Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 216 - 220

Chương 216: Nàng ở nơi nào?

Edit: Huyềnpluss

Nguyệt Vô Thương một thân linh lực kinh người, máu của hắn đối với những oán linh này mà nói là mỹ vị tuyệt vời nhất.

            Chúng rốt cuộc không kiềm chế được hấp dẫn, không để ý sinh tử tranh nhau lao đến!

            Nguyệt Vô Thương lông mày nhướng lên, hừ lạnh một tiếng, trong tay một đạo ánh sáng bạc ngưng tụ thành hình...

            Hắn dầu gì cũng là Ma Quân, những thứ oán linh này đúng là không biết sống chết!

            Một chiêu Diệt Hồn Quyết đánh ra, bao nhiêu oán linh chung quanh đều trốn không thoát vận mệnh tan thành mây khói!

            Hắn nhướng mày, trong lúc vô tình nhìn thấy trong những oán linh một bóng dáng quen thuộc.

            Động tác của hắn lập tức dừng lại!

            Đó là một trưởng lão của Yêu tộc năm mươi năm về trước, bởi vì phản loạn nên bị thân thủ của hắn xử tử, linh hồn bị giam cầm trong hồ.

            Chứng kiến hắn trà trộn vào trong một đám oán linh đang gào thét tiến đến, trong đầu Nguyệt Vô Thương chợt có linh quang lóe lên:

            Tiểu Lạc Nhi nếu như chết trong hồ, nói không chừng linh hồn của nàng cũng ở bên trong đám oán linh!

            Nếu một chưởng này bổ xuống, nàng cũng sẽ chung số phận hồn phi phách tán!

       Chưởng phong lập tức dừng lại, ngay tại lúc hắn hơi ngây người, lại có mấy cái oán linh không sợ chết nhào lên.

            Hắn nhất thời không có thiết lập kết giới, bị chúng cắn mấy ngụm trên thân thể!

            Vết cắn của oán linh khác với tổn thương do đao kiếm, âm hàn thấu xương, nơi bị chúng cắn trúng lập tức tím xanh một mảnh, như là trúng kịch độc.

            Nguyệt Vô Thương hơi nhíu mày, ánh sáng trên người lóe lên.

            Những oán linh cắn lấy hắn như bị nước sôi giội trúng, âm thanh xèo xèo vang lên, liền hóa làm từng sợi khói xanh.

            Ở trong nước dần tan biến.

            Hắn bất chấp vết thương trên người, thiết lập kết giới, đã có tầng này kết giới, những oán linh không thể lại gần.

            "Vô luận nàng sống hay chết, ta nhất định phải tìm được nàng! Dù tìm được là hồn phách của nàng!"

            Hắn cắn răng, ở trong nước một đường sàng lọc tìm kiếm trong số những hồn phách.

            Hắn tin tưởng vững chắc, chỉ cần hắn tìm, không ngừng tìm, nhất định có thể trong ngàn vạn hồn phách tại đây tìm ra Tề Lạc Nhi!

            Những oán linh gào thét tất nhiên không cam lòng buông tha cho mỹ vị mê người, hắn bơi đến đâu, chúng liền chen chúc ở đó.

            Từ xa nhìn lại, một đoàn đông kịt trong nước uốn lượn.


               

Chương 217: Nàng ở nơi nào 2

Edit: Huyềnpluss

            Những oán linh gào thét tất nhiên không cam lòng buông tha cho mỹ vị mê người, hắn bơi đến đâu, chúng liền chen chúc ở đó

           Từ xa nhìn lại, một đoàn đông kịt trong nước uốn lượn.

    Mà những nơi làn nước đi qua, sóng bạc cuồn cuộn, vô số oán linh xám bạc réo gọi rầm rĩ...

    Ống tay áo của hắn bị một oán linh cắn nát, nước nhanh chóng thấm vào.

    Hắn chỉ lo tìm người, căn bản không có sử dụng thuật làm khô tay áo.

    Đậu Đinh đang ở bên trong say mộng đẹp, chợt thấy quanh thân lạnh buốt, như nằm trên tảng băng.

    Không khỏi hắt xì mấy cái, rốt cuộc tỉnh lại.

    Nó mở căng đôi mắt to tròn, lại thấy một quỷ nước đang giương hàm răng trắng hếu nhào tới!

    Đậu Đinh bình sinh sợ nhất quỷ nước, bị tiếng kêu kì quái dọa sợ, không chút nghĩ ngợi, 'Vèo' một tiếng liền từ tay áo Nguyệt Vô Thương chạy ra ngoài!

    Kết giới của Nguyệt Vô Thương chỉ bảo vệ bên trong, nó lại chạy quá nhanh, bay thẳng ra khỏi kết giới hộ thân của Nguyệt Vô Thương, rơi vào trong nước!

    Bị hồ nước một kích, nó cuối cùng tỉnh rượu hơn phân nửa.

    Mắt thấy bốn năm ác linh đánh tới, nó kêu to một tiếng, liều mạng giãy giụa bơi hướng lên, 'Ầm' một tiếng, bay ra khỏi mặt hồ!

    Đậu Bảo đang vây xem luồng nước di chuyển, chợt thấy Đậu Đinh giống như khối đạn pháo bay lên. Mừng rỡ!

    Vội chạy qua thi triển thuật, đem lông của Đậu Đinh hong khô: "Đậu Đinh, huynh không sao chứ?"

    Đậu Đinh vẫn chưa hoàn hồn, nhìn luồng nước phía dưới: "Sao... Làm sao vậy? Chủ nhân của muội sao lại chạy vào trong nước? May mắn ta chạy nhanh, bằng không đã bị những cái quỷ nước buồn nôn kia ăn sạch!"

    Đậu Bảo nhếch cái miệng nhỏ nhắn như chực khóc: "Chủ nhân của huynh bị quỷ nước ăn thịt, chủ nhân muội đang tìm nàng, hu hu, cũng không biết liệu tìm được không..."

    Đậu Đinh giống như bị người ta đánh một quyền, nhảy tưng tưng: "Cái gì? ! Chủ nhân nhà ta đã chết? ! Làm sao lại như vậy? Nàng không phải quay về đi ngủ sao? Làm sao sẽ chạy đến chỗ này? Đây đâu phải đường về!"

    Mắt Đậu Bảo ướt đẫm: "Nàng vẫn chưa trở về. Chủ nhân nhà muội tìm nàng muốn điên rồi. Muội ngửi mùi của nàng đi tới bên hồ. Nàng thật sự đã rơi xuống nước!"

    Đậu Đinh rùng mình một cái, nhớ tới vô số quỷ nước trong hồ, chợt cảm thấy toàn thân rét run!

Chương 218: Nàng ở nơi nào 3

Edit: Huyềnpluss

    Đậu Đinh rùng mình một cái, nhớ tới vô số quỷ nước trong hồ, chợt cảm thấy toàn thân rét run!

    Hai lỗ tai nhỏ run run: "A..., chủ nhân nhà huynh linh lực thấp như vậy, rơi vào trong này làm gi còn có đường sống? Huhuhu..."

    Khóc hai tiếng, nó chợt như nhớ ra cái gì đó: "Ồ, con rắn thôi kia đâu? Nó không phải luôn ở bên chủ nhân sao? Chẳng lẽ nó cũng bị quỷ nước ăn? Bị cắn rách nát rồi hả?"

    Đậu Bảo kinh ngạc: "Cái gì rắn thối? Chủ nhân huynh lại thu tân sủng hả?"

    Đậu Đinh bĩu môi: "Không phải. Đấy là Thánh Nữ Lăng đó. Chủ nhân huynh không phải Thiên Nữ sao? Thánh Nữ Lăng liền mặt dày theo sát nàng, một bộ dạng rắm thối cực kỳ khủng khiếp. Hừ, nhìn thấy là ghét!"

    Đậu Đinh vẫn còn ghi hận vụ đụng chạm với Thánh Nữ Lăng tại Tử Vân, trên mặt tràn đầy khinh thường.

    Đậu Bảo mở to mắt: "Thánh Nữ Lăng không phải Linh vật rất lợi hại sao? Có nó bên cạnh nàng, có lẽ quỷ nước không dễ dàng ăn tươi nàng như vậy..."

    Một câu nhắc nhở Đậu Đinh, nó mãnh liệt gật đầu: "Đúng rồi, nếu như chút khả năng ấy nó cũng không có, vậy còn gọi gì Thánh Nữ Lăng, cứ gọi là rắn chết được rồi! Được rồi, huynh thử xem có thể hay không phát hiện khí tức của chủ nhân không..."

    Nó hơi nhắm mắt lại, hai cái chân trước ngắn ngủn vẫy vẫy giữa không trung, giống như vẽ lên một cái bùa chú phức tạp...

    Đậu Bảo không dám quấy rầy nó, hai con mắt trợn trừng. Không bỏ qua một cử động nhỏ nào.

    "Ha ha ha!" Đậu Đinh bỗng nhiên cười như điên.

    Khiến Đậu Bảo sợ hãi kêu lên: "Làm sao vậy? Đậu Đinh, huynh cười cái gì?"

    Đậu Đinh hoa chân múa tay vui sướng: "Chủ nhân nhà huynh tuyệt nhiên không chết! Nàng vẫn còn sống tốt đấy!"

    Nó vừa nói xong, trên mặt hồ bọt nước tóe lên, một bóng trắng thẳng tắp bay đến, một phát tóm lấy Đậu Đinh: "Cậu nói cái gì? Chủ nhân nhà cậu không chết?"

    Trên người hắn còn mang theo mấy quỷ nước chưa kịp nhả ra, cứ như vậy bay lên, làm cho Đậu Đinh bị dọa thét lên: "Aaa, ngươi buông tay ra..., nhanh vứt mấy con quỷ hồ này đi, ta sợ hãi..."

    Nguyệt Vô Thương tùy tiện phất tay một cái, những quỷ nước kia lại toàn bộ hóa thành tro bụi: "Nói mau, chủ nhân nhà cậu ở đâu?"

    Đậu Đinh bị hắn tóm kêu loạn lên: "Lão đại, huynh nhẹ tay một chút, tiếp tục như vậy chủ nhân nhà ta không chết, nhưng ta lại bị huynh bóp chết trước đấy!"

Chương 219: Nàng ở nơi nào 4

Edit: Huyềnnpluss

     Nguyệt Vô Thương lúc này mới phát giác bản thân đã quá căng thẳng, cơ hồ sắp đem thân thể tròn vo của  Đậu Đinh bóp nghiến rồi.

    Vội vàng thả lỏng tay: "Nói mau, nàng ở đâu? Cậu có khả năng cảm ứng được nàng?"

    Thân thể Đậu Đinh run rẩy, mồ hôi toát ra.

    Chậm rãi nói: "Ta cùng nàng gia hạn khế ước, đương nhiên có thể cảm ứng được nàng, nhưng chỉ có thể cảm ứng được nàng không chết mà thôi, còn nàng ở đâu ta cũng không biết."

    Hử! Nguyệt Vô Thương có chút thất vọng.

    Nhưng đối với hắn, tin Tề Lạc Nhi không chết cũng có thể miễn cưỡng vui mừng.

    Đầu óc hắn vận hành cực nhanh.

    Tề Lạc Nhi nếu như không chết, như vậy khẳng định đã được cứu.

    Nhất định nàng đã lên được bờ hồ!

    Lại để hai tiểu tử này đánh hơi tiếp!

    Nhất định có thể tìm ra tung tích của nàng!

    Đậu Đinh và Đậu Bảo lại phải thực hiện nhiệm vụ của con chó con, chúng rất chi là bất mãn.

    Nhưng chẳng còn cách nào khác. Đành phải dọc theo bờ hồ ngửi một vòng.

    Ngửi qua ngửi lại, Đậu Đinh Đậu Bảo choáng váng.

    Ngoại trừ chỗ Tề Lạc Nhi rơi xuống là có khí tức của nàng, những nơi khác không hề có!

    Làm sao lại như vậy? !

    Cái mũi của Đậu Đinh và Đậu Bảo trên đời này là xuất sắc nhất, so với chó săn còn linh hơn, làm sao có thể ngửi không thấy?

    Trừ phi —— trừ phi nàng căn bản không hề lên được bờ!

    Điều này không có khả năng!

    Trong hồ ngập đầy quỷ nước, hắn là giáo chủ Ma giáo tiến vào trong còn phải cẩn thận từng li từng tí, nàng nếu như còn sống, không có đạo lý không lên được bờ.

    "Đậu Đinh, có phải huynh cảm ứng sai rồi? Chủ nhân của huynh kỳ thật đã chết..."

    Đậu Bảo mở to con mắt tròn vo chất vấn.

    "Đậu Bảo chết dẫm! Muội dám nghi ngờ năng lực tướng công nhà muội! Chủ nhân của huynh còn sống, cảm ứng của ta tuyệt đối không sai đâu!"

    Đậu Bảo cao giọng. Khuôn mặt nhỏ hồng lên.

    Bị nương tử của mình chất vấn, nó cảm thấy thật vô cùng mất mặt.

    Nguyệt Vô Thương khoát tay, ngăn chúng làm ồn ào, hắn âm thầm ngẫm nghĩ.

    Nếu như nàng lên bờ rồi, rồi lại không tìm thấy khí tức của nàng, việc này chỉ có một khả năng.

    —— nàng cố ý ẩn tàng khí tức của mình!

    Nhưng với vốn linh lực mèo cào đó, làm sao có thể đem khí tức của mình che giấu đến triệt để như thế? !

    Chẳng lẽ có kẻ đã giúp nàng?

    Vậy kẻ này là ai? Là người cứu nàng?

Chương 220: Đại kiệu hoa đỏ thẫm

Edit: Huyềnpluss

    Nhưng với vốn linh lực mèo cào đó, làm sao có thể đem khí tức của mình che giấu đến triệt để như thế? !

    Chẳng lẽ có kẻ đã giúp nàng?

    Vậy kẻ này là ai? Là người cứu nàng?

    Phép ẩn tức vô cùng cao thâm, nhìn khắp toàn bộ Thận Lâu Cung, kẻ có khả năng này có thể đếm được trên đầu ngón tay.

    Mà những kẻ kia đều là thuộc hạ tuyệt đối trung thành với hắn, không có khả năng làm ra chuyện này, như vậy khả năng duy nhất chính là kẻ đang làm khách tại Thận Lâu Cung —— Yêu vương Dạ Thiên Vấn!

    Nguyệt Vô Thương trong lòng mãnh liệt trầm xuống, Dạ Thiên Vấn trời sinh tính tình phong lưu dâm đãng, tàn bạo bất nhân, Tiểu Lạc Nhi rơi vào trong tay của hắn là chuyện cực kì không tốt!

    Không nghĩ tiếp nữa, như sao băng bay về hướng dịch quán!

    Chỉ mong Tiểu Lạc Nhi may mắn chưa bị hắn hạ độc thủ! Chỉ mong còn kịp!

    Trong căn phòng có chút tối, hạt minh châu tỏa ra ánh sáng le lắt.

    Tề Lạc Nhi đang ngủ say trên một chiếc giường hoa văn lớn, hơi thở nặng nề.

    Nàng không hề biết thân phận của Dạ Thiên Vấn, lúc đầu đối với Dạ Thiên Vấn nàng còn rất cảnh giác, nhưng không ngờ Dạ Thiên Vấn thập phần quân tử, thấy nàng thân thể bủn rủn, bước đi không nổi, hắn liền tùy ý vỗ tay hai cái.

    Sau đó, trên bầu trời đêm thế mà xuất hiện cỗ kiệu đỏ thẫm!

    Cỗ kiệu này không biết dùng vật liệu gì chế tác thành, màu sắc đỏ tươi, phía trên có hoa văn phức tạp, phát ra ánh sáng rực rõ hơn cả hồng bảo thạch.

    Cỗ kiệu xuất hiện vô thanh vô tức*, cứ như là nó vốn ở đó, ẩn thân rồi hiện hình. (im hơi lặng tiếng)

    Kiệu phu là bốn vị thiếu nữ xinh đẹp, đều ăn mặc sa y* hồng nhạt, gió thổi nhẹ, vạt áo tung bay, như tiên tử bước trên mây. (lụa mỏng)

    Kiệu? Quỷ kiệu? Hiện trường phim Thiếu Nữ U Hồn? (bộ phim của TQ có nhiều bản, bản 2011 có Lưu Diệc Phi thủ vai ^^ )

    Tề Lạc Nhi nhìn cỗ kiệu thình lình xuất hiện, suýt chút nữa sợ hết hồn.

    Dạ Thiên Vấn cười nhẹ, bộ dáng hắn cười rất đẹp, có vẻ diêm dúa lẳng lơ khó nói thành lời.

    Vẫy tay một cái, cỗ kiệu liền nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh Tề Lạc Nhi.

    Tề Lạc Nhi ngẩn ngơ, nhìn cỗ kiệu hoa lệ đến cực điểm, lại nhìn lại bốn vị mỹ nữ xinh đẹp giống như yêu nữ, khẽ toát mồ hôi.

    Này —— kẻ này đến cùng là có thân phận gì đây? Một cỗ kiệu cũng phong cách như vậy!

    Dạ Thiên Vấn con mắt híp lại, vung tay lên: "Đỡ vị cô nương này lên kiệu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro