Chap 16
Đúng như số mệnh sắp đặt, không sớm thì muộn Diệp Thần đã bị bắt lại, còn người bên cạnh Tử Phàm chỉ là thế thân để theo dõi từng hành động của cậu mà thôi.
" Tại sao...? " Ánh mắt mờ mịch của Diệp Thần nhấp nháy..Có phải người con trai này đã bắt lấy mình..!? Nhưng tại sao?
" Em muốn biết tại sao? " Dylan cuối mặt mình gần xuống cổ cậu nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn nhẹ, rồi ghé vào tai Diệp Thần nói tiếp " Thứ nhất là tôi đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên, những giọt máu ngọt ngào của em đã quyến rũ tôi, khiến tôi phải quỳ gối trước em." Vừa dứt câu Dylan đứng thẳng dậy lạnh lùng quay lưng nói " Thứ hai chính là em là phong ấn của cuốn sách ma thuật, em chính là nước cờ của tôi. Em hãy tận dụng đi " Lạnh lùng quay lưng lại đối mặt với Diệp Thần.
Cơ thể gầy yếu vô lực trên giường, đôi mắt vẫn mấp máy muốn mở thật to nhìn người con trai này. Nhìn thật kĩ một lần và cuối cùng.
Dù là một ma cà rồng lạnh lùng cao ngạo nhưng hắn cũng biết đau lòng, đau lòng cho người hắn yêu nhất lại là con cờ mà sớm muộn hắn phải hi sinh vì mục đích của mình, bi thương hiện rõ trong ánh mắt hắn. Tại sao số mệnh lại trêu đùa hắn như vậy? Hắn thực không hiểu.
Chỉ có 30 ngày để tìm ra những mảnh ghép, có đủ không? Có đủ để hắn làm cho người con trai này yêu lấy hắn, cảm thông cho hắn và không oán hận hắn không? Hỏi ông trời..tại sao lại ít thời gian như vậy..
Vươn tay chạm nhẹ vào má cậu, má vẫn còn ửng đó nhưng đang bắt đầu lạnh dần. Cảm giác xót xa lại dâng lên. Hắn ôm chặt lấy cơ thể này, đặt lên làn môi mỏng một nụ hôn. Trong sắc tình có lại có vài phần ôn nhu, nhẹ nhàng tham lam giữ chặt cho riêng mình.
" Em là của tôi " Nhìn thân thể đang thở đều nằm trong lòng ngực mình, hắn thấy thật bình yên, giá như có thể như vầy mãi mãi.
Những ngày sau đó hắn đều lui tới phòng của Diệp Thần, không ngó lơ dù là một giây. Chính sự tất nhiên ngày nào cũng phải giải quyết vì chẳng ngày nào được yên. Hắn không tin tưởng ai cả trừ bản thân mình, cũng chỉ có mình cậu trong lòng.
" Daniel, công việc tìm kiếm những mảnh đồng hồ thế nào rồi?" Dylan xoay nhẹ ly máu vuốt ve mái tóc mượt của người trong lòng mình.
" Thưa ngài đã xác định được những phần thất lạc .Red, Luke, Zac, Kay đã lên đường đi lấy ba mảnh ghép ở gần trong vương quốc. Vẫn còn một mảnh ở thế giới loài người. Thần sẽ đích thân đến đấy lấy" Daniel báo cáo lên, hiện giờ Daniel đã bị Dylan thôi miên cho nên sẽ làm theo những gì hắn sai bảo.
" Tốt, phải chắc chắn là hoàn thành đúng tiến trình không được chậm trễ " Dylan gật đầu hài lòng nói, dặn dò thêm một số việc rồi cho lui.
Ôn nhu hôn lên trán người trong lòng vẫn đang nằm im, lòng ngực phập phồng thở đều.
" Em muốn đi đâu đó không? Anh dẫn em đi " Đưa ra đề nghị vô lý này thật không giống với chính mình mà!
Gật nhẹ một cái Diệp Thần vẫn dấu mặt vào con gấu bông ôm trên tay, cậu bây giờ giống như một tiểu hài nhi sợ hãi cực độ.
" Chúng ta ra ngoài " Dylan ôm lấy Diệp Thần sải chân bước về phía trước của lâu đài.
" Biết là anh lừa dối..nhưng em vẫn muốn tin anh thêm lần nữa "
___
Chap sao có Hường, ai hóng không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro