!
Mấy lần nàng muốn hét to lên, nhưng lại biết rõ hét lên chẳng thể khiến cho đau đớn của nàng giảm bớt, trái lại khiến nàng bẽ mặt trước người ở trong lòng nàng.
"Lạc Nhi, vi sư lại giúp ngươi đẩy máu qua cung, chờ huyết mạch ngươi thông thuận rồi, vết thương sẽ khỏi rất nhanh thôi."
"Vâng, vâng, được. Tạ ơn sư phụ."
Tề Lạc Nhi gật đầu. Trong lòng lại tràn đầy tò mò, rốt cuộc nàng cũng có thể tự mình mở mang một chút kiến thức về kỹ năng chữa thương của cổ nhân.
Trước kia luôn chỉ nhìn thấy trên TV, hiện tại cuối cùng cũng có thể tự mình thể nghiệm một lần!
Không biết có phải là nữ chính ngồi ngay ngắn ở phía trước, nam chính ở phía sau, hai tay vỗ trên lưng nữ chính, chân khí liền truyền qua. . .
Ý niệm này đang quay cuồng trong đầu nàng, thân thể bỗng nhiên lơ lửng bay lên không trung, xoay tròn, vừa vặn mặt đối mặt với sư phụ .
Trong lúc vô tình ngẩng đầu lên, nàng thấy trên mặt Vân Họa chỉ có vẻ lạnh nhạt, thanh lãnh lạnh lùng.
Gợi cho người khác nghĩ tới ánh trăng lạc hướng trong tranh thuỷ mặc, ánh xanh tịnh mịch, nhẹ nhàng quanh quẩn.
Nàng không khỏi giật mình, mặt nóng ran, rủ mắt xuống, không dám nhìn khuôn mặt như minh nguyệt thanh phong của Vân Họa .
Vân Họa hơi nhíu mày, nhưng không nói lời nào, bàn tay liên hoàn đánh ra, mỗi một chưởng đều điểm vào những huyệt vị khác nhau trên người Tề Lạc Nhi.
Động tác của hắn cực nhanh, một đôi tay dường như đã biến hóa kỳ ảo thành một trăm cánh tay, nhìn hoa cả mắt.
Tề Lạc Nhi sợ hết hồn.
Còn tưởng rằng chính mình phạm phải sai lầm gì, sư phụ muốn ra tay thanh lý môn hộ, suýt nữa liền kêu lên.
Thân thể bị Vân Họa vỗ đánh không ngừng xoay tròn như chong chóng.
.
Chương 295: Bị hắn nhìn hết trơn rồi 8
Edit: Tường Vi
Thân thể bị Vân Họa vỗ đánh không ngừng xoay tròn tựa như chong chóng .
Khiến cho đầu của nàng choáng váng, đầu óc không ngừng căng ra.
Lúc đầu vẫn còn có chút đau đớn.
Nhưng đau đớn kịch liệt nhất nàng cũng đã từng phải chịu đựng qua, chút đau đớn ấy đối với nàng mà nói chỉ như cái kiss nhẹ.
Nàng nghiến răng chịu đựng.
Dần dần, nàng cảm giác mỗi một chưởng của sư phụ vỗ trên thân thể dường như đều có một dòng khí lưu tìm khe hở mà vào, hô ứng tương dao với khí tức trên thân thể nàng.
Có một luồng khí lưu ấm áp chạy quanh thân, thoải mái khó nói nên lời . . .
Nàng tựa như con quay xoay một vòng lớn trên không trung, trên trán Vân Họa đã hơi hơi đổ mồ hôi.
Tề Lạc Nhi chỉ cảm thấy nhiệt lưu trong cơ thể chạy càng ngày càng gấp rút, tựa hồ huyết mạch nặng nề, thô ráp trước kia một lần nữa mở ra thông đạo.
Lưu chuyển thật là thoải mái. Toàn bộ miệng vết thương cũng bắt đầu hơi hơi nóng lên, phát nhiệt, ngứa ngáy. . .
Lại qua khoảng chừng một canh giờ, Tề Lạc Nhi chợt thấy huyệt Bách Hội mãnh liệt nhảy lên, một cỗ lực lượng thình lình phá huyệt mà ra!
Cỗ lực lượng này lớn khác thường, khiến cho nhiệt lưu mà Vân Họa truyền vào trong cơ thể nàng thoáng cái bắn ngược đi ra ngoài.
Chỉ nghe Vân Họa kêu lên một tiếng.
Tề Lạc Nhi lắp bắp kinh hãi, vội vàng quay đầu nhìn lại, thấy sắc mặt Vân Họa tái nhợt, ngã ngồi trên mặt đất, khóe miệng rỉ ra tơ máu tươi.
Trong lòng Tề Lạc Nhi bỗng nhiên sinh áy náy, kêu lên một tiếng, bổ nhào tới đỡ lấy Vân Họa: "Sư phụ, người có sao không?"
Trong con ngươi Vân Họa thoáng qua một ttia kinh ngạc.
Hắn chỉ biết Thiên Nữ là khắc tinh của ma giáo, bản thân nàng ẩn chứa tuyệt đại linh lực, lại không nghĩ tới đả thông hai mạch Nhâm Đốc cho nàng liền có thể thúc đẩy linh lực bùng phát lên quá mức như vậy!
Hắn bất ngờ không kịp đề phòng, suýt nữa bị cỗ linh lực loạn hướng này đả thương. . .
Có lẽ dạy dỗ nàng thật tốt, không đến vài năm, Tử Vân Môn liền có thể xuất hiện một cao thủ ngang tài ngang sức với hắn . . .
Hắn ho khan một tiếng, thấy vẻ mặt Tề Lạc Nhi vẫn mờ mịt.
Nàng vẫn còn chưa biết mình có được linh lực thiên phú.
"Ngươi. . . Ngươi mau ngồi xuống điều tức."
Vân Họa quát khẽ.
Hả? Vì sao còn muốn nàng ngồi xuống?
Ngày hôm nay nàng ngồi xuống thật sự là quá nhiều rồi!
Còn chưa đợi nàng hỏi ra những lời này, chợt thấy cỗ lực lượng kia tựa như hồng thủy chảy cuồn cuộn trong cơ thể, chạy hỗn loạn trong cơ thể.
Tứ chi xương cốt dường như muốn nổ tung.
.
Chương 296: Bị hắn nhìn hết trơn rồi 9
Edit: Tường Vi
Tứ chi xương cốt dường như muốn nổ tung.
Cảm giác như có vạn thanh cương đao loạn khoét loạn đâm trong cơ thể.
Toàn thân như là bị phanh bị tạc, hoặc là như bị ném vào trong hầm băng vạn năm, đau đớn không chịu nổi, thốt không nên lời. !
Không khỏi thét chói tai một tiếng , định nhảy dựng lên.
Chợt thấy phía sau lưng bị siết chặt, nàng bị mạnh mẽ ấn ngồi xuống.
Một cổ nhiệt lưu lại mạnh mẽ tiến nhập vào trong cơ thể nàng, khiến cho linh lực hỗn loạn trong cơ thể nàng tạm thời đè lại. . .
Vân Họa thấy sắc mặt nàng thoạt đỏ thoạt trắng, con ngươi đột nhiên trợn lớn, hiển nhiên là vô cùng khó chịu.
Không khỏi thở dài, ngón tay như bay vẽ, liên tục điểm mấy cái.
Cỗ linh lực hỗn loạn trong người Tề Lạc Nhi tựa như là bị người cắt đoạn, rút cuộc không còn cảm giác thấy nữa. . .
Nàng ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Vân Họa, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Trong lòng Vân Họa thở dài một hơi.
Đứa nhỏ này mặc dù là Thiên Nữ, nhưng rốt cuộc thân thể vẫn còn là phàm thai.
Không thừa nhận nổi loại linh lực thiên phú này, hắn đành phải tạm thời phong ấn cỗ linh lực nàylại.
Đợi nàng tu luyện thoát khỏi phàm thai, lại giải phong ấn cũng không muộn.
"Được rồi, Lạc Nhi, ngươi nghỉ ngơi thật tốt một chút đi, qua mấy ngày nữa thương thế của ngươi sẽ hoàn toàn khỏi."
Vân Họa lại nhẹ vỗ tay, Diệp Lăng Phỉ cùng một nữ hài tử khác liền tiến vào, trên tay còn khiêng một cái sập gụ.
"Đưa Lạc Nhi đi Noãn Hương điện nghỉ ngơi." Vân Họa phân phó một tiếng.
Hai người Diệp Lăng Phỉ cúi đầu đáp ứng "Vâng" liền đồng tâm hiệp lực khiêng Tề Lạc Nhi lên sập gụ.
Sau đó cung kính hành lễ bái biệt Vân Họa, lúc này mới khiêng Tề Lạc Nhi rời đi.
Toàn thân Tề Lạc Nhi bị băng bó giống như khối bánh chưng, hành động bất tiện, chỉ có thể mặc cho các nàng khiêng chính mình ra khỏi "Dược Hương các" của sư phụ.
Vừa ra khỏi "Dược Hương các", hai nữ hài tử rốt cuộc liền hoạt bát lên. Diệp Lăng Phỉ càng thêm kích động, lệ nóng quanh trong mắt: "Lạc Nhi, ta thật sự lo lắng muốn chết rồi, ngươi bị ma vương bắt đi mấy ngày, ta còn tưởng rằng sẽ không được gặp lại ngươi nữa. Toàn thân ngươi bị thương như vậy, có phải là do tên kia hạ độc thủ không? Hừ, Ma Vương chính là Ma Vương, thủ đoạn thật là tàn nhẫn. . ."
Miệng nàng líu ríu, tựa hồ muốn trút hết mọi lo lắng trong những ngày qua với Tề Lạc Nhi.
Tề Lạc Nhi cười khổ một tiếng.
.
Chương 297: Bị hắn nhìn hết trơn rồi 10
Edit: Vi Phan
Tề Lạc Nhi cười khổ. Không biết tại sao, nàng không muốn kể với bạn tốt về cảnh ngộ của mình trong những ngày ở tại Thận Lâu Cung qua, chỉ nhàn nhạt cười nhẹ: "Cô hiểu lầm rồi, thương thế của ta không phải Nguyệt —— Ma quân hạ thủ, mà là Yêu vương Dạ Thiên Vấn, đó mới là cái tên đúng chuẩn siêu cấp biến thái."
"Yêu vương? Ngươi nhìn thấy Yêu vương rồi hả? Sao lại là hắn làm? ! Hừ, sao có thể ra tay độc ác với một nữ tử như vậy chứ, hắn thật đúng là biến thái! Hừ, yêu ma đều giống nhau, hắn với tên Nguyệt Vô Thương kia chẳng kẻ nào là tốt! A, đúng rồi, tướng mạo của hắn thế nào? Có đẹp không?"
Một nữ hài tử khác tên là Tử Vân Quân, tính cách hoạt bát hiếu động, tinh thần bát quái (bà tám) của nàng cũng rất cao. Vừa chuyển chủ đề, liền chuyển tới sự tình nàng cảm thấy hứng thú nhất.
Tề Lạc Nhi hầu như hết lời để nói. Hiện đại có nhiều nữ hoa si thì không cần phải nói, thế nào mà Tiên Giới này cũng có? Lại còn bát quái như vậy. Xem ra bát quái cùng nữ hoa si khắp nơi nở rộ, không chỗ nào không có...
Nàng liếc mắt lườm Tử Vân Quân, thản nhiên nói: "Xinh đẹp thì sao? Biến thái chính là biến thái! Cả đời này hắn tốt nhất nên cầu nguyện đừng có lại đụng phải ta, nếu không thì ta sẽ lột da rắn của hắn, làm món canh rắn hầm cách thủy".
Tử Vân Quân le lưỡi nói: "Thì ra hắn là xà tinh, rắn là loài động vật lãnh huyết vô tình, cũng khó tránh hắn lại biến thái như vậy."
Tề Lạc Nhi thở dài một hơi, ài, ở hiện đại nàng cũng từng đọc không ít chuyện xuyên việt về Xà vương. Khi đó vẫn có chút hảo cảm với loài rắn thô bạo này, không ngờ tên Dạ Thiên Vấn đã triệt để phá vỡ ấn tượng về loài rắn của nàng.
Nàng nhìn Tử Vân Quân, như cười như không nói: "Cô đã thích ngắm trai đẹp, tại sao cứ thấy sư phụ ta là lại tựa như chuột thấy mèo vậy? Sợ tới mức không dám thở mạnh luôn hả?"
Tử Vân Quân lại càng hoảng sợ, vội vàng nhìn nhìn hai bên, xác nhận không có ai nghe được cuộc nói chuyện của các nàng. Lúc này mới xoay người lại, trừng mắt với Tề Lạc Nhi : "Nha đầu chết tiệt, đó chính là thượng tiên cao cao tại thượng..., lão nhân gia người không nhiễm một tia bụi trần, bình thường chỉ nhìn người nhiều một chút đã cảm thấy là không tôn trọng, toàn bộ Tử Vân môn kính người như là thần, ai dám... Đâu có may mắn như cô, có thể bái nhập môn hạ của người, cô không biết chứ, những tỷ muội khác đều hâm mộ cô muốn chết."
.
Chúng ta có thêm editor mới rồi nhé :))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro