Chap 7
Chap 7
Ngay sân sau, hai cặp mắt đang đăm đăm nhìn nhau. Daniel đang cười cười chờ đợi câu trả lời từ Tử Phàm.
Nhưng dù có trả lời hay không thì Daniel cũng biết trước câu trả lời của Phàm
" Suy nghĩ xong chưa? " Chờ mãi mà không có câu trả lời. Daniel sốt ruột mỡ miệng hỏi.
" Rồi. Tôi đồng ý" Phàm lườm lườm Daniel.
" Ha~ Tôi biết cậu sẽ đồng ý mà " Daniel hí hửng nói. Dùng lười nhẹ liếm lên cổ Phàm
Lập tức trên cổ Phàm hiện ra một cổ kí tự lạ lùng.
" Cậu...làm gì tôi vậy?" Sau khi bị liếm Phàm đưa tay lên che lại cổ mình
" Lập kế ước. Được rồi chúng ta đến chỗ của bạn cậu" Daniel nhõe miệng cười. Búng tay một cái liền hiện ra một lối đi nhỏ được che phủ bởi một đám dây leo mỏng,
" Còn chờ gì nữa. Đi thôi " Daniel ôm cánh tay Tử Phàm bước đi.
Phàm liếc y. Chán ghét muốn rút cánh tay ra khỏi y. Daniel nhìn thấy được liền ôm chặt hơn, cười cười đưa y đến một nơi xa lạ.
Nơi mà họ đến đó chính là thế giới khác. Thế giới đi song song với thế giới con người.
" Đây là đâu? " Phàm nhìn quanh.
Tay Daniel đưa về hướng có tòa nhà cao trọc trời, lấp lánh trán lệ " Thấy nó không? Nơi có bạn cậu ở đó. "
" Đưa tôi đến đó." Phàm lạnh đạm nói.
" Nên biết điều một chút" Daniel nhếch mép cười, nói rõ với Phàm
Phàm im lặng không đáp.
" Chờ tôi ở đây. Đừng đi đâu hết" Daniel lạnh lùng nói, một mạch bỏ đi.
Phàm vẫn im lặng, đứng nhìn xung quanh. Nơi đây khác hẵn so với thành phố. Hơn hết đây là chợ nhỉ? Đông vui thật.
Đang tính nhìn nơi khác Phàm nhận thấy có một chiếc xe đang chạy đến nhưng có một cậu bé chừng 8 9 tuổi đang chạy sang nhặt chiếc nón của mình.
" Cẩn thận " Phàm nhanh chóng lao đến ôm chặt cậu bé lăn sang một bên đường. Chiếc nón bị gió thổi bay lên trời.
" Em có sao không?" Phàm nhìn cậu nhóc, hỏi han.
" Tôi không sao. Cảm ơn" Cậu bé khá chững chạc, đứng dậy phủi sạch quần áo lấm bẩn.
" Nón của nhóc " Phàm cười nhẹ nhặt lại chiếc nón xanh, đội lên cho cậu nhóc.
"..." Mặt cậu bé đã phiếm hồng, mê mẫn với nụ cười của Phàm
" Sao nhìn anh vậy? Anh dính gì sao?" Phàm sờ mặt mình.
"..Không...không có gì" Lắc mạnh đầu, che đi khuôn mặt đỏ hồng của mình.
" A ~ Jame em đây rồi" Daniel ôm lấy cậu bé từ phía sau.
" Anh Daniel buông em ra" Cậu nhóc tên Jame nhăn nhó đẩy Daniel ra.
" Em cậu?" Phàm hướng Daniel hỏi.
" Đúng vậy." Daniel cười cười bế nhóc Jame lên.
" Chúng ta đi thôi" Phàm xoa nhẹ đầu Jame nói với Daniel.
Cả ba người cùng nhau tiến về phía lâu đài. Con đường khá suông sẻ.
" Tôi là người của hoàng tộc Walker và cả Jame nữa. Chúng tôi sống cũng chỉ phục vụ chủ nhân của mình. Người đang cai trị cả một đất nước lớn. Dylan Walker. "
Cuối cùng thí bí ẩn cũng được bật mí. Dylan, Daniel, có quan hệ gì. Những âm mưu toan tính gì sẽ đều hiện ra ngày một rõ ràng trong tập tiếp theo. Hãy đón đọc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro