Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

29.

Còn phải cảm ơn truyền thống họp phụ huynh của trường cậu, cho dù là phụ huynh tới họp, học sinh cũng không được rời trường, cũng không tốn thời gian khiến cậu tìm được kẻ đó.

Cục bông nhỏ ở một mình cảm thấy vô cùng bất an, vì sao lại cảm thấy anh Vegas tức giận như vậy, có phải là anh ấy cảm thấy bé nghịch ngợm hay không, cho nên người khác mới bắt nạt bé, thế nhưng bé thật sự không có, bé cũng không quen biết người kia... Anh Vegas đã từng nói không thể cho người khác sờ sờ, không thể không nghe lời anh lớn, mặc dù cảm giác bị véo rất đau, nhưng lúc đó bé cũng không khóc, cũng không có bị sờ đến, anh Vegas sẽ không chán ghét bé đâu...

Cục bông nhỏ có chút tủi thân ngồi xổm nửa ngày, ban đầu muốn lặng lẽ chạy đến bên cạnh suối phun nước chơi một lát, thế nhưng lại sợ Vegas họp phụ huynh xong không tìm thấy bé, dứt khoát ngồi xổm tiếp tục chờ, bé con ngoan ngoãn ngồi xổm có chút tê chân rồi.

"Ôi trời ơi, ông thần con của tôi, sao em còn ở chỗ này chứ."

Kinn bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ này không nói gì, ôm lấy cục bông nhỏ ngồi xổm chạy đi, người bị ôm lúc đầu còn mơ mơ màng màng, sau đó giãy dụa muốn xuống.

"Không muốn, em phải ở đó chờ anh Vegas----"

"Còn chờ gì nữa, em mà không đi thì Vegas phải vào cục cảnh sát đó!"

Đứa trẻ nhỏ như vậy sức lực cũng không lớn lắm, Kinn ôm Pete giống như trộm được co chân chạy, may là hôm nay cậu về trường lấy chứng minh tốt nghiệp, lại bắt gặp Vegas đang đánh người, nếu không sao cái đồ ngốc này còn ngồi chờ ở đây.

Người nhỏ bị ôm giống như đang trong sương mù, cũng không phản kháng nữa, Kinn đem người đến cửa phòng chứa đồ, chính mình chạy vào trong.

Cục bông nhỏ được che chở từ nhỏ đối với âm thanh đánh nhau cũng không quen thuộc lắm, huống chi trong phòng không có tiếng cãi nhau nào, chỉ đơn thuần là đánh, càng chuẩn hơn là chỉ có một người bị đánh.

"Mày điên rồi sao Vegas? Đánh người đừng có đánh vào đầu. Vegas! Mày bình tĩnh lại một chút có được hay không?"

Người nhỏ bị tiếng đánh nhau làm cho choáng váng đầu óc, dựa vào khe cửa muốn nhìn xem bên trong xảy ra chuyện gì, nhưng lại nhớ ra bản thân sợ tối, sợ sợ nháy mắt mấy cái, vẫn không dám đi vào.

"Đừng đánh nữa! Mấy ngày nữa là vào trường quân đội! Nếu như mày bị tố cáo, con mẹ nó mày----"

Xem như cuối cùng cũng hiểu vì sao Vegas lại đánh nhau, cục bông nhỏ lo lắng chen vào khe cửa, chưa kịp lên tiếng, liền bị khung cảnh bên trong hù doạ, trong lúc bối rối liền vấp phải đồ vật không rõ, ngã thẳng xuống đất.

"Anh ơi, đau..."

Âm sữa quen thuộc vang lên, người đang mê muội giống như khôi phục lí trí, nhanh chóng bật đèn trong phòng, ôm bé con đang ngã nằm trên đất lên.

"Không đau, nhanh cho anh xem thử."

Cục bông nhỏ bị ngã tủi thân mở tay ra, chỗ khác đều không có bị thương, chỉ là lòng bàn tay bị trầy da một chút, nhưng nhiêu đó cũng khiến Vegas đau lòng không thôi, nhẹ nhàng ở phía trên hôn xuống một cái.

"Có máu----"

Vegas nhanh tay lanh lẹ che mắt bạn nhỏ, nhưng vẫn bị người trong ngực nhìn hơn phân nửa.

"Không sợ, anh dẫn em ra ngoài, ra ngoài sẽ không sợ nữa."

"Anh Vegas không nên đánh nhau, là Pít sai rồi, không nên nói cho anh Vegas biết, anh không nên đánh nhau ..."

Bạn nhỏ chỗ nào biết được bản thân thiếu chút nữa rơi vào nguy hiểm, chỉ biết lại đem phiền phức đến cho anh lớn, nếu Vegas vì mình mà đánh nhau, không thể học trường quân đội yêu thích từ nhỏ, như vậy mình chính là người xấu.

"Em đừng khóc."

Ôm người đến chỗ sáng, Vegas không nhịn được lau nước mắt cho bé con của cậu, cậu cái gì cũng không sợ, chỉ sợ nhất là bảo bối của mình rơi nước mắt.

Nhưng đây là bạn nhỏ cậu đặt ở trong tim, sao có thể để cho người khác bắt nạt, người kia ở lại lớp so với cậu tuổi còn lớn hơn, tại sao lại không hiểu chuyện như vậy? Cậu yêu thương bạn nhỏ này quá mức, sao có thể để cho người khác động vào bé con, cậu chỉ hận Pete tới quá nhanh, chính mình còn chưa đánh cho đã, bạn nhỏ này vừa khóc lên, cậu cái gì cũng phải nghe theo.

"Pít sợ lắm, anh Vegas không được đánh người..."

"Được, không khóc, không sợ, anh không đánh, Pít ngoan không khóc nữa."

Kinn đi cùng có chút không nói nổi.

"Đánh cũng đánh rồi, còn nói không đánh cái gì, đánh thêm nữa để chết mẹ con nhà người ta à."

Kinn tức giận đến chửi bậy, cậu vẫn biết Vegas ngoài mặt đau lòng cho em trai của mình, trên thực tế là người Vegas thích, thế nhưng không nghĩ tới có thể vì thế mà đánh người thành cái dạng này, ngày thường bọn họ đều là đùa trò trẻ con, quá lắm cũng là vì cứu người mà giả bộ muốn đánh, trên cơ bản không có ai đui mù cùng bọn họ động thủ, hôm nay xem như nạp thêm kiến thức.

Pete vừa khóc, Vegas liền ôm người hôn lấy hôn để, dỗ dành thế nào cũng không nín.

"Pít ngoan."

Người nhỏ vẫn như cũ tủi thân lau nước mắt, Vegas nhìn Pete bình tĩnh hơn một chút, lại hôn lên miệng bé con vô cùng mềm mại.

"Còn khóc không?"

Lần đầu tiên bị Vegas hôn miệng, cục bông nhỏ phản ứng một chút, nhưng thật sự là không khóc nữa, chỉ là mắt vẫn còn hồng hồng, xấu hổ cùng bất mãn đẩy người ôm mình ra.

"Không muốn hôn môi nha, lúc trước không phải anh Vegas nói không thể hôn..."

"Em còn khóc anh còn hôn."

Bạn nhỏ cuối cùng vẫn là xấu hổ hơn kinh sợ, sụt sịt mũi mấy tiếng, thật sự ngưng nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro