
[Thơ] - Ngỡ
Ngỡ rằng đã quên là chẳng nhớ
Kiếp đời dang dở một giấc mơ
Tưởng như nắng chiều nắng hiu quạnh
Cô đơn một bóng đứng thẫn thờ
Người đi xa mãi không lưu luyến
Để lại nơi đây nỗi mong chờ
Ngày qua mong nhớ tim thêm lạnh
Hẹn ước chung đôi đã phai mờ...?
8/10/2012
Hà Duy Hùng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro