10.
Vegas ôm chặt cục bông nhỏ của mình, lớn tiếng khó chịu.
"Không được phép có ý xấu với em trai tao, bây giờ không được, sau này cũng không được, tao chỉ muốn ôm em ấy đến cho tụi mày nhìn xem, cũng chỉ có thể nhìn xem."
Ba người đều chưa từng thấy qua dáng vẻ bảo hộ ghê gớm của Vegas, đây không phải là em trai thôi sao, sao lại cảm thấy Vegas giống vệ sĩ như vậy.
"Anh ơi, không thoải mái..."
Bạn nhỏ bị ôm có chút không thở nổi, ở trong ngực cậu thì thầm một tiếng, Vegas lúc này mới phát hiện ra bản thân ăn dấm quá nhiều, thiếu chút nữa làm đau bạn nhỏ.
"Không sao đâu, anh Vegas ôm Pete nhẹ một chút, còn muốn ăn dưa hấu nữa không?"
"Muốn ạ."
Cục bông nhỏ non nớt ngoan ngoãn ăn hết từng miếng từng miếng dưa hấu Vegas đưa qua, mấy giọt nước trong veo bắn tung toé lên mặt, bị Porchay nhẹ nhàng lau đi.
"Pete thật đáng yêu."
"Pít cảm ơn anh Porchay ạ."
Người lau mặt dừng lại một chút, giờ thì đã hiểu tại sao anh cậu lúc nãy lại kích động như vậy, đúng là một bạn nhỏ vừa ngoan vừa biết nghe lời, sao lại là em trai của Vegas cơ chứ, Vegas từ nhỏ đã muốn ra nhập quân đội, luôn phải đi trại hè huấn luyện, mặc dù cũng rất chính nghĩa bênh vực kẻ yếu, thế nhưng đa số đều thích gây chuyện, làm sao có thể có một em trai đáng yêu như vậy, đúng là khiến người khác khó hiểu.
Không phải là trộm được phải không.
Năm người đều mang tâm tư chơi cả ngày, Vegas đang bận tâm lo lắng cho củ cải nhà cậu, lại không được ăn dấm, hai anh em Porsche cũng hoài nghi Pete là Vegas trộm được, Kinn chỉ lo trêu chọc cục bông nhỏ đẹp mắt vui vẻ, dần dần khiến cho bé con mới đến cũng không sợ người lạ nữa, trong lúc vô tình sinh động không ít.
"Anh Vegas ơi, nhìn anh Porchay vẽ bướm nhỏ cho Pít này."
Trên mu bàn tay trắng nõn có thêm mấy chú bướm nhỏ xinh đẹp, Porchay thăm dò được bé con này sợ côn trùng, còn tỉ mỉ không vẽ thân bướm, chỉ vẽ hai cái cánh xinh xinh.
"Đẹp."
Vegas ghen tuông càng thêm rõ ràng.
"Bé con rất thích bạn anh đúng không?"
Bé sữa viên ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục sờ lấy chú bướm nhỏ trên tay mình.
"Vậy em thích bạn anh hơn, hay là thích anh hơn?"
Lúc đó Vegas không biết ham muốn chiếm giữ có nghĩa là gì, chỉ biết em trai mình nên thích nhất là mình, đổ dấm sờ sờ lên bướm nhỏ trên tay Pete.
"Thích anh Vegas ạ."
Bé con không chút do dự trả lời khiến cho tâm tình Vegas nháy mắt tốt lên.
"Thích anh Vegas nhất, thích những người kia, vì bọn họ là bạn tốt của anh."
"Thật ngoan."
Ông tướng con cứ như vậy bị bé sữa dăm ba câu dỗ dành, được một tấc lại tiến thêm một tấc truy hỏi.
"Vậy ngoại trừ anh Vegas ra bé con còn thích ai nữa không?"
"Còn thích chú Kant, thích dì Pink, còn có ... mẹ."
Nụ cười nhàn nhạt bỗng nhiên biến mất, Vegas trong lòng chợt thấy không ổn, đầu óc sao lại chóng quên đến vậy, lần này thì tốt rồi, mới đó đã lại khiến cho người nhỏ khóc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro