Đời như ngọn cỏ ven đường,Cô liêu giữa ánh tà dương ban chiều.
Đời như bến cũ tiêu điều,Người đi bỏ lại bao nhiêu ưu sầu.
Đời trăm nghìn nỗi lo âu,Người vui, kẻ khóc, ai đau ai buồn?
TpHCM, 15-5-2016Hà Duy Hùng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro