Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Mỹ nhân rắn rết.


Phòng lò sưởi nguy nga lộng lẫy, một cành gia cụ nước chua, hai người khuôn mặt tương tự, vóc người phúc hậu như nhau, nam tử trung niên ngồi đối diện, trong đó nam nhân tuổi tác hơi lớn chính là người Cố Diễn luôn muốn dạy dỗ một trận Lưu mập mạp Lưu Giai Minh.

Một người khác chính là Lưu nhị lão gia,Lưu Giai Lượng.

Quần áo của hắn so với anh cả còn muốn " lỏe sáng" hơn, vòng trang sức bằng vàng, nhẫn vàng, ngón tay xoay ngọc nhanh hoa cả mắt.

Tỳ nữ xinh đẹp bị Cố Minh Noãn làm mất mặt vẻ mặt ủy khuất đứng ở giữa, miệng anh đào bé nhỏ hé ra không ngừng kể ra Cố gia cố tình gây sự.

"Cố gia cô nương căn bản không nhận hảo ý của tiểu thư, nô tỳ thấy nàng vô cùng thiếu giáo dưỡng quy củ, một bộ ương bướng hết sức tùy tiện gian xảo là loại người không tốt.

Lưu mập mạp biết Cố Minh Noãn lợi hại, thầm nghĩ thật không nên nghe muội muội phái nha hoàn tới gặp Cố gia tự rước lấy nhục.

Như thế rất ầm ĩ, Lưu gia bị mất mặt không nói, bọn họ nghĩ tỡi chuyện hủy hôn sợ là không dối gạt được.

Sau bình phong thêu hình nước từ trên núi chảy xuống đưa ra đôi bàn tay thanh xuân của nữ tử.

Nàng mặc quần dài xanh nhạt, một đóa mai nở cài trên tóc đen, da thịt trắng như tuyết, mặt như trăng , con mắt như trăng mùa thu, dáng vẻ uyển chuyển, đoan trang tú lệ.

Nàng giống như bạch liên bần bùn mà không nhiễm, gian nhà cao cấp xa hoa thêm một cỗ thanh lưu.

"Tiểu thư---------"

"Tiểu muội."

Lưu gia hai vị lão gia chủ động mở miệng, ra vẻ thiên tiên, có phần danh tiếng hiền lành Lưu Giai Nhân chính là niềm hy vọng giúp Lưu gia kéo dài phú quý.

"Uyển Bích, ngươi qua đây, Lưu Giai Nhân không để ý đến hai vị anh cả, khóe miệng vẽ ra độ cong hoàn mỹ, thanh âm dễ nghe giống như chim hoàng anh.

Mới vừa rồi lảm nhảm Uyển Bích vội vàng đi tới, cung kính quỳ gối không kịp nói, trên mặt của Uyển Bích đã bị hung hăng tát một bạt tai, gương mặt sưng lớn, bên tai nghe Lưu Giai Nhân lạnh lùng tức giận mắng: "Phế vật! Mất mặt ngu xuẩn."

Lưu Giai Nhân dùng lụa tơ tằm thêu hoa sen trắng noãn xoa xoa bàn tay vừa bạt tai Uyển Bích, lướt qua Uyển Bích ngu ngốc, "Đi gọi người môi giới tới, đem Uyển Bích bán đến biên quan làm kỹ nữ đi."

Uyển Bích gấp gáp quỳ xuống đất, liên tục dập đầu, mặt đẹp trấn kinh ôm lấy chân Lưu Giai Nhân, "Tiểu thư, tha mạng, tha mạng."

"Ngươi không nên cầu xin ta." Lưu Giai Nhân nhẹ nhàng nâng Bích Uyển bên dưới dậy, lông mi xinh đẹp khẽ run, cao cao tại thượng thương hại nói: "Ngươi đắc tội với kế nữ tương lại của ta, ngươi nói ta làm sao tha cho ngươi?"

"Thế nhưng ----- tiểu thư không phải muốn từ hôn sao? Cố nữ tầm thường thất lễ với ngài----"

Ngu xuẩn! Ngu xuẩn hết thuốc chữa!

Lưu Giai Nhân đẩy Uyển Bích ra, chính tay mình nuôi một kẻ ngay cả lời đều nghe rõ ngu xuẩn.

"Người nào nói ta muốn từ hôn? Lưu gia ta có thể có ngày hôm nay toàn do trước đây Cố thị chiếu cố, hàng hóa Lưu gia ta bị thổ phỉ cướp đi Cố Diễn liền dẫn người đi đoạt lại, phụ thân mất, Cố Diễn đồng ý cho ta vì vi phụ giữ đạo hiếu ba năm, thành toàn hiếu tâm của ta."

"Chỉ bằng điểm ấy, ta liền cả đời đều biết ơn Cố Diễn."

Lương Châu là biên cảnh Tây Vực, lễ giáo không nghiêm, quan năm chịu đủ nạn trộm cướp, chiến loạn liên miên, cưới vợ kéo dài hương khói là chuyện quan trọng nhất, rất ít chó nữ tử vì người thân giữ đạo hiểu ba năm mà không gả.

Ba năm trước đây vừa cùng Cố Diễn đính hôn phụ thân Lưu Giai Nhân liền bệnh chết, Lưu Giai Nhân mượn cớ giữ đạo hiếu dánh chính trì hoãn hôn kỳ, Cố Diễn đáp ứng chờ Lưu Giai Nhân trả hiếu xong mới tái giá.

Giữ đạo hiếu ba năm, gia tài Lưu gia lại càng phong phú, Lưu Giai Nhân cùng Chu cử nhân âm thầm kết giao tâm tình đã sớm khó khăn chia lìa.

"Ta tặng cho Cố Minh Noãn đồ trang sức vốn là hảo ý, bởi vì ngươi ngược lại làm cho bọn họ hiểu lầm Lưu gia ta trong lòng xấu xa, hiểu lầm ta, ngươi nói ngươi có đáng chết không.?

Đi theo Lưu Giai Nhân phía sau Thanh Bích thực sự không quen nhìn thấy dáng dấp ngu si của Uyển Bích, nhanh chóng véo mạnh Uyển Bích một cái, thấp giọng nói: " Cầu xin được Cố cô nương tha thứ, tiểu thư thiện tâm sẽ lưu ngươi lại."

Uyển Bích bừng tỉnh hiểu ra, thì ra tiểu thư đúng là có ý tứ này?!

"Thanh Bích, ngươi tốt nhất dạy nàng một chút."

Lưu Giai Nhân hung hắn phất tay liếc mắt nhìn Uyển Bích, " Không được lại lần nữa pá hư danh tiếng của Lưu gia ta."

Thanh Bích gật đầu hứa hen, lôi kéo Uyển Bích còn đang u mê đi ra cửa.

"Ngươi đây là muốn làm gì?" Trên đầu mang vòng quanh trán khảm bảo thạch, Tiền thị lão thái thái khó hiểu hỏi, " Ngươi không phải là cùng Chu cử nhân ..... Chu cứ nhân có tài trạng nguyên không nói, còn là thông gia của Cố gia danh môn ở Đế đô, hắn cùng thần tài Cố nhị gia đều có thể nói chuyện, Cố nhị gia hé ra một cái ngón tay một chút cũng đủ chi phí sinh hoạt của nhà chúng ta.

"Nương người không hiểu, việc này ngài đừng để ý tới."

Đôi mắt xinh đẹp của Lưu Giai Nhân liếc về phía hai vị anh cả, khóe miệng trào phúng: " Nhị gia vào kinh một chuyến thât có tiền đồ, ngay cả ta cũng dám lừa gạt."

"Tiểu muội, hiểu lầm, hiểu lầm."

Lưu Giai Lượng trên người thịt mỡ run rẩy, hướng Lưu Giai Nhân lấy lòng giải thích:

"Đồ trang sức trân quý đều cho ngươi, vốn định khiến Cố nữ bị chê cười, khiến cho mọi người biết rằng Cố gia nghèo kiết xác một cây trâm tầm thường cũng cho là bảo bối, ai có thể nghĩ tới bị Cố nữ nho nhỏ nhìn ra mánh khóe.

"Không thể coi thường Cố Minh Noãn." Lưu mập mạp trước mặt hiện lên nụ cười tự tin của Cố Minh Noãn, " Nha đầu kia không đơn giản, có mưu lược, có mánh khóe, cho dù là nói lắp cũng chó thể chặn cho người khác á khẩu không trả lời được."

" Đại ca quá coi trọng Cố nữ, nàng bất quá chỉ là may mắn biết từ nơi nào nghe nói qua chuyện đánh dấu của Trân Bảo Các.

Lưu Giai Nhân kinh thường cười, búng nhẹ ngón tay thon dài trắng nõn, " Ta dùng tiểu kế đơn giản là có thể phá hủy danh tiếng của nàng, đợi đến khi danh tiếng kiêu căng vô lễ cuồng vọng lỗ mãng của nàng bị truyền đi, ta xem Cố gia còn mặt mũi nào đặt chân ở Lương Châu. Đồ nhà quê nghèo kiết xác còn muốn trào cao Lưu gia chúng ta? Nô tài giữ cửa Lưu gia còn tôn quý hơn Cố Diễn."

"Hay , hay". Lưu Giai Lượng liên thanh phụ họa, "Tiểu muộn thiên tiên như ngọc không phải cùng Cố Diễn kia binh lính quèn có thể đối xứng? Đều là họ Cố, Cố Diễn cho xách giày cho Cố nhị gia cũng không xứng. Lần này tuy ta chưa đến cửa Cố gia, chỉ ở ngoài xung quanh nhìn, thật đúng là địa phương cuộc sống xa hoa phú quý."

Nếp nhăn trên mặt Tiền lão thái thái cười đến dãn ra, lôi kéo tay Lưu Giai Nhân nói, " Trước đây coi bói đã nói mệnh nàng là mệnh phú quý mà, ổn thỏa làm nhất phẩm phu nhân, chờ Giai Nhân gả cho Chu cử nhân, chúng ta coi như là có quan hệ thông gia với Cố Gia."

" Lấy hay không lấy Chu cử nhân làm chồng còn chưa nhất định đâu."

Tiền lão thái thái và huynh đệ Lưu gia đồng thời kinh ngạc nhìn về phía Lưu Giai Nhân.

" Với dung mạo của ta, danh tiếng hiền lương thục đức, tới Đế đô không phải không gặp được người tốt hơn. Nghe nói vị Cố nhị phu nhân kia mất soems, chỉ có một nữ nhi, hắn cũng phải vì con nối đong mà suy nghĩ, chỉ sợ sẽ phải nhanh chóng tái giá. Cho dù ta không làm được phu nhân của hắn, làm chi thứ hai quý thiếp không phải không được?"

Nàng có thể hủy bỏ hôn ước với Cố Diễn, thì cũng có vứt bỏ Chu cử nhân.

Gả cho danh môn thế gia đệ tử ở Đế đô mới không phụ dung mạo xinh đẹp cùng với thủ đoạn thông minh của nàng.

Lưu mập mạp kẽ động lòng, sau đó liền lắc đầu:

Cố gia quý ở con cháu, phú ở chi thứ hai, Cố nhị gia đúng là chi thứ hai trưởng tử khinh doanh sinh ý của Cố gia, cho dù khồn thể làm quan, các tiểu thư muốn gả cho hắn hẳn không ít. Tiểu muội dù dung mạo hơn người, Lưu gia vào kinh căn cơ bất ổn, trước sau không thể cùng với người buôn bán lớn có thể so sánh, trừ phi------"

"Trừ phi cái gì?" Lưu Giai Nhân hỏi.

"Ta ở Cố gia ngửi được một loại hương liệu đặc biệt, nghe Cố Diễn nói là do Cố Minh Noãn điều chế." Lưu mập mạp ánh mắt hiện lên tham lam, " Nếu có thể lấy được phương pháp điều chế hương liệu, có thể là cầu thang chân chính bỏ qua Chu cử nhân một bên, leo lên Cố nhị gia, hương liệu cùng thanh trà vẫn là Cố nhị gia buôn bán lớn hàng đầu."

Lưu Giai Nhân con ngươi xoay động, cười một cách tự nhiên hỏi: "Đại ca xác đinh phương pháp điều chế ở trong tay Cố gia."

Lưu mập mạp gật đầu nói: " Cố Minh Noãn nếu có thể chủ động nhắc tới chuyện từ hôn mà, vừa đánh mất mặt mũi Lưu hia chúng ta, chỉ sợ là nghe được tin đồn, còn không bằng bồi thường nhiều hơn Cỗ Diễn chút vàng bạc, yên lặng không một tiếng động giải trừ hôn sự. Lương Châu thành kẻ nào không biết Cố Diễn là người lỗ mãng? Nhà già sang cũng không chịu đem nữ nhi gả tới. Hủy hôn không phải Lưu gia chúng ta khinh nghèo thích giàu, Cố Diễn không có chức quan, vô tài, vô học, hắn bất quá không chịu thua kém."

" Sao đại ca cũng hồ đồ vậy? Hủy hôn nói dễ đi chăng nữa, dù sao cũng phải có lỗi không thể chấp nhận. Ta thật vất vả mới được danh tiếng hiền lương thục đức, không thể nào vì hủy hôn mà bị phá hỏng? Có thể có được danh tiếng tốt Lưu gia chúng ta mới có thực lực trụ vững ở Đế đô,ta mới có thể gả cho hậu duệ quý tộc."

Ô Danh hủy hôn Cố Diễn không nhận cũng phải nhận!

Nàng chính là vô tội, giữ tín, trinh tiết, là nữ nhi hiếu thuận.

Lưu mập mạp cảm thán ai , luôn cảm thấy đi nhầm đường, nhưng lại nói lời không nên nói rồi, Cố Diễn --- đâu còn hi vọng?

Nghe nhị đệ nói chỗ dựa vứng chắc duy nhất của Cố Diễn, Liễu Lôi tướng quân đã bị lệnh cưỡng chế đóng cửa suy nghĩa tiếp nhận điều tra của Đông Hán.

Đông Hán ra tay còn có thể cho Liễu Lôi con đường sống ?

Lưu nhị gia nhỏ giọng hỏi anh cả Lưu mập mạp tình hình cụ thể và tỉ mỉ của cửa hàng hương liệu.

Hắn đã tới Đế đô nên biết giá trị đặc biệt của hương liệu, tham lam nói: " Phương pháp điều chế liên hệ đến tương lai Lưu gia chúng ta, hương liệu hảo hạng có thể sinh ra thật nhiều vàng bạc."

" Nhìn các ngươi tiền đồ này." Lưu Giai Nhân nhướng mày mặt mày ủ rột chau anh cả, " Việc này giao cho ta, các ngươi đợi lấy tiền về đi."

Hai huynh đệ Lưu gia nhất thờ mừng rỡ, Lưu mập mạp có chút kiêng nể Cố Minh Noãn, Cố Minh Noãn còn nhỏ tuổi hẳn là không thông minh giỏi giang như Lưu Giai Nhân.

Tiểu muội của bọn họ sở trường lấy lòng người!

Dưới hành lang gấp khúc, Thanh Bích vì Uyển Bích lau nước mắt," Ngươi muốn sống chỉ có tìm cách cầu xin Cố cô nương tha thứ."

"Thanh Bích tỷ tỷ, ta sẽ phải làm như nào? Ta toàn bộ đều nghe lời ngươi."

Uyển Bích vẫn luôn chán ghét tì nữ tướng mạo bình thường nhưng lại ở chung rất tốt với Thanh Bích, nàng tự nhận thấy mình cao hơn Thanh Bích một bậc, không nghĩ tới hôm nay còn cầu Thanh Bích cứu mình một mạng!

Thanh Bích khóe miệng nhếch lên nhanh trong hạ xuống, thương hại vuốt ve gò má sung đỏ của Uyển Bích, " Ngươi có thể qua đó nhận tội ? Tiểu thư của chúng ta là người hiền lành, người sáng suốt đều biết tuyệt không có ý làm mất mặt Cố gia."

"Ngộ nhỡ Cố cô nương không .........."

"Vậy càng tốt, ngươi càng thảm càng có vẻ Cố cô nương là người ngang ngược kiêu ngạo không buông tha người, cùng kế mẫu tương lại không hòa hợp. Có nữ nhi ác độc xảo quyệt, ai dám gả cho Cố Diễn?"

Uyển Bích bỗng ngộ ra, thì ra muốn từ hôn cũng cần có kỹ xảo.

Thanh Bích nhìn Uyển Bích xinh đẹp âm thầm cười nhạt, ngươi hiểu quá muộn, Uyển Bích lần này không chết cũng bị lột da, sau này ở bên cạnh tiểu thư sẽ không lại xuất hiện người có thể vượt qua mình.

@@ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: